Chương
Vừa bước chân vào phòng khách, cô liền sững sờ, ngây người nhìn ba người thừa thải trong phòng khách, là anh cả anh hai và anh ba!
“Bé Thy tỉnh rồi? Ngủ lâu như vậy?” Để Bắc Lâm đứng dậy, đi qua muốn ôm chặt em gái cưng của mình một cái.
Để Anh Thy không phản đối, eo của cô bị anh ta ôm lấy.
Để Bắc Lâm xấu xa nói: “Tư Hải Minh, cậu đừng ép tôi phải đóng tay động chân với cậu”
Đế Hạo Thiên nghiêng người về phía trước, khuôn mặt như đang khởi binh hỏi tội: “Thy, bọn anh mua nhà cho em và bọn trẻ ở, không hề nói để cho cậu ta ở cùng!”
“Có phải ngày nào cậu ta cũng ở đây không?” Đế Bắc Lâm tứ giận. Để Anh Thy do dự nói: “Là ý kiến của bọn trẻ, nên thành như vậy…
Để Anh Thy nghĩ, còn không phải sao, từ khi bắt đầu thì vũ khí của Tư Hải Minh chính là các con…
Biết hay không thì kết quả cũng không thể thay đổi nữa rồi… Tư Hải Minh chỉ chú ý vào bụng của Để Anh Thy, anh ra lệnh cho người giúp việc đi chuẩn bị bữa sáng.
Sau khi bữa sáng được đặt lên bàn, thì cả năm người cùng ngồi vào bàn.
Lúc chọn chỗ ngồi đã xảy ra một chút “tranh giành không khoan nhượng”.
Để Hạo Thiên và Đế Bắc Lâm một trái một phải ngồi hai bên của Để Anh Thy.
Tư Hải Minh không tranh giành với bọn họ, anh ngồi ở đối diện. Dù vậy dao nĩa trong tay cũng rất muốn tàn nhẫn mà ném đi!
Từ khi bắt đầu dùng bữa sáng, Đế Bắc Lâm và Đế Hạo Thiên đã chú ý đến em gái của mình, bọn họ sợ cô ăn ít sẽ mất cân bằng dinh dưỡng. Uống sữa trước khi ăn, rồi bổ sung thêm protein, cuối cùng là ăn bít tết.
Để Anh Thy nhai ngấu nghiến thức ăn trong miệng. Vốn dĩ một mình Tư Hải Minh đã rất khó đối phó rồi, nay lại thêm ba ông anh trai, tốt thôi, cả nhà đều là đàn ông!
Còn là những ông chủ hàng đầu mà cô đầu không lại nữa chứ!
Bốn người này mà gặp nhau thì sẽ nói những lời giường gươm tuốt kiếm, còn cô sẽ biến thành bia đỡ đạn!
Cô lại nhìn khuôn mặt đang trầm lặng của Tứ Hải Minh, cô liền cảm thấy như có một luồng không khí bế tắc trong căn nhà này.
“Thy, có phải em cảm thấy bọn anh là tốt nhất không?” Đế Bắc Lâm dịu dàng hỏi.
“Thế giới này tốt nhất là anh trai!”Đế Hạo Thiên nói. Đế Bắc Lâm liếc mắt nhìn sang, ánh mắt mang biểu cảm không thể phản bác lại.
Để Anh Thy nuốt thức ăn vào miệng, cười nhìn anh cả: “Các anh nói rất đúng!”
Nói xong, Tư Hải Minh liền liếc nhìn sang cô, cô lựa chọn làm như không thấy!
“Những người khác tốt nhất là nên tránh xa một chút.” Để Bắc Lâm nói.
“Người khác mà có đối tốt với em thì họ đều có mục đích cả” Đế Hạo Thiên nói.
Tư Hải Minh liếc nhìn hai người bọn họ, vẻ mặt hờ hững không nói lời nào.
Để Anh Thy biết “người khác” mà họ đang nói tới là ai. Chắc là các anh vẫn chưa biết hai đêm trước Tư Hải Minh đã ngủ cùng cô, nếu họ mà biết được thì sẽ không bình tĩnh như vậy đâu. Nếu biết thì sớm đã lật bàn luôn rồi!
Cô cũng không thể chủ động chạy đến tự thú, cũng không cần phải sống qua trung thực đâu nhỉ. Thẳng thắng: “Em muốn hỏi chuyện đó một chút.” Để Anh Thy uống một ngụm sữa, mở miệng nói.
“Thy cứ hỏi đi.” Để Bắc Lâm nói.
“Em thấy lúc các anh hợp tác thì rất phối hợp với nhau không phải sao? Sao bây giờ lại nhìn đối phương không thuận mắt như vậy? Hình như hợp tác vẫn chưa kết thúc mà?” Để Anh Thy hỏi.
Cả ba người anh đều đứng hình.