Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương
“Đầu gối có đau không?” Tư Hải Minh phớt lờ sự chống cự của cô, bàn tay to lớn nắm lấy bắp chân của cô, hơi nâng lên.
Máu bầm trên đầu gối của cô đã tan đi nhiều rồi, không còn quá đau đớn nữa, đi lại cũng hoàn toàn không ảnh hưởng gì cả.
Đế Anh Thy rút chân về, nói: “Anh đừng có đánh trống lảng, sau này anh đừng nói chuyện với Tân Hành Chi như vậy nữa, anh ấy đã tự trách lắm đấy”
“Anh Thy, ở trước mặt anh thì đừng thiên vị cho người đàn ông khác, anh sẽ mất khống chế đấy”
Đế Anh Thy cắn răng, nói: “Đây không phải là thiên vị, tôi đây là biết phân rõ phải trái trắng đen!”
“Vậy cũng không được. Trong bất kỳ tình huống nào thì em cũng chỉ có thể thiên vị cho mình anh thôi”
Đế Anh Thy nhìn anh chằm chäm, đúng là không thể nói lý lẽ được mài Tư Hải Minh hoàn toàn không cảm thấy cách nói chuyện của mình có vấn đề gì hết, anh nhẹ nhàng nắm cằm của Đế Anh Thy, cúi đầu cắn lên đôi môi nhỏ nhắn của cô, cản đến khi Đế Anh Thy hừ nhẹ một tiếng mới chịu buông ra.
chính là tù nhân bị lực lượng vũ trang giam giữ, không có kỹ thuật làm mờ, cũng không đeo mặt nạ, lộ ra một gương mặt rất rõ ràng.
Đó chính là tên cầm đầu đã bị bắt, hiện tại người này đang đứng trước máy quay, thành thật khai báo tất cả tội lỗi của mình, bao gồm cả kế hoạch và dã tâm của Tập đoàn Quang Huy.
Những người ngồi trước TV đều hoang mang lo sợ, có phải là sẽ điều tra đến cả những người liên quan luôn không đấy? Vậy thì mức độ thương vong sẽ lớn đến đâu cơ chứ? Điều này đã tạo nên một cục diện vô cùng hỗn loạn.
Đám rắn mất đầu kia ban đầu còn lén lút rục rà rục rịch, hiện tại, tất cả đều im thin thít giống như rùa đen rụt đầu vậy.
Một mặt là do bọn họ còn chưa đủ thực lực để tranh đấu, ngay cả đứng quan sát thôi thì cũng sẽ dính phải tai bay vạ gió. Chẳng bằng chờ bọn họ đấu đến một mất một còn, bản thân mình ở giữa ngồi mát ăn bát vàng còn hơn.
Quân sư quạt mo đưa máy tính bảng cho Peter Kim xem tin tức, Peter Kim nhìn nhìn, sau đó, hai hàng lông mày của anh ta nhíu chặt lại, có chút suy tư.
“Sao lại bị phát hiện được nhỉ? Có lẽ Khỉ cũng không biết chuyện này có liên quan đến chúng ta mới đúng” Quân sư quạt mo kỳ quái nói.
Khu chính là biệt danh của tên cầm đầu bị bắt kia.
Perter Kim nhét máy tính bảng vào tay anh ta, nói: “Có phải hay không cũng không còn quan trọng nữa, trận chiến khó khăn này chúng ta nhất định phải đánh. Chọc tức nhà họ Đế cũng chính là vì mục đích này, chơi chết cậu hai nhà họ Đế chính là mục đích cuối cùng của tôi!”
Trong ánh mắt cứng rắn còn pha lẫn vẻ hưng phấn, dù sao thì trong ba người nhà họ Đế cũng chỉ có cậu hai là phù hợp với hứng thú của anh †a thôi.
Cũng là do cậu hai nhà họ Đế làm lũng loạn thị trường vũ khí, vậy thì sẽ kiếm được bao nhiêu tiền chứ? Giàu nứt đố đổ vách, có ai mà không thèm thuồng cho được!
Bây giờ là cuộc chiến về thực lực!
Một đêm không trăng, gió lớn lay động, đêm khuya thanh vắng.