Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi cô đang mặc quần áo gọn gàng đã không thể phản kháng được chứ đừng nói gì tới lúc đang rơi vào tình cảnh khốn khổ này!
“Hoặc là ra ngoài rồi hôn nhé?” Tư Hải Minh cho cô lựa chọn.
Để Anh Thy có thể không đồng ý sao? Bây giờ cô đang trần như nhộng, còn nhiều nguy hiểm hơn!
“Vậy anh buông tay ra đã” Để Anh Thy thẹn quá hóa giận.
Để Anh Thy giống như đang hoàn thành nhiệm vụ của mình: “Hôn nhanh lên, hôn xong rồi quay lại phòng của anh đi.”
“Lại đây. Ánh mắt của Tư Hải Minh đen nhánh sâu thẳm nhưng báo đen nhìn chằm chằm vào gương mặt phiếm hồng của cô.
“Không được, anh lại đây đi” Để Anh Thy đương nhiên sẽ không phạm phải sai lầm lần thứ hai.
Một khi cô qua đó, người này chắc chắn sẽ ôm cô thẳng lên giường! Cũng chẳng phải ngày đầu tiên cô quen biết anh.
Nhưng mà, sau khi cô từ chối đã thấy Tư Hải Minh bước xuống khỏi giường, không nên một tiếng đi về bên này.
Cơ thể của Đế Anh Thy theo bản năng bắt đầu căng thẳng hơn, hai mắt cũng nhắm chặt lại.
Nhưng giây tiếp theo cơ thể bỗng nhẹ bẫng, người bị ôm lên rồi ném lên giường.
“Này, anh.”
“Em cho rằng đứng ở đó là xong sao, hửm?” Cơ thể của Tư Ahir Minh nhanh chóng sát lại gần, tầm mắt khóa chặt lấy người nằm dưới thân, thật sự không gấp gáp đến mức lập tức hôn cô mà khẽ dùng mu bàn tay lướt nhẹ trêи gương mặt đang nóng lên của cô, động tác nhẹ nhàng chậm chạp khiến bầu không khí càng thêm ái muội.
“Anh vẫn còn chưa hôn nữa hả?” Để Anh Thy bị anh vừa nhìn vừa sờ đến mức không thể tự nhiên nổi, giống như trái tim đang nhảy loạn lên dùng cách nào cũng không thể bình tĩnh được.
“Sao mặt lại đỏ như vậy?” Giọng nói của Tư Hải Minh khàn khàn.
“Thì anh đừng hôn nữa.” Để Anh Thy đẩy anh ra.
Mặt của Tư Hải Minh hơi cúi xuống khiến cô lập tức nín thở.
Nhưng mà Tư Hải Minh cũng không chạm vào đôi môi nhỏ của cô mà chỉ dùng sống mũi cao thẳng khe cọ nhẹ vào chiếc mũi nhỏ nhắn của cô. Hơi thở của hai người quấn quít vào nhau chạm vào da thịt, mẫn cảm khiến thể xác và tinh thần của Để Anh Thy đồng thời run lên.
Ngay cả môi mình cô cũng không dám mở ra nữa.