Sáng hôm sau khi thức dậy cô đã thấy mình đang nằm ngủ ở trong biệt thự của Âu Lãnh Thiên. Không nghĩ ngợi nhiều cô liền chạy ra ngoài bắt taxi về nhà.
--- Trong phòng khách họ Liễu---
Ba cô đang ngồi nói chuyện với một ...à nói thế nào đây ...ưm nhìn thấy tên này lần đầu cô sẽ không thể biết tên đó là trai hay gái bởi vì hắn có một vẻ đẹp cực kì phi giới tính. Khuôn mặt thì xinh đẹp hơn cả nữ nhân nhưng thân hình cao gầy mảnh khảnh nhất là khuôn ngực lép kẹp khiến cô còn nhầm hắn là tomboy ấy chứ. Tên kia khi thấy cô ánh mắt liền loé lên tia thích thú, nở nụ cười ôn nhu quay sang bố cô nói
- À cậu hai đây là..?
- Nó chính là con gái lớn của ta tên Liễu Hạ Băng, chắc hai đứa chưa có dịp gặp nhau Băng nhi mau lại đây chào anh họ đi con.
Ba cô cười nhàn nhạt giới thiệu, ánh mắt khi chuyển đến cô lại cực kì ôn nhu
- Chào tôi là Liễu Hạ Băng
- Chào em anh là Mộ Dung Hàm anh họ của em.
Khuôn mặt yêu nghiệt ánh lên nét cười xinh đẹp đáp lại cô. Cô nhớ trong nguyên tác nguyên chủ làm gì có anh họ yêu nghiệt thế này? Tên này cô không biết có phải là nam chủ hay không , cô chỉ nhớ mình đọc được hơn phân nửa cuốn tiểu thuyết thì đã oanh liệt xuyên qua rồi. Cô nghi vấn quay sang ba cô ý hỏi tại sao hắn lại ở đây. Thấy cô thắc mắc nhìn ông khẽ nói.
- Anh họ con ở Mĩ mới chuyển đến nhưng lại chưa quen với lối sống ở Trung Quốc vả lại bác con đã gửi anh họ của con qua đây . Bà ấy nói anh họ con muốn vào công ti ba thực tập một thời gian lấy kinh nghiệm sau đó mới trở về Mĩ tiếp quản Mộ Dung thị được.
- Hạ Băng à em có thể dẫn anh đi tham quan một vòng khuôn viên biệt thự được không?
- À dạ vâng.
- Băng nhi à anh họ con mới về nước ngày mai ba có phiên họp phải bay qua Paris một thời gian , mai con có thể đưa anh họ con đến công ti được không?
- Dạ thưa ba.
Cái tên anh họ chết tiệt này muốn đi thì tự thân vận động đi lôi cô theo làm gì? Cô mệt muốn chết đang định về nhà thả mình trên cái nệm thân thương thay vào đó lại phải dẫn hắn đi lòng vòng thật đáng ghét quá a!
Cô dẫn hắn đến từng phòng giới thiệu, đi đến đâu cũng bắt gặp toàn ánh mắt của mấy hủ nữ giúp việc đang bắn nhìn chằm chằm vào hắn như muốn bắt cóc về nhà ngắm vậy.
Đến tầng ba, cô liền tuỳ tiện dẫn hắn vào căn phòng trống nào đó cho hắn ở bỗng hắn kéo tay cô lại hỏi
- Băng nhi à phòng của em ở đâu?
- Ở tầng hai phía bên phải .
Thấy chưa mới quen chưa lâu đã gọi cô bằng cái tên thân mật như vậy rồi, đúng là vẻ ngoài nhìn rất thuần khiết nhưng bên trong đàn ông ai cũng là sói.
- Anh muốn ở gần với phòng của Băng nhi nha.
Hắn trưng ra bộ mặt uỷ khuất nhưng lại có phần....nếu cô không nhầm thì hắn đang làm nũng. Cô định lên tiếng từ chối thì hắn càng phát huy hết công dụng làm kwiyomi khiến cho mấy bà hủ nữ ở gần đó đang nhìn chằm chằm cô như muốn nói ' Cô chủ à tiểu bạch thỏ dễ thương như vậy sao cô nỡ lòng từ chối được chứ' .
Thôi rồi cô dơ tay đầu hàng với tên này liền dắt hắn đi xuống lầu, phòng của hắn là một phòng trống nằm giữa phòng cô và Liễu Hạo Thiên . Sau khi dẫn hắn vào phòng cô liền nhảy thẳng lên giường thoải mái nhắm mắt lại ngủ.
Sáng hôm sau khi thức dậy cô đã thấy mình đang nằm ngủ ở trong biệt thự của Âu Lãnh Thiên. Không nghĩ ngợi nhiều cô liền chạy ra ngoài bắt taxi về nhà.
--- Trong phòng khách họ Liễu---
Ba cô đang ngồi nói chuyện với một ...à nói thế nào đây ...ưm nhìn thấy tên này lần đầu cô sẽ không thể biết tên đó là trai hay gái bởi vì hắn có một vẻ đẹp cực kì phi giới tính. Khuôn mặt thì xinh đẹp hơn cả nữ nhân nhưng thân hình cao gầy mảnh khảnh nhất là khuôn ngực lép kẹp khiến cô còn nhầm hắn là tomboy ấy chứ. Tên kia khi thấy cô ánh mắt liền loé lên tia thích thú, nở nụ cười ôn nhu quay sang bố cô nói
- À cậu hai đây là..?
- Nó chính là con gái lớn của ta tên Liễu Hạ Băng, chắc hai đứa chưa có dịp gặp nhau Băng nhi mau lại đây chào anh họ đi con.
Ba cô cười nhàn nhạt giới thiệu, ánh mắt khi chuyển đến cô lại cực kì ôn nhu
- Chào tôi là Liễu Hạ Băng
- Chào em anh là Mộ Dung Hàm anh họ của em.
Khuôn mặt yêu nghiệt ánh lên nét cười xinh đẹp đáp lại cô. Cô nhớ trong nguyên tác nguyên chủ làm gì có anh họ yêu nghiệt thế này? Tên này cô không biết có phải là nam chủ hay không , cô chỉ nhớ mình đọc được hơn phân nửa cuốn tiểu thuyết thì đã oanh liệt xuyên qua rồi. Cô nghi vấn quay sang ba cô ý hỏi tại sao hắn lại ở đây. Thấy cô thắc mắc nhìn ông khẽ nói.
- Anh họ con ở Mĩ mới chuyển đến nhưng lại chưa quen với lối sống ở Trung Quốc vả lại bác con đã gửi anh họ của con qua đây . Bà ấy nói anh họ con muốn vào công ti ba thực tập một thời gian lấy kinh nghiệm sau đó mới trở về Mĩ tiếp quản Mộ Dung thị được.
- Hạ Băng à em có thể dẫn anh đi tham quan một vòng khuôn viên biệt thự được không?
- À dạ vâng.
- Băng nhi à anh họ con mới về nước ngày mai ba có phiên họp phải bay qua Paris một thời gian , mai con có thể đưa anh họ con đến công ti được không?
- Dạ thưa ba.
Cái tên anh họ chết tiệt này muốn đi thì tự thân vận động đi lôi cô theo làm gì? Cô mệt muốn chết đang định về nhà thả mình trên cái nệm thân thương thay vào đó lại phải dẫn hắn đi lòng vòng thật đáng ghét quá a!
Cô dẫn hắn đến từng phòng giới thiệu, đi đến đâu cũng bắt gặp toàn ánh mắt của mấy hủ nữ giúp việc đang bắn nhìn chằm chằm vào hắn như muốn bắt cóc về nhà ngắm vậy.
Đến tầng ba, cô liền tuỳ tiện dẫn hắn vào căn phòng trống nào đó cho hắn ở bỗng hắn kéo tay cô lại hỏi
- Băng nhi à phòng của em ở đâu?
- Ở tầng hai phía bên phải .
Thấy chưa mới quen chưa lâu đã gọi cô bằng cái tên thân mật như vậy rồi, đúng là vẻ ngoài nhìn rất thuần khiết nhưng bên trong đàn ông ai cũng là sói.
- Anh muốn ở gần với phòng của Băng nhi nha.
Hắn trưng ra bộ mặt uỷ khuất nhưng lại có phần....nếu cô không nhầm thì hắn đang làm nũng. Cô định lên tiếng từ chối thì hắn càng phát huy hết công dụng làm kwiyomi khiến cho mấy bà hủ nữ ở gần đó đang nhìn chằm chằm cô như muốn nói ' Cô chủ à tiểu bạch thỏ dễ thương như vậy sao cô nỡ lòng từ chối được chứ' .
Thôi rồi cô dơ tay đầu hàng với tên này liền dắt hắn đi xuống lầu, phòng của hắn là một phòng trống nằm giữa phòng cô và Liễu Hạo Thiên . Sau khi dẫn hắn vào phòng cô liền nhảy thẳng lên giường thoải mái nhắm mắt lại ngủ.