Vừa dứt lời thì đã bị kéo đi, Đào Anh Thy Vương Tân ngạc nhìn Tư Viễn Hằng đang đứng trước mặt, gần như là đã áp sát vào người anh ta.
Trong lúc cô còn chưa kịp phản ứng thì Tư Viễn Hãng đã hôn xuống môi của cô.
“.. Đào Anh Thy vừa kinh ngạc vừa chấn động run lên.
Trong đầu trống rỗng quên mất tất cả suy nghĩ, Dù là đang cách lớp khẩu trang thật dày nhưng mà vẫn có thể cảm nhận được đường nét trên môi Tư Viễn Hằng, còn cả hơi thở nóng rực của anh xuyên qua khẩu trang.
Xuyên qua khẩu trang nhẹ nhàng cậy môi cô ra, dịu dàng lại run rẩy.
Cả người Đào Anh Thy run lên, trái tìm cũng như đang run lên, cả linh hồn cũng như đang run lên.
Tư Viễn Hãng có vẻ như còn ngại không đủ, tháo khẩu trang của cô xuống, lại lần nữa hôn lên môi cô.
Đào Anh Thy hoảng hồn quay mặt sang chỗ khác, cả người lùi lại, cúi đầu đeo lại khẩu trang lên nói: “Tôi vừa sảy thai, không tiện ra gió’ ‘Vẻ mặt Tư Viễn Hẳng trở nên âm trầm, vô cùng kiềm chế: “Nói cho anh nghe?”
Đào Anh Thy mím môi, xoay đầu ngẩng lên, nhìn thấy Lý Ba đang đứng cách đó không xa, bên cạnh là chiếc Rolls Royce màu trắng.
Đào Anh Thy hốt hoảng, không xong rồi, Lý Ba đến đây lúc nào?
“Sau này… chúng ta đừng gặp nhau nữa, nhìn thấy tôi thì cứ như là thấy người xa lạ”
Đào Anh Thy nói xong thì đi về phía trước.
“Còn Tư Hải Minh thì sao?”
Đào Anh Thy rũ mắt, bước chân thoáng dừng lại nói: “Quan trọng hơn anh.”
Vừa nói xong thì cả người bị kéo lại, Tư Viễn Hằng đe dọa nhìn cô, vẻ mặt âm trầm: “Em nói dối.”
Đào Anh Thy lạnh nhạt nhìn anh ta: “Tôi khó chịu, có thể để tôi đi được không?”
Lực trên tay Tư Viễn Hằng buông lỏng ra.
Trái lại Đào Anh Thy lại không mong Tư Viễn Hằng sẽ nghe lời như vậy.
Nếu không sẽ khiến lòng cô thêm gánh nặng.
Mặc dù vậy cô vẫn xoay người lên chiếc xe Rolls Royce màu trắng đi mất.
Tư Viễn Hằng lại xuất hiện vì điều gì chứ?
Cô nói cô mới sảy thai, phản ứng của Tư Viễn Hãng không giống như là mới biết, sợ là đã sớm nghe thấy tin đồn.
Hơn nữa cô vẫn luôn không đến đài truyền hình, chỉ cần suy nghĩ một chút là có thể biết thật hay giả rồi.
Đào Anh Thy ngẩng đầu nhìn về phía trước, cũng không biết là Lý Ba lúc này đang chuyên tâm lái xe ban nãy có nhìn thấy cảnh cô bị Tư Viễn Hãng hôn hay không, có lẽ là anh ta đã thấy tất cả rồi.
Đúng thật là một buổi tối không đỡ được…
Rolls Royce chạy đến dưới lầu, Đào Anh Thy vẫn chưa xuống xe.
Lý Ba phía trước có vẻ như là đang thấp thỏm lo âu.
“Lý Ba, sao anh lại xuất hiện” Đào Anh Thy hỏi.
. Ngài Hải Minh gọi điện cho tôi nói cô đã ra ngoài rất lâu, bảo tôi đi tìm Lý Ba nói.
Đào Anh Thy nghĩ thầm, nếu tính thời gian thì Tư Hải Minh và cô gái kia đang lăn lộn không thể kết thúc nhanh như vậy được. Nói cách khác là dù anh ta có lăn lộn trên giường vẫn không quên khống chế hành động của cô sao?
Thật đúng là nực cười.
Sao Tư Hải Minh biết cô đã ra ngoài lâu rồi? Là người giúp việc đã vào nhà cô, hay là lúc đến quán rượu bị Tư Hải Minh phát hiện?
Cảm giác vế sau rất tỷ lệ rất nhỏ…
“Lý Ba, những gì anh thấy, anh có thể đừng.
nói với Tư Hải Minh không?” Đào Anh Thy nói “Chuyện này.. Vẻ mặt Lý Ba khó xử.
Tôi biết việc gì anh cũng nghe anh ta, có chuyện gì cũng không dám giấu anh ta, nhưng mà chỉ cần chúng ta phối hợp tốt thì anh ta sẽ không biết” Đào Anh Thy nói.
Nhưng mà… Nếu như không báo với ngài Hải Minh, lỡ như bị phát hiện thì tôi cũng…”
Vẻ mặt Lý Ba sầu khổ.
“Vậy nếu như… Sau này tôi thổi gió bên tai anh ta, anh cảm thấy sau này anh sẽ sống tốt được sao? Tôi sẽ không chỉ không cho anh sống tốt, ngay cả người nhà anh cũng sẽ không buông tha” Vẻ mặt Đào Anh Thy hung ác.