Không lâu sau tiếng va chạm thâm thuý vang lên ' chát ' Cốc Thiếu Phong dơ tay lên tát thẳng vào bờ má trắng mịn của Hạ Băng cất giọng giận dữ nói
- Tôi nghĩ em đã thay đổi hoá ra chỉ là lầm tưởng , cô ấy không làm gì sai sao em có thể nhẫn tâm đánh chính em gái ruột của mình như vậy. Cái tát này là tôi trả cho Di nhi.
Cốc Thiếu Phong hiện giờ đang rất thất vọng hắn không ngờ cô lại độc ác như vậy.
- Tôi không làm gì sai.
Cô từ đầu đến cuối vẫn giữ vững thái đôn lạnh nhạt nhưng thật ra trong tim đã sớm đau đến không thở nổi.
- Đã làm rồi mà có thể chối được cô mặt dày vừa thôi chứ
Hắn lớn tiếng nói, không để ý đến Huệ Di khoé môi đang nhếch lên kiêu ngoạ nhìn về phía Hạ Băng. Cô không thèm để ý đến đôi cẩu nam nữ kia nữa cất bước rời đi.
Cô cũng không đến chỗ của Mộ Dung Hàm đang chờ chỉ gọi cho hắn nói hắn cô có việc bận đi trước, còn nhấc điện thoại lên gọi cho số của một người đã lâu không gặp . Chỉ biết khi nghe máy đầu dây bên kia giọng nói vui mừng xen lẫn hạnh phúc.
Người cô gọi đến chính là Mạc Kình Thiên cũng là bạn hồi đại học của nguyên chủ thông tin về hắn không nhiều chỉ biết hắn yêu nguyên chủ từ cái nhìn đầu tiên không phải vì cô ấy đẹp mà vì lần đầu tiên hắn gặp cô ấy là lúc mà cô ấy đang giúp một bà cụ già làm việc ngay từ lần đó hắn đã vạch ra kế hoạch truy thê nhưng lại bị từ chối từ đó trở nên ăn chơi lêu lổng nổi tiếng trong làng chơi là đại gia tiêu tiền như nước hắn có thân phận và bối cảnh không hề tầm thường chính là con của thượng tá nắm giữ lực lượng quân binh hùng hậu mẹ là nữ hoàng trang sức là chủ nắm giữ nhiều cửa hàng trang sức khắp thế giới. Mẹ cậu ta còn nắm giữ hàng loạt các khách sạn năm sao trên lục địa.
- Alo Băng ?
- Ừ
- Em gọi anh có chuyện gì?
- Em có chuyện cần nói gặp nhau tại quán cũ
- Ừ
Sau đó cô nhanh chóng chạy xe đến quán cà phê Hoa Lư là một trong những nơi có tiếng là cao cấp nhất Bắc Kinh mà trước kia khi còn học đại học hai người thường đến đây chơi đã hai năm rồi nhưng nó chẳng thây đổi gì cả. Cho dù trước đây cô cùng hắn học khác ngành nhưng lại khá thân thiết, dù vậy cũng chỉ ở mức bạn bè bình thường thôi .
Hắn đã đến từ rất sớm, đã cố gắng sửa soạn vì lâu rồi hai người mới có dịp gặp lại mà. Cho dù hắn có lêu lổng ăn chơi tới đâu, mỗi ngày một cô nhưng hình ảnh của cô vẫn in sâu vào tâm trí hắn . Mỗi khi như thế hắn liền tìm phụ nữ, liên tưởng làm cùng cô mọi lúc như vậy hắn đều thâm tình gọi tên cô , khao khát có được cô. Cô nào có biết? Nhưng nếu cô không muốn hắn cũng không muốn ép cô càng không muốn tổn thương cô .
Cô đến gần chỗ hắn ngồi xuống phía đối diện một lúc sau hắn mới kích động hỏi
- Hạ Băng hôm bay em hẹn anh ra đây có chuyện gì?
-Anh có biết người này?
Nói rồi cô đưa tấm ảnh một người con gái cho hắn nhìn người trong hình hắn khẽ nhíu mày, đó không phải là bạn gái hiện tại của hắn sao?
- Đây là Huệ Di rồi sao?
Thật ra hai hôm trước cô thấy hắn cùng nữ chủ đi vào khách sạn cùng nhau chỉ thấy lạ tên này trong nguyên tác đâu có yêu nữ chủ nhưng sau khi bị tên hôn phu đánh cô không phải vì yêu hắn mà làm chuyện này chỉ là vì cô muốn trả đũa cô ta thôi.
- Cô ấy là bạn gái anh
- Ừ nhưng em biết đó vốn dĩ người anh yêu không phải cô ấy.
Hắn ánh mắt si mê nhìn cô, càng ngày cô càng xinh đẹp, mà hắn lại càng quyến luyến cô hơn.
- Cô ấy là bạn gái anh nhưng nhìn trong tấm hình này đi cô ấy đang khoác vai người đàn ông khác không phải là anh.
Nói rồi cô đưa cho hắn tấm hình cô ta cùng Cốc Thiếu Phong.
- Em làm vậy có ý gì?
-Người trong hình là vị hôn phu của tôi
- Vậy anh nên giúp gì cho em?
Nghe đến đó tim anh bỗng đau xót, cô thì ra đã sớm có hôn ước.
- Chỉ cần cô ta biến mất khỏi tầm mắt tôi!
- Bằng cách nào?
- Chỉ cần cho cô ta chút lợi lộc là được.
- Nếu tôi giúp em tôi sẽ được gì?
- Bất cứ thứ gì.
Nói rồi cô rời bước để lại người đàn ông khuôn mặt cực kì nham hiểm.
Ở ngoài bãi xe đã kín chỗ mà cô thì không ở lại lâu nên đã đỗ xe bên đường khi đang ở đường lớn bỗng một chiếc xe gần đó chạy rất nhanh khi thấy cô tốc độ không giảm lại mà ngược lại càng tăng tốc. Kình Thiên đi sau thấy thế nhanh chân chạy lại phía cô nhưng không kịp rồi tốc độ chiếc xe quá nhanh mà hai người lại cách nhau một khoảng xa.
Cô đang đi thấy hắn hét lên một tiếng liền quay mặt lại phát hiện chiếc xe tải rất nhanh chạy lại hướng mình là lần đầu tiên gặp tình huống này tay chân có chút luống cuống lại như hư hỏng mà đứng yên.
“ Rầm”
Cú va chạm mạnh khiến thân thể xinh đẹp bay lên trời đập đầu trúng vào đầu thân xe khiến máu ứa ra, rồi rớt xuống đất. Cô đã sớm bất tỉnh chỉ cảm nhận được tiếng Mạc Kình Thiên nghẹn ngào hét lên một tiếng đầy đau đớn. Thân thể xinh đẹp nằm dưới đất lạnh đầy máu . May mắn là Mạc Kình Thiên từng rèn luyện quân đội nên gặp phải tình huống này nhanh chóng ghi lại biển số xe rồi bế cô lên đến bệnh viện. Mà quán cà phê lại ở gần bệnh viện trung tâm thành phố nên đi lại cũng không khó khăn. Tại chiếc xe gần đó có người phụ nữ mỉm cười ngoan độc khi nhìn thấy cô bị xe đụng rồi nhanh chóng chạy xe đi chỗ khác mà không để ý bóng dáng người đàn ông bên cạnh Hạ Băng. Cũng không biết quan hệ của Hạ Băng đối với hắn ta.
Không lâu sau tiếng va chạm thâm thuý vang lên ' chát ' Cốc Thiếu Phong dơ tay lên tát thẳng vào bờ má trắng mịn của Hạ Băng cất giọng giận dữ nói
- Tôi nghĩ em đã thay đổi hoá ra chỉ là lầm tưởng , cô ấy không làm gì sai sao em có thể nhẫn tâm đánh chính em gái ruột của mình như vậy. Cái tát này là tôi trả cho Di nhi.
Cốc Thiếu Phong hiện giờ đang rất thất vọng hắn không ngờ cô lại độc ác như vậy.
- Tôi không làm gì sai.
Cô từ đầu đến cuối vẫn giữ vững thái đôn lạnh nhạt nhưng thật ra trong tim đã sớm đau đến không thở nổi.
- Đã làm rồi mà có thể chối được cô mặt dày vừa thôi chứ
Hắn lớn tiếng nói, không để ý đến Huệ Di khoé môi đang nhếch lên kiêu ngoạ nhìn về phía Hạ Băng. Cô không thèm để ý đến đôi cẩu nam nữ kia nữa cất bước rời đi.
Cô cũng không đến chỗ của Mộ Dung Hàm đang chờ chỉ gọi cho hắn nói hắn cô có việc bận đi trước, còn nhấc điện thoại lên gọi cho số của một người đã lâu không gặp . Chỉ biết khi nghe máy đầu dây bên kia giọng nói vui mừng xen lẫn hạnh phúc.
Người cô gọi đến chính là Mạc Kình Thiên cũng là bạn hồi đại học của nguyên chủ thông tin về hắn không nhiều chỉ biết hắn yêu nguyên chủ từ cái nhìn đầu tiên không phải vì cô ấy đẹp mà vì lần đầu tiên hắn gặp cô ấy là lúc mà cô ấy đang giúp một bà cụ già làm việc ngay từ lần đó hắn đã vạch ra kế hoạch truy thê nhưng lại bị từ chối từ đó trở nên ăn chơi lêu lổng nổi tiếng trong làng chơi là đại gia tiêu tiền như nước hắn có thân phận và bối cảnh không hề tầm thường chính là con của thượng tá nắm giữ lực lượng quân binh hùng hậu mẹ là nữ hoàng trang sức là chủ nắm giữ nhiều cửa hàng trang sức khắp thế giới. Mẹ cậu ta còn nắm giữ hàng loạt các khách sạn năm sao trên lục địa.
- Alo Băng ?
- Ừ
- Em gọi anh có chuyện gì?
- Em có chuyện cần nói gặp nhau tại quán cũ
- Ừ
Sau đó cô nhanh chóng chạy xe đến quán cà phê Hoa Lư là một trong những nơi có tiếng là cao cấp nhất Bắc Kinh mà trước kia khi còn học đại học hai người thường đến đây chơi đã hai năm rồi nhưng nó chẳng thây đổi gì cả. Cho dù trước đây cô cùng hắn học khác ngành nhưng lại khá thân thiết, dù vậy cũng chỉ ở mức bạn bè bình thường thôi .
Hắn đã đến từ rất sớm, đã cố gắng sửa soạn vì lâu rồi hai người mới có dịp gặp lại mà. Cho dù hắn có lêu lổng ăn chơi tới đâu, mỗi ngày một cô nhưng hình ảnh của cô vẫn in sâu vào tâm trí hắn . Mỗi khi như thế hắn liền tìm phụ nữ, liên tưởng làm cùng cô mọi lúc như vậy hắn đều thâm tình gọi tên cô , khao khát có được cô. Cô nào có biết? Nhưng nếu cô không muốn hắn cũng không muốn ép cô càng không muốn tổn thương cô .
Cô đến gần chỗ hắn ngồi xuống phía đối diện một lúc sau hắn mới kích động hỏi
- Hạ Băng hôm bay em hẹn anh ra đây có chuyện gì?
-Anh có biết người này?
Nói rồi cô đưa tấm ảnh một người con gái cho hắn nhìn người trong hình hắn khẽ nhíu mày, đó không phải là bạn gái hiện tại của hắn sao?
- Đây là Huệ Di rồi sao?
Thật ra hai hôm trước cô thấy hắn cùng nữ chủ đi vào khách sạn cùng nhau chỉ thấy lạ tên này trong nguyên tác đâu có yêu nữ chủ nhưng sau khi bị tên hôn phu đánh cô không phải vì yêu hắn mà làm chuyện này chỉ là vì cô muốn trả đũa cô ta thôi.
- Cô ấy là bạn gái anh
- Ừ nhưng em biết đó vốn dĩ người anh yêu không phải cô ấy.
Hắn ánh mắt si mê nhìn cô, càng ngày cô càng xinh đẹp, mà hắn lại càng quyến luyến cô hơn.
- Cô ấy là bạn gái anh nhưng nhìn trong tấm hình này đi cô ấy đang khoác vai người đàn ông khác không phải là anh.
Nói rồi cô đưa cho hắn tấm hình cô ta cùng Cốc Thiếu Phong.
- Em làm vậy có ý gì?
-Người trong hình là vị hôn phu của tôi
- Vậy anh nên giúp gì cho em?
Nghe đến đó tim anh bỗng đau xót, cô thì ra đã sớm có hôn ước.
- Chỉ cần cô ta biến mất khỏi tầm mắt tôi!
- Bằng cách nào?
- Chỉ cần cho cô ta chút lợi lộc là được.
- Nếu tôi giúp em tôi sẽ được gì?
- Bất cứ thứ gì.
Nói rồi cô rời bước để lại người đàn ông khuôn mặt cực kì nham hiểm.
Ở ngoài bãi xe đã kín chỗ mà cô thì không ở lại lâu nên đã đỗ xe bên đường khi đang ở đường lớn bỗng một chiếc xe gần đó chạy rất nhanh khi thấy cô tốc độ không giảm lại mà ngược lại càng tăng tốc. Kình Thiên đi sau thấy thế nhanh chân chạy lại phía cô nhưng không kịp rồi tốc độ chiếc xe quá nhanh mà hai người lại cách nhau một khoảng xa.
Cô đang đi thấy hắn hét lên một tiếng liền quay mặt lại phát hiện chiếc xe tải rất nhanh chạy lại hướng mình là lần đầu tiên gặp tình huống này tay chân có chút luống cuống lại như hư hỏng mà đứng yên.
“ Rầm”
Cú va chạm mạnh khiến thân thể xinh đẹp bay lên trời đập đầu trúng vào đầu thân xe khiến máu ứa ra, rồi rớt xuống đất. Cô đã sớm bất tỉnh chỉ cảm nhận được tiếng Mạc Kình Thiên nghẹn ngào hét lên một tiếng đầy đau đớn. Thân thể xinh đẹp nằm dưới đất lạnh đầy máu . May mắn là Mạc Kình Thiên từng rèn luyện quân đội nên gặp phải tình huống này nhanh chóng ghi lại biển số xe rồi bế cô lên đến bệnh viện. Mà quán cà phê lại ở gần bệnh viện trung tâm thành phố nên đi lại cũng không khó khăn. Tại chiếc xe gần đó có người phụ nữ mỉm cười ngoan độc khi nhìn thấy cô bị xe đụng rồi nhanh chóng chạy xe đi chỗ khác mà không để ý bóng dáng người đàn ông bên cạnh Hạ Băng. Cũng không biết quan hệ của Hạ Băng đối với hắn ta.