Chương
Cửa đóng sầm lại, nhìn cửa đóng, cũng không chủ động đi khóa lại nữa.
Còn nói để cho cô suy nghĩ? Chính là để cô với Tư Hải Minh ở cùng nhau! Ý nghĩ vô cùng rõ ràng!
Khoảng mười phút sau, Tư Hải Minh tắm xong, mặc áo ngủ đi vào phòng.
Đào Anh Thy đứng ở ban công phòng ngủ, nhìn thấy người đàn ông vừa lau tóc vừa bước vào phòng. Áo ngủ mở rộng, lộ ra cơ ngực săn chắc.
Trông anh vô cùng dã tính.
“Áo ngủ lấy giúp em rồi” Tư Hải Minh nói.
Đào Anh Thy không thèm liếc mắt nhìn anh, xoay người ra khỏi phòng.
Cô không tắm cũng không muốn ở trong phòng. Cả người Tư Hải Minh đều phát tán ra mùi nguy hiểm nồng nặc! Đào Anh Thy vào phòng tắm, nhìn áo ngủ của cô.
Áo ngủ không treo lên như trước, mà lại xếp rất ngay ngắn.
A, không phải nói không xếp sao?
Vậy đây là cái gì?
Có lẽ nào Tư Hải Minh có thủ đoạn khác không? Cô cố ý đi qua kiểm tra áo ngủ cẩn thận, sau khi xác nhận không có vấn đề mới yên tâm.
Đào Anh Thy cởi hết quần áo mới nhớ tới cửa phòng tắm không có khóa, vội vàng khóa cửa lại.
Sau khi khóa cửa xong, nhìn tấm lưng trơn nhẵn trắng nõn của mình. Lại nhớ đến lưng của Tư Hải Minh
Cô chỉ thấy qua một lần, là lúc mất trí nhớ. Hình dáng dữ tợn ấy ngay lập tức khắc sâu vào trí óc.
Cô nghĩ, có lẽ cô không cần phải khóa cửa đề phòng Tư Hải Minh bước vài. Dường như sau ba năm, Tư Hải Minh chưa từng cùng cô tắm lần nào.
Mỗi lần đều phân rõ trước sau, cô không tắm trước, thì cũng tắm sau.
Nếu là trước kia, Tư Hải Minh tuyệt đối không bỏ qua cơ hội chiêm tiện nghi tốt như vậy…
Nghĩ đến vết sẹo, sẽ nghĩ đến chuyện Tư Hải Minh tự sát.
Không có chuyện gì khiến cô sợ hãi hơn chuyện đó. Nếu không phải có Bảo Nam ở đó…
Đào Anh Thy tức giận dùng sức cọ rửa người mình, nếu Bảo Nam xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cô nhất định không tha cho anh ta!
Khuôn mặt nhỏ nhắn bị xoa đến mức đỏ bừng mới đi ra.
Cô hơi khát, chạy tới tủ lạnh kiểm sữa uống.
Vừa mở sữa ra, đổ vào trong ly, sữa còn chưa chạm được đến miệng, cái ly đã bị cầm đi.
Đào Anh Thy xoay người lại, trừng mắt với Tư Hải Minh, “Anh làm gì đó?”
“Mới tắm xong không được uống đồ lạnh” Tư Hải Minh cầm ly sữa của cô đi hâm nóng lại.
Đôi mày xinh xắn của Đào Anh Thy khó chịu nhăn lại, quản rộng thật đấy! Tư Hải Minh sau khi hâm nóng sữa xong lại đưa cho cô.