Chương
“Đứng lên đi!” Để Anh Thy đỏ bừng mặt không cách nào hạ nhiệt độ xuống được. Tư Hải Minh đứng dậy, cũng ôm luôn người dưới thân lên —
“Anh…”
“Rửa mặt dùng bữa sáng”
Tư Hải Minh ôm người đi ra ngoài, trực tiếp ôm vào phòng tắm, không để cô xuống, trái lại đặt mông cô lên bồn rửa mặt, Để Anh Thy không sao xuống được.
Tiếp theo môi mỏng lại lần nữa bị bịt kín.
“… Hô hấp của Để Anh Thy cứng lại, bị hôn đến mức một bên vai áo ngủ cũng tuột xuống, hai người dây dưa phản chiếu qua gương một hình ảnh đẹp đẽ”Anh… Đủ…”
Tư Hải Minh hồi lâu cũng thả ra, thân thể Đế Anh Thy không còn sức lực nằm nhoài lên vai rộng của Tư Hải Minh, miệng mở lớn thở hồng hộc.
Người này đang hôn môi sao? Là đòi mạng thì đúng hơn! Sau khi Tư Hải Minh rời khỏi đây, Để Anh Thy đứng xuống đánh răng, nhưng cảm giác chân mình như nhũn ra.
Áng mây hồng trên mặt vẫn chưa tan. Cô vô cùng phiền muộn, bây giờ số lần Tư Hải Minh hôn cô càng ngày càng nhiều. Hơn nữa sau mỗi lần thân mật xong, nhiệt độ trên mặt cô mất rất lâu mới bình ổn lại được! Đây chắc chắn là tín hiệu nguy hiểm!
Cô nhắc nhở chính mình, Đế Anh Thy mày không được làm chuyện ngu ngốc! Không thể bởi vì Tư Hải Minh đã từng có hành vi Tự sát lại nhẹ dạ đối với anh ta! Ngẫm lại trước đây anh ta đối xử với mày như thế nào? Chính là một chút cũng không nương tay!
Để Anh Thy làm cho đầu óc mình tỉnh táo lại!
Còn nhìn vào gương véo mặt mình, không cẩn thận quả tay véo hơi đau, đến nhe răng trợn mắt, rất đáng yêu!
Để Anh Thy đi ra khỏi phòng tắm, đi về phía phòng ăn.
Trên bàn đã chuẩn bị bữa sáng kỹ càng, Tư Hải Minh rót cho cô cốc sữa bò. Nhìn thấy một bên mặt của Để Anh Thy thì, dưới cơn chấn động, kéo tay cô qua, một tay khác nắm cằm của cô: “Mặt bị làm sao vậy?”.
“Cái gì…” Để Anh Thy thấy anh căng thẳng cũng giật mình, vẻ mặt nghiêm túc đến mức giống như một cô bị hủy dung.
Lòng bàn tay Tư Hải Minh nhẹ nhàng vuốt lên chỗ bị đỏ: “Sao lại làm ra thế này?”
Để Anh Thy nhớ tới tới lúc mình rửa mặt thì véo má, cô gỡ bỏ tay của Tư Hải Minh ra, ngồi xuống ghế dựa: “Rửa mặt quá dùng sức..”
“Lần sau để anh rửa Tư Hải Minh ngồi xuống. “..” Để Anh Thy mới vừa nhấp một ngụm sữa bò, suýt chút nữa sặc: “.
Anh chắc chắn…”
“Hả?”
Để Anh Thy từ bỏ tranh luận: “Không có gì… “Anh có thể giúp em rửa bất cứ chỗ nào”.
“Không cần!” Để Anh Thy cũng cảm giác được mình làm khó dễ biến thành thử mà Tư Hải Minh khát vọng, cho nên mới không nói ra!
Hơn nữa ánh mắt của anh làm cho tim cô đập nhanh hơn! Để Anh Thy chỉ có thể dùng khuôn mặt cứng đơ đi về phòng!