Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương
Nói lời rất là hợp lí, nhưng sau khi trận đấu bắt đầu, Đế Anh Thy liền nhìn thấy anh ba của cô trực tiếp lướt qua từng chướng ngại vật, nhẹ nhàng mà ném rổ: Sức bật thật đáng sợ! Toàn bộ sân bóng đều run sợ vô cùng!
Người trong thính phòng đều kinh ngạc mà kêu lên liên tiếp! “Oa! Giỏi thật đấy!”.
“Thật là lợi hại quá đi!”
“Không phải là dân chuyên nghiệp đấy chứ?”
Tiếp đó, Đế Bắc Lâm lại có một bóng ba điểm nữa!
Tư Hải Minh hoàn toàn không cần phải dùng lực, chỉ cần nhìn thấy hai vị kia anh một quả, tôi một quả là được rồi.
Từ đầu đến cuối, bóng đều ở trên tay của hai con người này, cuối cùng kết quả là – , kết thúc trận đấu. Điểm số vô cùng dọa người!
Cho đến cuối trận, là đội lợi hại nhất trong cả hai.
Nhưng mà trong mắt của đội Tư Hải Minh, đó căn bản không có gọi là lợi hại.
Trước khi lên sân khấu, Đế Hạo Thiên dùng ngữ khí hạ mệnh lệnh: “Nhớ lấy, không cho phép bọn họ được vào một quả bóng nào!”.
Lời này là nói với Để Bắc Lâm và Tư Hải Minh, những thành viên khác của đội đứng ở một bên, ngoại trừ khóe miệng trực trừ ra thì cũng không có nói gì cả, luôn cảm thấy không có tư cách nói chuyện! Dù sao thì mặt khác hai vị này không biết, nhưng mà đại danh đỉnh của đỉnh ở kinh đó quyền thể như vua này thì vẫn biết được!
Mà người ở bên cạnh quyền thế như vua vừa nhìn liền thấy bộ dạng giống như không dễ chêu trọc, đều dám ra lệnh với quyền thể như cua!
Trước khi lên sân, Tự Hải Minh quay đầu nhìn về phía thính phòng, liếc về phía của Để Anh Thy, cùng với cô bốn mắt nhìn nhau.
Tư Hải Minh nhàn nhạt mà lên tiếng: “Nếu như để tôi phát hiện các cậu nhường, thì cẩn thận hậu quả đấy”.
Đối thủ vốn dĩ thật sự là chuẩn bị muốn nhường rồi! Trong mắt của vợ nhà bọn họ chỉ có nhãn hiệu trang sức Hoài Thy, nhưng mà đám đàn ông bọn họ lại biết rõ mặt lợi hại của quan hệ này! Thắng được bóng rổ, đến lúc đó quyền thể như vua bị mất mặt, vậy bọn họ ở kinh đô này nửa bước cũng khó đi rồi!
“Ngài nói là thật đấy à?” Có một người bố lấy hết dũng khí để hỏi.
“Yên tâm, chúng ta dựa vào thực lực” Đế Hạo Thiên dùng ánh mắt bễ nghễ.
Như thế là công bằng rồi!
Sau khi trải qua hơn ba phút thi đấu, đối thủ vẫn là số không, nhưng tuyệt đối không có liên quan gì đến việc nhường cả. Trong đội của đối thủ cũng có người rất giỏi chơi bóng. Mặc dù không có đắc thủ, nhưng mà là tay bóng duy nhất có thể dùng để phòng tâm. Dẫn bóng vô cùng lợi hại. Sau khi bóng truyền đến tay của anh ta, dẫn bóng liền hướng bóng chạy về hướng rổ!