Edit By Trà Nữ Lê
Đế Anh Thy quay mặt lại, anh lại có ý gì đây?
“Nếu con muốn gặp em, nhất định phải tới hoặc là anh sẽ đưa con đi đảo Trân Châu gặp em, không thể cự tuyệt” Chính là điều kiện Tư Hải Minh đưa ra
“Anh cũng phải lên đảo Trân Châu?”
“Con và em đều ở đó không có lý do gì anh không ở” Tư Hải Minh nói chuyện dĩ nhiên như thế
Đế Anh Thy mím chặt môi, phải là như vầy Tư Hải Minh mới không dọn qua Đông Nam Á ở, nhưng yêu cầu của anh cũng không hề đơn giản!
Đi cùng thuyền đến không có gì khác nhau lại còn muốn anh danh chính ngôn thuận lên đảo Trân Châu…
Nhưng mà nếu Tư Hải Minh dẫn con đi định cư ở Đông Nam Á, gần bên cạnh đảo Trân Châu, nàng có thể có lý do không xuất hiện sao?
Nàng chỉ là muốn tránh gặp Tư Hải Minh, bởi vì sự có mặt của con mà khó càng thêm khó…
“Chỉ là như thế sao?” Đế Anh Thy hỏi như thế có nghĩa là đã đồng ý
“Chỉ là như thế, hợp tác vui vẻ” Tư Hải Minh giơ tay lên, muốn cùng nàng bắt tay hợp tác
Đế Anh Thy nhìn bàn tay trước mặt suy nghĩ về mưu kế của anh, hơi chần chờ. Chủ động đem tay mình đưa ra, ý nghĩa này liền không giống
Bởi vì, có lần thứ nhất sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba…
Chỉ là tưởng tượng đến hình ảnh kia, nội tâm đều tràn đầy sợ hãi…
“Tôi đồng ý” Đế Anh Thy thu tầm mắt lại, cái nắm tay đơn giản đụng chạm nhau cũng không nguyện ý, chuẩn bị rời đi nhưng mà trên tay bị xiết chặt, khiến nàng chấn kinh
Nàng bị tay Tư Hải Minh siết thật chặt, hoàn hồn sau đó muốn rút về, giãy giụa thế nào đều không nhúc nhích
Tư Hải Minh mắt đen thâm thúy, thanh âm uy hiếp đầy lực “vẫn là muốn thực hiện nghi thức”
Đế Anh Thy cắn răng trừng anh
Nam nhân này không phải dùng lời nói uy hiếm, chính là khí lực của anh bên trên đã chiếm ưu thế!
Đến khi Tư hải Minh nguyện ý buông tay ra, Đế Anh Thy mới vội rút tay về, quay người rời đi
Tư Hải Minh ánh mắt cưng chiều mà nhìn phía sau lưng nàng đang bước đi mà thở phì phì, bất kỳ cái gì nàng biểu lộ đối với anh đều đáng yêu…
Đến khi Tư Hải Minh rời đi, Kiều Như An mới ghé vào thành thuyền để nhìn qua
Cô ấy vừa đi qua nơi này sau đó nghe giọng nói của Tư Hải Minh và Đế Anh Thy, cô ấy liền hiếu kì. Nhưng ở đây không chỉ có bảo vệ, mà còn có cả giám sát. Vừa muốn tới gần một chút bảo vệ liền im lặng xuất hiện, giống như phía trước là khu vực cấm
Kiều Như An đành phải quay người đi, đi đến xa xa đứng tại thành thuyền khác mà đợi
Chính vì cô ấy không nghe được gì nên bản thân càng hiếu kì
Đế Anh Thy còn đang tức giận? Chắc chắn biểu hiện khi nói chuyện là mang theo sự tức giận
Nếu như đổi lại là cô, làm người phụ nữ của Tư Hải Minh, chắc chắn sẽ rất hiểu chuyện ôn nhu trước mặt người đàn ông này
Xem ra Đế Anh Thy đã bị vị Đế gia kia làm cho hư rồi!
Nếu như tại đó Tư Hải Minh bị Đế Anh Thy khinh bỉ, làm cho mất mặt mà cô là cô gái ôn nhu vừa kịp lúc xuất hiện, có phải sẽ thu hút sự chú ý nào đó?
Kiều Như An nhìn thấy trên boong của tàu người ngồi trên ghế salon đang bắt chéo hai chân, khí thế cường đại nam nhân, mọi hành động giơ tay hay nhấc chân của anh đều tràn ngập thâm trầm mị lực. Cô ấy cảm thấy Đế Anh Thy có mắt mà như mù, mới có thể nhiều lần nổi giận với Tư Hải Minh
Tần Kính Chi không ở đây, Đế Anh Thy vừa dẫn con đi thay quần áo, do bọn trẻ chơi sung nước dẫn đến quần áo ướt đẫm
Cho nên, đây chính là cơ hội tốt nhất của nàng
Quay đầu lại, nhìn thấy nữ hầu đem cà phê tới, Kiều Như An hành động nhanh nhẹn, bước lên phía trước ôn nhu mà nói “Để tôi đem tới cho!”
“Cái này…”
“Không sao đâu, dù sao tôi cũng đang muốn lên tiện thể tôi đem cho ngài Hải Minh luôn” Kiều Như An nói