Nhìn phong thư được chia làm ba phần trên mặt bàn do người thư ký mang vào, bên trong gồm giấy ly hôn và tiền, Quý Triết Nam luôn luôn bình tĩnh rốt cục đã cảm thấy chấn kinh rồi.
Anh chẳng thể nghĩ tới, chỉ một câu nói vô tình của mình đã đổi lấy kết quả như vậy.
Kỳ thật sự tình phát triển đến mức này, anh thật sự cảm thấy mình rất oan ức.
Anh không có nhiều kinh nghiệm yêu đương lắm, lại mở rộng cửa lòng yêu thương Lương Tiếu Mạt, mà khi anh đã chấp nhận trả giá không giữ lại chút gì, thứ nhận được lại là sự đả kích lớn như vậy.
Anh tin rằng người đàn ông nào biết được đứa trẻ trong bụng bà xã không phải là của mình, sẽ không thể giữ bình tĩnh giống như anh thôi.
Huống chi mục đích về nước lần này của tên tiểu nhân Quý Thừa Du chính là tới trả thù anh.
Năm đó anh vô tâm hại chết mối tình đầu của Quý Thừa Du, nhiều năm về sau, nhìn thấy hạnh phúc khoái hoạt của anh, tên kia khẳng định không thể cam tâm.
Ngày đó Lương Tiếu Mạt nói muốn cùng anh bàn chuyện, anh chỉ xuất phát từ bản năng nên mới nói ra những lời hoài nghi đó.
Không nghĩ tới tính tình người phụ nữ kia lại kịch liệt như vậy, chỉ bởi vì một câu nói vô tâm của anh đã khinh địch như vậy, quyết định ly hôn.
Trong tờ giấy ly hôn và sách luật được mang vào, còn có một phong thư gồm tin nhắn do chính tay cô viết, nội dung mặt trên đại khái là nói cho anh, cô đã ký tên rồi, chỉ cần anh ký nốt là hai người có thể đăng ký ly hôn thoả đáng, quan hệ hôn nhân hoàn toàn được giải trừ.
Trong thư còn nhắc tới đứa nhỏ. Cô nói cô nhất định sẽ sinh đứa nhỏ ra, mặc kệ sau này phát sinh chuyện gì, quyền nuôi nấng đứa nhỏ đều thuộc quyền sở hữu của cô.
Mặt khác, mặc kệ cha ruột của đứa trẻ là ai, đối phương đều không có quyền thăm hỏi.
Quý Triết Nam suýt nữa bị hành động chuyên quyền độc đoán này của Lương Tiếu Mạt làm cho tức chết.
Anh nghĩ cô đã là một người trưởng thành rồi, sẽ không ngây thơ như vậy, cho nên hai ngày nay anh không về nhà, nghỉ tại văn phòng, chẳng qua là muốn chờ cô bình tĩnh một chút, sau đó hai người mới nói chuyện rõ ràng.
Không nghĩ tới kết quả sau khi cô đã bình tĩnh lại là phái người đến đưa giấy xác định ly hôn, thật sự là hành động thiếu giáo huấn mà.
Trong lòng tràn ngập tức giật mở mạnh điện thoại ra như bị điện giật, chỉ muốn tìm người phụ nữ kia tra tội, mắng cho cô tỉnh ra, nhưng suy nghĩ lại, bây giờ cô còn đang có bầu, bất luận cục cưng trong bụng cô rốt cuộc có phải là của anh hay không, anh cũng không hy vọng cô mang thai mà còn cùng anh khắc khẩu.
Đang lâm vào rối rắm Quý Triết Nam suy sụp đặt điện thoại xuống bàn, vừa mới ngồi lại trên ghế, chợt nghe thấy tiếng đập cửa, anh tưởng là thư ký, nhưng không thèm chờ anh đáp lại, người đó đã tự tiện xông vào, chỉ có thể là cậu em trai Quý Tử Duy.
Đối phương cười hì hì thong dong tiến vào, vừa đến đã thấy anh mình bày ra bộ mặt như Quan Công, nhịn không được toan nói: “Có đôi khi em thực sự hoài nghi, khuôn mặt này của anh có thể xuất hiện loại biểu cảm này lần thứ hai không?” Đặt mông ngồi vào ghế ngay trước mặt bàn văn phòng, “Có phải do quá kinh ngạc vì sự xuất hiện đột ngột của em hay không?”
Quý Triết Nam trong lòng đang rối rắm bởi Lương Tiếu Mạt đột nhiên quăng cho anh lá thư đòi ly hôn, nào có tâm tình để ý đến người trước mắt này, ánh mắt lạnh lùng, ngay cả lời nói ra cũng mang tâm trạng không tốt, “Nếu cậu muốn nói là tiện đường nên đến thăm tôi, vậy thì bây giờ cậu có thể đi theo đường cũ trở về được rồi.”
Quý Tử Duy cũng là người thông minh, lập tức nghe ra điều không thích hợp, thân mình rướn về phía trước tìm tòi, “Anh trai, gần đây anh bị táo bón sao?”
Mặc kệ cậu em trai liên tục khiêu khích, Quý Triết Nam xoa xoa đôi mày nhíu lại có chút khó chịu, “Có việc gì nói mau, không có việc gì thì mau cút, không cần làm chậm trễ thời gian quý giá của tôi.”
Lúc này Quý Tử Duy lại không nhận ra tâm tình anh cả nhà mình đang rất tệ, mặt của anh đờ ra nhìn rất ngốc nghếch, rồi lập tức điều chỉnh lại sắc mặt của mình, trở lại vấn đề chính.
“Anh cho rằng em nhàn rỗi đến thế sao? Em tới tìm anh, chính là muốn cùng anh bàn về vụ hình tượng đại sứ sản phẩm lần trước, em biết công ty các người sắp xây xong toà nhà mới rồi, như vậy kế tiếp sẽ……” Đang nói, anh lơ đãng nhìn đến tờ giấy ly hôn trên mặt bàn, anh tùy tay cầm lên, sắc mặt biến đổi nghiêm trọng, “Anh ly hôn với đại tẩu?!”
“Ly hôn” Hai chữ tựa như một con dao lớn, hung hăng cắm vào tâm Quý Triết Nam.
Anh không nghĩ rằng, khi hai chữ này từ trong miệng người khác phát ra, lực sát thương lại lớn như vậy.
Đến tận giờ khắc này anh mới phát hiện rõ ràng, anh có thể tức giận vì lời khiêu khích cỉa Quý Thừa Du, cũng có thể bởi vì Lương Tiếu Mạt phản bội mình mà đau lòng, lại duy độc không thể thừa nhận, chuyện anh sắp ly hôn với Lương Tiếu Mạt này là sự thật.
Quý Tử Du suýt tưởng là mình nhìn nhầm vẻ đau đớn loé qua trên mặt anh trai.
Trong ấn tượng của anh, anh cả nhà mình từ nhỏ đến lớn đều rất kiên cường ngay từ hồi bé, duy chỉ có một khuyết điểm lớn nhất – chính là quá mức lạnh lùng.
Nhưng đổi lại nhìn từ góc độ khác, một người ngay từ nhỏ đã nhận được sự giáo dục toàn diện như anh ấy, hỉ nộ ái ố đều bị gia tộc yêu cầu khống chế, chuyện này không phải ai cũng làm được.
Có đôi khi anh thực sự đồng cảm với anh cả, đơn giản là anh thấy may mắn khi được sinh muộn vài năm, nếu không áp lực khổng lồ từ gia đình sẽ gia tăng ở trên người anh rồi.
Mà anh, bởi vì thân thể trước đây không tốt, người nhà đều đặc biệt chiếu cố anh, sau này lớn lên cũng tùy tâm tuý ý thích, muốn làm cái gì thì làm cái đó, giúp anh có được cuộc sống nhàn nhã như vậy, chẳng phải là nhờ anh ruột của mình hay sao?
Cho nên khi Quý Tử Duy lần đầu tiên nhìn thấy anh trai bởi vì một lời nói vô tâm của mình mà toát ra sự tổn thương đau đớn, anh rốt cục đã ý thức được, vẻ lạnh lùng mà anh cả duy trì nhiều năm nay, chỉ là màu sắc tự vệ của bản thân mà thôi.
Trải qua một khoảng thời gian dài trầm mặc, Quý Tử Duy mở lời nhẹ giọng nói: “Rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì? Vì sao anh và đại tẩu…… Ly hôn?”
Anh cũng không ngạc nhiên khi tình cảm giữa anh trai và chị dâu ngày càng phát triển, ở trong ấn tượng của anh, trước kia bọn họ chỉ là một đôi vợ chồng hữu danh vô thực, cũng không lâu trước kia, anh nhìn thấy rõ ràng trên đủ các loại báo chí tạp chí, anh cả đối với đại tẩu đã có thêm sự đau thương, sự sủng ái.
Chỉ cần có mắt nhìn là mọi người có thể nhìn ra, tổng tài tập đoàn Quý thị cùng phu nhân, căn bản là yêu đến chết đi sống lại.
Lúc ấy tuy rằng anh không ở Đài Loan, nhưng nhìn báo chí viết như vậy, vẫn không nhịn được vì anh trai mà thấy vui vẻ.
Không nghĩ tới anh vừa mới xin nghỉ phép mang người yêu bé nhỏ từ nước ngoài trở về, mong nhìn thấy tình yêu ân ái giữa hai người, cuối cùng lại là sự ầm ỹ muốn ly hôn!
Vấn đề này kể cả đối với em trai ruột, Quý Triết Nam cũng không giải thích nhiều hơn, chỉ lạnh nhạt nói: “Chuyện của bản thân, anh sẽ tự mình giải quyết.”
Quý Tử Duy cũng vừa mới ngắm qua lá thư viết tay của Lương Tiếu Mạt, nội dung tuy rằng đơn giản, nhưng có nhắc tới đứa nhỏ, còn nói cái gì mà bất luật cha ruột đứa nhỏ là ai, cô cũng không cho phép đối phương đến thăm.
Thì ra những tin đồi người ngoài nói là thật, tình cảm giữa anh cả và đại tẩu đột nhiên tăng, khẳng định là vì đứa trẻ của hai bọn họ.
Chẳng lẽ anh cả và đại tẩu trong lúc đó có sự hiểu lầm? Mà sự hiểu lầm này, còn có liên quan tới đứa nhỏ?
“Anh trai, không phải do anh…… Hoài nghi người con gái của mình làm chuyện có lỗi với mình, cho nên đã nói với cô ấy những lời không nên nói, mới dẫn đến……” Dừng lại một chút, lấy tay chỉ chỉ giấy ly hôn trên bàn, “hậu quả?”
Ánh mắt Quý Triết Nam híp lại, lộ ra tín hiệu vài phần nguy hiểm, Quý Tử Duy rất nhanh hiểu được mình đã đoán đúng rồi.
Thấy sắc mặt anh trai không tốt, anh vội vàng xua tay nói: “Anh, đây là do anh không đúng, có câu châm ngôn, hai người yêu nhau là cần cho nhau sự tín nhiệm, một khi đã sinh ra ngờ vực vô căn cứ, tình yêu này tất yếu sẽ phải đi xuống.”
“Em thì em tin cách làm người của đại tẩu, nếu anh thật sự đã nói với chị ấy điều gì đó không nên nói, em khuyên anh tốt nhất là hãy chạy nhanh đến nói lời xin lỗi, mặc kệ nói gì, bởi vì một chút hiểu lầm nhỏ mà náo loạn đến mức muốn ly hôn là chuyện không tốt chút nào.”
Thấy đại ca không để ý tới mình, anh lại tiếp tục nói: “Tuy rằng anh là anh cả, nhưng ở phương diện tình yêu, anh thật sự không bằng được em đâu, anh xem Tiểu Dịch nhà em đi, cậu ấy ở chung cùng Dung Thiên Triều Tịch, nếu em cứ hoài nghi trong lúc đó bọn họ có gian tình, thì em và Tiểu Dịch sẽ không có biện pháp nào đi đến bây giờ được. Tóm lại, sự tín nhiệm tuyệt đối là điều kiện cơ bản nhất của tình yêu.”
“Mặt khác, cho dù anh là anh ruột của em, em cũng muốn nói với anh, anh là một người rất lạnh lùng, lúc nào cũng tự chủ cao giữ ý kiến của mình, nói khó nghe một chút, chính là sự bảo thủ, cho nên đôi khi anh hãy buông lỏng bản thân, nhìn sự việc một cách thoáng hơn, như vậy là anh có thể giữ được hạnh phúc của mình rồi……”
Quý Tử Duy la dong dài một đống sách lớn, mới phát hiện ra anh trai mình hình như căn bản không thèm nghe.
Anh có chút buồn bực, cau mày kêu lên: “Anh cả, rốt cuộc anh có đang nghe em nói chuyện hay không? Những lời của em đều phát ra từ nội tâm, vì anh mà suy nghĩ đấy……”
“Tôi chỉ cảm thấy cậu thật ầm ỹ.” [*Vanila: =)) Khổ thân a Thừa Du, a cùng số phận vz chị Mạt Mạt rồi]
“Anh…… Hừ! Con người anh vẫn cứ như vậy, bốn chữ bảo thủ này cũng không đủ để hình dung độ ác liệt của anh, lười không muốn quản anh nữa, em đi đây!”
Muốn hỏi trên đời này ai có thể biến tính tình luôn tốt đẹp của Quý Tử Duy trở nên bạo lực hơn, chỉ có anh ruột của anh.
Sau khi cửa phòng bị đóng sầm thật mạnh xong, Quý Triết Nam rốt cục đã có thể dỡ xuống vẻ ngụy trang trấn định của mình, chậm rãi…… Lâm vào cảnh khốn cùng mà bản thân anh cũng bất lực không có biện pháp giải quyết.
Quý Triết Nam nghĩ như thế nào cũng không ra, khi anh rốt cục đã suy nghĩ cẩn thận, quyết định tìm Lương Tiếu Mạt nói rõ ràng thì cũng là thời điểm cô cư nhiên biến mất không thấy.
Trở lại chung cư xong mới phát hiện, cô không rên một tiếng đã bỏ đi.
Gọi điện thoại về nhà chính của Quý gia, bác Ngô nói Lương Tiếu Mạt căn bản chưa từng trở về.
Anh lại đánh tiếng với nhà Lương Tiếu Mạt, người hầu nhà cô cũng nói đại tiểu thư từ vài năm trước đã chuyển ra ngoài sống, sẽ rất hiếm khi về nhà.
Rốt cục, anh hao hết công sức, trải quan ngàn vạn nỗi khổ mới nghe được địa chỉ nhà trọ của Lương Tiếu Mạt, kết quả hỏi thăm hàng xóm cô, đối phương nói cho anh biết, vài tháng trước cô đã rời đi, từ đó đến nay chưa từng trở về.
Người phụ nữ chết tiệt này! Mạc danh kỳ diệu ném cho anh tờ đơn ly hôn, lại biến mất không thấy bóng dáng.
Cha mẹ cô hàng năm đều không ở trong nước, hành tung so với cô còn khó nắm bắt hơn, bạn bè của cô, một người anh cũng chưa từng thấy qua, bị ép buộc Quý Triết Nam mãi sau này mới phát hiện, anh đối với cuộc sống của Lương Tiếu Mạt căn bản hoàn toàn không biết gì.
Khi cô hao hết tâm tư vào sự nghiệp, cho cuộc sống, cho tình yêu của bọn họ thêm ấm áp, vậy mà từ đó đến bây giờ anh vẫn không hề hiểu biết thực sự về cuộc sống của cô.
Thật vất vả bám theo một người bạn trên thương trường anh mới biết được, nhà thiết kế đò da Trác Tĩnh Nhã là chị em tốt nhất của Lương Tiếu Mạt, anh lập tức đi tìm cô, hy vọng có thể đến gần manh mối hơn một chút.
“Không phải chính nước bọt của anh đã phun ra những lời nói cậu ấy đào hoa, đồi phong bại tục, thấy sắc là sáng mắt, không phân biệt tốt xấu đã lung tung lên giường của đàn ông, còn tùy tiện mang thai đứa nhỏ sao? Cậu ấy như vậy, anh còn tìm cậu ấy làm gì, dù sao cũng sắp ly hôn rồi, tìm lên tìm xuống cũng chẳng có ý nghĩa gì.”
Lần đầu tiên đối mặt với ông xã của Mạt Mạt, Trác Tĩnh Nhã mới phát hiện trước kia chỉ có thể nhìn từ xa, hoặc nhìn qua trên báo chí, tạp chí mới có thể nhìn thấy người đàn ông này, chỉ riêng ngoại hình cũng đã đủ kiệt suất, làm cho nước miếng người ta chảy ròng ròng.
Khó trách lúc trước Tô Lệ Nhi cướp đi bạn trai cô không bao lâu, đã rất nhanh bám lấy Quý Triết Nam.
Người đàn ông này siêu man, tuy rằng có điểm lạnh lùng, nhưng vẫn như cũ làm cho phụ nữ không thể tự kiềm chế được mà ái mộ.
Quý Triết Nam bị lời nói này của cô làm cho hoảng sợ. “Tôi…… Tôi khi nào dùng ngôn ngữ như vậy đánh giá Mạt Mạt?”
Anh biết Lương Tiếu Mạt mồm mép lợi hại, nhưng không nghĩ bằng hữu của cô còn lợi hại hơn, Trác Tĩnh Nhã này không chỉ độc miệng, còn có thể dõng dạc nói oan uổng cho người ta.
“Hừ! Có lẽ những từ tôi hình dung có điểm quá đáng, nhưng tôi cũng không có vặn vẹo ý tứ của anh, lúc trước không phải anh hoài nghi đứa nhỏ trong bụng Mạt Mạt không phải là của anh sao? Anh đã cho rằng cậu ấy là người như vậy, các người trong lúc đó cũng không còn gì để nói mà.”
“Trác tiểu thư, tôi hy vọng cô có thể lý trí hơn một chút, Mạt Mạt bây giờ còn đang có bầu, tôi không mong vì mong muốn bênh vực kẻ yếu của cô, khiến cho cô ấy một mình lưu lạc bên ngoài, đối với một người phụ nữ có thai đơn độc mà nói, như vậy là rất nguy hiểm.”
“Ai nói Mạt Mạt một mình lưu lạc bên ngoài? Hiện giờ cậu ấy đang được nhiều người hầu hạ, rất ổn……”
Nói tới đây, Trác Tĩnh Nhã mới phát hiện mình đã bị Quý Triết Nam làm lộ tẩy, khó trách Mạt Mạt là một người con gái thông minh như vậy mà cũng bị anh ta mê hoặc đến thần hồn điên đảo.
Nếu lời nói đã lưu lại trên đầu miệng, cô cũng không sợ nói trắng ra.
Bạn tốt bị trượng phu đối xử oan uổng bất trung, còn nháo lên đòi ly hôn cho xong việc, cô ấy là người bằng hữu cô luôn để trong mắt, đương nhiên cô phải thực hiện đạo lý rồi.
Một chút trách cứ thuyết giáo không thể tránh được, Quý Triết Nam cũng không so đo với cô.
Ở góc nhìn của anh, lúc trước nhất thời đầu choáng váng nói một lời vô tâm, thật sự do bản thân anh không đúng.
Sau đó anh cũng phân tích qua quan hệ lợi hại của chuyện này, tạm thời trước khi kết luận được động cơ của Quý Thừa Du, xem xét tình cảm giữa anh và Lương Tiếu Mạt trong lúc đó, vô luận đứa nhỏ trong bụng cô rốt cuộc là của ai, kiếp này anh cũng không muốn bỏ qua người con gái này.
Trác Tĩnh Nhã thị uy mắng mỏ anh một hồi lâu, cuối cùng cũng hồi tâm chuyển ý tiết lộ một chút hành tung của Lương Tiếu Mạt.
Hoá ra Mạt Mạt trừ bỏ cô bạn tốt Trác Tĩnh Nhã này, còn có một người bạn thân khác tên là Hạ Khả Du.
Mà điều nằm ngoài ý muốn của Quý Triết Nam là, cô Hạ Khả Du này, cư nhiên là vợ cũ của đại lão bản tập đoàn Ân thị – Ân Hữu Kì.
Anh cùng với Ân Hữu Kì tuy rằng chỉ có duyên gặp mặt vài lần trên thương trường, nhưng đối với khí thế nghiêm nghị kia, nghe được tin người đàn ông này còn huyết thống hoàng tộc, thập phần khắc sâu ấn tượng trong anh.
Lại trải qua một thời gian nữa, khi Quý Triết Nam lại nhìn thấy Lương Tiếu Mạt đã là một tháng sau.
Lương Tiếu Mạt có bầu năm tháng theo linh cảm đi tìm bạn tốt kiêm nhà văn đại danh hào, rất không biết xấu hổ cùng Hạ Khả Du đi du lịch ở Hokkaido.
Hạ Khả Du vừa phải viết tiểu thuyết, cùng lúc còn phải chiếu cố bà cô bụng bầu này.
Tuy rằng Lương Tiếu Mạt luôn khẳng định là mình có thể tự lo cho bản thân, nhưng Hạ Khả Du đã từng sinh con nên xác định được rõ ràng, phụ nữ có thai cần nhất chính là quan hệ với mọi người.
Người phụ nữ này có chồng mà không cần, lại còn cố tình đến bên người cô khiến cho cô thêm phiền toái.
Lần này đi Nhật Bản, Lương Tiếu Mạt tuy không thiếu những lời phàn nàn nhắc đi nhắc lại của bạn tốt, nhưng dù Tiểu Du có nói nhiều, vẫn chăm sóc cô nàng bụng to này rất chu đáo.
Mãi cho đến khi trở lại Đài Bắc, cô mới nghĩ đến việc phải về Quý thị hoàn thành thủ tục ly hôn.
Nếu đã muốn quyết định ly hôn với tên hỗn đản này, cô cũng không muốn ở lại Quý thị.
Mà Quý Triết Nam từ lúc còn ở sân bay đã phái người âm thầm theo dõi Lương Tiếu Mạt, trực tiếp nhận được tin tức xong, liền vội vàng đuổi tới phòng kế hoạch, vừa vặn gặp được người phụ nữ luôn thích lẩn trốn kia.
“Lần này em thật sự quá lớn mật, cư nhiên không nói một lời đã bước mất, bỏ đi vừa đúng một tháng, Lương Tiếu Mạt, rốt cuộc em có biết mình đang làm gì hay không?”
Anh chưa từng quá tức giận như vậy, một tháng qua có bao nhiêu lo lắng cùng vướng bận, đã làm cho anh hoàn toàn quên mất – thân là người lãnh đạo công ty thì nên có phong độ.
Nhân viên phòng kế hoạch hai mặt nhìn nhau, tổng tài cãi nhau với bà xã, nhân viên quèn như họ vẫn nên trốn xa một chút thì sẽ tốt hơn, một vị đại lão bản ngày nào cũng kiêu căng tao nhã như vậy, bỗng nhiên bị người khác nhìn thấy bộ dạng thất thố của mình, nếu làm không khéo sẽ bị anh ta tìm một lý do nào đó đuổi việc cũng nên.
Cho nên người thông minh đều biết tự nói với mình, ở loại thời điểm này, giải pháp tuyệt vời nhất vẫn là không nên xem.
Còn chưa kịp bước vào văn phòng đã bị tóm gáy, Lương Tiếu Mạt chỉ cảm thấy ngũ vị tạp trần1 (1cảm xúc lẫn lộn).
Cao hứng là, Quý Triết Nam cư nhiên vào thời điểm cô vừa mới trở về Đài Bắc đã chủ động tìm đến đây?
Buồn bực là, cô đã rời đi được một tháng, người này mới biết đường đi tìm người.
Kỳ thật trong khoảng thời gian một tháng đi Hokkaido, cô cũng đã suy nghĩ rất nhiều.
Câu nói lúc trước của Quý Triết Nam mặc dù có chút ác độc, nhưng anh cũng chỉ vô tình nói ra mà thôi, cô có thể lý giải được tâm tình của anh và cảm xúc của anh lúc đó.
“Cậu đã cho rằng anh ta vô tâm, không phải có nghĩa là cậu muốn tha thứ cho anh ta sao?” Hạ Khả Du khi đó đã nói như vậy với cô.
“Hừ! Muốn tớ tha thứ cho anh ta, cũng phải xem biểu hiện của anh ta như thế nào.”
Lương Tiếu Mạt nhàn nhã cùng bạn tốt ở khách sạn tốt nhất Hokkaido, vừa ăn uống hưởng thụ, còn không quên dùng máy tính sáng tác của bạn tốt để tán gẫu trên MSN.
“Thực ra chồng cậu cũng không phải tệ lắm, hôm qua tớ vừa nhận được điện thoại của Tĩnh Nhã, cậu ấy nói cho tớ biết, chồng cậu đã đến tìm cậu ấy rồi, chắc không phải chỉ để nói mấy lời khách sáo đâu.”
Vẻ mặt Lương Tiếu Mạt bề ngoài bất động thanh sắc3 (3Không thay đổi), trong lòng lại mừng thầm, xem ra Quý Triết Nam cũng không ngốc đến nỗi đó!
“Muốn tớ giúp cậu đặt vé máy bay trở về Đài Bắc không?”
“Trở về làm gì?”
“Đương nhiên là để đoàn tụ cùng ông xã của cậu rồi!”
“Vì sao là tớ phải trở về tìm anh ta, mà không phải là anh ta tới tìm tớ? Ở trên tivi không phải đều diễn như vậy sao? Nữ nhân vật chính đi xa, nam nhân vật chính ngàn dặm xa xôi truy tìm, nếu anh ấy thật sự để ý đến tớ, dù tớ có đi đến chân trời góc biển đi chăng nữa, anh ấy cũng phải nghĩ ra biện pháp tìm được tớ chứ!”
Hạ Khả Du tức giận lườm cô một cái, “Suy nghĩ này của cậu có gượng ép quá không?”
“Hừ! Dù sao bổn cô nương không thể dễ dàng tha thứ anh ta như vậy được.”
Cứ như vậy, Lương Tiếu Mạt dám cùng Hạ Khả Du ở Hokkaido đợi suốt một tháng, lại vẫn không thấy Quý Triết Nam giống như nam nhân vật chính trong kịch ngẫu nhiên xuất hiện.
Mang theo vài phần oán khí, Lương Tiếu Mạt về nước nhịn không được bắt đầu hoài nghi, từ đầu đến cuối có phải chỉ có cô tự mình đa tình hay không.
Đối mặt với lời chất vấn của Quý Triết Nam, cơn tức nghẹn trong cô suốt một tháng rốt cuộc đã bạo phát.
“Tôi đi chơi một tháng, chuyện này liên quan gì tới anh? Anh là gì của tôi hả? Quý tiên sinh, nếu tôi nhớ không lầm, tôi đã đưa đơn ly hôn cho anh rồi, chỉ cần anh thuận tay ký tên, chúng ta trong lúc đó đã ân đoạn nghĩa tuyệt rồi……”
Quý Triết Nam vừa định mở miệng, cô lại phi thường không khách khí chặn miệng anh.
“Còn nữa, anh đừng cho rằng lần này tôi trở về công ty là do lưu luyến anh, tôi trở về vì muốn từ chức, muốn đoạn tuyệt, vậy đoạn tuyệt hẳn không còn quan hệ gì đi.”
“Lương……”
“A, tôi khẳng định lại tự mình đa tình rồi, tôi xin từ chức là việc không tốt đấy, anh còn có thể nghĩ ra biện pháp nào, bức tôi đi đâu nữa, sao tôi quên được nhỉ, trong bụng tôi đang mang con của người khác, đối với tên cao ngạo tự đại như anh mà nói, là nỗi nhục lớn cỡ nào chứ.”
Quý Triết Nam có vài thứ muốn chen vào nói, nhưng Lương Tiếu Mạt mau miệng lại ác độc, anh căn bản không có cơ hội nói chuyện.
Thấy mặt anh vẫn lãnh đạm như vậy, còn mang bộ dạng không nói nên lời, Lương Tiếu Mạt càng không nhịn nổi.
“Thành thật mà nói, con người tôi thích phá hoại vô cùng, từ đầu tới đuôi tôi đều cùng người khác tính kế hãm hại anh mà, hừ! Thấy tôi đầu tư kiếm lợi thế nào? Anh đang suy nghĩ gì về tôi? Thấy tôi thiên vị người đàn ông khác cùng ở trên giường, anh cảm thấy thế nào?”
Phi thường lớn giọng rống to một hơi, nhưng nói thật, Lương Tiếu Mạt cũng không biết chính bản thân mình rốt cuộc đang tức cái gì.
Dù sao cô vẫn rất tức giận, tức tâm tình anh khó hiểu, tức một tháng qua anh chẳng thèm quan tâm đến cô, càng tức khi bị cô nói như vậy mà một câu anh cũng không nói nên lời, cô tức giận trừng mắt lên liếc anh, “Tên ngu ngốc này, tốt lắm, ngươi chết ở chỗ này luôn đi!” Trước khi đi, còn không quên hung hăng đá anh một cái.
Cả người Quý Triết Nam đều ngây ra, hoàn toàn không biết nên phản ứng như thế nào, chỉ cảm thấy vô cùng đau xót, người phụ nữ này còn dám hạ “Trọng chân”4 (4Ý anh ấy là còn dám đạp mạnh vào chân anh í ấy), cô thực sự không biết phân biệt phải trái đến thế hay sao?
Qua một hồi lâu, anh mới nghĩ đến chuyện phải đuổi theo, không nghĩ lại nhìn thấy Quý Thừa Du xuất hiện cách đó không xa, đang ôm ngực, ung dung đứng một bên xem náo nhiệt.
“Hoá ra cô dâu mới đang giận dỗi à, xem ra lời đồn không sai, thủ tục ly hôn xong xuôi chưa? Tôi có thể theo đuổi bà xã cậu được rồi chứ?”
Quý Triết Nam trừng mắt liếc anh ta một cái,“Cả đời này anh cũng không có cơ hội này!”
“Ồ, thật không? Dù sao nói đi cũng phải nói lại, hiện tại các người trở nên nháo nhào như vậy, sẽ không phải vì những lời ta nói khi đó đấy chứ?”
Mắt thấy ánh mắt Quý Triết Nam lạnh thêm vài phần, Quý Thừa Du rất vừa lòng cười cười.
“Kỳ thật tôi cũng không nói sai, lỗi là ở cậu thôi, tương lai này do cậu cho con mình đấy chứ! Còn nữa, tôi nói bộ dáng trên giường của bà xã cậu rất mê hồn, đó là bởi vì tối hôm đó vừa vặn lúc tôi muốn đến phòng bếp tìm thức ăn, đi qua phòng khách, nghe được cô đang nói mớ, gọi tên của cậu, bộ dạng thật sự rất đáng yêu, à đúng rồi, lúc ấy khẳng định tôi đã miêu tả sai từ rồi, thực ra từ mê hồn cũng có thể thay thế bằng từ thú vị, đúng không?”
“Đương nhiên, tác dụng thật sự của chén sữa kia chỉ là an thần mà thôi, tôi nghĩ lượng thuốc ngủ cho hai người đã đủ để cô ấy ngủ say rồi.”
Nói tới đây, Quý Thừa Du rốt cục đã thành công nhìn được sắc mặt biến đổi toàn bôộcủa Quý Triết Nam, nhưng giây tiếp theo, một đòn mạnh bất ngờ không kịp phòng bị tiến tới, anh căn bản không kịp phản ứng, thực tại đã bị trúng đòn.
“Ngươi… Tên khốn này!”
Bị một đòn đả thương nặng Quý Thừa Du đầu tiên ngẩn người ra, sau đó lập tức cười hì hì vừa xoa cằm vừa nói: “Thì ra ngươi cũng đâu phải không có cảm giác, thì ra ngươi cũng không phải không biết tức giận, thì ngươi thực chất cũng chỉ là một con người tầm thường mà thôi.”
Tâm tình của Quý Triết Nam bây giờ chỉ có thể dùng phẫn nộ để hình dung, anh không thể tưởng tượng một người khôn khéo như mình, cư nhiên bị Quý Thừa Du đùa giỡn xoay quanh, không chỉ như thế, còn bắt anh phải nhìn anh ta cười nhạo mình như điên loạn.
Nếu giết người không phạm pháp, anh thật muốn trực tiếp đá chết tên tiểu tử này.
Đang ngồi dưới đất Quý Thừa Du tựa hồ không có ý muốn đứng lên, anh ta cứ như trước cười không ngừng, không thèm để ý đến khóe miệng đang chảy máu. “Có thể tận mắt thấy ngươi ghen, tức giận, lo lắng, đau lòng, ta cũng cảm thấy mỹ mãn rồi, xem ra lần trả thù này của ta đã thành công mỹ mãn rồi.”
Thật ra anh còn muốn chơi tiếp, ra tay nặng hơn, dù sao cái chết của mối tình đầu năm đó cũng có quan hệ trực tiếp với Quý Triết Nam.
Nếu không phải do oán thù liên tiếp khiến anh như mắc bệnh tâm thần, anh sẽ không bao giờ thu tay lại khinh địch như vậy.
Thời điểm Lương Tiếu Mạt rời khỏi công ty, vẫn ảo tưởng rằng Quý Triết Nam ít nhất cũng sẽ có bộ dáng đuổi theo.
Nhưng hiện giờ cô đã chạy đến cửa lớn rồi, vẫn không hề nghe thấy tiếng bước chân, cũng không có người nào kêu to tên của cô, cô nhịn không được lớn tiếng mắng trong lòng, vốn còn muốn mắng anh sinh con sẽ không có mắt, nhưng đột nhiên nghĩ lại, con của anh chính là con cô, đành phải nuốt lời nguyền rủa này vào bụng.
Dù sao cô vẫn thực sự tức giận, bất bình, khối đầu gỗ Quý Triết Nam này sao lại xuẩn ngốc như vậy, không không không, từ đó vẫn chưa đủ để tả được anh, anh căn bản chính là xuẩn đến cực điểm!
Trong việc buôn bán như thế nào? Mà ở khía cạnh tình cảm lại ngu ngốc như vậy!
Đang hết sức mắng thầm trong lòng, đột nhiên cảm giác cánh tay mình bị người ta dùng lực giữ chặt lấy, cô hoảng sợ, vừa quay đầu lại, chỉ thấy khuôn mặt tuấn tú âm u của Quý Triết Nam, trừng mắt lườm cô.
Cô đang chuẩn bị mở miệng mắng chửi người, anh lại mở miệng trước quát to: “Em câm miệng lại cho anh, lần này hãy nghe anh nói đi.”
Cô không dự đoán được anh sẽ đột nhiên hung dữ như vậy, kinh ngạc giương miệng, cư nhiên thật sự rất nghe lời không dám hé răng.
“Người phụ nữ này, em bị ngứa ở da đấy hả? Không nói một tiếng đã bỏ đi, còn cư nhiên dám tự chủ động muốn ly hôn?! Em cho rằng hôn nhân là vở kịch sao? Nói mở màn là mở màn, nói kết thúc là kết thúc, anh đã đáp ứng việc ly hôn với em sao?“
Lương Tiếu Mạt bị anh rống cho sửng sốt, không hiểu nổi cái miệng của anh, chẳng phải bình thường cho dù anh có tức giận tới cực điểm, cũng chỉ xoay người không để ý tới người đó hay sao, hôm nay tại sao tài ăn nói đột nhiên tốt vậy.
“Ai không phạm sai lầm, ai chưa từng hồ đồ? Huống hồ trong mắt mỗi người người yêu mình lại càng dễ nghi ngờ hơn, em cắn chết anh vì anh hoài nghi em, đem mọi tội lỗi đổ hết lên đầu anh……”
“Em……”
“Câm miệng cho anh, vẫn chưa đến phiên em nói chuyện.”
Quý Triết Nam sợ chỉ cần cô mở miệng, lời nói ác độc của cô sẽ lại làm cho anh không còn lời nào để nói, cái này gọi là thừa dịp xông lên, anh tuyệt đối không thể để bản thân mất đi khí thế được.
“Em nói anh không tôn trọng em, được, anh giải thích với em, em không thể nghĩ cách tha lỗi cho anh sao, còn em? Em chưa từng phạm sai lầm sao? Anh chẳng qua chỉ vô tâm nói sai một câu, em liền lập tức đòi ly hôn rồi bỏ nhà trốn đi, từ đầu tới đuôi, người nhỏ mọn, người làm khó nhau nhất chính là em!”
“Em ngẫm lại xem, lúc trước em vì thay bạn tốt báo thù nên mới cố ý tiếp cận anh, cứ một lần rồi lại một lần đùa giỡn anh, nhưng sau khi anh biết, anh có chỉ trích em không? Bởi vì anh yêu em, cho nên mới không so đo với em, nhưng em thì sao? Khó chịu là có thể nói như vậy, biến mất là biến mất hẳn sao?”
Nghĩ đến toàn bộ những ngày qua, bởi vì lo lắng cho cô, anh ăn không ngon, ngủ không yên, càng nói càng thấy tức.
“Em thực sự nghĩ ly hôn dễ dàng như vậy sao? Còn nữa, đứa con gái đáng đánh đòn này, cư nhiên muốn độc chiếm cục cưng của chúng ta, anh nói cho em biết, không, có, cửa, đâu!”
Lương Tiếu Mạt hoàn toàn chấn kinh rồi, người đàn ông kiêu ngạo ương ngạnh trước mắt cô tuyệt đối không phải là Quý Triết Nam, anh ta chỉ là một người xa lạ có ngoại hình giống Quý Triết Nam như đúc mà thôi.
Quý Triết Nam thấy cô rốt cục cũng thành thật, mới chậm rãi thu lại những cảm xúc phẫn nộ, ánh mắt chuyên chú nhìn chằm chằm cô, ngữ khí cũng dịu đi vài phần.
“Lúc trước là em cứng rắn muốn xông vào cuộc sống của anh, em làm anh phải quen với sự tồn tại của em, làm anh quen với việc sáng sớm mỗi ngày đều nghe được giọng nói của em, ăn đồ ăn em làm, uống sữa nóng của em, thậm chí mỗi buổi đêm, cũng cho anh thói quen ôm lấy em đi vào giấc ngủ……”
“Em rõ ràng biết anh có chứng mất ngủ mà, chỉ bởi vì một sai lầm vô tâm của anh, em đã tự có chủ trương muốn đá anh đi, về sau anh không ngủ được, biết làm sao bây giờ? Em không chỉ là một đứa con gái phá hoại, mà còn không chịu trách nhiệm, em rõ ràng muốn hại chết anh mà.”
“Em hại anh?” Lương Tiếu Mạt cảm thấy hôm nay là ngày duy nhất trong cuộc sống của cô mà cô không nói nổi câu nào.
“Đúng vậy.” Anh làm như thật, còn gật gật đầu. “Em rời bỏ anh, anh sẽ rất thương tâm, rất khổ sở, quan trọng nhất là, anh sẽ vì nhớ em mà mất ngủ, thậm chí ăn không vào, ngủ không được, không bao lâu nữa, anh sẽ đói chết mệt chết, tóm lại là không thể chết tử tế được……”
Nghe đến đó, Lương Tiếu Mạt đột nhiên lấy tay bịt miệng anh, tức giận đến rống to, “Không cho phép anh nói những lời mang điềm xấu như vậy.”
Quý Triết Nam lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng miệng lại, cảm nhận được lòng bàn tay non mềm của cô đang ở trên môi mình, anh mở to mắt, cười nhợt nhạt nhìn cô.
Lương Tiếu Mạt lúc này mới phát hiện mình đang bị anh trêu chọc, tức giận đến hai gò má đỏ lên, tức giận như thế nhưng lại không biết nên hạ hỏa như thế nào, hoá ra người đàn ông này cũng có lúc gian trá như vậy.
“Em luyến tiếc không muốn anh chết, đúng không?” Miệng bị che, giọng nói thoát ra nghe cũng rầu rĩ.
“Nếu như anh chết thì con em biết làm sao bây giờ? Em nói cho anh biết, con em tương lai muốn đoạt mất tài sản nhà anh, hại anh hai bàn tay trắng biến thành quỷ.” Tức giận trừng mắt liếc anh, cô cũng không biết giờ phút này nên tức giận hay nên cười.
Quý Triết Nam thấy cô cuối cùng đã ngừng ồn ào đòi ly hôn, chỉ biết cô đã nguôi giận, liền một tay ôm lấy người con gái mình vừa yêu vừa hận vào trong lòng, tuy rằng vẫn muốn trêu cô thêm một lúc nữa, vừa tức vừa luyến tiếc cô đến cực điểm.
Bất luận cô có chọc anh tức giận đến mức nào, xem ra cả đời này anh đều ngoan ngoãn bỏ tâm sức ra giáo huấn cô……
Chẳng qua nghĩ đến lá đơn ly hôn kia, anh vẫn tức giận vô cùng, tuy rằng anh đã sớm một mạch giẫm nát tờ đơn đó dưới chân, nhưng một tháng qua anh vẫn rất khổ sở, cũng không thể nói là chuyện nhỏ như không có gì được.
Gặp tiểu yêu tinh gây chuyện này, anh không muốn khinh địch như vậy buông tha cô, tuy rằng anh nhanh chóng ôm chặt cô, nhưng khẩu khí lại vô cùng cường ngạnh, “Còn không ngoan ngoãn theo anh về nhà, về sau nếu em dám nữa bỏ nhà trốn đi nữa, anh không đánh gãy hai chân của em mới là lạ!”
“Nếu anh dám chạm vào một sợi lông tơ của em thôi, em sẽ gọi con về chiến đấu với anh.”
“Con phản cha, cũng đáng bị đánh đòn.”
“Ai nói nó là con anh?! Trước kia hình như anh còn hoài nghi rốt cuộc nó có phải là của anh hay không cơ mà!”
“Anh có nói qua như vậy sao? Chắc em đã nhớ lầm người rồi.”
“Hả, anh còn muốn chối?”
“Chính là thế, thì sao nào?”
Hai người vừa đi vừa ầm ỹ, sau một hồi, chợt nghe tiếng Lương Tiếu Mạt nói: “Những lời này, sao lúc trước anh không nói với em?”
Người đàn ông bị cô làm khó dễ bất mãn đáp, “Anh có cơ hội nói sao? Từ đầu tới đuôi đều phải nghe em giảng, anh căn bản không có cơ hội xen mồm vào.”
Nghĩ mãi, Lương Tiếu Mạt cũng hiểu được lời nói của anh khá đúng, có vài phần đạo lý.
“Việc kia…… Em đi Hokkaido, vì sao anh không đến tìm em?” Nói đi cũng phải nói lại, cô vẫn rất để ý chuyện này.
“Anh căn bản không hề biết em đi Hokkaido.”
“Phải nghĩ biện pháp đi thăm dò chứ! Chẳng phải trong tiểu thuyết đều viết như vậy sao, nam nhân vật chính vì nữ nhân vật chính, nhưng phải hao tổn rất nhiều tâm cơ, trải qua ngàn vạn nỗi khổ mới đúng.”
Quý Triết Nam đột nhiên cảm thấy đầu quay mòng mòng, ai có thể nói cho anh biết, anh rốt cuộc đã yêu phải dạng phụ nữ gì thế này?
Anh chẳng thể nghĩ tới, chỉ một câu nói vô tình của mình đã đổi lấy kết quả như vậy.
Kỳ thật sự tình phát triển đến mức này, anh thật sự cảm thấy mình rất oan ức.
Anh không có nhiều kinh nghiệm yêu đương lắm, lại mở rộng cửa lòng yêu thương Lương Tiếu Mạt, mà khi anh đã chấp nhận trả giá không giữ lại chút gì, thứ nhận được lại là sự đả kích lớn như vậy.
Anh tin rằng người đàn ông nào biết được đứa trẻ trong bụng bà xã không phải là của mình, sẽ không thể giữ bình tĩnh giống như anh thôi.
Huống chi mục đích về nước lần này của tên tiểu nhân Quý Thừa Du chính là tới trả thù anh.
Năm đó anh vô tâm hại chết mối tình đầu của Quý Thừa Du, nhiều năm về sau, nhìn thấy hạnh phúc khoái hoạt của anh, tên kia khẳng định không thể cam tâm.
Ngày đó Lương Tiếu Mạt nói muốn cùng anh bàn chuyện, anh chỉ xuất phát từ bản năng nên mới nói ra những lời hoài nghi đó.
Không nghĩ tới tính tình người phụ nữ kia lại kịch liệt như vậy, chỉ bởi vì một câu nói vô tâm của anh đã khinh địch như vậy, quyết định ly hôn.
Trong tờ giấy ly hôn và sách luật được mang vào, còn có một phong thư gồm tin nhắn do chính tay cô viết, nội dung mặt trên đại khái là nói cho anh, cô đã ký tên rồi, chỉ cần anh ký nốt là hai người có thể đăng ký ly hôn thoả đáng, quan hệ hôn nhân hoàn toàn được giải trừ.
Trong thư còn nhắc tới đứa nhỏ. Cô nói cô nhất định sẽ sinh đứa nhỏ ra, mặc kệ sau này phát sinh chuyện gì, quyền nuôi nấng đứa nhỏ đều thuộc quyền sở hữu của cô.
Mặt khác, mặc kệ cha ruột của đứa trẻ là ai, đối phương đều không có quyền thăm hỏi.
Quý Triết Nam suýt nữa bị hành động chuyên quyền độc đoán này của Lương Tiếu Mạt làm cho tức chết.
Anh nghĩ cô đã là một người trưởng thành rồi, sẽ không ngây thơ như vậy, cho nên hai ngày nay anh không về nhà, nghỉ tại văn phòng, chẳng qua là muốn chờ cô bình tĩnh một chút, sau đó hai người mới nói chuyện rõ ràng.
Không nghĩ tới kết quả sau khi cô đã bình tĩnh lại là phái người đến đưa giấy xác định ly hôn, thật sự là hành động thiếu giáo huấn mà.
Trong lòng tràn ngập tức giật mở mạnh điện thoại ra như bị điện giật, chỉ muốn tìm người phụ nữ kia tra tội, mắng cho cô tỉnh ra, nhưng suy nghĩ lại, bây giờ cô còn đang có bầu, bất luận cục cưng trong bụng cô rốt cuộc có phải là của anh hay không, anh cũng không hy vọng cô mang thai mà còn cùng anh khắc khẩu.
Đang lâm vào rối rắm Quý Triết Nam suy sụp đặt điện thoại xuống bàn, vừa mới ngồi lại trên ghế, chợt nghe thấy tiếng đập cửa, anh tưởng là thư ký, nhưng không thèm chờ anh đáp lại, người đó đã tự tiện xông vào, chỉ có thể là cậu em trai Quý Tử Duy.
Đối phương cười hì hì thong dong tiến vào, vừa đến đã thấy anh mình bày ra bộ mặt như Quan Công, nhịn không được toan nói: “Có đôi khi em thực sự hoài nghi, khuôn mặt này của anh có thể xuất hiện loại biểu cảm này lần thứ hai không?” Đặt mông ngồi vào ghế ngay trước mặt bàn văn phòng, “Có phải do quá kinh ngạc vì sự xuất hiện đột ngột của em hay không?”
Quý Triết Nam trong lòng đang rối rắm bởi Lương Tiếu Mạt đột nhiên quăng cho anh lá thư đòi ly hôn, nào có tâm tình để ý đến người trước mắt này, ánh mắt lạnh lùng, ngay cả lời nói ra cũng mang tâm trạng không tốt, “Nếu cậu muốn nói là tiện đường nên đến thăm tôi, vậy thì bây giờ cậu có thể đi theo đường cũ trở về được rồi.”
Quý Tử Duy cũng là người thông minh, lập tức nghe ra điều không thích hợp, thân mình rướn về phía trước tìm tòi, “Anh trai, gần đây anh bị táo bón sao?”
Mặc kệ cậu em trai liên tục khiêu khích, Quý Triết Nam xoa xoa đôi mày nhíu lại có chút khó chịu, “Có việc gì nói mau, không có việc gì thì mau cút, không cần làm chậm trễ thời gian quý giá của tôi.”
Lúc này Quý Tử Duy lại không nhận ra tâm tình anh cả nhà mình đang rất tệ, mặt của anh đờ ra nhìn rất ngốc nghếch, rồi lập tức điều chỉnh lại sắc mặt của mình, trở lại vấn đề chính.
“Anh cho rằng em nhàn rỗi đến thế sao? Em tới tìm anh, chính là muốn cùng anh bàn về vụ hình tượng đại sứ sản phẩm lần trước, em biết công ty các người sắp xây xong toà nhà mới rồi, như vậy kế tiếp sẽ……” Đang nói, anh lơ đãng nhìn đến tờ giấy ly hôn trên mặt bàn, anh tùy tay cầm lên, sắc mặt biến đổi nghiêm trọng, “Anh ly hôn với đại tẩu?!”
“Ly hôn” Hai chữ tựa như một con dao lớn, hung hăng cắm vào tâm Quý Triết Nam.
Anh không nghĩ rằng, khi hai chữ này từ trong miệng người khác phát ra, lực sát thương lại lớn như vậy.
Đến tận giờ khắc này anh mới phát hiện rõ ràng, anh có thể tức giận vì lời khiêu khích cỉa Quý Thừa Du, cũng có thể bởi vì Lương Tiếu Mạt phản bội mình mà đau lòng, lại duy độc không thể thừa nhận, chuyện anh sắp ly hôn với Lương Tiếu Mạt này là sự thật.
Quý Tử Du suýt tưởng là mình nhìn nhầm vẻ đau đớn loé qua trên mặt anh trai.
Trong ấn tượng của anh, anh cả nhà mình từ nhỏ đến lớn đều rất kiên cường ngay từ hồi bé, duy chỉ có một khuyết điểm lớn nhất – chính là quá mức lạnh lùng.
Nhưng đổi lại nhìn từ góc độ khác, một người ngay từ nhỏ đã nhận được sự giáo dục toàn diện như anh ấy, hỉ nộ ái ố đều bị gia tộc yêu cầu khống chế, chuyện này không phải ai cũng làm được.
Có đôi khi anh thực sự đồng cảm với anh cả, đơn giản là anh thấy may mắn khi được sinh muộn vài năm, nếu không áp lực khổng lồ từ gia đình sẽ gia tăng ở trên người anh rồi.
Mà anh, bởi vì thân thể trước đây không tốt, người nhà đều đặc biệt chiếu cố anh, sau này lớn lên cũng tùy tâm tuý ý thích, muốn làm cái gì thì làm cái đó, giúp anh có được cuộc sống nhàn nhã như vậy, chẳng phải là nhờ anh ruột của mình hay sao?
Cho nên khi Quý Tử Duy lần đầu tiên nhìn thấy anh trai bởi vì một lời nói vô tâm của mình mà toát ra sự tổn thương đau đớn, anh rốt cục đã ý thức được, vẻ lạnh lùng mà anh cả duy trì nhiều năm nay, chỉ là màu sắc tự vệ của bản thân mà thôi.
Trải qua một khoảng thời gian dài trầm mặc, Quý Tử Duy mở lời nhẹ giọng nói: “Rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì? Vì sao anh và đại tẩu…… Ly hôn?”
Anh cũng không ngạc nhiên khi tình cảm giữa anh trai và chị dâu ngày càng phát triển, ở trong ấn tượng của anh, trước kia bọn họ chỉ là một đôi vợ chồng hữu danh vô thực, cũng không lâu trước kia, anh nhìn thấy rõ ràng trên đủ các loại báo chí tạp chí, anh cả đối với đại tẩu đã có thêm sự đau thương, sự sủng ái.
Chỉ cần có mắt nhìn là mọi người có thể nhìn ra, tổng tài tập đoàn Quý thị cùng phu nhân, căn bản là yêu đến chết đi sống lại.
Lúc ấy tuy rằng anh không ở Đài Loan, nhưng nhìn báo chí viết như vậy, vẫn không nhịn được vì anh trai mà thấy vui vẻ.
Không nghĩ tới anh vừa mới xin nghỉ phép mang người yêu bé nhỏ từ nước ngoài trở về, mong nhìn thấy tình yêu ân ái giữa hai người, cuối cùng lại là sự ầm ỹ muốn ly hôn!
Vấn đề này kể cả đối với em trai ruột, Quý Triết Nam cũng không giải thích nhiều hơn, chỉ lạnh nhạt nói: “Chuyện của bản thân, anh sẽ tự mình giải quyết.”
Quý Tử Duy cũng vừa mới ngắm qua lá thư viết tay của Lương Tiếu Mạt, nội dung tuy rằng đơn giản, nhưng có nhắc tới đứa nhỏ, còn nói cái gì mà bất luật cha ruột đứa nhỏ là ai, cô cũng không cho phép đối phương đến thăm.
Thì ra những tin đồi người ngoài nói là thật, tình cảm giữa anh cả và đại tẩu đột nhiên tăng, khẳng định là vì đứa trẻ của hai bọn họ.
Chẳng lẽ anh cả và đại tẩu trong lúc đó có sự hiểu lầm? Mà sự hiểu lầm này, còn có liên quan tới đứa nhỏ?
“Anh trai, không phải do anh…… Hoài nghi người con gái của mình làm chuyện có lỗi với mình, cho nên đã nói với cô ấy những lời không nên nói, mới dẫn đến……” Dừng lại một chút, lấy tay chỉ chỉ giấy ly hôn trên bàn, “hậu quả?”
Ánh mắt Quý Triết Nam híp lại, lộ ra tín hiệu vài phần nguy hiểm, Quý Tử Duy rất nhanh hiểu được mình đã đoán đúng rồi.
Thấy sắc mặt anh trai không tốt, anh vội vàng xua tay nói: “Anh, đây là do anh không đúng, có câu châm ngôn, hai người yêu nhau là cần cho nhau sự tín nhiệm, một khi đã sinh ra ngờ vực vô căn cứ, tình yêu này tất yếu sẽ phải đi xuống.”
“Em thì em tin cách làm người của đại tẩu, nếu anh thật sự đã nói với chị ấy điều gì đó không nên nói, em khuyên anh tốt nhất là hãy chạy nhanh đến nói lời xin lỗi, mặc kệ nói gì, bởi vì một chút hiểu lầm nhỏ mà náo loạn đến mức muốn ly hôn là chuyện không tốt chút nào.”
Thấy đại ca không để ý tới mình, anh lại tiếp tục nói: “Tuy rằng anh là anh cả, nhưng ở phương diện tình yêu, anh thật sự không bằng được em đâu, anh xem Tiểu Dịch nhà em đi, cậu ấy ở chung cùng Dung Thiên Triều Tịch, nếu em cứ hoài nghi trong lúc đó bọn họ có gian tình, thì em và Tiểu Dịch sẽ không có biện pháp nào đi đến bây giờ được. Tóm lại, sự tín nhiệm tuyệt đối là điều kiện cơ bản nhất của tình yêu.”
“Mặt khác, cho dù anh là anh ruột của em, em cũng muốn nói với anh, anh là một người rất lạnh lùng, lúc nào cũng tự chủ cao giữ ý kiến của mình, nói khó nghe một chút, chính là sự bảo thủ, cho nên đôi khi anh hãy buông lỏng bản thân, nhìn sự việc một cách thoáng hơn, như vậy là anh có thể giữ được hạnh phúc của mình rồi……”
Quý Tử Duy la dong dài một đống sách lớn, mới phát hiện ra anh trai mình hình như căn bản không thèm nghe.
Anh có chút buồn bực, cau mày kêu lên: “Anh cả, rốt cuộc anh có đang nghe em nói chuyện hay không? Những lời của em đều phát ra từ nội tâm, vì anh mà suy nghĩ đấy……”
“Tôi chỉ cảm thấy cậu thật ầm ỹ.” [*Vanila: =)) Khổ thân a Thừa Du, a cùng số phận vz chị Mạt Mạt rồi]
“Anh…… Hừ! Con người anh vẫn cứ như vậy, bốn chữ bảo thủ này cũng không đủ để hình dung độ ác liệt của anh, lười không muốn quản anh nữa, em đi đây!”
Muốn hỏi trên đời này ai có thể biến tính tình luôn tốt đẹp của Quý Tử Duy trở nên bạo lực hơn, chỉ có anh ruột của anh.
Sau khi cửa phòng bị đóng sầm thật mạnh xong, Quý Triết Nam rốt cục đã có thể dỡ xuống vẻ ngụy trang trấn định của mình, chậm rãi…… Lâm vào cảnh khốn cùng mà bản thân anh cũng bất lực không có biện pháp giải quyết.
Quý Triết Nam nghĩ như thế nào cũng không ra, khi anh rốt cục đã suy nghĩ cẩn thận, quyết định tìm Lương Tiếu Mạt nói rõ ràng thì cũng là thời điểm cô cư nhiên biến mất không thấy.
Trở lại chung cư xong mới phát hiện, cô không rên một tiếng đã bỏ đi.
Gọi điện thoại về nhà chính của Quý gia, bác Ngô nói Lương Tiếu Mạt căn bản chưa từng trở về.
Anh lại đánh tiếng với nhà Lương Tiếu Mạt, người hầu nhà cô cũng nói đại tiểu thư từ vài năm trước đã chuyển ra ngoài sống, sẽ rất hiếm khi về nhà.
Rốt cục, anh hao hết công sức, trải quan ngàn vạn nỗi khổ mới nghe được địa chỉ nhà trọ của Lương Tiếu Mạt, kết quả hỏi thăm hàng xóm cô, đối phương nói cho anh biết, vài tháng trước cô đã rời đi, từ đó đến nay chưa từng trở về.
Người phụ nữ chết tiệt này! Mạc danh kỳ diệu ném cho anh tờ đơn ly hôn, lại biến mất không thấy bóng dáng.
Cha mẹ cô hàng năm đều không ở trong nước, hành tung so với cô còn khó nắm bắt hơn, bạn bè của cô, một người anh cũng chưa từng thấy qua, bị ép buộc Quý Triết Nam mãi sau này mới phát hiện, anh đối với cuộc sống của Lương Tiếu Mạt căn bản hoàn toàn không biết gì.
Khi cô hao hết tâm tư vào sự nghiệp, cho cuộc sống, cho tình yêu của bọn họ thêm ấm áp, vậy mà từ đó đến bây giờ anh vẫn không hề hiểu biết thực sự về cuộc sống của cô.
Thật vất vả bám theo một người bạn trên thương trường anh mới biết được, nhà thiết kế đò da Trác Tĩnh Nhã là chị em tốt nhất của Lương Tiếu Mạt, anh lập tức đi tìm cô, hy vọng có thể đến gần manh mối hơn một chút.
“Không phải chính nước bọt của anh đã phun ra những lời nói cậu ấy đào hoa, đồi phong bại tục, thấy sắc là sáng mắt, không phân biệt tốt xấu đã lung tung lên giường của đàn ông, còn tùy tiện mang thai đứa nhỏ sao? Cậu ấy như vậy, anh còn tìm cậu ấy làm gì, dù sao cũng sắp ly hôn rồi, tìm lên tìm xuống cũng chẳng có ý nghĩa gì.”
Lần đầu tiên đối mặt với ông xã của Mạt Mạt, Trác Tĩnh Nhã mới phát hiện trước kia chỉ có thể nhìn từ xa, hoặc nhìn qua trên báo chí, tạp chí mới có thể nhìn thấy người đàn ông này, chỉ riêng ngoại hình cũng đã đủ kiệt suất, làm cho nước miếng người ta chảy ròng ròng.
Khó trách lúc trước Tô Lệ Nhi cướp đi bạn trai cô không bao lâu, đã rất nhanh bám lấy Quý Triết Nam.
Người đàn ông này siêu man, tuy rằng có điểm lạnh lùng, nhưng vẫn như cũ làm cho phụ nữ không thể tự kiềm chế được mà ái mộ.
Quý Triết Nam bị lời nói này của cô làm cho hoảng sợ. “Tôi…… Tôi khi nào dùng ngôn ngữ như vậy đánh giá Mạt Mạt?”
Anh biết Lương Tiếu Mạt mồm mép lợi hại, nhưng không nghĩ bằng hữu của cô còn lợi hại hơn, Trác Tĩnh Nhã này không chỉ độc miệng, còn có thể dõng dạc nói oan uổng cho người ta.
“Hừ! Có lẽ những từ tôi hình dung có điểm quá đáng, nhưng tôi cũng không có vặn vẹo ý tứ của anh, lúc trước không phải anh hoài nghi đứa nhỏ trong bụng Mạt Mạt không phải là của anh sao? Anh đã cho rằng cậu ấy là người như vậy, các người trong lúc đó cũng không còn gì để nói mà.”
“Trác tiểu thư, tôi hy vọng cô có thể lý trí hơn một chút, Mạt Mạt bây giờ còn đang có bầu, tôi không mong vì mong muốn bênh vực kẻ yếu của cô, khiến cho cô ấy một mình lưu lạc bên ngoài, đối với một người phụ nữ có thai đơn độc mà nói, như vậy là rất nguy hiểm.”
“Ai nói Mạt Mạt một mình lưu lạc bên ngoài? Hiện giờ cậu ấy đang được nhiều người hầu hạ, rất ổn……”
Nói tới đây, Trác Tĩnh Nhã mới phát hiện mình đã bị Quý Triết Nam làm lộ tẩy, khó trách Mạt Mạt là một người con gái thông minh như vậy mà cũng bị anh ta mê hoặc đến thần hồn điên đảo.
Nếu lời nói đã lưu lại trên đầu miệng, cô cũng không sợ nói trắng ra.
Bạn tốt bị trượng phu đối xử oan uổng bất trung, còn nháo lên đòi ly hôn cho xong việc, cô ấy là người bằng hữu cô luôn để trong mắt, đương nhiên cô phải thực hiện đạo lý rồi.
Một chút trách cứ thuyết giáo không thể tránh được, Quý Triết Nam cũng không so đo với cô.
Ở góc nhìn của anh, lúc trước nhất thời đầu choáng váng nói một lời vô tâm, thật sự do bản thân anh không đúng.
Sau đó anh cũng phân tích qua quan hệ lợi hại của chuyện này, tạm thời trước khi kết luận được động cơ của Quý Thừa Du, xem xét tình cảm giữa anh và Lương Tiếu Mạt trong lúc đó, vô luận đứa nhỏ trong bụng cô rốt cuộc là của ai, kiếp này anh cũng không muốn bỏ qua người con gái này.
Trác Tĩnh Nhã thị uy mắng mỏ anh một hồi lâu, cuối cùng cũng hồi tâm chuyển ý tiết lộ một chút hành tung của Lương Tiếu Mạt.
Hoá ra Mạt Mạt trừ bỏ cô bạn tốt Trác Tĩnh Nhã này, còn có một người bạn thân khác tên là Hạ Khả Du.
Mà điều nằm ngoài ý muốn của Quý Triết Nam là, cô Hạ Khả Du này, cư nhiên là vợ cũ của đại lão bản tập đoàn Ân thị – Ân Hữu Kì.
Anh cùng với Ân Hữu Kì tuy rằng chỉ có duyên gặp mặt vài lần trên thương trường, nhưng đối với khí thế nghiêm nghị kia, nghe được tin người đàn ông này còn huyết thống hoàng tộc, thập phần khắc sâu ấn tượng trong anh.
Lại trải qua một thời gian nữa, khi Quý Triết Nam lại nhìn thấy Lương Tiếu Mạt đã là một tháng sau.
Lương Tiếu Mạt có bầu năm tháng theo linh cảm đi tìm bạn tốt kiêm nhà văn đại danh hào, rất không biết xấu hổ cùng Hạ Khả Du đi du lịch ở Hokkaido.
Hạ Khả Du vừa phải viết tiểu thuyết, cùng lúc còn phải chiếu cố bà cô bụng bầu này.
Tuy rằng Lương Tiếu Mạt luôn khẳng định là mình có thể tự lo cho bản thân, nhưng Hạ Khả Du đã từng sinh con nên xác định được rõ ràng, phụ nữ có thai cần nhất chính là quan hệ với mọi người.
Người phụ nữ này có chồng mà không cần, lại còn cố tình đến bên người cô khiến cho cô thêm phiền toái.
Lần này đi Nhật Bản, Lương Tiếu Mạt tuy không thiếu những lời phàn nàn nhắc đi nhắc lại của bạn tốt, nhưng dù Tiểu Du có nói nhiều, vẫn chăm sóc cô nàng bụng to này rất chu đáo.
Mãi cho đến khi trở lại Đài Bắc, cô mới nghĩ đến việc phải về Quý thị hoàn thành thủ tục ly hôn.
Nếu đã muốn quyết định ly hôn với tên hỗn đản này, cô cũng không muốn ở lại Quý thị.
Mà Quý Triết Nam từ lúc còn ở sân bay đã phái người âm thầm theo dõi Lương Tiếu Mạt, trực tiếp nhận được tin tức xong, liền vội vàng đuổi tới phòng kế hoạch, vừa vặn gặp được người phụ nữ luôn thích lẩn trốn kia.
“Lần này em thật sự quá lớn mật, cư nhiên không nói một lời đã bước mất, bỏ đi vừa đúng một tháng, Lương Tiếu Mạt, rốt cuộc em có biết mình đang làm gì hay không?”
Anh chưa từng quá tức giận như vậy, một tháng qua có bao nhiêu lo lắng cùng vướng bận, đã làm cho anh hoàn toàn quên mất – thân là người lãnh đạo công ty thì nên có phong độ.
Nhân viên phòng kế hoạch hai mặt nhìn nhau, tổng tài cãi nhau với bà xã, nhân viên quèn như họ vẫn nên trốn xa một chút thì sẽ tốt hơn, một vị đại lão bản ngày nào cũng kiêu căng tao nhã như vậy, bỗng nhiên bị người khác nhìn thấy bộ dạng thất thố của mình, nếu làm không khéo sẽ bị anh ta tìm một lý do nào đó đuổi việc cũng nên.
Cho nên người thông minh đều biết tự nói với mình, ở loại thời điểm này, giải pháp tuyệt vời nhất vẫn là không nên xem.
Còn chưa kịp bước vào văn phòng đã bị tóm gáy, Lương Tiếu Mạt chỉ cảm thấy ngũ vị tạp trần1 (1cảm xúc lẫn lộn).
Cao hứng là, Quý Triết Nam cư nhiên vào thời điểm cô vừa mới trở về Đài Bắc đã chủ động tìm đến đây?
Buồn bực là, cô đã rời đi được một tháng, người này mới biết đường đi tìm người.
Kỳ thật trong khoảng thời gian một tháng đi Hokkaido, cô cũng đã suy nghĩ rất nhiều.
Câu nói lúc trước của Quý Triết Nam mặc dù có chút ác độc, nhưng anh cũng chỉ vô tình nói ra mà thôi, cô có thể lý giải được tâm tình của anh và cảm xúc của anh lúc đó.
“Cậu đã cho rằng anh ta vô tâm, không phải có nghĩa là cậu muốn tha thứ cho anh ta sao?” Hạ Khả Du khi đó đã nói như vậy với cô.
“Hừ! Muốn tớ tha thứ cho anh ta, cũng phải xem biểu hiện của anh ta như thế nào.”
Lương Tiếu Mạt nhàn nhã cùng bạn tốt ở khách sạn tốt nhất Hokkaido, vừa ăn uống hưởng thụ, còn không quên dùng máy tính sáng tác của bạn tốt để tán gẫu trên MSN.
“Thực ra chồng cậu cũng không phải tệ lắm, hôm qua tớ vừa nhận được điện thoại của Tĩnh Nhã, cậu ấy nói cho tớ biết, chồng cậu đã đến tìm cậu ấy rồi, chắc không phải chỉ để nói mấy lời khách sáo đâu.”
Vẻ mặt Lương Tiếu Mạt bề ngoài bất động thanh sắc3 (3Không thay đổi), trong lòng lại mừng thầm, xem ra Quý Triết Nam cũng không ngốc đến nỗi đó!
“Muốn tớ giúp cậu đặt vé máy bay trở về Đài Bắc không?”
“Trở về làm gì?”
“Đương nhiên là để đoàn tụ cùng ông xã của cậu rồi!”
“Vì sao là tớ phải trở về tìm anh ta, mà không phải là anh ta tới tìm tớ? Ở trên tivi không phải đều diễn như vậy sao? Nữ nhân vật chính đi xa, nam nhân vật chính ngàn dặm xa xôi truy tìm, nếu anh ấy thật sự để ý đến tớ, dù tớ có đi đến chân trời góc biển đi chăng nữa, anh ấy cũng phải nghĩ ra biện pháp tìm được tớ chứ!”
Hạ Khả Du tức giận lườm cô một cái, “Suy nghĩ này của cậu có gượng ép quá không?”
“Hừ! Dù sao bổn cô nương không thể dễ dàng tha thứ anh ta như vậy được.”
Cứ như vậy, Lương Tiếu Mạt dám cùng Hạ Khả Du ở Hokkaido đợi suốt một tháng, lại vẫn không thấy Quý Triết Nam giống như nam nhân vật chính trong kịch ngẫu nhiên xuất hiện.
Mang theo vài phần oán khí, Lương Tiếu Mạt về nước nhịn không được bắt đầu hoài nghi, từ đầu đến cuối có phải chỉ có cô tự mình đa tình hay không.
Đối mặt với lời chất vấn của Quý Triết Nam, cơn tức nghẹn trong cô suốt một tháng rốt cuộc đã bạo phát.
“Tôi đi chơi một tháng, chuyện này liên quan gì tới anh? Anh là gì của tôi hả? Quý tiên sinh, nếu tôi nhớ không lầm, tôi đã đưa đơn ly hôn cho anh rồi, chỉ cần anh thuận tay ký tên, chúng ta trong lúc đó đã ân đoạn nghĩa tuyệt rồi……”
Quý Triết Nam vừa định mở miệng, cô lại phi thường không khách khí chặn miệng anh.
“Còn nữa, anh đừng cho rằng lần này tôi trở về công ty là do lưu luyến anh, tôi trở về vì muốn từ chức, muốn đoạn tuyệt, vậy đoạn tuyệt hẳn không còn quan hệ gì đi.”
“Lương……”
“A, tôi khẳng định lại tự mình đa tình rồi, tôi xin từ chức là việc không tốt đấy, anh còn có thể nghĩ ra biện pháp nào, bức tôi đi đâu nữa, sao tôi quên được nhỉ, trong bụng tôi đang mang con của người khác, đối với tên cao ngạo tự đại như anh mà nói, là nỗi nhục lớn cỡ nào chứ.”
Quý Triết Nam có vài thứ muốn chen vào nói, nhưng Lương Tiếu Mạt mau miệng lại ác độc, anh căn bản không có cơ hội nói chuyện.
Thấy mặt anh vẫn lãnh đạm như vậy, còn mang bộ dạng không nói nên lời, Lương Tiếu Mạt càng không nhịn nổi.
“Thành thật mà nói, con người tôi thích phá hoại vô cùng, từ đầu tới đuôi tôi đều cùng người khác tính kế hãm hại anh mà, hừ! Thấy tôi đầu tư kiếm lợi thế nào? Anh đang suy nghĩ gì về tôi? Thấy tôi thiên vị người đàn ông khác cùng ở trên giường, anh cảm thấy thế nào?”
Phi thường lớn giọng rống to một hơi, nhưng nói thật, Lương Tiếu Mạt cũng không biết chính bản thân mình rốt cuộc đang tức cái gì.
Dù sao cô vẫn rất tức giận, tức tâm tình anh khó hiểu, tức một tháng qua anh chẳng thèm quan tâm đến cô, càng tức khi bị cô nói như vậy mà một câu anh cũng không nói nên lời, cô tức giận trừng mắt lên liếc anh, “Tên ngu ngốc này, tốt lắm, ngươi chết ở chỗ này luôn đi!” Trước khi đi, còn không quên hung hăng đá anh một cái.
Cả người Quý Triết Nam đều ngây ra, hoàn toàn không biết nên phản ứng như thế nào, chỉ cảm thấy vô cùng đau xót, người phụ nữ này còn dám hạ “Trọng chân”4 (4Ý anh ấy là còn dám đạp mạnh vào chân anh í ấy), cô thực sự không biết phân biệt phải trái đến thế hay sao?
Qua một hồi lâu, anh mới nghĩ đến chuyện phải đuổi theo, không nghĩ lại nhìn thấy Quý Thừa Du xuất hiện cách đó không xa, đang ôm ngực, ung dung đứng một bên xem náo nhiệt.
“Hoá ra cô dâu mới đang giận dỗi à, xem ra lời đồn không sai, thủ tục ly hôn xong xuôi chưa? Tôi có thể theo đuổi bà xã cậu được rồi chứ?”
Quý Triết Nam trừng mắt liếc anh ta một cái,“Cả đời này anh cũng không có cơ hội này!”
“Ồ, thật không? Dù sao nói đi cũng phải nói lại, hiện tại các người trở nên nháo nhào như vậy, sẽ không phải vì những lời ta nói khi đó đấy chứ?”
Mắt thấy ánh mắt Quý Triết Nam lạnh thêm vài phần, Quý Thừa Du rất vừa lòng cười cười.
“Kỳ thật tôi cũng không nói sai, lỗi là ở cậu thôi, tương lai này do cậu cho con mình đấy chứ! Còn nữa, tôi nói bộ dáng trên giường của bà xã cậu rất mê hồn, đó là bởi vì tối hôm đó vừa vặn lúc tôi muốn đến phòng bếp tìm thức ăn, đi qua phòng khách, nghe được cô đang nói mớ, gọi tên của cậu, bộ dạng thật sự rất đáng yêu, à đúng rồi, lúc ấy khẳng định tôi đã miêu tả sai từ rồi, thực ra từ mê hồn cũng có thể thay thế bằng từ thú vị, đúng không?”
“Đương nhiên, tác dụng thật sự của chén sữa kia chỉ là an thần mà thôi, tôi nghĩ lượng thuốc ngủ cho hai người đã đủ để cô ấy ngủ say rồi.”
Nói tới đây, Quý Thừa Du rốt cục đã thành công nhìn được sắc mặt biến đổi toàn bôộcủa Quý Triết Nam, nhưng giây tiếp theo, một đòn mạnh bất ngờ không kịp phòng bị tiến tới, anh căn bản không kịp phản ứng, thực tại đã bị trúng đòn.
“Ngươi… Tên khốn này!”
Bị một đòn đả thương nặng Quý Thừa Du đầu tiên ngẩn người ra, sau đó lập tức cười hì hì vừa xoa cằm vừa nói: “Thì ra ngươi cũng đâu phải không có cảm giác, thì ra ngươi cũng không phải không biết tức giận, thì ngươi thực chất cũng chỉ là một con người tầm thường mà thôi.”
Tâm tình của Quý Triết Nam bây giờ chỉ có thể dùng phẫn nộ để hình dung, anh không thể tưởng tượng một người khôn khéo như mình, cư nhiên bị Quý Thừa Du đùa giỡn xoay quanh, không chỉ như thế, còn bắt anh phải nhìn anh ta cười nhạo mình như điên loạn.
Nếu giết người không phạm pháp, anh thật muốn trực tiếp đá chết tên tiểu tử này.
Đang ngồi dưới đất Quý Thừa Du tựa hồ không có ý muốn đứng lên, anh ta cứ như trước cười không ngừng, không thèm để ý đến khóe miệng đang chảy máu. “Có thể tận mắt thấy ngươi ghen, tức giận, lo lắng, đau lòng, ta cũng cảm thấy mỹ mãn rồi, xem ra lần trả thù này của ta đã thành công mỹ mãn rồi.”
Thật ra anh còn muốn chơi tiếp, ra tay nặng hơn, dù sao cái chết của mối tình đầu năm đó cũng có quan hệ trực tiếp với Quý Triết Nam.
Nếu không phải do oán thù liên tiếp khiến anh như mắc bệnh tâm thần, anh sẽ không bao giờ thu tay lại khinh địch như vậy.
Thời điểm Lương Tiếu Mạt rời khỏi công ty, vẫn ảo tưởng rằng Quý Triết Nam ít nhất cũng sẽ có bộ dáng đuổi theo.
Nhưng hiện giờ cô đã chạy đến cửa lớn rồi, vẫn không hề nghe thấy tiếng bước chân, cũng không có người nào kêu to tên của cô, cô nhịn không được lớn tiếng mắng trong lòng, vốn còn muốn mắng anh sinh con sẽ không có mắt, nhưng đột nhiên nghĩ lại, con của anh chính là con cô, đành phải nuốt lời nguyền rủa này vào bụng.
Dù sao cô vẫn thực sự tức giận, bất bình, khối đầu gỗ Quý Triết Nam này sao lại xuẩn ngốc như vậy, không không không, từ đó vẫn chưa đủ để tả được anh, anh căn bản chính là xuẩn đến cực điểm!
Trong việc buôn bán như thế nào? Mà ở khía cạnh tình cảm lại ngu ngốc như vậy!
Đang hết sức mắng thầm trong lòng, đột nhiên cảm giác cánh tay mình bị người ta dùng lực giữ chặt lấy, cô hoảng sợ, vừa quay đầu lại, chỉ thấy khuôn mặt tuấn tú âm u của Quý Triết Nam, trừng mắt lườm cô.
Cô đang chuẩn bị mở miệng mắng chửi người, anh lại mở miệng trước quát to: “Em câm miệng lại cho anh, lần này hãy nghe anh nói đi.”
Cô không dự đoán được anh sẽ đột nhiên hung dữ như vậy, kinh ngạc giương miệng, cư nhiên thật sự rất nghe lời không dám hé răng.
“Người phụ nữ này, em bị ngứa ở da đấy hả? Không nói một tiếng đã bỏ đi, còn cư nhiên dám tự chủ động muốn ly hôn?! Em cho rằng hôn nhân là vở kịch sao? Nói mở màn là mở màn, nói kết thúc là kết thúc, anh đã đáp ứng việc ly hôn với em sao?“
Lương Tiếu Mạt bị anh rống cho sửng sốt, không hiểu nổi cái miệng của anh, chẳng phải bình thường cho dù anh có tức giận tới cực điểm, cũng chỉ xoay người không để ý tới người đó hay sao, hôm nay tại sao tài ăn nói đột nhiên tốt vậy.
“Ai không phạm sai lầm, ai chưa từng hồ đồ? Huống hồ trong mắt mỗi người người yêu mình lại càng dễ nghi ngờ hơn, em cắn chết anh vì anh hoài nghi em, đem mọi tội lỗi đổ hết lên đầu anh……”
“Em……”
“Câm miệng cho anh, vẫn chưa đến phiên em nói chuyện.”
Quý Triết Nam sợ chỉ cần cô mở miệng, lời nói ác độc của cô sẽ lại làm cho anh không còn lời nào để nói, cái này gọi là thừa dịp xông lên, anh tuyệt đối không thể để bản thân mất đi khí thế được.
“Em nói anh không tôn trọng em, được, anh giải thích với em, em không thể nghĩ cách tha lỗi cho anh sao, còn em? Em chưa từng phạm sai lầm sao? Anh chẳng qua chỉ vô tâm nói sai một câu, em liền lập tức đòi ly hôn rồi bỏ nhà trốn đi, từ đầu tới đuôi, người nhỏ mọn, người làm khó nhau nhất chính là em!”
“Em ngẫm lại xem, lúc trước em vì thay bạn tốt báo thù nên mới cố ý tiếp cận anh, cứ một lần rồi lại một lần đùa giỡn anh, nhưng sau khi anh biết, anh có chỉ trích em không? Bởi vì anh yêu em, cho nên mới không so đo với em, nhưng em thì sao? Khó chịu là có thể nói như vậy, biến mất là biến mất hẳn sao?”
Nghĩ đến toàn bộ những ngày qua, bởi vì lo lắng cho cô, anh ăn không ngon, ngủ không yên, càng nói càng thấy tức.
“Em thực sự nghĩ ly hôn dễ dàng như vậy sao? Còn nữa, đứa con gái đáng đánh đòn này, cư nhiên muốn độc chiếm cục cưng của chúng ta, anh nói cho em biết, không, có, cửa, đâu!”
Lương Tiếu Mạt hoàn toàn chấn kinh rồi, người đàn ông kiêu ngạo ương ngạnh trước mắt cô tuyệt đối không phải là Quý Triết Nam, anh ta chỉ là một người xa lạ có ngoại hình giống Quý Triết Nam như đúc mà thôi.
Quý Triết Nam thấy cô rốt cục cũng thành thật, mới chậm rãi thu lại những cảm xúc phẫn nộ, ánh mắt chuyên chú nhìn chằm chằm cô, ngữ khí cũng dịu đi vài phần.
“Lúc trước là em cứng rắn muốn xông vào cuộc sống của anh, em làm anh phải quen với sự tồn tại của em, làm anh quen với việc sáng sớm mỗi ngày đều nghe được giọng nói của em, ăn đồ ăn em làm, uống sữa nóng của em, thậm chí mỗi buổi đêm, cũng cho anh thói quen ôm lấy em đi vào giấc ngủ……”
“Em rõ ràng biết anh có chứng mất ngủ mà, chỉ bởi vì một sai lầm vô tâm của anh, em đã tự có chủ trương muốn đá anh đi, về sau anh không ngủ được, biết làm sao bây giờ? Em không chỉ là một đứa con gái phá hoại, mà còn không chịu trách nhiệm, em rõ ràng muốn hại chết anh mà.”
“Em hại anh?” Lương Tiếu Mạt cảm thấy hôm nay là ngày duy nhất trong cuộc sống của cô mà cô không nói nổi câu nào.
“Đúng vậy.” Anh làm như thật, còn gật gật đầu. “Em rời bỏ anh, anh sẽ rất thương tâm, rất khổ sở, quan trọng nhất là, anh sẽ vì nhớ em mà mất ngủ, thậm chí ăn không vào, ngủ không được, không bao lâu nữa, anh sẽ đói chết mệt chết, tóm lại là không thể chết tử tế được……”
Nghe đến đó, Lương Tiếu Mạt đột nhiên lấy tay bịt miệng anh, tức giận đến rống to, “Không cho phép anh nói những lời mang điềm xấu như vậy.”
Quý Triết Nam lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng miệng lại, cảm nhận được lòng bàn tay non mềm của cô đang ở trên môi mình, anh mở to mắt, cười nhợt nhạt nhìn cô.
Lương Tiếu Mạt lúc này mới phát hiện mình đang bị anh trêu chọc, tức giận đến hai gò má đỏ lên, tức giận như thế nhưng lại không biết nên hạ hỏa như thế nào, hoá ra người đàn ông này cũng có lúc gian trá như vậy.
“Em luyến tiếc không muốn anh chết, đúng không?” Miệng bị che, giọng nói thoát ra nghe cũng rầu rĩ.
“Nếu như anh chết thì con em biết làm sao bây giờ? Em nói cho anh biết, con em tương lai muốn đoạt mất tài sản nhà anh, hại anh hai bàn tay trắng biến thành quỷ.” Tức giận trừng mắt liếc anh, cô cũng không biết giờ phút này nên tức giận hay nên cười.
Quý Triết Nam thấy cô cuối cùng đã ngừng ồn ào đòi ly hôn, chỉ biết cô đã nguôi giận, liền một tay ôm lấy người con gái mình vừa yêu vừa hận vào trong lòng, tuy rằng vẫn muốn trêu cô thêm một lúc nữa, vừa tức vừa luyến tiếc cô đến cực điểm.
Bất luận cô có chọc anh tức giận đến mức nào, xem ra cả đời này anh đều ngoan ngoãn bỏ tâm sức ra giáo huấn cô……
Chẳng qua nghĩ đến lá đơn ly hôn kia, anh vẫn tức giận vô cùng, tuy rằng anh đã sớm một mạch giẫm nát tờ đơn đó dưới chân, nhưng một tháng qua anh vẫn rất khổ sở, cũng không thể nói là chuyện nhỏ như không có gì được.
Gặp tiểu yêu tinh gây chuyện này, anh không muốn khinh địch như vậy buông tha cô, tuy rằng anh nhanh chóng ôm chặt cô, nhưng khẩu khí lại vô cùng cường ngạnh, “Còn không ngoan ngoãn theo anh về nhà, về sau nếu em dám nữa bỏ nhà trốn đi nữa, anh không đánh gãy hai chân của em mới là lạ!”
“Nếu anh dám chạm vào một sợi lông tơ của em thôi, em sẽ gọi con về chiến đấu với anh.”
“Con phản cha, cũng đáng bị đánh đòn.”
“Ai nói nó là con anh?! Trước kia hình như anh còn hoài nghi rốt cuộc nó có phải là của anh hay không cơ mà!”
“Anh có nói qua như vậy sao? Chắc em đã nhớ lầm người rồi.”
“Hả, anh còn muốn chối?”
“Chính là thế, thì sao nào?”
Hai người vừa đi vừa ầm ỹ, sau một hồi, chợt nghe tiếng Lương Tiếu Mạt nói: “Những lời này, sao lúc trước anh không nói với em?”
Người đàn ông bị cô làm khó dễ bất mãn đáp, “Anh có cơ hội nói sao? Từ đầu tới đuôi đều phải nghe em giảng, anh căn bản không có cơ hội xen mồm vào.”
Nghĩ mãi, Lương Tiếu Mạt cũng hiểu được lời nói của anh khá đúng, có vài phần đạo lý.
“Việc kia…… Em đi Hokkaido, vì sao anh không đến tìm em?” Nói đi cũng phải nói lại, cô vẫn rất để ý chuyện này.
“Anh căn bản không hề biết em đi Hokkaido.”
“Phải nghĩ biện pháp đi thăm dò chứ! Chẳng phải trong tiểu thuyết đều viết như vậy sao, nam nhân vật chính vì nữ nhân vật chính, nhưng phải hao tổn rất nhiều tâm cơ, trải qua ngàn vạn nỗi khổ mới đúng.”
Quý Triết Nam đột nhiên cảm thấy đầu quay mòng mòng, ai có thể nói cho anh biết, anh rốt cuộc đã yêu phải dạng phụ nữ gì thế này?