Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương
Chuyện chiếc vòng thì cứ để đó trước, trái lại thì sắc mặt các anh trai của cô không tốt lắm. Giống như là đang kiềm chế chuyện gì đó. “Tới đây, bác đưa các cháu đi lên sân thượng chơi nào!” Để Bắc Lâm đưa sáu đứa bé đi. Thế này là cố ý tách ra đây mà!
Bọn trẻ không còn ở đây, Đế Hạo Thiên lập tức chất vấn: “Tư Hải Minh, hoạt động gia đình hôm nay là do cậu cố tình làm đúng không!”
“Cố tình cái gì?” Tư Hải Minh bình tĩnh ngồi ở bên đó rồi uống cà phê. Nhấp một hớp rồi gọi anh em nhà họ Đế: “Nếm thử một chút xem, mùi vị cũng ngon lắm”
Đế Anh Thi nghĩ trong đầu, không phải là vị đắng sao? Có vị gì ngon cơ chứ?
“Cậu đừng có mà nói lảng sang chuyện khác với tôi! Hoạt động gia đình, còn có cái vòng tay này nữa! Nếu như không có kế hoạch từ trước thì tại sao của những người khác lại là lắc tay?” Để Hạo Thiên chất vấn.
“Trang sức Hoài Thy là sản nghiệp của tôi, tôi dành cải tốt nhất cho mẹ bọn trẻ, ai dám nói cái gì?” Tư Hải Minh nói: “Hơn nữa, ngày từ lúc bắt đầu đã biết giải thưởng là gì rồi, kỹ năng không bằng người ta, càng không có mặt mũi mà nói!”.
Nói cách khác, nếu như bọn họ không ở trong đội thì căn bản không lấy được giải nhất, vì vậy, cái tốt nhất dĩ nhiên phải đưa cho anh ta.
Nhưng nhà họ Đế là bởi vì đoạt cúp mới không vui sao? Tất nhiên là không phải rồi!
Mà là tất cả những thứ này đều là mưu mô của Tư Hải Minh! Lại còn dành chính ngôn thuận lấy vòng tay đeo lên cổ tay của Đế Anh Thy!
Điều quan trọng là nhà họ Để bọn họ còn giúp cậu ta! nói xem có tức không có chứ?
Để Anh Thy vừa nhâm nhi nước trái cây vừa ăn đồ tráng miệng cố gắng để cho bản thân làm người vô hình ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn vô tội của mình lên.
Lúc ăn cơm tối cô đã ăn đồ tráng miệng rồi.
Nhưng bây giờ dáng vẻ lại giống như mấy ngày chưa ăn cơm vậy, không phải là muốn làm cho cảm giác tồn tại của bản thân trở nên nhỏ nhất để không tham gia bất kỳ tranh luận nào sao?
Không ngờ rằng vẫn bị chỉ đích danh. “Ồ… ” Để Anh Thy ngoan ngoãn nghe lời muốn tháo chiếc vòng tay xuống. Nhưng cũng không biết làm thế nào, không dễ để lấy ra… “Anh Thy, nếu tháo xuống bọn trẻ sẽ không vui.”
Tư Hải Minh nói. “Tôi nghĩ là cậu không vui thì có!” Để Hạo Thiên nổi khùng. Để Anh Thy bị mắc ở đó, tháo cũng không được mà không tháo cũng không xong.
“Đúng rồi, chuyện lần trước Chương Vĩ cảm thấy rất biết ơn, muốn mời anh uống rượu. Anh có đi không?” Tư Hải Minh đổi chủ đề.
Để Hạo Thiên sắc mặt nhàn nhạt nói: “Không cần. Tôi làm tất cả đều là vì em gái bảo bối của nhà tôi!”
“Đúng là vậy, nhưng mà cậu ta nói nếu không có áo chống đạn của anh thì cậu ta đã chết lâu rồi, cho nên cậu ta vẫn vô cùng muốn cảm ơn anh
“Muốn cảm ơn thì đừng có giúp cậu bắt nạt em gái tôi!” Để Hạo Thiên lạnh lùng nhìn anh: “Tối nay bọn tôi sẽ quay về!”.
Để Anh Thy hơi sững sờ nhìn về phía các anh: “Anh cả, anh hai, tối nay phải quay về à? Nhanh như vậy sao?”
“Việc ở bên đó phải giải quyết rồi” Đế Hoàng Minh nói. Để Anh Thy biết anh trai đang ám chỉ Cố Mạnh: “Vậy thì em cũng cùng đi về nhé!”