Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương
Nhưng mà thật ra thì Tư Hải Minh đã thản nhiên tự xem đây như là nhà của mình luôn rồi.
Hai ngày sau, Đế Anh Thy tới bệnh viện, đương nhiên là Tư Hải Minh cũng đi theo sát rạt một tấc không rời rồi.
Cho dù là đi vào phòng bệnh thì anh cũng phải đi theo.
Đây còn không phải là đang giám sát cô à?
Lúc đi vào trong, Tân Hành Chi cũng đang ở đây, Kiều Như An dựa ở đầu giường, y tá đang đút thức ăn dạng lỏng cho cô ta.
“Anh Thy” Tân Hành Chi đứng dậy. Lúc nhìn thấy người đàn ông im lặng đứng sau lưng cô thì ánh mắt của anh ta có hơi trầm xuống.
Kiều Như An không ngờ rằng Đế Anh Thy sẽ đến, lại còn nhìn thấy cả Tư Hải Minh nữa, cô ta kích động đến mức bị sặc luôn.
“Khụ khụ khụt”
Đế Anh Thy đi tới, nói: “Cẩn thận một chút”
Kiều Như An ho đến mức khuôn mặt vốn đã tái mét, nay lại càng trắng hơn, bởi vì hơi dùng sức nên vết thương trên eo cô ta cũng rất đau.
“Sao rồi? Có muốn uống ngụm nước không?” Đế Anh Thy hỏi.
Kiều Như An dựa vào đầu giường, suy yếu lắc lắc đầu, hỏi: “Anh Thy, sao cô lại tới đây? Hành Chỉ cũng không nói gì với tôi cả, bây giờ, tôi…
Có phải là tôi rất xấu xí không?”
“Không đâu, lúc nào cô cũng đẹp hết Đế Anh Thy nói: “Bác sĩ nói là bây giờ cô đang hồi phục rất tốt, không cần phải lo lắng gì hết”
Cô y tá ở bên cạnh hỏi Kiều Như An còn muốn ăn nữa không? Kiều Như An lắc đầu, sau đó, biểu tình của cô ta có chút suy sụp, cô ta cụp mắt xuống và nói: “Vốn dĩ tôi định cùng Hành Chi điều tra về chuyện của anh ba cô, không ngờ rằng sẽ bị bắt lại, còn làm liên lụy đến cô nữa. Xin lỗi cô, Anh Thy…”
Kiều Như An nhìn Tư Hải Minh đứng bên cạnh Đế Anh Thy một cái rồi lại cụp mắt xuống, dáng vẻ sợ hãi.
“Người nên nói lời xin lỗi là tôi mới đúng. Khiến cô trở thành như thế này, tôi cảm thấy rất áy náy. Bởi vậy, nếu cô có yêu cầu gì thì cứ nói ra, đừng khách sáo nhé.”
người của Tập đoàn Quang Huy. Các anh sẽ không chịu dàn hòa đâu, chuyện này nhất định phải có một lời giải thích thỏa đáng mới được”
“Tập đoàn Quang Huy?”
Kiều Như An hình như có hơi ngạc nhiên, và cũng có chút khó hiểu, cô ta nói: “Tập đoàn Quang Huy vẫn có chút quyền lực ở khu vực Đông Nam Á, nhưng mà ở trước mặt nhà họ Đế thì chút quyền lực ấy chẳng đáng là gì cả”
“Những người đó đều là những kẻ man rợ cả, không nên xem thường vẫn hơn.” Đế Anh Thy nói.
“Ừm, tôi tin rằng nhà họ Đế nhất định có thể tiêu diệt bọn họ” Kiều Như An rất có lòng tin.
“Cô nghỉ ngơi cho tốt đi, tôi sẽ quay lại thăm cô sau nhé” Đế Anh Thy nói.