Ngoài cửa nhà hàng cái tên âm hồn không tiêu tán vẫn mặt dày ở đó đợi cô sẵn. Thấy cô mặt lạnh đi ra hắn cũng đoán được phần nào những chuyện vừa xảy ra. Đáng đời cái tên đáng ghét dám dành vợ của lão tử. Nở nụ cười ôn nhu hắn nhanh chóng chạy đến chỗ cô nói
-Hình như tâm trạng em có vẻ không được tốt thì phải?
- Âu Lãnh Thiên tôi hỏi anh nếu một người anh thích nhưng ghét anh vô cùng mà bây giờ lại trở nên thích anh à không ý tôi nói là giảm bớt chút thành kiến đối với anh như thế có nghĩa là gì?
- Ý em nói là em có thiện cảm với anh ớ hở?
- Tên điên này tôi đang nghiêm túc đó.
- Anh chỉ giỡn thôi .
Nói rồi anh nhìn thẳng vào mắt cô, đôi mắt sắc bén như có thể nhìn thấu được tâm tư mà dù cô có che dấu đến đâu vẫn cảm thấy lo sợ
- Em thích hắn ta?
Giọng điệu ngả ngớn nhưng lãnh ý bên trong cũng rất rõ người như cô tất nhiên phải nhận ra rồi.
- Chỉ là trước kia tôi có thích hắn ta nhưng thứ tình cảm đó đã sớm chôn chung với mẹ tôi đêm mưa ấy rồi.
Không hiểu sao dù cô có cố kìm nến đến đâu nước mắt vẫn rơi. Là cô quá si tình hay là hắn quá cố chấp không chịu nhận ra tình cảm của cô đây? Cô biết dù mình không yêu tên điên họ Cốc ấy nhưng không hiểu sao trong tim vẫn đau hay đó là nỗi đau từ trong tiềm thức của nguyên chủ vốn dĩ không thể quên.
- Thôi nào đừng khóc cho dù cả thế giới có quay lưng lại với em xin hãy đừng khóc...bởi em còn có tôi.
Cô nghe hắn nói xong tim bỗng đập mạnh, từng nhịp tim đánh sâu vào tâm trí cô như nhắc nhở cô đang đi quá giới hạn. Cô không thể yêu một ai trong số hậu cung của nữ chủ, họ vốn dĩ không phải của cô.
- Thôi dừng khóc à tôi có nơi này chắc chắn sẽ khiến tâm trạng em tốt hơn.
Nói rồi hắn dắt tay cô đi vào trong chiếc xế hộp hạng sang , xe dần chuyển bánh, nơi đến chính là đài quan sát.
- Em biết không mỗi khi có chuyện buồn tôi thường đến đây để ngắm các vì sao. Mẹ tôi từng nói mẹ sẽ mãi mãi ở bên con soi sáng cho con như những vì sao trên bầu trời bao la này vậy. Thế là mỗi khi có chuyện buồn tôi thường đến đây để ngắm nhìn những ngôi sao kia nghe có vẻ hoang đường nhưng tôi đã từng tin mẹ tôi sẽ nằm trong số đó .
- Cám ơn anh đã quan tâm đến tôi
- Em biết không điều hạnh phúc mỗi ngày của tôi là có thể thấy nụ cười của em.
Sau câu nói của hắn cả hai đều chìm trong im lặng. Cô biết mình cũng có một thứ tình cảm gì đó đối với hắn cho dù mờ nhạt hay chân thực cũng không thể phủ nhận tim cô có một góc gì dành cho hắn cô không biết cũng không muốn biết.
Cô chỉ muốn một cuộc sống bình yên! Không quyền lực, không thủ đoạn, không ...tình yêu.
Cô chưa bao giờ tim vào tình yêu, bởi vậy nên cũng không bao giờ dám mở lòng với bất cứ ai! Không phải vì cô nhát gan mà là cô đang tự vệ! Chỉ có cách đó mới không ai có thể tổn thương cô và cô cũng sẽ không làm tổn thương ai. Cô từ lâu đã không tinh vào những lời thề non hẹn biển , thề ước trọn đời, đó chỉ là những lời nói mà kẻ lứa đảo nói với một tên ngốc.
Nhưng cô biết người trước mắt mình thật lòng yêu thương cô nhưng càng yêu thương cô, cô lại càng sợ. Sợ khi mình đem lòng giao cho hắn liệu lúc đó hắn có còn trân trọng thứ tình cảm ấy nữa không. Phụ nữ vốn dĩ chỉ là một đám mây tô điểm thêm cho sự sống của đàn ông. Khi gặp những đám mây đẹp họ cũng sẽ bật ra lời khen người cùng một chút lưu luyến. Nhưng thứ lưu luyến ấy không đư để họ sẵn sàng bỏ cả một bầu trời đầy mây. Liệu anh có giống như thế không?
Cô có nên đánh cược vào ván cờ này không dẫu biết thua một bước là thua cả bàn cờ. Cô nhắm mắt lại ngẫm nghĩ không lâu sau đôi mắt ấy lại mở ra.
Âu Lãnh Thiên em tin anh lần này.
- Âu Lãnh Thiên anh có muốn thử hẹn hò với tôi trong ba tháng ......một cách thân mật.
Câu nói của cô cất lên hoàn toàn dời đi toàn bộ sự chú ý của hắn. Đáy mắt hắn loé lên sự ngạc nhiên cùng vui mừng khó tả. Khó phải hay không Băng nhi cũng thích hắn?
- Em..nói gì?..
- Anh không nghe thì thôi
- Anh đồng ý..hahaha..tất nhiên là đồng ý.
Thế là tên nam nhân nào đó hú hét ầm ĩ như đứa trẻ, bỗng hắn nhấc bổng cô lên xoay vòng vòng. Vào khắc ấy cô thấy mình thật bé nhỏ trong lòng hắn được hắn che chở yêu thương. Đột nhiên hắn đáp xuống cô một nụ hôn, ý vị thâm tình hoà lẫn thoả mãn, như bao tâm tư hắn đã đặt hết vào nụ hôn này gửi gắm đến cô. Nhưng hai người đang chòm đắm trong tình cảnh tim hồng bay lả tả không biết đằng xa một người đàn ông cầm chiếc máy ảnh đã nhanh chóng chụp hết tất cả quá trình từ lúc cô vừa bước ra khỏi nhà hàng .
P/ s cám ơn mấy bợn đã ủng hộ au làm au vui muốn chớt a!
Ngoài cửa nhà hàng cái tên âm hồn không tiêu tán vẫn mặt dày ở đó đợi cô sẵn. Thấy cô mặt lạnh đi ra hắn cũng đoán được phần nào những chuyện vừa xảy ra. Đáng đời cái tên đáng ghét dám dành vợ của lão tử. Nở nụ cười ôn nhu hắn nhanh chóng chạy đến chỗ cô nói
-Hình như tâm trạng em có vẻ không được tốt thì phải?
- Âu Lãnh Thiên tôi hỏi anh nếu một người anh thích nhưng ghét anh vô cùng mà bây giờ lại trở nên thích anh à không ý tôi nói là giảm bớt chút thành kiến đối với anh như thế có nghĩa là gì?
- Ý em nói là em có thiện cảm với anh ớ hở?
- Tên điên này tôi đang nghiêm túc đó.
- Anh chỉ giỡn thôi .
Nói rồi anh nhìn thẳng vào mắt cô, đôi mắt sắc bén như có thể nhìn thấu được tâm tư mà dù cô có che dấu đến đâu vẫn cảm thấy lo sợ
- Em thích hắn ta?
Giọng điệu ngả ngớn nhưng lãnh ý bên trong cũng rất rõ người như cô tất nhiên phải nhận ra rồi.
- Chỉ là trước kia tôi có thích hắn ta nhưng thứ tình cảm đó đã sớm chôn chung với mẹ tôi đêm mưa ấy rồi.
Không hiểu sao dù cô có cố kìm nến đến đâu nước mắt vẫn rơi. Là cô quá si tình hay là hắn quá cố chấp không chịu nhận ra tình cảm của cô đây? Cô biết dù mình không yêu tên điên họ Cốc ấy nhưng không hiểu sao trong tim vẫn đau hay đó là nỗi đau từ trong tiềm thức của nguyên chủ vốn dĩ không thể quên.
- Thôi nào đừng khóc cho dù cả thế giới có quay lưng lại với em xin hãy đừng khóc...bởi em còn có tôi.
Cô nghe hắn nói xong tim bỗng đập mạnh, từng nhịp tim đánh sâu vào tâm trí cô như nhắc nhở cô đang đi quá giới hạn. Cô không thể yêu một ai trong số hậu cung của nữ chủ, họ vốn dĩ không phải của cô.
- Thôi dừng khóc à tôi có nơi này chắc chắn sẽ khiến tâm trạng em tốt hơn.
Nói rồi hắn dắt tay cô đi vào trong chiếc xế hộp hạng sang , xe dần chuyển bánh, nơi đến chính là đài quan sát.
- Em biết không mỗi khi có chuyện buồn tôi thường đến đây để ngắm các vì sao. Mẹ tôi từng nói mẹ sẽ mãi mãi ở bên con soi sáng cho con như những vì sao trên bầu trời bao la này vậy. Thế là mỗi khi có chuyện buồn tôi thường đến đây để ngắm nhìn những ngôi sao kia nghe có vẻ hoang đường nhưng tôi đã từng tin mẹ tôi sẽ nằm trong số đó .
- Cám ơn anh đã quan tâm đến tôi
- Em biết không điều hạnh phúc mỗi ngày của tôi là có thể thấy nụ cười của em.
Sau câu nói của hắn cả hai đều chìm trong im lặng. Cô biết mình cũng có một thứ tình cảm gì đó đối với hắn cho dù mờ nhạt hay chân thực cũng không thể phủ nhận tim cô có một góc gì dành cho hắn cô không biết cũng không muốn biết.
Cô chỉ muốn một cuộc sống bình yên! Không quyền lực, không thủ đoạn, không ...tình yêu.
Cô chưa bao giờ tim vào tình yêu, bởi vậy nên cũng không bao giờ dám mở lòng với bất cứ ai! Không phải vì cô nhát gan mà là cô đang tự vệ! Chỉ có cách đó mới không ai có thể tổn thương cô và cô cũng sẽ không làm tổn thương ai. Cô từ lâu đã không tinh vào những lời thề non hẹn biển , thề ước trọn đời, đó chỉ là những lời nói mà kẻ lứa đảo nói với một tên ngốc.
Nhưng cô biết người trước mắt mình thật lòng yêu thương cô nhưng càng yêu thương cô, cô lại càng sợ. Sợ khi mình đem lòng giao cho hắn liệu lúc đó hắn có còn trân trọng thứ tình cảm ấy nữa không. Phụ nữ vốn dĩ chỉ là một đám mây tô điểm thêm cho sự sống của đàn ông. Khi gặp những đám mây đẹp họ cũng sẽ bật ra lời khen người cùng một chút lưu luyến. Nhưng thứ lưu luyến ấy không đư để họ sẵn sàng bỏ cả một bầu trời đầy mây. Liệu anh có giống như thế không?
Cô có nên đánh cược vào ván cờ này không dẫu biết thua một bước là thua cả bàn cờ. Cô nhắm mắt lại ngẫm nghĩ không lâu sau đôi mắt ấy lại mở ra.
Âu Lãnh Thiên em tin anh lần này.
- Âu Lãnh Thiên anh có muốn thử hẹn hò với tôi trong ba tháng ......một cách thân mật.
Câu nói của cô cất lên hoàn toàn dời đi toàn bộ sự chú ý của hắn. Đáy mắt hắn loé lên sự ngạc nhiên cùng vui mừng khó tả. Khó phải hay không Băng nhi cũng thích hắn?
- Em..nói gì?..
- Anh không nghe thì thôi
- Anh đồng ý..hahaha..tất nhiên là đồng ý.
Thế là tên nam nhân nào đó hú hét ầm ĩ như đứa trẻ, bỗng hắn nhấc bổng cô lên xoay vòng vòng. Vào khắc ấy cô thấy mình thật bé nhỏ trong lòng hắn được hắn che chở yêu thương. Đột nhiên hắn đáp xuống cô một nụ hôn, ý vị thâm tình hoà lẫn thoả mãn, như bao tâm tư hắn đã đặt hết vào nụ hôn này gửi gắm đến cô. Nhưng hai người đang chòm đắm trong tình cảnh tim hồng bay lả tả không biết đằng xa một người đàn ông cầm chiếc máy ảnh đã nhanh chóng chụp hết tất cả quá trình từ lúc cô vừa bước ra khỏi nhà hàng .
P/ s cám ơn mấy bợn đã ủng hộ au làm au vui muốn chớt a!