Hôm nay là ngày đầu tiên đi làm nên cô phải dậy sớm tranh thủ đến bệnh viện rồi đi đến công ty. May mắn là căn hộ cô thuê cách công ty không ca nên lúc cô đến vẫn chưa muộn
- Cô cần gì ạ?
- À tôi là nhân viên mới của phòng thư kí cho hỏi phòng thư kí ở đâu ạ?
- Cô cứ đi lên lầu 27 rẽ phải đó là phòng thư kí không thì may quá sẵn tiện trưởng phòng đưa cô ấy đi hộ nha.
Nói rồi cô lễ tân chỉ tay vào người đàn ông khá tuấn tú đang đứng gần đấy. Bây giờ cô mới để ý từ khi cô đến đây ai cũng nhìn chằm chằm vào mình chỉ có cô lễ tân ngày nào cũng toàn gặp người tinh anh trong xã hội cũng sớm miễn dịch với vẻ bề ngoài bình hoa này của cô còn cậu trưởng thư kí kia có vẻ cũng rất chăm chú đến nỗi không thèm động mí mắt lên nhìn cô.
- À anh có phải là trưởng phòng thư kí không ạ?
- Vâng cô là...
Bấy giờ hắn mới ngước lên nhìn cô... Thật xinh đẹp hình như cô ấy là người phương Đông không giống như người phương Tây luôn quyến rũ hấp dẫn vẻ đẹp thì người phương Đông lại mang vẻ đẹp thuần khiết thoát tục. Hơn nữa người này còn có vẻ thần bí nhất là đôi mắt tím xinh đẹp kia lần đầu tiên hắn tới , hắn chắc chắn khôg phải kính áp tròng bởi vì nó linh động to tròn khả ái.
- À tôi là Rachel nhân viên mới nhậm chức vào phòng thư kí mong anh giúp đỡ
- À xin chào tôi là Mark trưởng bộ phận thư kí cô đang tìm phòng thư kí phải không mời đi theo tôi!...
Đến văn phòng thư kí cô thầm cản thán làm việc cho công ti lớn có khác ai nha phòng làm việc cho nhân viên mà cô còn tưởng là phòng dành cho tổng tài ấy... Bỗng có một cô gái tóc cam ngũ quan sáng sủa, cao ráo da màu đồng chạy đến thân thiện nói
- Chào bạn là người mới hả tôi cũng vậy tôi là Tracy còn bạn
- À chào mình là Rachel rất vui được gặp mọi người.
Sau hôm đó cô càng cố gắng làm việc tan sở lại chạy đến bệnh viện của Hàn Tự từng ngày cứ trôi qua như vậy cho đến khi...
- Cô chính là người hôm qua đã cầm lấy hồ sơ từ Tracy đưa cho tôi đúng không?
- Đúng rồi ạ
- Đúng vậy cảnh sát cô ta chính là người đã tiết lộ những hợp đồng quan trọng mà hôm qua Tracy đã đưa cho cô ta...
- Không phải tôi...
Cô ấm ức nói...rõ ràng cô không làm gì cả sao bọn họ có thể vu oan cho cô được chứ
- Không nhiều lời giải cô ta đến đồn cảnh sát mai Âu tổng- tổng tài của Âu thị sẽ đến cô liệu hồn đi
Nói xong bọn cảnh sát còng tay cô lại
- Tôi đã nói không làm
Cô bực bội lên tiếng công việc này cô khó lắm mới có được nếu bị sa thải thì làm sao có thể trả viện phí cho Tự được đây?
- Cô làm còn chối Tracy đã nói chính mắt cô ấy nhìn thấy cô cầm hồ sơ gửi mail đi mà.
Cô ngạc nhiên nhùn qua Tracy trong khi đó thấy cô ta đang mỉm cười ngoan độc a không hổ danh tôi coi cô là bạn bây giờ cô ...
Sau đó cô bị đưa đến đồn cảnh sát
---- Trụ sở mafia Trung Quốc---
- Thưa lão đại tôi đã điều tra được thông tin cô gái đã tiêm vắc xin vào rồi...
Nói rồi tên đó đưa cho người đàn ông đang say rượu bét nhè kia. Sở Vân Hiên không qua quan tâm chỉ lướt qua vài trang bỗng trog xấp giấy tờ rơi ra một tấm ảnh...
Trong ảnh người con gái xinh đẹp mỉm cười tươi với người con trai tuấn tú. Người con gái xinh đẹp tựa thần tiên đó là...Băng nhi.
Nhìn đến tấm ảnh này hắn bỗng ngẩn người thật lâu. Hắn lật lại từng trang về thông tin người đó
- Ngày X tháng XX năm XXX được Hàn giáo sư cứu được từ sông XYZ
- Ngày X tháng XX năm XXX được đưa đến bệnh viện nhưng không may bị mất trí nhớ...
..........
Những mộc thời gian này với ngày mất tích của Băng nhi hoàn toàn trùng khớp. Cô ấy là Băng nhi, Sở Vân Hiên bây giờ nội tâm một cỗ rung động kịch liệt cuối cùng hắn cũng đã tìm thấy cô! Ông trời còn thương hắn giúo hắn tìm được cô.
- Bây giờ cô ấy đang ở đâu?
- Dạ thưa cô ấy bị buộc tội tiết lộ bí mật công ty nên đang bị giải đến đồn cảnh sát. Nhưng ta đã thấy được CCTV ghi lại cảnh một cô đòng nghiệp hôm ấy đã đột nhập vào máy tính cô ấy tung ra thông tin trên hồ sơ .
- Bắt sống cô ả về đây cho tôi.
Băng nhi tôi đến đón em...
Hôm nay là ngày đầu tiên đi làm nên cô phải dậy sớm tranh thủ đến bệnh viện rồi đi đến công ty. May mắn là căn hộ cô thuê cách công ty không ca nên lúc cô đến vẫn chưa muộn
- Cô cần gì ạ?
- À tôi là nhân viên mới của phòng thư kí cho hỏi phòng thư kí ở đâu ạ?
- Cô cứ đi lên lầu rẽ phải đó là phòng thư kí không thì may quá sẵn tiện trưởng phòng đưa cô ấy đi hộ nha.
Nói rồi cô lễ tân chỉ tay vào người đàn ông khá tuấn tú đang đứng gần đấy. Bây giờ cô mới để ý từ khi cô đến đây ai cũng nhìn chằm chằm vào mình chỉ có cô lễ tân ngày nào cũng toàn gặp người tinh anh trong xã hội cũng sớm miễn dịch với vẻ bề ngoài bình hoa này của cô còn cậu trưởng thư kí kia có vẻ cũng rất chăm chú đến nỗi không thèm động mí mắt lên nhìn cô.
- À anh có phải là trưởng phòng thư kí không ạ?
- Vâng cô là...
Bấy giờ hắn mới ngước lên nhìn cô... Thật xinh đẹp hình như cô ấy là người phương Đông không giống như người phương Tây luôn quyến rũ hấp dẫn vẻ đẹp thì người phương Đông lại mang vẻ đẹp thuần khiết thoát tục. Hơn nữa người này còn có vẻ thần bí nhất là đôi mắt tím xinh đẹp kia lần đầu tiên hắn tới , hắn chắc chắn khôg phải kính áp tròng bởi vì nó linh động to tròn khả ái.
- À tôi là Rachel nhân viên mới nhậm chức vào phòng thư kí mong anh giúp đỡ
- À xin chào tôi là Mark trưởng bộ phận thư kí cô đang tìm phòng thư kí phải không mời đi theo tôi!...
Đến văn phòng thư kí cô thầm cản thán làm việc cho công ti lớn có khác ai nha phòng làm việc cho nhân viên mà cô còn tưởng là phòng dành cho tổng tài ấy... Bỗng có một cô gái tóc cam ngũ quan sáng sủa, cao ráo da màu đồng chạy đến thân thiện nói
- Chào bạn là người mới hả tôi cũng vậy tôi là Tracy còn bạn
- À chào mình là Rachel rất vui được gặp mọi người.
Sau hôm đó cô càng cố gắng làm việc tan sở lại chạy đến bệnh viện của Hàn Tự từng ngày cứ trôi qua như vậy cho đến khi...
- Cô chính là người hôm qua đã cầm lấy hồ sơ từ Tracy đưa cho tôi đúng không?
- Đúng rồi ạ
- Đúng vậy cảnh sát cô ta chính là người đã tiết lộ những hợp đồng quan trọng mà hôm qua Tracy đã đưa cho cô ta...
- Không phải tôi...
Cô ấm ức nói...rõ ràng cô không làm gì cả sao bọn họ có thể vu oan cho cô được chứ
- Không nhiều lời giải cô ta đến đồn cảnh sát mai Âu tổng- tổng tài của Âu thị sẽ đến cô liệu hồn đi
Nói xong bọn cảnh sát còng tay cô lại
- Tôi đã nói không làm
Cô bực bội lên tiếng công việc này cô khó lắm mới có được nếu bị sa thải thì làm sao có thể trả viện phí cho Tự được đây?
- Cô làm còn chối Tracy đã nói chính mắt cô ấy nhìn thấy cô cầm hồ sơ gửi mail đi mà.
Cô ngạc nhiên nhùn qua Tracy trong khi đó thấy cô ta đang mỉm cười ngoan độc a không hổ danh tôi coi cô là bạn bây giờ cô ...
Sau đó cô bị đưa đến đồn cảnh sát
---- Trụ sở mafia Trung Quốc---
- Thưa lão đại tôi đã điều tra được thông tin cô gái đã tiêm vắc xin vào rồi...
Nói rồi tên đó đưa cho người đàn ông đang say rượu bét nhè kia. Sở Vân Hiên không qua quan tâm chỉ lướt qua vài trang bỗng trog xấp giấy tờ rơi ra một tấm ảnh...
Trong ảnh người con gái xinh đẹp mỉm cười tươi với người con trai tuấn tú. Người con gái xinh đẹp tựa thần tiên đó là...Băng nhi.
Nhìn đến tấm ảnh này hắn bỗng ngẩn người thật lâu. Hắn lật lại từng trang về thông tin người đó
- Ngày X tháng XX năm XXX được Hàn giáo sư cứu được từ sông XYZ
- Ngày X tháng XX năm XXX được đưa đến bệnh viện nhưng không may bị mất trí nhớ...
..........
Những mộc thời gian này với ngày mất tích của Băng nhi hoàn toàn trùng khớp. Cô ấy là Băng nhi, Sở Vân Hiên bây giờ nội tâm một cỗ rung động kịch liệt cuối cùng hắn cũng đã tìm thấy cô! Ông trời còn thương hắn giúo hắn tìm được cô.
- Bây giờ cô ấy đang ở đâu?
- Dạ thưa cô ấy bị buộc tội tiết lộ bí mật công ty nên đang bị giải đến đồn cảnh sát. Nhưng ta đã thấy được CCTV ghi lại cảnh một cô đòng nghiệp hôm ấy đã đột nhập vào máy tính cô ấy tung ra thông tin trên hồ sơ .
- Bắt sống cô ả về đây cho tôi.
Băng nhi tôi đến đón em...