Đào Anh Thy tỏ vẻ như thế này rất tốt, cũng không dám nhìn gương mặt đã đen như đít nồi của Tư Hải Minh! Ôm chặt Bảo An trong ngực, sợ Tư Hải Minh không nhìn được sẽ ném sáu đứa nhỏ ra ngoài!
Không dễ dàng gì mà sáu đứa nhỏ mới chịu yên tĩnh lại dưới sự uy hiếp của Tư Hải Minh.
Đào Anh Thy gần như là ngáp cùng lượt với sáu đứa nhỏ.
“Buồn ngủ?” Tư Hải Minh hỏi.
Con không có buồn ngủ!” Bảo Nam ngóc đầu dậy nói.
Tư Hải Minh hơi nhíu đôi mày đen, đưa tay ấn đầu Bảo Nam xuống.
“Ối! Mẹ ơi cứu mạng! Mẹ ơi!” Bảo Nam kêu †o, ngoại trừ đầu không động được, những bộ phận khác đều đang động, tay chân vung vẩy.
Lúc này Đào Anh Thy nhìn không nổi nữa, kéo tay Tư Hải Minh ra.
Bảo Nam phồng mặt đỏ lên, dáng vẻ dữ dẫn nhìn ba mình.
Bảo Nam, đừng làm rộn, đi ngủ” Đào Anh Thy nhẹ nhàng vỗ vỗ người cậu bé.
“Dạ…” Bảo Nam nghe lời nằm xuống, trong tay còn ôm kiếm.
Cuối cùng sáu đứa nhỏ cũng ngủ thiếp đi Tư Hải Minh xách từng đứa lên, đặt ở sau lưng, nơi cuối giường.
”. Đào Anh Thy.
Giờ cô mới hiểu tại sao khi Bảo Nam quậy đòi ngủ ở giữa mà Tư Hải Minh không có phản ứng Đây là chờ bọn nhỏ ngủ không có chút phản kháng gì thì mới ra tay!
Ở giữa trống trơn, khi Đào Anh Thy còn đang ngây người thì bị Tư Hải Minh lôi qua, dán lên vòng ngực rắn chắc, sau đó, một bàn tay chạm đến phía sau cổ của cô, mát xa, cảm giác cực kỳ thô ráp!
Tiếng nói trầm thấp như rít qua kẽ răng vang lên: “Có đau hay không?”
“Viện trưởng Hạ cũng nói là không sao rồi.”
Đào Anh Thy buông thống ánh mắt, khuôn mặt nhỏ phiếm hồng.
“Em là người của tôi”
“Khắc tên anh lên rồi hay chưa?” Đào Anh Thy không phục phản bác, lập tức hàm dưới xiết chặt, mặt bị ép giơ lên, đối đầu với ánh mắt đen lấp lóe của Tư Hải Minh.
“Được”
“Cái gì?” Đào Anh Thy nhất thời không có hiểu rõ câu nói này của Tư Hải Minh là có ý gì!
“Khắc tên của tôi lên trên người em, ý nghĩ không tệ!
“Cái gì! Không muốn!” Nửa người trên của Đào Anh Thy bật dậy, biên độ quá lớn, đụng phải Bảo My ở bên chân, thân người tròn vo.
đầy thịt của Bảo My giật giật, mơ màng nắm lấy tay Bảo Long ngủ tiếp. Đào Anh Thy không.
khỏi khẽ xuống: “Không cho anh khắc tên lên người tôi, một chữ cũng không cho khắc!”
Trước đó xăm lên bụng một cái hình xăm còn không phải là vì muốn che giấu vết sẹo khi sinh con sao!
Tư Hải Minh mạnh mẽ ôm chầm lấy cô: “Em sốt sắng như vậy? Hả?”
Tất nhiên là em sốt sắng rồi, cũng đâu phải là khắc chữ lên người anh!”
Tư Hải Minh nhíu mày: “Để cho công bằng, hai chúng ta đều khắc hết.”
” Đào Anh Thy kinh ngạc đến không nói nên lời.
Nằm trên ngực Tư Hải Minh, Đào Anh Thy chỉ nghĩ có lẽ người đàn ông này chỉ tùy tiện nói một chút, khắc lên trên người cô thì cô còn bị hù chứ nếu như là khắc chữ lên trên người của Tư Hải Minh thì Đào Anh Thy không có lo lắng như vậy.
Giống như những cặp tình nhân khi yêu đương nồng nhiệt thì luôn muốn khắc lên trên người đối phương một cái ký hiệu nào đó tượng trưng cho tình yêu, hoặc là khắc chữ viết tắt tên của đối phương.
Người đàn ông cao cao tại thượng, quyền thế ngập trời như Tư Hải Minh sao lại muốn làm mấy chuyện quê mùa như vậy?
Năm đó khi cô và Tư Viễn Hằng ở bên nhau thì cũng định làm hình xăm nhưng mà sau đó cô sợ đau nên không làm!
Tư Viễn Hằng cũng nghe theo cô nên không có xăm!
Nhưng mà bây giờ nhớ lại, may mắn không có xăm, nếu không hai người không thể.
ở cùng nhau, khi làm chuyện xxx với Tư Hải Minh, lần nào cũng nhìn thấy thì xấu hổ biết bao nhiêu!
Cho nên vì để tránh cho xấu hổ cô không thể xăm!
Không đúng không đúng, không thể xăm là khẳng định, nhưng sau này cô cũng sẽ không chung sống với bất kỳ người nào hết!
Có một mình Tư Hải Minh thôi là đã đủ khiến cô mất hết sức lực rồi!
Người đàn ông này có tính chiếm hữu quá mạnh, không cho cô có bất kỳ tự do gì! Trong quá nhiều tình huống, chỉ cần cô thở thôi cũng đã sai rồi!
Đào Anh Thy cho rằng Tư Hải Minh chỉ nói miệng vậy thôi nên cô cũng không có giải thích nữa!