Nó vẫn được hắn dắt đi vào , Angie và Dalknie đằng sau thì cãi nhau chí chóe , cả hai người này đi đến đâu là sự ồn ào đến với nơi đó , rõ khổ , nghe mà lùng bùng tai quá chứ , không hiểu sao cứ có chuyện mà cãi mãi , ông tám bà chín chị bảy má năm trên trời dưới đất đều đem ra mà cãi ...
Đi mà mặt nó hầm hầm , cái bụng đang không tốt đây mà :) ăn nhiều quá rồi lùng bùng quá , chỉ tại cái tên Bá Đạo đó , tức quá mà , nó hứa sẽ trả thù ... Cứ thề đấy , hắn thì ban đầu cầm tay nó đi nhưng lúc sau lại bị nó giật ra mà bỏ đi lên phía trước , hai tay đút vào túi thong thả mà bước , dáng vấp bất cần , lạnh lùng => Phong độ vô cùng :)
Tâm trạng nó phải nói ... Cực kì tệ :( Sự Khó Chịu không biết sao mà cứ len lỏi trong lòng , nhất là lúc thấy tên Thấy Ghét đó thản nhiên mà để người ta nhìn , ai biểu mấy người đó nhìn chứ , con trai thôi chứ có phải là người ngoài hành tinh đâu , có người nhà hay người quen gì thì nhìn đi , Nhìn Hoài Nhìn Hoài ... :)
=> Tóm lại ... Xấu Đến Nỗi Cực Kì :( Cái Bụng lùng bùng , người ta nhìn tên này còn thêm cả bọn người ai cũng nhìn nó ... Biết vậy , khỏi đi học :(
Đứng trước cánh cửa lớn , phía trên có một bảng to đề Hiệu Trưởng nổi bật , rất xa hoa , là trung tâm của Khu Giáo Viên ...
- Mình gõ ... Mình ... - Angie tươi cười hả hê sau khi đã chọc giận được con người kia, tinh thần rất vui vẻ thoải mái nhanh chóng chạy đến dành gõ , nhưng nhỏ chưa
kịp nói xong a
Phập ...
Cánh cửa đột nhiên mở ...
Chính là nó , hôm nay , phải nhanh gọn , nó muốn về nhà
- A ... Ai vậy anh ?!
Đập vào mắt cả bọn , trước chiếc bàn gỗ quý giá đề một bảng tên lớn Hiệu Trưởng
Nhưng , tiếng nói đó , chẳng phải là tiếng của người đàn ông háo sắc đang vuốt ve giờ lại ngẩn mặt bất ngờ lên nhìn mà là người đàn bà , có vẻ không trẻ là mấy , tầm ba mươi mấy hay gì đó , nhưng cách ăn mặt , chẳng có tí nào là phù hợp cả , thân người không ốm cũng không mập , mang cho mình chiếc đầm bó màu đỏ ngang đùi lưới cả một vùng lưng lớn , trang điểm có phầm đậm và lòe loẹt , chính đây , thái độ bà ta bất ngờ và khó chịu , như vì phá hỏng một kế hoạch nào đó của ả , rất khó coi lườm bọn nó ...
Ả cả gan nói - Các con vào đây làm gì ?! Không thấy Thầy Hiệu Trưởng đang bận sao? Mau ra ngoài nhanh đi ! - Đuổi khéo nhưng ngữ điệu có phần cay cú muốn chúng nó mau chóng ra ngoài
- Mau ra ngoài đi ... Ta có việc bận - Còn con người mang chức danh Hiệu Trưởng , không kiêng nệ gì mà tỏ ra không vừa ý , trách cứ , nét mặt háo sắc giảm không chút ít
- A ... Thôi Chết ... Lỡ Lời Rồi ...Tội Thật - Lại là Angie , nhỏ kéo Dalk lùi xuống mép phòng , cười tươi xem kịch sắp mở màng
Dalknie , cũng cảm nhận được sẽ có chuyện , nhưng cậu không đoán ra đó là gì , mùi sát khí quá là không ít đây mà , rét run đó chứ , thở không thông rồi a
Hắn , dáng người cao ngạo vẫn đứng phía dưới thân người bé nhỏ mà quan sát nó , bình thản như không có chuyện gì , hai tay đút túi quần cười nhạt ...
Cả hai con người Vô Tích Sự này , quá tiết thương cho họ , một người vì lợi ích cá nhân mà tham lam ăn chặn một số không nhỏ tiền của trường chiếm làm của riêng , còn người kia , không tốt hơn là mấy , con người này đang có tiền thì lại bước đến bên cạnh mà dụ dỗ cướp tài sản từ tay người này để sống mưu lợi cho mình ...
Bất ngờ , cả con người bà ta đang đứng với sự khinh bỉ khó chịu lại bị nâng lên một mức nhất định , không hiểu chuyện gì xảy ra nên ả vẫn còn luýnh huýnh rồi đột nhiên cả người như hàng ngàn mũi kim đâm vào cả cơ thể , tiếng thét đau đớn từ từ tăng lên dần , hơn nữa , từng tất thịt đau đớn mà như sắp lìa ra mà bay lên , bay lên tan biến trong không trung từng chút một , dần , con người cầu danh mưu lợi này đã không còn trên cõi đời , sự đau đớn nhất chỉ vì tham lam này phải khiến bà ta trả giá bằng cả tính mạng , cả một đời người ...
Ánh mắt và cả con người nó , lửa giận đã đến cực điểm , sự tàn bạo của ác quỷ giờ đây đang chiếm đi dần linh hồn bé nhỏ của nó , con người thật sự đã ngủ quên nơi đâu rồi mà còn để sự tàn bạo cướp lấy , nó đang bay trên không trung , đôi mắt đã phát sáng nhưng thay vào đây chính là sự khát máu , lạnh lùng vô cảm như hố sâu đen tối không đường thoát , một khi đã rơi vào , chuyện thoát ... đã không còn ...
Đây là Thiên Thần Đội Lớp Ác Quỷ hay ngược lại đây , thật khó ...
Đôi đồng tử nhanh chóng dời tầm mắt xuống phía ông ta , nơi có một người đã mất đi sự cao ngạo mà thay vào đó chính là sự sợ hãi , mồ hôi thấm ướt cả áo , chấp tay quỳ lạy đi gối van xin - Xin ... Xin đừng ... Đừng Giết T ... Tôi ... Tôi Hứa ... Hứa Sẽ Không Như Vậy Nữa ... Tôi ... Tôi Sẽ Trở Thành Một Con Người ... Tốt ... Làm Ơn ... Làm Ơn Hãy ... Hãy Tha Cho Tôi ... Hãy Tha Cho Tôi - Vì đã quá Sợ nên Ông ta chẳng còn biết gì nữa , van xin , van xin là điều duy nhất có thể làm
- Ông ... Phải ... Chết - Từng lời nói trong cánh đào nhỏ thốt ra , sự lạnh giá đến tột cùng , đây , chính là sự tuyên án
Dần dần , cánh tay con người đang nơi đây bị tê liệt , sau đó lan dần ngoài cơ thể , từng tất thịt nhức mỏi đau đớn , lại một lần nữa , tiếng thét vang lên , dần như đã chết ...
- Dừng ... Dừng Lại ... Angel ... Em Dừng Lại Cho TÔI ! - Hắn nhanh chóng ngăn cản , tình thế hiện giờ không ỗn chút nào , không thể để nó mãi như thế này được , ác quỷ sẽ cướp mất Bảo Bối Bé Nhỏ của anh mất , không bao giờ nó rời khỏi anh đâu !
Mãi gọi nhưng nó vẫn không chút động tĩnh , phản ứng , hắn đành bay lên , ôm lấy nó , chẳng còn cách nào ...
Nhanh chóng túm lấy Thiên Thần , Hắn đặt một nụ hôn mãnh liệt lên chiếc môi đỏ mọng cherry , sự dịu dàng và ẩn chứa lời kêu gọi thức tỉnh ...
Ha ... lập tức nó giật mình kêu thành tiếng sau đó đột nhiên ngất đi trong vòng tay của hắn ...
Hạ , hắn nhanh chóng ôm lấy Bảo Bối , nói Dalk và Angie mau chóng về lớp , hắn cho người đem phần xác gần như sắp chết của Ông Ta về , điều một người có năng lực làm Hiệu Trưởng mới ...
Mọi người bên ngoài xem lén đã bị Dalknie nhà ta nhanh chóng giải tán hâm dọa ...
Mọi việc đã Ổn , Prince Vampire ôm lấy nó , bước về lớp ...
Nó vẫn được hắn dắt đi vào , Angie và Dalknie đằng sau thì cãi nhau chí chóe , cả hai người này đi đến đâu là sự ồn ào đến với nơi đó , rõ khổ , nghe mà lùng bùng tai quá chứ , không hiểu sao cứ có chuyện mà cãi mãi , ông tám bà chín chị bảy má năm trên trời dưới đất đều đem ra mà cãi ...
Đi mà mặt nó hầm hầm , cái bụng đang không tốt đây mà :) ăn nhiều quá rồi lùng bùng quá , chỉ tại cái tên Bá Đạo đó , tức quá mà , nó hứa sẽ trả thù ... Cứ thề đấy , hắn thì ban đầu cầm tay nó đi nhưng lúc sau lại bị nó giật ra mà bỏ đi lên phía trước , hai tay đút vào túi thong thả mà bước , dáng vấp bất cần , lạnh lùng => Phong độ vô cùng :)
Tâm trạng nó phải nói ... Cực kì tệ :( Sự Khó Chịu không biết sao mà cứ len lỏi trong lòng , nhất là lúc thấy tên Thấy Ghét đó thản nhiên mà để người ta nhìn , ai biểu mấy người đó nhìn chứ , con trai thôi chứ có phải là người ngoài hành tinh đâu , có người nhà hay người quen gì thì nhìn đi , Nhìn Hoài Nhìn Hoài ... :)
=> Tóm lại ... Xấu Đến Nỗi Cực Kì :( Cái Bụng lùng bùng , người ta nhìn tên này còn thêm cả bọn người ai cũng nhìn nó ... Biết vậy , khỏi đi học :(
Đứng trước cánh cửa lớn , phía trên có một bảng to đề Hiệu Trưởng nổi bật , rất xa hoa , là trung tâm của Khu Giáo Viên ...
- Mình gõ ... Mình ... - Angie tươi cười hả hê sau khi đã chọc giận được con người kia, tinh thần rất vui vẻ thoải mái nhanh chóng chạy đến dành gõ , nhưng nhỏ chưa
kịp nói xong a
Phập ...
Cánh cửa đột nhiên mở ...
Chính là nó , hôm nay , phải nhanh gọn , nó muốn về nhà
- A ... Ai vậy anh ?!
Đập vào mắt cả bọn , trước chiếc bàn gỗ quý giá đề một bảng tên lớn Hiệu Trưởng
Nhưng , tiếng nói đó , chẳng phải là tiếng của người đàn ông háo sắc đang vuốt ve giờ lại ngẩn mặt bất ngờ lên nhìn mà là người đàn bà , có vẻ không trẻ là mấy , tầm ba mươi mấy hay gì đó , nhưng cách ăn mặt , chẳng có tí nào là phù hợp cả , thân người không ốm cũng không mập , mang cho mình chiếc đầm bó màu đỏ ngang đùi lưới cả một vùng lưng lớn , trang điểm có phầm đậm và lòe loẹt , chính đây , thái độ bà ta bất ngờ và khó chịu , như vì phá hỏng một kế hoạch nào đó của ả , rất khó coi lườm bọn nó ...
Ả cả gan nói - Các con vào đây làm gì ?! Không thấy Thầy Hiệu Trưởng đang bận sao? Mau ra ngoài nhanh đi ! - Đuổi khéo nhưng ngữ điệu có phần cay cú muốn chúng nó mau chóng ra ngoài
- Mau ra ngoài đi ... Ta có việc bận - Còn con người mang chức danh Hiệu Trưởng , không kiêng nệ gì mà tỏ ra không vừa ý , trách cứ , nét mặt háo sắc giảm không chút ít
- A ... Thôi Chết ... Lỡ Lời Rồi ...Tội Thật - Lại là Angie , nhỏ kéo Dalk lùi xuống mép phòng , cười tươi xem kịch sắp mở màng
Dalknie , cũng cảm nhận được sẽ có chuyện , nhưng cậu không đoán ra đó là gì , mùi sát khí quá là không ít đây mà , rét run đó chứ , thở không thông rồi a
Hắn , dáng người cao ngạo vẫn đứng phía dưới thân người bé nhỏ mà quan sát nó , bình thản như không có chuyện gì , hai tay đút túi quần cười nhạt ...
Cả hai con người Vô Tích Sự này , quá tiết thương cho họ , một người vì lợi ích cá nhân mà tham lam ăn chặn một số không nhỏ tiền của trường chiếm làm của riêng , còn người kia , không tốt hơn là mấy , con người này đang có tiền thì lại bước đến bên cạnh mà dụ dỗ cướp tài sản từ tay người này để sống mưu lợi cho mình ...
Bất ngờ , cả con người bà ta đang đứng với sự khinh bỉ khó chịu lại bị nâng lên một mức nhất định , không hiểu chuyện gì xảy ra nên ả vẫn còn luýnh huýnh rồi đột nhiên cả người như hàng ngàn mũi kim đâm vào cả cơ thể , tiếng thét đau đớn từ từ tăng lên dần , hơn nữa , từng tất thịt đau đớn mà như sắp lìa ra mà bay lên , bay lên tan biến trong không trung từng chút một , dần , con người cầu danh mưu lợi này đã không còn trên cõi đời , sự đau đớn nhất chỉ vì tham lam này phải khiến bà ta trả giá bằng cả tính mạng , cả một đời người ...
Ánh mắt và cả con người nó , lửa giận đã đến cực điểm , sự tàn bạo của ác quỷ giờ đây đang chiếm đi dần linh hồn bé nhỏ của nó , con người thật sự đã ngủ quên nơi đâu rồi mà còn để sự tàn bạo cướp lấy , nó đang bay trên không trung , đôi mắt đã phát sáng nhưng thay vào đây chính là sự khát máu , lạnh lùng vô cảm như hố sâu đen tối không đường thoát , một khi đã rơi vào , chuyện thoát ... đã không còn ...
Đây là Thiên Thần Đội Lớp Ác Quỷ hay ngược lại đây , thật khó ...
Đôi đồng tử nhanh chóng dời tầm mắt xuống phía ông ta , nơi có một người đã mất đi sự cao ngạo mà thay vào đó chính là sự sợ hãi , mồ hôi thấm ướt cả áo , chấp tay quỳ lạy đi gối van xin - Xin ... Xin đừng ... Đừng Giết T ... Tôi ... Tôi Hứa ... Hứa Sẽ Không Như Vậy Nữa ... Tôi ... Tôi Sẽ Trở Thành Một Con Người ... Tốt ... Làm Ơn ... Làm Ơn Hãy ... Hãy Tha Cho Tôi ... Hãy Tha Cho Tôi - Vì đã quá Sợ nên Ông ta chẳng còn biết gì nữa , van xin , van xin là điều duy nhất có thể làm
- Ông ... Phải ... Chết - Từng lời nói trong cánh đào nhỏ thốt ra , sự lạnh giá đến tột cùng , đây , chính là sự tuyên án
Dần dần , cánh tay con người đang nơi đây bị tê liệt , sau đó lan dần ngoài cơ thể , từng tất thịt nhức mỏi đau đớn , lại một lần nữa , tiếng thét vang lên , dần như đã chết ...
- Dừng ... Dừng Lại ... Angel ... Em Dừng Lại Cho TÔI ! - Hắn nhanh chóng ngăn cản , tình thế hiện giờ không ỗn chút nào , không thể để nó mãi như thế này được , ác quỷ sẽ cướp mất Bảo Bối Bé Nhỏ của anh mất , không bao giờ nó rời khỏi anh đâu !
Mãi gọi nhưng nó vẫn không chút động tĩnh , phản ứng , hắn đành bay lên , ôm lấy nó , chẳng còn cách nào ...
Nhanh chóng túm lấy Thiên Thần , Hắn đặt một nụ hôn mãnh liệt lên chiếc môi đỏ mọng cherry , sự dịu dàng và ẩn chứa lời kêu gọi thức tỉnh ...
Ha ... lập tức nó giật mình kêu thành tiếng sau đó đột nhiên ngất đi trong vòng tay của hắn ...
Hạ , hắn nhanh chóng ôm lấy Bảo Bối , nói Dalk và Angie mau chóng về lớp , hắn cho người đem phần xác gần như sắp chết của Ông Ta về , điều một người có năng lực làm Hiệu Trưởng mới ...
Mọi người bên ngoài xem lén đã bị Dalknie nhà ta nhanh chóng giải tán hâm dọa ...
Mọi việc đã Ổn , Prince Vampire ôm lấy nó , bước về lớp ...