Chương
Khu nhà cao cấp cách Queens không xa, đi tới cũng chỉ chừng mười phút đồng hồ. Chẳng qua là có xe đưa đón để cô không cần phải đi mỏi chân thôi.
Hai ba phút đã đến quán trà Võ Ái Nhi bảo, chính là khu mà ngày hôm qua cô và Tư Hải Minh đến. Đến tầng hai, tầng hai ngoại trừ Võ Ái Nhi, không có vị khách nào khác. Võ Ải Nhi thấy cô, lập tức đứng lên: “Cô Đế, mời ngồi!”
Để Anh Thy cười ngồi xuống: “Chỉ có hai người chúng ta?”
“Ít người sẽ yên tĩnh. Muốn ăn cái gì, tôi gọi giúp cô? Món nào ở đây được mọi người yêu thích nhất vậy?”
“Được.”
Võ Ái Nhi giúp cô gọi món với nhân viên. Để Anh Thy một tay chống cằm, nhìn dáng vẻ lễ phép với cô, thật sự cùng trước đây thật khác biệt đấy! Chẳng qua là suy nghĩ có chút buồn cười.
Sau khi gọi đồ, Võ Ái Nhi đối diện với ánh mắt của Đế Anh Thy, bị cô nhìn đến không được tự nhiên: “Cô Đế nhìn tôi chằm chằm làm gì vậy? Có chuyện gì lạ sao?”
“À không có” Để Anh Thy chưa nói xong: “Cô không cần khách khí với tôi như thế, gọi tên tôi là tốt rồi. Lúc vui vẻ cũng có thể gọi tôi là Đào Anh Thy”
“Ha ha, trêu chọc cô đấy” Để Anh Thy nghĩ thầm, mình ở đây chắc là đã quá rảnh rỗi sinh nông nổi rồi, mỗi ngày đều đối mặt với Tư Hải Minh, đột nhiên đổi tính bắt đầu thích chọc ghẹo rồi.
Võ Ái Nhi bị cô trêu đến sợ: “Tôi đi biệt thự Minh Uyển tìm cô, quản gia nói cô không ở đó. Vậy cô ở đâu vậy?”
“Tòa nhà phía Tây Nam đằng sau” Đế Anh Thy nói. Võ Ái Nhi giật mình, sau đó cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Chẳng lẽ người đã mua tầng cao nhất là cô sao?”
“Cô cũng biết rất nhiều đấy?”.
“Bởi vì bị mua nhất định sẽ có lời đồn thổi, những người có thể mua được cũng không nhiều. Cô vừa nói, tôi liền. đoán được là ở đâu rồi” Võ Ải Nhi nói.
“Ừ, mới chuyển tới không lâu lắm” “Vì sao không ở biệt thự Minh Uyển vậy?” Võ Ái Nhi hỏi.
“Tại sao phải ở biệt thự Minh Uyển? Tôi có đủ tài chính để tự mua nhà cửa không phải sẽ tốt hơn sao?” Để Anh Thy không thể nói là nói.
Võ Ái Nhi nghĩ thầm, đây chắc là sự khác biệt lớn nhất giữa Để Anh Thy và Đào Anh Thy rồi! Nếu như Đào Anh Thy cưới Tư Hải Minh, người đã có sẵn quyền lực và kinh tế, đó chỉ có thể nói là cô ta đã cưới được một người thật tốt, cũng sẽ không làm người ta thật sự kính nể.
Nhưng Đế Anh Thy không giống vậy, thân phận của cô đã tôn quý sẵn rồi, là công chúa khu vực Đông Nam Á, khiến người ta phải nịnh nọt ngước lên nhìn.
“Không phải cô đang yêu anh Hải Minh sao? Ở căn hộ đó với ở biệt thự Minh Uyển cũng không khác gì đó?”
Võ Ái Nhi nghĩ thầm, nếu thật sự có thể làm cho Đế Anh Thy đến ở biệt thự Minh Uyển, không phải mình sẽ có công lón sao?
“Nếu như không có gì khác nhau, vì sao nhất định phải đến biệt thự Minh Uyển vậy?” Lời đáp trả của Đế Anh Thy khiến Võ Ái Nhi câm nín không trả lời được, cảm giác bị thất bại khi nói không lại cô.
So với Đào Anh Thy, Để Anh Thy rõ ràng khó chơi hơn nhiều?
“Lẽ nào cô không muốn ở biệt thự Minh Uyển sao? Ở biệt thự Minh Uyển có nghĩa là ánh mắt người khác nhìn cô cũng sẽ khác”.
“Nhìn tôi như người phụ nữ của Tư Hải Minh Sao? Tôi không có nhu cầu đấy đâu!”
“Không phải cô yêu anh Hải Minh sao? Hắn là cô sẽ thích ở cạnh anh ấy nhiều hơn chứ. Đã như vậy, tại sao lại nhà riêng làm gì? Có nên đến ở biệt thự Minh Uyển mới đúng là bình thường chứ?”
“Tôi vẫn thích dùng đồ của bản thân tôi hơn.” Để Anh Thy nói. Võ Ải Nhi không hiểu não cô đang nghĩ gì nữa.
Như những người phụ nữ khác, đã sớm coi mình là nữ chủ nhân của biệt thự Minh Uyển rồi!