Chương
Để Bắc Lâm ở đằng trước xuất hiện, khóe miệng cùng ánh mắt vô cùng sắc bén: “Cậu có qua được không đấy?”
“Con đường của các cậu tôi thấy cũng không kém mấy rồi!” Đối thủ nhanh chóng làm mấy động tác giả, hơn giữa cái động tác giả này là cùng học với lại Để Bắc Lâm, thế nên Để Bắc Lâm sửng sốt vô cùng.
Sững sờ như vậy, lại khiến cho đối thủ nhảy một cái trên không, lao thẳng tới rổ bóng. Khán giả xem mà tim như kiểu bị thắt lại.
“Cố lên! Qủa bóng này không có vấn đề gì đâu!”
“Vào được một quả cũng không bị mất mất rồi!”
Đối thủ nhảy thẳng lên, trực tiếp ném vào rổ.
Mắt thấy bóng sắp vào rổ rồi, thì ở bên cạnh lại có một bàn tay ma quỷ duỗi ra, trực tiếp đánh văng quả bóng rổ đấy qua chỗ khác …
“Bộp” một tiếng, bóng rổ bị đập bay! Đối thủ khiếp sợ! Toàn trường xôn xao!
Đồ ăn vặt để đến miệng rồi Đế Anh Thy cũng quên ăn, tim đập điên cuồng!
Sau khi cản phá bóng xong, Tư Hải Minh đáp xuống đất, ánh mắt giận dữ.
“Uầy! Cái này ảo thế!”
“Đẹp trai quá! Tôi nổi hết da gà lên rồi nè!”
“Còn tưởng là lần này kiểu gì bóng cũng vào rổ rồi, không ngờ lại bị cản phá một cách dễ dàng đến thế!”
“Thật là lợi hại!”
Khán giả cảm thán không ngừng.
“Đế Bắc Lâm em làm cái gì thế hả?” Để Hạo Thiên gầm lên.
“Ha ha, xin lỗi! Hơi mất tập trung xíu! Cơ mà không phải có các anh rồi mà!” Đế Bắc Lâm hình như chẳng có tí ý chí chiến đấu gì. Dẫu sao đối thủ quá mạnh! Ngay giây phút bóng rổ rơi vào tay Để Hạo Thiên, anh ta đứng ở bên cạnh khung bóng rổ, hất tay một cái, chỉ thấy bóng rổ bay về hướng khung bóng rổ khác!
Đối thủ ngạc nhiên đến quên chạy. Mọi người ngẩng đầu nhìn bóng rổ bay trên không trung, lòng tự nhủ đừng vào rổ. Bóng rổ cách khung bóng càng ngày càng gần! Khung kêu loảng xoảng, bóng đã vào rổ! Kỹ năng kỳ diệu đến mức bóng không chạm vào thành khung rổ. Đối thủ ngạc nhiên đến mức miệng cũng không khép lại được!
Nếu không phải vì đứa bé, kiểu tranh giải mà như làm nhục nhau này không cần tiếp tục nữa!
Cuối cùng không nghi ngờ chút nào, đội Tư Hải Minh giành thắng hạng nhất, nhận phần thưởng.
Hiệu trưởng làm người chủ trì đứng ở trung tâm sân bóng rổ, tay cầm loa phát thanh, tuyên bố trao thưởng: “Chúng ta nhìn nhận được, các ba đều là cố gắng vô cùng, mặc dù phần lớn thua tương đối thảm!”
Hiệu trưởng pha trò: “Nhưng mà chỉ cần là đã cố gắng thì đều đáng tôn kính! Đảng giá được noi gương học tập! Mà sự cố gắng của các ba tuyệt đối không thể bỏ quên sự ủng hộ của các mẹ! Cho nên, phần thưởng này do các mẹ lên trao! Xin mời các mẹ của đội quán quân dẫn theo bé con lên trao giải thưởng!”
Để Anh Thy sửng sốt, sao lại đến lượt cô lên đài rồi? Có chút… Khó vì tình…
Ngược lại thì sáu bé con cực kỳ kích động kích, đứa nào mắt cũng vừa to vừa sáng chói như ánh sao, không kịp chờ đợi muốn lên đài!
Tư Thái Lâm cũng rất kích động, bởi vì anh trai ở trong đội quán quân nha!
Để Anh Thy không còn cách nào, đành thoải mái để sáu bé con và Tư Thái Lâm cùng lên đài trong tiếng vỗ tay của mọi người.
Ở đó còn có các mẹ và các bé của những đội viên khác.