Sao cuộc đời Mễ Ly ta lại tăm tối thế này!!! Hừ hừ hừ? À sao ta có thể quên được Băng Băng xinh đẹp của ta đây?
Nói rồi mỗ heo ngay lập tức phi thẳng đến biệt thự họ Liễu.
Sau khi lôi kéo được Hạ Băng mĩ nhân vào phòng còn không quên liếc xéo con sói Mộ Dung Hàm nào đó. Chuyện là lúc mà cô vừa vào biệt thự đã bắt gặp cảnh tượng cực kì chói mắt của hai người kia. Hạ Băng ơi sao cậu lại ngốc thế bị con sói kia lợi dụng còn không biết! Nói về trong việc yêu đương hay bày tỏ tình cảm kẻ ngốc là mỗ heo nào đó mới đúng!
- Băng Băng .....
Mễ Ly sau khi kể một hồi rốt cục mới tròn xoe mắt long lanh nước nhìn Hạ Băng.
- Sao cậu không thử lấy lòng tên anh của hắn sau đó nhờ tên Mộ Dung Hàm ấy se duyên cho hai người
- Băng Băng cậu đừng tưởng tớ không biết cậu đang âm mưu cái gì !
- Chỉ là tại tớ thấy mối quan hệ hai người không được tốt thôi.
- Bất quá đó cũng là một cách!
Hôm sau....
- Hey Mộ Dung Hàm hôm nay anh thật đẹp trai nha!
Mễ Ly cười thật tươi lại gần Mộ Dung Hàm đang chuẩn bị đi đến bộ phận kinh doanh gần đấy. Sau khi nghe câu nói của cô tất cả các nhân viên trong công ty nghe muốn rớt hàm!
Mễ thư ký cùng Mộ Dung hoàng tử thân thiết tin sốt dẻo. Mà tên kia chỉ nhăn mặt hỏi
- Sáng nay cô chưa uống thuốc hả?
Mễ Ly nghe thấy thế trong lòng thầm rủa hắn chết đi sống lại ngoài mặt lại như thú cưng kuoons lấy lòng chủ cười tươi roi rói nhanh chóng đem ấm ức trong lòng bay biến hết.
- Mộ Dung Hàm anh có muốn ăn gì không tôi bao!
- Có âm mưu gì đây?
Tên họ Mộ Dung liền hít mắt nghi ngờ hỏi
- Sao anh cứ nghĩ xấu cho người tốt thế nhờ?
- Trời cô mà tốt thì trên đời này không có ai xấu hết!
- Thật ra là em trai anh ấy....
- Cô thích nó? Mơ đi nó có người yêu rồi hơn nữa nó thay người yêu còn nhanh hơn thay áo cô nghĩ nó sẽ để mắt đến cô được bao nhiêu?
Một câu nói như gáo nước lạnh tạt vào Mễ Ly cô nàng im lìm không nói gì lặng lẽ chạy ra ngoài bờ sông gần đấy nơi đây rất ít người qua lại nên rất yên tĩnh.
- Hức hức...
Cô dù có kìm nén đến đâu nước mắt vẫn không tự chủ được rơi xuống. Mễ Ly quên đi quên hết đi mày làm được làm được mà. Mẹ cô đã từng nói có ai đó chết đi thì cũng sẽ có ai đó được sinh ra trải nghiệm ly biệt gặp gỡ nhau nên đến một lúc nào đó nỗi buồn không thể kéo dài mãi mãi được.
- Mễ Ly cố lên quên hết đi mày là nhất mày là nhất. Hắn ta yêu ai thì sao chứ màu phải yêu chính bản thân mày trước... Mày quên đi quên hết đi rồi ngày mai trời sẽ lại sáng.
Mễ Ly đột nhiên hét lên như muốn trút hết những tâm tư buồn bã trôi theo cùng những ngọn gió miên man.
Gió xin hãy thổi bay những nỗi buồn đi xa... Ở đâu gần đó vẫn có một ánh mắt dõi theo từng cử động của cô nhìn ngắm bóng lưng kiên cường nhưng vẫn cô tịch...
Quay trở lại với Hạ Băng, cô đang thấy cực kì chán. Mấy ngày nay cô có cảm giác thái độ và ánh mắt anh họ cô nhìn mình rất khác cứ như con sói nhìn con mồi thơm ngon trước mắt vậy nhưng lại thầm trấn an anh ấy ngây thơ như vậy chắc không sao đâu. Cô sau khi làm xong liền cùng Mộ Dung Hàm vốn là cùng rủ Mễ Ly đi ăn nhưng anh họ nói cô ấy bận rồi liền đi ăn cùng anh ấy thôi vậy. Và điều cô không ngờ rằng khi đến nhà hàng lại gặp Liễu Huệ Di cùng Cốc Thiếu Phong- hôn phu trên danh nghĩa của cô.