Hàn Thế Huân nhìn vào màn hình, dáng vẻ người trong ti vi rất khác so với Hạ Băng trong trí tưởng tượng của hắn, Hạ Băng của hắn dù có đáng yêu nhưng lại rất lạnh lùng và quyết đoán. Tuyệt không phải là dạng tiểu thư liễu yết đào tơ chân yếu tay mềm như người trên truyền hình.
Hắn nếu nghĩ kĩ thì người cạnh hắn mới chính là Hạ Băng thật tại vì cô luôn đeo theo cái dây chuyền trên cổ. Cô từng nói đó là dây chuyền mẹ cô để lại, cho dù thế nào cũng không bao giờ tháo ra.
Mà người trên truyền hình lại quá nhu nhược , trên người toàn đá quý khắp người, nhìn qua là biết người ham của. Chỉ là do chủ tịch Liễu quá nhớ con, mấy năm nay hắn cũng biết ông ấy nhớ Băng nhi như thế nào. Sau khi nghe tin Băng nhi mất tích ông ấy liền ngã bệnh xém nữa đột quỵ mà chết. Đến cả tang lễ ông ấy cũng không tổ chức, bởi ông ấy luôn tin Băng nhi còn sống, nên mỗi ngày liền ăn chay niệm phật cầu mong Băng nhi sớm quay về.
Việc tập đoàn liền nhường hết lại cho người con nuôi là Liễu Hạo Thiên. Thế nào người từ vị chủ tịch cao cao tại thượng lại trong một thời gian ngắn lại trở thành một ông lão tiền tuỵ, vẻ anh tuấn đã sớm bị tang thương che mất. Cho nên một khi thấy người nhận là đứa con đã mất tích của mình liền kích động chắc chắn sẽ không dò hỏi quá nhiều mà nhận liền. Thế nên kẻ giả mạo đã lợi dụng điều này để dễ dàng ngồi lên chức đại tiểu thư Liễu gia.
--- Biệt thự Liễu gia---
Trên bàn cơm ba người không khí rất quỷ dị, Liễu Hạo Thiên nghi ngờ nhìn Liễu Hạ Băng trước mắt mình, đây không phải là người hắn yêu hay sao? Luôn tâm niệm giữ cô bên mình nhưng từ khi trở về hắn thấy cô thật khác, nếu như bình thường cô sẽ mời luôn các gia nhân ăn chúng chứ không phải nói họ ăn sau. Nhìn người phụ nữ đang ngồi ăn trước mắt thấy cực kì lạ.
Hắn cố trấn định bản thân cô chỉ là tại mất trí nhớ cho nên cư xử cũng hơi khác bình thường, nhưng là sự thay đổi quá như vậy làm hắn hoang mang. Nếu cô thật sự mất trí nhớ tại sao lại biết thân phận của mình? Không những thế còn rất thân thiết với Liễu tổng nhu thể đã biết từ trước.
Mà chiếc vòng cổ cô đang ở đâu? Không phải cô lúc nào cũng mang theo nó hay sao? Cô còn xem trọng nó hơn là những thứ đá quý mắc tiền khác.
Cố quản gia- quản gia lâu năm nhất ở đây cũng có chung suy nghĩ với Liễu Hạo Thiên, ông chăm sóc cô từ bé chẳng nhẽ lại không hiểu tính cách của cô?
Chính là trước mặt Liễu tổng thì rất đang yêu lễ phép nhưng khi không có ngài ấy thì luôn cao ngạo nhìn gia nhân trong nhà chỉ bằng nửa con mắt, hoàn toàn không phải là Tiểu Băng điềm đạm đáng yêu, đến cả khí chất cũng không so bì nổi.
Chính là Liễu tổng nhớ con đến u mê không phân biệt được thật giả. Nhưng là ông không muốn phá vỡ hạnh phúc mà Liễu tổng đang cố gắng tạo ra. Nhưng lại không muốn ông ấy lún quá sâu
Ông nên làm gì bây giờ?
Hàn Thế Huân nhìn vào màn hình, dáng vẻ người trong ti vi rất khác so với Hạ Băng trong trí tưởng tượng của hắn, Hạ Băng của hắn dù có đáng yêu nhưng lại rất lạnh lùng và quyết đoán. Tuyệt không phải là dạng tiểu thư liễu yết đào tơ chân yếu tay mềm như người trên truyền hình.
Hắn nếu nghĩ kĩ thì người cạnh hắn mới chính là Hạ Băng thật tại vì cô luôn đeo theo cái dây chuyền trên cổ. Cô từng nói đó là dây chuyền mẹ cô để lại, cho dù thế nào cũng không bao giờ tháo ra.
Mà người trên truyền hình lại quá nhu nhược , trên người toàn đá quý khắp người, nhìn qua là biết người ham của. Chỉ là do chủ tịch Liễu quá nhớ con, mấy năm nay hắn cũng biết ông ấy nhớ Băng nhi như thế nào. Sau khi nghe tin Băng nhi mất tích ông ấy liền ngã bệnh xém nữa đột quỵ mà chết. Đến cả tang lễ ông ấy cũng không tổ chức, bởi ông ấy luôn tin Băng nhi còn sống, nên mỗi ngày liền ăn chay niệm phật cầu mong Băng nhi sớm quay về.
Việc tập đoàn liền nhường hết lại cho người con nuôi là Liễu Hạo Thiên. Thế nào người từ vị chủ tịch cao cao tại thượng lại trong một thời gian ngắn lại trở thành một ông lão tiền tuỵ, vẻ anh tuấn đã sớm bị tang thương che mất. Cho nên một khi thấy người nhận là đứa con đã mất tích của mình liền kích động chắc chắn sẽ không dò hỏi quá nhiều mà nhận liền. Thế nên kẻ giả mạo đã lợi dụng điều này để dễ dàng ngồi lên chức đại tiểu thư Liễu gia.
--- Biệt thự Liễu gia---
Trên bàn cơm ba người không khí rất quỷ dị, Liễu Hạo Thiên nghi ngờ nhìn Liễu Hạ Băng trước mắt mình, đây không phải là người hắn yêu hay sao? Luôn tâm niệm giữ cô bên mình nhưng từ khi trở về hắn thấy cô thật khác, nếu như bình thường cô sẽ mời luôn các gia nhân ăn chúng chứ không phải nói họ ăn sau. Nhìn người phụ nữ đang ngồi ăn trước mắt thấy cực kì lạ.
Hắn cố trấn định bản thân cô chỉ là tại mất trí nhớ cho nên cư xử cũng hơi khác bình thường, nhưng là sự thay đổi quá như vậy làm hắn hoang mang. Nếu cô thật sự mất trí nhớ tại sao lại biết thân phận của mình? Không những thế còn rất thân thiết với Liễu tổng nhu thể đã biết từ trước.
Mà chiếc vòng cổ cô đang ở đâu? Không phải cô lúc nào cũng mang theo nó hay sao? Cô còn xem trọng nó hơn là những thứ đá quý mắc tiền khác.
Cố quản gia- quản gia lâu năm nhất ở đây cũng có chung suy nghĩ với Liễu Hạo Thiên, ông chăm sóc cô từ bé chẳng nhẽ lại không hiểu tính cách của cô?
Chính là trước mặt Liễu tổng thì rất đang yêu lễ phép nhưng khi không có ngài ấy thì luôn cao ngạo nhìn gia nhân trong nhà chỉ bằng nửa con mắt, hoàn toàn không phải là Tiểu Băng điềm đạm đáng yêu, đến cả khí chất cũng không so bì nổi.
Chính là Liễu tổng nhớ con đến u mê không phân biệt được thật giả. Nhưng là ông không muốn phá vỡ hạnh phúc mà Liễu tổng đang cố gắng tạo ra. Nhưng lại không muốn ông ấy lún quá sâu
Ông nên làm gì bây giờ?