Ở trong biệt viện hồ nháo mấy ngày, Lý đại ca tuỳ tùng công tử rời khỏi tướng quân phủ, công tử cũng không an bài cho hắn chức vị cụ thể, chỉ như trước cho hắn ở phòng trước kia của mình. Đêm đó Lý đại ca bị công tử gọi vào trong phòng, đảm nhận trách nhiệm làm ấm giường.
Sau khi đã nếm trải chuyện ân ái, công tử “thực tủy biết vị” mà quấn lấy người không chịu buông, Lý đại ca đem người y mở rộng mà đặt ở trên giường, lăn qua lộn lại thoả thích hưởng dụng một đêm, khi trời gần sáng mới ngừng chiến tranh ngủ một hồi, không bao lâu liền nghe thấy ngoài cửa có tùy tùng thiếp thân của tướng quân giọng nói nhỏ nhẹ nói tướng quân muốn gặp hắn.
Lý đại ca không nghĩ tướng quân mắt rõ tâm sáng như thế, hắn bị công tử mang về bổn gia mới ngày thứ hai thì bị lộ, mà nghĩ rồi lại nghĩ tướng quân không trực tiếp tới bắt người, đã coi như là một bắt đầu khá tốt rồi. Hắn cúi đầu nhìn thấy đại công tử còn ở trong lồng ngực của mình ngủ vù vù, liền rón rén đứng lên, lấy chăn cẩn thận đắp lại cho y, mới theo người đi gặp tướng quân.
Sau khi Lý đại ca rời phòng, trên giường vốn đang ngủ công tử đột nhiên mở mắt ra. Y mím môi, cảm thấy thân thể có chút lạnh, thiếu lồng ngực rộng lớn của người kia ôm ấp nên cảm thấy không khỏe một chút, y miễn cưỡng hoạt động thân thể đang đau đớn mệt mỏi trong đầu trách cứ người kia không biết tiết chế mà không hề nghĩ đến hoàn toàn là do y đã cực lực dụ dỗ.
Vươn mình đúng lúc đụng phải một cái vòng được xỏ xuyên qua núm vú nơi bầu ngực, công tử kéo kéo, đầu v* hơi có chút đau, nhưng lại nổi lên một luồng tê dại, khiến y không nhịn được trầm thấp hừ một tiếng. Lúc trước công tử là nhân vật luôn du hí bụi hoa, gặp qua không ít gái lầu xanh cũng xỏ thứ này, lúc đó luôn cảm thấy bị treo móc thứ này vô cùng ngột ngạt, bây giờ mình bị xỏ vào, mỗi lần ân ái cũng luôn bị Lý đại ca dùng mọi thủ đoạn xoa nắn chơi đùa, trái lại đem đầu v* dạy dỗ đến vô cùng mẫn cảm, hiện tại chỉ chạm nhẹ vào sẽ không nhịn được cả người trở nên mềm yếu.
A, cái người kia đem y biến thành như vậy, đều là lỗi của hắn a, trở về phải hảo hảo phạt hắn.
Thân thể cố gắng nhẫn nhịn tình dục lại bộc phát, công tử lại mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Về phần tướng quân bảo người gọi hắn đến y cũng không lo lắng chút nào, chiếu theo tính tình của cha y nhiều năm như vậy chỉ cần y không tổn hại danh dự gia tộc thì dù làm gì cũng có thể, thu một nam sủng vân vân và vân vân, vốn là như muối bỏ bể.
Lúc tỉnh lại lần thứ hai, công tử lại nằm ở trong lồng ngực Lý đại ca. Bên ngoài là ban ngày mặt trời đã lên cao, trong phòng là một mảnh ấm áp, lồng ngực của Lý đại ca càng là ấm trong ấm, như cái lò lửa bọc y lại, làm cho y rõ ràng là ngủ no rồi cũng híp mắt muốn phải tiếp tục ngủ thêm một hồi.
“Công tử tỉnh rồi? Có muốn ăn chút điểm tâm không?”
Lý đại ca quanh năm tập võ, kỳ thực cũng không quen ban ngày còn bám giường, nhưng hắn cũng biết tối hôm qua có chút dữ dằn, thân thể công tử mềm mại sợ không chịu nổi, khi từ tướng quân phủ trở về thì thấy công tử còn đang ngủ, khuôn mặt bé nhỏ thanh thoát, không biết là bởi vì trong phòng quá ấm hoặc lý do nào khác mà chăn bị bỏ qua một bên, áo lót cũng rơi xuống một chút lộ ra bờ bờ vai trắng mịn, lúc ẩn lúc hiện còn nhìn thấy núm vú trước ngực có xỏ một cái vòng và những dấu vết hồng hồng tối hôm qua còn lưu lại, Lý đại ca trong nháy mắt lại cứng lên, hận không thể đem người lay tỉnh lại đại chiến ba trăm hiệp đấu.
Không được không được, quá cầm thú. Hắn lắc đầu nhớ tới vừa nãy tướng quân đã nói, tướng quân hi vọng hắn có thể đem công tử quản thúc cho tốt, không nên để cho y tiếp tục hồ đồ mà gieo vạ cho các cô nương khác. Lý đại ca tự nhiên đáp ứng, bất quá hắn cũng nói thẳng là kỳ thực tướng quân lo xa rồi, công tử cũng không coi trọng hắn như vậy, hắn chỉ là món đồ chơi y mang theo bên người mà thôi. Tướng quân nghe vậy cười cười, cũng không nói thêm cái gì.
Vì vậy hắn thoát xiêm y, đem người ôm trở về trong lồng ngực, nghĩ “nhuyễn ngọc ôn hương” như vậy nên hưởng thụ một hồi hay một hồi đi, ít nhất vào giờ phút này, công tử còn yêu thích mình.
“A…” Công tử dụi dụi mắt, giương miệng nhỏ ngáp một cái.
Lý đại ca nhìn đầu lưỡi hồng diễm không khỏi nuốt nước miếng, liều mạng đè nén suy nghĩ muốn mút nó vào.
Công tử nhìn bộ dạng si ngốc của hắn cười khúc khích, ngẩng đầu lên dán vào môi hắn hỏi: “Muốn hôn ta? Vậy phải nói thế nào nha?”
Thức ăn đưa tới miệng không ăn chính là đứa ngốc. Lý đại ca lười trả lời công tử, trực tiếp ngậm vào cái miệng nhỏ đang chu ra, tới tới lui lui liếm mút đến mấy lần, sau đó đẩy hàm răng ra, đưa lưỡi vào bên trong quấy lấy cái lưỡi dụ dỗ người kia, công tử rất nhanh phát ra âm thanh mê say, mềm mại mà nhếch miệng tùy ý động tác của hắn.
“A… Ân… A…”.
Ở trong cổ họng công tử hắn ngậm lấy đầu lưỡi y rồi quét qua vài vòng, sau đó đút công tử không biết bao nhiêu nước bọt, mới thả công tử đang thở hổn hển ra nói: “Trước tiên ăn điểm tâm đi, ta không muốn ngươi đói bụng thân thể sẽ không khỏe.”
Công tử chu cái miệng nhỏ ướt nhẹp lên, ánh mắt cũng đồng dạng ướt nhẹp, mặt mang đầy vẻ xuân sắc mà câu dẫn: “Vậy ngươi giúp ta ăn a.”
Nói xong tay đi xuống một chút bắt được côn th*t cương cứng của Lý đại ca, nhanh chóng kéo quần xuống tuốt động, một chân dường như ngứa ngáy cong lên ma sát cái đùi lớn, trong miệng phun ra mập mờ khí tức câu dẫn người:”Không nói sao? Vậy ta đi tìm người khác.”
Lý đại ca nghe trong đầu “Ầm” lên một tiếng vang, ngọn lửa cầm thú nhất thời đốt cháy khắp toàn thân, hắn nhanh chóng trở mình, đem người đặt ở phía dưới, kéo hai ba cái đã cởi sạch xiêm y, mở lớn hai cái chân dài trắng như tuyết nhắm thẳng cúc huyệt tối hôm qua vẫn còn ướt át mà nặng nề gây rối đi vào.
“A… Vào được… rất chật..”
Công tử nhấc thân thể lên thả lỏng hậu huyệt thuận theo mà nghênh tiếp nam nhân xâm lấn. Trong miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào câu dẫn người ở trên đang mất đi lý trí biến thành mãnh thú đem mình giết chết.
Vùi đầu gian khổ mà thao nên Lý đại ca hoàn toàn không để ý tới nhịp điệu kỹ xảo, vật dưới khố dũng mãnh mà đâm vào rút ra, nâng cao hạ thân của công tử lên làm cho mông của y lơ lửng giữa không trung, mình thì ngồi xổm giữa hai chân dùng tư thế tốt nhất phát lực toàn bộ tập trung vào mà cho công tử ăn no.
Một người rất biết dụ người, lại biết điều như vậy, thân thể lại xinh đẹp như vậy sao lại có thể không vừa lòng! Coi như bị hút khô tinh khí cũng bằng lòng!
“A… A… Ngươi… Chậm một chút… A… Muốn phá… Nha… Thật nặng… đâm xuyên… Ah…”
Công tử một bên hưởng thụ vui sướng tràn trề, một bên bởi vì bị đối xử thô bạo mà càng thêm hưng phấn. Thân thể bị dùng tư thế bất nhã nhấc lên, bị nhìn từ trên cao xuống mà nhiều lần xâm lấn, giống như thiếu phụ mà hưởng thụ khoái cảm cực hạn, lại vẫn như cũ sảng khoái đến tê cả da đầu, cho dù tình yêu trái với lẽ thường không được thế tục tiếp nhận cũng không đáng kể, chỉ cần được người này không ngừng thương yêu là tốt rồi.
“A… Nhẹ chút… A… Thật thoải mái… A… A…”
Trực tràng giống như bị ma sát đến bén lửa, bên trong hậu huyệt vừa nóng vừa ngứa, côn th*t khổng lồ nhanh chóng đi vào liền rút ra, rõ ràng chặt chẽ dán vào nhau nhưng lại hoàn toàn không thể bớt ngứa, vừa rút ra trong nháy mắt lại cảm thấy hư không giống như rời đi rất lâu, nhục bích không ngừng co thắt mà giữ côn th*t lại, y lắc lắc thân thể để hai người càng thân cận hơn, hận không thể đem người siết chặt quấn lấy ở bên trong vĩnh viễn không cho rời đi.
“A… Nha nha… Không cần đi… Không cho rút ra.. Ah…”
Lý đại ca bị y chọc phát cười, đem người ôm vào ở trước ngực, sờ vào khuôn mặt mồ hôi ẩm ướt của y nói: “Không rút đi ra ngoài làm sao khiến công tử khóc lóc? Ta không muốn lẳng lặng mà thao công tử đâu?”
Đột nhiên tư thế biến đổi làm công tử cảm thấy côn th*t đi vào càng sâu, hắn uốn éo người để ngồi vững vàng, nhục bích như giác hút quấn lấy côn th*t, hai chân cũng kẹp chặt eo lưng của Lý đại ca, bĩu môi có chút mất hứng nói: “Phải gọi tên ta… Ngươi có phải là nghe không hiểu tiếng người?”
Đêm đó trong biệt viện, công tử trong hoàn cảnh cửu biệt gặp lại nên lòng tràn đầy vui mừng, sau đó liền chấp thuận Lý đại ca ở trên giường có thể kêu tên của y, kết quả Lý đại ca giống như quên mất chuyện này vẫn là “công tử công tử” réo lên không ngừng.
“A…nhanh hơn một chút… Dừng lại làm gì…”
Không người trả lời, công tử lại một mặt kiêu ngạo mà ra lệnh, lấy đôi mắt phượng mà nhìn Lý đại ca, sóng mắt liếc ngang, quả thực diễm sắc vô hạn.
Lý đại ca gầm nhẹ một tiếng, bị trêu chọc đến sắp nổ tung, côn th*t ở trong người trướng lớn hơn một vòng, đem công tử thao đến mức rên la, eo cũng mềm nhũn mấy phần. Tuy rằng trong giọng nói vô cùng kiêu ngạo, nhưng thân thể công tử vẫn thuận theo mà ngã vào trong ngực đối phương, bị Lý đại ca vòng qua ôm đến chặt chẽ, hậu huyệt bị một làn sóng khoái cảm tàn nhẫn khuấy đảo toàn bộ tập trung chỗ ở mẫn cảm, công tử thoải mái rên rỉ, khoái cảm ngọt ngào đến kỳ cục, tạm thời quên mất một loạt yêu cầu khi nãy.
“A… A… Thật thoải mái… A… Muốn chết… Lý đại ca mạnh thật… A…”
Lý đại ca chưa bao giờ biết lý trí của hắn lại yếu như vậy, khi đối mặt với công tử thì không còn sót lại chút nào, không ngừng nghe theo lời kiều mị chỉ huy của y, vì y mà đổ mồ hôi và rót đầy tinh dịch. Không bao lâu sau khi bắn tinh lại bởi vì một động tác nhỏ của y mà tình dục bộc phát, vòng đi vòng lại quả thực không biết mệt mỏi. Tướng quân dặn dò nói hi vọng mình có thể quản thúc công tử, hắn có thể quản thúc công tử sao? Căn bản hắn đã bị công tử đầu độc, trở thành con rối trước thân thể kiều mị của y, chỉ cần công tử ngoắc một ngón tay, y có thể quỳ gối dưới chân, vì y dục sinh dục tử.
Lý đại ca bỗng dưng sinh ra một cơn tức giận, yêu công tử nên lúc trước có bao nhiêu việc hắn cũng nghe theo y, hiện tại thì có nhiều việc hắn chỉ xử trí theo cảm tính, nhìn trong lồng ngực một thân thể trắng như tuyết mê hoặc người, cái miệng nhỏ đỏ bừng không ngừng phun ra những lời dâm mỹ, thân thể nhu thuận mà mở ra chứa đựng côn th*t dũng mãnh, nhục bích tiêu hồn không ngừng co rúc lại nuốt hết côn th*t của hắn. Con người xinh đẹp này đều là do hắn dạy dỗ mà thành, cơn tức giận toàn bộ chuyển hóa thành động tác càng nhanh càng nặng, nhắm ngay nơi sâu nhất nhạy cảm nhất trong hậu huyệt mà mạnh mẽ va chạm.
“A… A… Chậm một chút… Nha nha… Phải rồi… A… Chậm một chút… Nha nha…”
Công tử sắp bị làm đến điên rồi, thừa nhận không nổi phải kêu khóc, cổ họng khàn giọng, thân thể mềm nhũn, gân cốt giống như đều bị rút hết, ở trong khoái cảm ngập đầu tính khí của y kích động dâng trào bắn ra mấy luồng chất lỏng, trong đó một vài tia văng đến cằm của Lý đại ca. Hắn lắc đầu mấy cái mồ hôi đầu đầy đồng thời rơi xuống, bộ dáng cùng động tác đều vô cùng khiêu gợi, hai mắt như trước lấp lánh hữu thần mà theo dõi y. Công tử bị hắn nhìn thì mềm nhũn mấy phần, hậu huyệt như bình thường liền dâng trào ra một luồng chất lỏng, làm tiếng “xì xì” càng thêm vang vọng.
“A… A… Chậm một chút a… Khốn nạn… Ta nói chậm một chút… A…”
“Không chậm, công tử luôn thích ta nhanh như vậy.”
Lý đại ca đỡ phía sau gáy công tử, khiến người cùng hắn miệng đối miệng, một bên liếm môi y một bên trầm thấp nói. Hắn nhìn y chăm chú như nhìn con mồi, ánh mắt khiến cho y run chân, ám muội mà đem nhiệt khí toàn bộ phả vào mặt công tử.
“Nha nha… Ngươi… Dám không nghe lời nói… A… Giết ngươi… Chậm một chút… A…”
“Giết ta a” Lý đại ca tàn nhẫn đâm vào mấy lần, nói tiếp: “Dùng nơi này đem ta giết đi, miễn cho sau đó ta có thể chạy trốn.”
“A nha… Ngươi… A… Ngươi còn dám chạy… A…”
Công tử trừng mắt lên, trong mắt chứa đầy nước mắt, trong nháy mắt liền nhớ tới thời gian bên cửa sổ năm đó, thân thể một bên ngứa không thôi một bên khắp nơi phát tán người ngày đêm đi tìm hắn, mỗi đêm đều chỉ có thể nắm ngọc thế thỏa mãn chính mình, hắn chỉ lưu lại một cái vòng lạnh như băng trên đầu nhũ căn bản cũng không có tác dụng, chỉ có thể làm y càng thêm thương cảm, càng nhớ lại chuyện cũ càng oan ức, nước mắt cũng không nhịn được như những hạt châu bị đứt thi nhau chảy xuống.
Lý đại ca bị tiếng khóc của công tử dọa sợ, không nghĩ tới công tử thường ngày cao ngạo như thế nói khóc liền khóc, đây chỉ là những lời nói đùa trên giường không có làm thật. Nhưng rồi hắn suy nghĩ một chút, lúc công tử cùng với hắn hình như lúc nào cũng khóc, sảng khoái cũng khóc, bị hắn bắt nạt cũng khóc, suy nghĩ một chút thì chính mình cũng là cầm thú. Vì vậy không khỏi thả chậm động tác, mềm nhũn âm thanh mà dỗ dành:
“Không có chạy được không, ta chỗ nào cũng không đi, mỗi ngày đem công tử cho ăn đến no, không bước xuống giường được có được hay không?”
Một bên lau mồ hôi ướt hết sống lưng của công tử, một bên dán vào vành tai nhạy cảm của y mà mút hôn, nhu tình mật ý một hồi lâu cuối cùng cũng đem người trấn an được, y thút tha thút thít mà oán giận nói: “A… Ngươi còn dám… Ta chặt chân của ngươi… A…ta kêu ngươi gọi tên ta cũng không gọi… Lá gan rất lớn… A… có phải cho là ta không dám động ngươi… Đừng… Nhẹ chút a…”
Nào biết phía dưới Lý đại ca tuy rằng cường độ trì hoãn, nhưng vẫn như trước không nhanh không chậm thao hậu huyệt, côn th*t đầy gân xanh nhô ra ở bên trong tràng đạo ẩm ướt mà trái phải va chạm, làm y nói một câu cũng gặp chấn động đến mức đứt quãng, khí thế yếu đi mấy phần.
“Tử Hiên ” Lý đại ca biết phải nghe lời nên ở bên tai công tử thấp giọng khẽ gọi: “Đừng khóc, để ta hảo hảo thương ngươi.”
“Nha…” Công tử lần đầu tiên nghe được hắn gọi tên tự của mình vừa thẹn vừa vui vẻ, không chịu đựng được nữa mà “nha” một tiếng, lấy ra một chút khí lực vòng tay qua vai hắn, đầu chôn thật sâu trên vai không dám nhấc lên, sợ cho hắn nhìn thấy biểu tình khi mình vui mừng không thể khống chế.
Lý đại ca biết y hưng phấn rất vui mừng, thân thể run lên, khi kêu tên y trong nháy mắt hậu huyệt y co chặt đến hết mức, cơ hồ muốn đem côn th*t của hắn bấm gãy, sau đó y liền yên lặng tiết ra một luồng chất lỏng nóng bỏng xối lên côn th*t của hắn làm hắn sảng khoái đến hai mắt trợn trắng, cơ bụng căng thẳng, không nhịn được bắn ra nồng tinh.
“A… Ngươi…”
Công tử ách thanh rít gào, ngón tay cong lên bấu mạnh vào lưng của Lý đại ca, bởi vì bên trong có khoái cảm bắn tinh mà toàn thân căng thẳng.
“A… Đều bắn cho ngươi, ăn đủ no không?”
Lý đại ca lần này bắn rất lâu mới coi như xong việc, côn th*t bán mềm vẫn như cũ chận ở bên trong, theo hô hấp mà nhúc nhích. Hắn lấy tay vuốt ve thân thể chảy mồ hôi ròng ròng của công tử nhiều lần, đem y vuốt ve đến cả người sảng khoái, miễn cưỡng một câu cũng không muốn nói, híp mắt như con mèo đang tắm nắng.
“Công tử? Thoải mái sao?”
Thấy y không trả lời, hắn liền cúi đầu hỏi thêm một lần.
Chôn mặt ở hõm vai hắn công tử hừ một tiếng xem như là trả lời, đầu cọ đến mấy lần, thoải mái không muốn di động. Tình hình lúc này y tiêu hao quá nhiều khí lực, hiện đã thỏa mãn tính dục liền nổi lên cơn buồn ngủ.
Lý đại ca thấy bộ dạng y không muốn nhúc nhích, chỉ lo y ngủ luôn, đã một buổi tối y không ăn cái gì, còn bị hắn lôi kéo làm nhiều vận động cường độ cao như vậy, thân thể yêu kiều này làm sao chấp nhận được? Liền buồn cười lắc y mấy lần: “Công tử tỉnh lại đi, ăn trước một ít điểm tâm có được hay không? Không thì đói bụng thân thể không khỏe.”
“A… Dài dòng… Để ta nằm úp sấp một hồi…”
Người này ôm ấp sao lại thoải mái như vậy a, quả thực muốn chết ở bên trong vòng tay của hắn. Công tử nghĩ như thế, cơn buồn ngủ kéo tới, mí mắt không ngừng sụp xuống.
“Không được, trước ăn rồi ngủ tiếp được không? Hơn nữa buổi chiều công tử không phải hẹn với Tiểu vương gia đi thưởng tuyết sao? Không thể thất hứa a.”
Gã tiểu tư thiếp thân của công tử nắm rõ hành trình của công tử nói cho hắn biết, đối với hắn thái độ vô cùng tôn kính làm cho Lý đại ca có chút thụ sủng nhược kinh. Ngay cả khi nãy tôi tớ thiếp thân của tướng quân, hay lúc ra cửa chờ đợi đụng phải Đại quản gia của tướng quân phủ mọi người đối với hắn cũng không như trước, thần sắc trở nên nho nhã lễ độ hẳn lên. Lý đại ca không khỏi cười khổ một tiếng, bọn họ đều quá đề cao hắn, cho dù công tử giờ khắc này đối với hắn vô cùng ỷ lại, mà hai người căn bản xuất thân khác nhau một trời một vực, sao có thể so sánh được? Bất quá là nhất thời chi tình mà thôi.
“Nghe lời, công tử.” Lý đại ca thấy nói vài câu mà y không trả lời, liền đem gương mặt nhỏ quay lại phía mình, nhìn công tử mắt phượng nửa hí nữa mở bộ dáng mơ hồ không khỏi trìu mến mà hôn mấy cái, mới tiếp tục khuyên: “Không nghe lời sau này ta không gọi tên ngươi, ngoan, đi thay y phục sau đó ăn điểm tâm.”
“A… Ngươi, người này thật là phiền…”
Công tử mở mắt ra, nghe ngữ khí của hắn như dụ dỗ tiểu hài tử, tâm trở nên ngọt liền thiếu kiên nhẫn ôm người cọ một hồi lâu mới lưu luyến mà rút côn th*t trong cơ thể mình ra. Lý đại ca liền ra ngoài lấy một thùng nước đưa vào cho y thanh tẩy.
Nằm ở trong thùng nước tắm công tử híp mắt hưởng thụ Lý đại ca lau người và xoa bóp. Tắm xong lau khô thân thể rồi lau khô tóc, Lý đại ca mới đem người ôm ra khỏi bồn tắm, có chút tay chân vụng về mà thay xiêm y rồi chải đầu cho y, công tử không nhúc nhích, đôi mắt híp lại, một bộ dạng xem như đó là chuyện đương nhiên.
“Được, chúng ta đi thôi.” Lý đại ca vuốt thẳng vạt áo, đến gần hôn một chút lên má công tử, vỗ nhẹ nhẹ vào mông y, ra hiệu y xuất môn.
“A… Được rồi à?” Công tử lúc này mới mở mắt ra, nhìn xuống thấy mình đã chỉnh tề, nghiêng đầu nhìn thấy Lý công tử ăn mặc như tùy tùng thì cau mày, có chút không thích nói: “Ta không phải cho ngươi rất nhiều xiêm y sao? Làm sao lại toàn mặc những cái này?”
“Những xiêm y đó vải vóc quá quý báu, ta mặc những thứ đó không thoải mái, ta quen mặc như vậy không cần thay đổi.”
Lý đại ca cười cười, công tử thưởng hắn mấy bộ trang phục, chất liệu kiểu dáng cũng giống như của y, trang phục quý báu, thủ công tinh xảo, chỉ có điều đối với hắn mà nói, thật sự không xứng, cho dù là làm một nam sủng, Lý đại ca cũng có tôn nghiêm của một võ phu.
“Đi đổi cho ta, cả ngày mặc những thứ cũ nát đó giống kiểu gì, theo ta ra ngoài không phải làm ta mất mặt sao.”
Công tử phẩy tay áo bỏ đi, bước chân hơi có chút không tự nhiên.
Lý đại ca cười khổ nhìn bóng người của y, rồi cúi đầu nhìn xem chính mình bởi vì lo chiếu cố công tử mà y phục ngổn ngang hơi ướt, trong lòng nghĩ rằng nguyên lai giữa hai người địa vị mâu thuẫn, chỉ cần rời giường một chút, liền lộ ra sự khác biệt sắc bén cực kỳ.
Sau khi đã nếm trải chuyện ân ái, công tử “thực tủy biết vị” mà quấn lấy người không chịu buông, Lý đại ca đem người y mở rộng mà đặt ở trên giường, lăn qua lộn lại thoả thích hưởng dụng một đêm, khi trời gần sáng mới ngừng chiến tranh ngủ một hồi, không bao lâu liền nghe thấy ngoài cửa có tùy tùng thiếp thân của tướng quân giọng nói nhỏ nhẹ nói tướng quân muốn gặp hắn.
Lý đại ca không nghĩ tướng quân mắt rõ tâm sáng như thế, hắn bị công tử mang về bổn gia mới ngày thứ hai thì bị lộ, mà nghĩ rồi lại nghĩ tướng quân không trực tiếp tới bắt người, đã coi như là một bắt đầu khá tốt rồi. Hắn cúi đầu nhìn thấy đại công tử còn ở trong lồng ngực của mình ngủ vù vù, liền rón rén đứng lên, lấy chăn cẩn thận đắp lại cho y, mới theo người đi gặp tướng quân.
Sau khi Lý đại ca rời phòng, trên giường vốn đang ngủ công tử đột nhiên mở mắt ra. Y mím môi, cảm thấy thân thể có chút lạnh, thiếu lồng ngực rộng lớn của người kia ôm ấp nên cảm thấy không khỏe một chút, y miễn cưỡng hoạt động thân thể đang đau đớn mệt mỏi trong đầu trách cứ người kia không biết tiết chế mà không hề nghĩ đến hoàn toàn là do y đã cực lực dụ dỗ.
Vươn mình đúng lúc đụng phải một cái vòng được xỏ xuyên qua núm vú nơi bầu ngực, công tử kéo kéo, đầu v* hơi có chút đau, nhưng lại nổi lên một luồng tê dại, khiến y không nhịn được trầm thấp hừ một tiếng. Lúc trước công tử là nhân vật luôn du hí bụi hoa, gặp qua không ít gái lầu xanh cũng xỏ thứ này, lúc đó luôn cảm thấy bị treo móc thứ này vô cùng ngột ngạt, bây giờ mình bị xỏ vào, mỗi lần ân ái cũng luôn bị Lý đại ca dùng mọi thủ đoạn xoa nắn chơi đùa, trái lại đem đầu v* dạy dỗ đến vô cùng mẫn cảm, hiện tại chỉ chạm nhẹ vào sẽ không nhịn được cả người trở nên mềm yếu.
A, cái người kia đem y biến thành như vậy, đều là lỗi của hắn a, trở về phải hảo hảo phạt hắn.
Thân thể cố gắng nhẫn nhịn tình dục lại bộc phát, công tử lại mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Về phần tướng quân bảo người gọi hắn đến y cũng không lo lắng chút nào, chiếu theo tính tình của cha y nhiều năm như vậy chỉ cần y không tổn hại danh dự gia tộc thì dù làm gì cũng có thể, thu một nam sủng vân vân và vân vân, vốn là như muối bỏ bể.
Lúc tỉnh lại lần thứ hai, công tử lại nằm ở trong lồng ngực Lý đại ca. Bên ngoài là ban ngày mặt trời đã lên cao, trong phòng là một mảnh ấm áp, lồng ngực của Lý đại ca càng là ấm trong ấm, như cái lò lửa bọc y lại, làm cho y rõ ràng là ngủ no rồi cũng híp mắt muốn phải tiếp tục ngủ thêm một hồi.
“Công tử tỉnh rồi? Có muốn ăn chút điểm tâm không?”
Lý đại ca quanh năm tập võ, kỳ thực cũng không quen ban ngày còn bám giường, nhưng hắn cũng biết tối hôm qua có chút dữ dằn, thân thể công tử mềm mại sợ không chịu nổi, khi từ tướng quân phủ trở về thì thấy công tử còn đang ngủ, khuôn mặt bé nhỏ thanh thoát, không biết là bởi vì trong phòng quá ấm hoặc lý do nào khác mà chăn bị bỏ qua một bên, áo lót cũng rơi xuống một chút lộ ra bờ bờ vai trắng mịn, lúc ẩn lúc hiện còn nhìn thấy núm vú trước ngực có xỏ một cái vòng và những dấu vết hồng hồng tối hôm qua còn lưu lại, Lý đại ca trong nháy mắt lại cứng lên, hận không thể đem người lay tỉnh lại đại chiến ba trăm hiệp đấu.
Không được không được, quá cầm thú. Hắn lắc đầu nhớ tới vừa nãy tướng quân đã nói, tướng quân hi vọng hắn có thể đem công tử quản thúc cho tốt, không nên để cho y tiếp tục hồ đồ mà gieo vạ cho các cô nương khác. Lý đại ca tự nhiên đáp ứng, bất quá hắn cũng nói thẳng là kỳ thực tướng quân lo xa rồi, công tử cũng không coi trọng hắn như vậy, hắn chỉ là món đồ chơi y mang theo bên người mà thôi. Tướng quân nghe vậy cười cười, cũng không nói thêm cái gì.
Vì vậy hắn thoát xiêm y, đem người ôm trở về trong lồng ngực, nghĩ “nhuyễn ngọc ôn hương” như vậy nên hưởng thụ một hồi hay một hồi đi, ít nhất vào giờ phút này, công tử còn yêu thích mình.
“A…” Công tử dụi dụi mắt, giương miệng nhỏ ngáp một cái.
Lý đại ca nhìn đầu lưỡi hồng diễm không khỏi nuốt nước miếng, liều mạng đè nén suy nghĩ muốn mút nó vào.
Công tử nhìn bộ dạng si ngốc của hắn cười khúc khích, ngẩng đầu lên dán vào môi hắn hỏi: “Muốn hôn ta? Vậy phải nói thế nào nha?”
Thức ăn đưa tới miệng không ăn chính là đứa ngốc. Lý đại ca lười trả lời công tử, trực tiếp ngậm vào cái miệng nhỏ đang chu ra, tới tới lui lui liếm mút đến mấy lần, sau đó đẩy hàm răng ra, đưa lưỡi vào bên trong quấy lấy cái lưỡi dụ dỗ người kia, công tử rất nhanh phát ra âm thanh mê say, mềm mại mà nhếch miệng tùy ý động tác của hắn.
“A… Ân… A…”.
Ở trong cổ họng công tử hắn ngậm lấy đầu lưỡi y rồi quét qua vài vòng, sau đó đút công tử không biết bao nhiêu nước bọt, mới thả công tử đang thở hổn hển ra nói: “Trước tiên ăn điểm tâm đi, ta không muốn ngươi đói bụng thân thể sẽ không khỏe.”
Công tử chu cái miệng nhỏ ướt nhẹp lên, ánh mắt cũng đồng dạng ướt nhẹp, mặt mang đầy vẻ xuân sắc mà câu dẫn: “Vậy ngươi giúp ta ăn a.”
Nói xong tay đi xuống một chút bắt được côn th*t cương cứng của Lý đại ca, nhanh chóng kéo quần xuống tuốt động, một chân dường như ngứa ngáy cong lên ma sát cái đùi lớn, trong miệng phun ra mập mờ khí tức câu dẫn người:”Không nói sao? Vậy ta đi tìm người khác.”
Lý đại ca nghe trong đầu “Ầm” lên một tiếng vang, ngọn lửa cầm thú nhất thời đốt cháy khắp toàn thân, hắn nhanh chóng trở mình, đem người đặt ở phía dưới, kéo hai ba cái đã cởi sạch xiêm y, mở lớn hai cái chân dài trắng như tuyết nhắm thẳng cúc huyệt tối hôm qua vẫn còn ướt át mà nặng nề gây rối đi vào.
“A… Vào được… rất chật..”
Công tử nhấc thân thể lên thả lỏng hậu huyệt thuận theo mà nghênh tiếp nam nhân xâm lấn. Trong miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào câu dẫn người ở trên đang mất đi lý trí biến thành mãnh thú đem mình giết chết.
Vùi đầu gian khổ mà thao nên Lý đại ca hoàn toàn không để ý tới nhịp điệu kỹ xảo, vật dưới khố dũng mãnh mà đâm vào rút ra, nâng cao hạ thân của công tử lên làm cho mông của y lơ lửng giữa không trung, mình thì ngồi xổm giữa hai chân dùng tư thế tốt nhất phát lực toàn bộ tập trung vào mà cho công tử ăn no.
Một người rất biết dụ người, lại biết điều như vậy, thân thể lại xinh đẹp như vậy sao lại có thể không vừa lòng! Coi như bị hút khô tinh khí cũng bằng lòng!
“A… A… Ngươi… Chậm một chút… A… Muốn phá… Nha… Thật nặng… đâm xuyên… Ah…”
Công tử một bên hưởng thụ vui sướng tràn trề, một bên bởi vì bị đối xử thô bạo mà càng thêm hưng phấn. Thân thể bị dùng tư thế bất nhã nhấc lên, bị nhìn từ trên cao xuống mà nhiều lần xâm lấn, giống như thiếu phụ mà hưởng thụ khoái cảm cực hạn, lại vẫn như cũ sảng khoái đến tê cả da đầu, cho dù tình yêu trái với lẽ thường không được thế tục tiếp nhận cũng không đáng kể, chỉ cần được người này không ngừng thương yêu là tốt rồi.
“A… Nhẹ chút… A… Thật thoải mái… A… A…”
Trực tràng giống như bị ma sát đến bén lửa, bên trong hậu huyệt vừa nóng vừa ngứa, côn th*t khổng lồ nhanh chóng đi vào liền rút ra, rõ ràng chặt chẽ dán vào nhau nhưng lại hoàn toàn không thể bớt ngứa, vừa rút ra trong nháy mắt lại cảm thấy hư không giống như rời đi rất lâu, nhục bích không ngừng co thắt mà giữ côn th*t lại, y lắc lắc thân thể để hai người càng thân cận hơn, hận không thể đem người siết chặt quấn lấy ở bên trong vĩnh viễn không cho rời đi.
“A… Nha nha… Không cần đi… Không cho rút ra.. Ah…”
Lý đại ca bị y chọc phát cười, đem người ôm vào ở trước ngực, sờ vào khuôn mặt mồ hôi ẩm ướt của y nói: “Không rút đi ra ngoài làm sao khiến công tử khóc lóc? Ta không muốn lẳng lặng mà thao công tử đâu?”
Đột nhiên tư thế biến đổi làm công tử cảm thấy côn th*t đi vào càng sâu, hắn uốn éo người để ngồi vững vàng, nhục bích như giác hút quấn lấy côn th*t, hai chân cũng kẹp chặt eo lưng của Lý đại ca, bĩu môi có chút mất hứng nói: “Phải gọi tên ta… Ngươi có phải là nghe không hiểu tiếng người?”
Đêm đó trong biệt viện, công tử trong hoàn cảnh cửu biệt gặp lại nên lòng tràn đầy vui mừng, sau đó liền chấp thuận Lý đại ca ở trên giường có thể kêu tên của y, kết quả Lý đại ca giống như quên mất chuyện này vẫn là “công tử công tử” réo lên không ngừng.
“A…nhanh hơn một chút… Dừng lại làm gì…”
Không người trả lời, công tử lại một mặt kiêu ngạo mà ra lệnh, lấy đôi mắt phượng mà nhìn Lý đại ca, sóng mắt liếc ngang, quả thực diễm sắc vô hạn.
Lý đại ca gầm nhẹ một tiếng, bị trêu chọc đến sắp nổ tung, côn th*t ở trong người trướng lớn hơn một vòng, đem công tử thao đến mức rên la, eo cũng mềm nhũn mấy phần. Tuy rằng trong giọng nói vô cùng kiêu ngạo, nhưng thân thể công tử vẫn thuận theo mà ngã vào trong ngực đối phương, bị Lý đại ca vòng qua ôm đến chặt chẽ, hậu huyệt bị một làn sóng khoái cảm tàn nhẫn khuấy đảo toàn bộ tập trung chỗ ở mẫn cảm, công tử thoải mái rên rỉ, khoái cảm ngọt ngào đến kỳ cục, tạm thời quên mất một loạt yêu cầu khi nãy.
“A… A… Thật thoải mái… A… Muốn chết… Lý đại ca mạnh thật… A…”
Lý đại ca chưa bao giờ biết lý trí của hắn lại yếu như vậy, khi đối mặt với công tử thì không còn sót lại chút nào, không ngừng nghe theo lời kiều mị chỉ huy của y, vì y mà đổ mồ hôi và rót đầy tinh dịch. Không bao lâu sau khi bắn tinh lại bởi vì một động tác nhỏ của y mà tình dục bộc phát, vòng đi vòng lại quả thực không biết mệt mỏi. Tướng quân dặn dò nói hi vọng mình có thể quản thúc công tử, hắn có thể quản thúc công tử sao? Căn bản hắn đã bị công tử đầu độc, trở thành con rối trước thân thể kiều mị của y, chỉ cần công tử ngoắc một ngón tay, y có thể quỳ gối dưới chân, vì y dục sinh dục tử.
Lý đại ca bỗng dưng sinh ra một cơn tức giận, yêu công tử nên lúc trước có bao nhiêu việc hắn cũng nghe theo y, hiện tại thì có nhiều việc hắn chỉ xử trí theo cảm tính, nhìn trong lồng ngực một thân thể trắng như tuyết mê hoặc người, cái miệng nhỏ đỏ bừng không ngừng phun ra những lời dâm mỹ, thân thể nhu thuận mà mở ra chứa đựng côn th*t dũng mãnh, nhục bích tiêu hồn không ngừng co rúc lại nuốt hết côn th*t của hắn. Con người xinh đẹp này đều là do hắn dạy dỗ mà thành, cơn tức giận toàn bộ chuyển hóa thành động tác càng nhanh càng nặng, nhắm ngay nơi sâu nhất nhạy cảm nhất trong hậu huyệt mà mạnh mẽ va chạm.
“A… A… Chậm một chút… Nha nha… Phải rồi… A… Chậm một chút… Nha nha…”
Công tử sắp bị làm đến điên rồi, thừa nhận không nổi phải kêu khóc, cổ họng khàn giọng, thân thể mềm nhũn, gân cốt giống như đều bị rút hết, ở trong khoái cảm ngập đầu tính khí của y kích động dâng trào bắn ra mấy luồng chất lỏng, trong đó một vài tia văng đến cằm của Lý đại ca. Hắn lắc đầu mấy cái mồ hôi đầu đầy đồng thời rơi xuống, bộ dáng cùng động tác đều vô cùng khiêu gợi, hai mắt như trước lấp lánh hữu thần mà theo dõi y. Công tử bị hắn nhìn thì mềm nhũn mấy phần, hậu huyệt như bình thường liền dâng trào ra một luồng chất lỏng, làm tiếng “xì xì” càng thêm vang vọng.
“A… A… Chậm một chút a… Khốn nạn… Ta nói chậm một chút… A…”
“Không chậm, công tử luôn thích ta nhanh như vậy.”
Lý đại ca đỡ phía sau gáy công tử, khiến người cùng hắn miệng đối miệng, một bên liếm môi y một bên trầm thấp nói. Hắn nhìn y chăm chú như nhìn con mồi, ánh mắt khiến cho y run chân, ám muội mà đem nhiệt khí toàn bộ phả vào mặt công tử.
“Nha nha… Ngươi… Dám không nghe lời nói… A… Giết ngươi… Chậm một chút… A…”
“Giết ta a” Lý đại ca tàn nhẫn đâm vào mấy lần, nói tiếp: “Dùng nơi này đem ta giết đi, miễn cho sau đó ta có thể chạy trốn.”
“A nha… Ngươi… A… Ngươi còn dám chạy… A…”
Công tử trừng mắt lên, trong mắt chứa đầy nước mắt, trong nháy mắt liền nhớ tới thời gian bên cửa sổ năm đó, thân thể một bên ngứa không thôi một bên khắp nơi phát tán người ngày đêm đi tìm hắn, mỗi đêm đều chỉ có thể nắm ngọc thế thỏa mãn chính mình, hắn chỉ lưu lại một cái vòng lạnh như băng trên đầu nhũ căn bản cũng không có tác dụng, chỉ có thể làm y càng thêm thương cảm, càng nhớ lại chuyện cũ càng oan ức, nước mắt cũng không nhịn được như những hạt châu bị đứt thi nhau chảy xuống.
Lý đại ca bị tiếng khóc của công tử dọa sợ, không nghĩ tới công tử thường ngày cao ngạo như thế nói khóc liền khóc, đây chỉ là những lời nói đùa trên giường không có làm thật. Nhưng rồi hắn suy nghĩ một chút, lúc công tử cùng với hắn hình như lúc nào cũng khóc, sảng khoái cũng khóc, bị hắn bắt nạt cũng khóc, suy nghĩ một chút thì chính mình cũng là cầm thú. Vì vậy không khỏi thả chậm động tác, mềm nhũn âm thanh mà dỗ dành:
“Không có chạy được không, ta chỗ nào cũng không đi, mỗi ngày đem công tử cho ăn đến no, không bước xuống giường được có được hay không?”
Một bên lau mồ hôi ướt hết sống lưng của công tử, một bên dán vào vành tai nhạy cảm của y mà mút hôn, nhu tình mật ý một hồi lâu cuối cùng cũng đem người trấn an được, y thút tha thút thít mà oán giận nói: “A… Ngươi còn dám… Ta chặt chân của ngươi… A…ta kêu ngươi gọi tên ta cũng không gọi… Lá gan rất lớn… A… có phải cho là ta không dám động ngươi… Đừng… Nhẹ chút a…”
Nào biết phía dưới Lý đại ca tuy rằng cường độ trì hoãn, nhưng vẫn như trước không nhanh không chậm thao hậu huyệt, côn th*t đầy gân xanh nhô ra ở bên trong tràng đạo ẩm ướt mà trái phải va chạm, làm y nói một câu cũng gặp chấn động đến mức đứt quãng, khí thế yếu đi mấy phần.
“Tử Hiên ” Lý đại ca biết phải nghe lời nên ở bên tai công tử thấp giọng khẽ gọi: “Đừng khóc, để ta hảo hảo thương ngươi.”
“Nha…” Công tử lần đầu tiên nghe được hắn gọi tên tự của mình vừa thẹn vừa vui vẻ, không chịu đựng được nữa mà “nha” một tiếng, lấy ra một chút khí lực vòng tay qua vai hắn, đầu chôn thật sâu trên vai không dám nhấc lên, sợ cho hắn nhìn thấy biểu tình khi mình vui mừng không thể khống chế.
Lý đại ca biết y hưng phấn rất vui mừng, thân thể run lên, khi kêu tên y trong nháy mắt hậu huyệt y co chặt đến hết mức, cơ hồ muốn đem côn th*t của hắn bấm gãy, sau đó y liền yên lặng tiết ra một luồng chất lỏng nóng bỏng xối lên côn th*t của hắn làm hắn sảng khoái đến hai mắt trợn trắng, cơ bụng căng thẳng, không nhịn được bắn ra nồng tinh.
“A… Ngươi…”
Công tử ách thanh rít gào, ngón tay cong lên bấu mạnh vào lưng của Lý đại ca, bởi vì bên trong có khoái cảm bắn tinh mà toàn thân căng thẳng.
“A… Đều bắn cho ngươi, ăn đủ no không?”
Lý đại ca lần này bắn rất lâu mới coi như xong việc, côn th*t bán mềm vẫn như cũ chận ở bên trong, theo hô hấp mà nhúc nhích. Hắn lấy tay vuốt ve thân thể chảy mồ hôi ròng ròng của công tử nhiều lần, đem y vuốt ve đến cả người sảng khoái, miễn cưỡng một câu cũng không muốn nói, híp mắt như con mèo đang tắm nắng.
“Công tử? Thoải mái sao?”
Thấy y không trả lời, hắn liền cúi đầu hỏi thêm một lần.
Chôn mặt ở hõm vai hắn công tử hừ một tiếng xem như là trả lời, đầu cọ đến mấy lần, thoải mái không muốn di động. Tình hình lúc này y tiêu hao quá nhiều khí lực, hiện đã thỏa mãn tính dục liền nổi lên cơn buồn ngủ.
Lý đại ca thấy bộ dạng y không muốn nhúc nhích, chỉ lo y ngủ luôn, đã một buổi tối y không ăn cái gì, còn bị hắn lôi kéo làm nhiều vận động cường độ cao như vậy, thân thể yêu kiều này làm sao chấp nhận được? Liền buồn cười lắc y mấy lần: “Công tử tỉnh lại đi, ăn trước một ít điểm tâm có được hay không? Không thì đói bụng thân thể không khỏe.”
“A… Dài dòng… Để ta nằm úp sấp một hồi…”
Người này ôm ấp sao lại thoải mái như vậy a, quả thực muốn chết ở bên trong vòng tay của hắn. Công tử nghĩ như thế, cơn buồn ngủ kéo tới, mí mắt không ngừng sụp xuống.
“Không được, trước ăn rồi ngủ tiếp được không? Hơn nữa buổi chiều công tử không phải hẹn với Tiểu vương gia đi thưởng tuyết sao? Không thể thất hứa a.”
Gã tiểu tư thiếp thân của công tử nắm rõ hành trình của công tử nói cho hắn biết, đối với hắn thái độ vô cùng tôn kính làm cho Lý đại ca có chút thụ sủng nhược kinh. Ngay cả khi nãy tôi tớ thiếp thân của tướng quân, hay lúc ra cửa chờ đợi đụng phải Đại quản gia của tướng quân phủ mọi người đối với hắn cũng không như trước, thần sắc trở nên nho nhã lễ độ hẳn lên. Lý đại ca không khỏi cười khổ một tiếng, bọn họ đều quá đề cao hắn, cho dù công tử giờ khắc này đối với hắn vô cùng ỷ lại, mà hai người căn bản xuất thân khác nhau một trời một vực, sao có thể so sánh được? Bất quá là nhất thời chi tình mà thôi.
“Nghe lời, công tử.” Lý đại ca thấy nói vài câu mà y không trả lời, liền đem gương mặt nhỏ quay lại phía mình, nhìn công tử mắt phượng nửa hí nữa mở bộ dáng mơ hồ không khỏi trìu mến mà hôn mấy cái, mới tiếp tục khuyên: “Không nghe lời sau này ta không gọi tên ngươi, ngoan, đi thay y phục sau đó ăn điểm tâm.”
“A… Ngươi, người này thật là phiền…”
Công tử mở mắt ra, nghe ngữ khí của hắn như dụ dỗ tiểu hài tử, tâm trở nên ngọt liền thiếu kiên nhẫn ôm người cọ một hồi lâu mới lưu luyến mà rút côn th*t trong cơ thể mình ra. Lý đại ca liền ra ngoài lấy một thùng nước đưa vào cho y thanh tẩy.
Nằm ở trong thùng nước tắm công tử híp mắt hưởng thụ Lý đại ca lau người và xoa bóp. Tắm xong lau khô thân thể rồi lau khô tóc, Lý đại ca mới đem người ôm ra khỏi bồn tắm, có chút tay chân vụng về mà thay xiêm y rồi chải đầu cho y, công tử không nhúc nhích, đôi mắt híp lại, một bộ dạng xem như đó là chuyện đương nhiên.
“Được, chúng ta đi thôi.” Lý đại ca vuốt thẳng vạt áo, đến gần hôn một chút lên má công tử, vỗ nhẹ nhẹ vào mông y, ra hiệu y xuất môn.
“A… Được rồi à?” Công tử lúc này mới mở mắt ra, nhìn xuống thấy mình đã chỉnh tề, nghiêng đầu nhìn thấy Lý công tử ăn mặc như tùy tùng thì cau mày, có chút không thích nói: “Ta không phải cho ngươi rất nhiều xiêm y sao? Làm sao lại toàn mặc những cái này?”
“Những xiêm y đó vải vóc quá quý báu, ta mặc những thứ đó không thoải mái, ta quen mặc như vậy không cần thay đổi.”
Lý đại ca cười cười, công tử thưởng hắn mấy bộ trang phục, chất liệu kiểu dáng cũng giống như của y, trang phục quý báu, thủ công tinh xảo, chỉ có điều đối với hắn mà nói, thật sự không xứng, cho dù là làm một nam sủng, Lý đại ca cũng có tôn nghiêm của một võ phu.
“Đi đổi cho ta, cả ngày mặc những thứ cũ nát đó giống kiểu gì, theo ta ra ngoài không phải làm ta mất mặt sao.”
Công tử phẩy tay áo bỏ đi, bước chân hơi có chút không tự nhiên.
Lý đại ca cười khổ nhìn bóng người của y, rồi cúi đầu nhìn xem chính mình bởi vì lo chiếu cố công tử mà y phục ngổn ngang hơi ướt, trong lòng nghĩ rằng nguyên lai giữa hai người địa vị mâu thuẫn, chỉ cần rời giường một chút, liền lộ ra sự khác biệt sắc bén cực kỳ.