Xin lỗi các nàng nha dạo này ta lo ra chap mới truyện kia mà bỏ bê truyện này...thành thật rất xin lỗi. Ta thấy tình hình nàu không ổn nên ta quyết định sẽ tạm dừng truyện kia 1 thời gian để lo ra chap truyện này. Khi chuyện này hoàn ta sẽ tiếp tục bộ kia.
Các nàng thấy thế nào?
Có gì dị nghị thì cmt nha.
------------------------------------------------------------------
-Ô. . . .
Hạ Băng xấu hổ kêu lên một tiếng, rụt vai lại.
-Tiểu bảo bối, chớ lộn xộn!
Hắn nắm lấy bờ vai của cô, trên da thịt trắng nõn lưu lại thêm nhiều dấu hôn mập mờ. Hai bàn tay không ngừng vuốt ve vùng mẫn cảm trên cơ thể cô.
-Ưm ô... Ô ưm... Ừm. . . . .
Hạ Băng cắn môi, nhẹ giọng rên rỉ. Đã lâu không bị đụng chạm, vuốt ve, nên da thịt truyền tới một cảm giác thật kì lạ, thật xấu hổ....
Hắn vẫn nóng bỏng, chậm rãi như vậy. Bàn tay tràn đầy năng lượng làm người ta thật mê luyến. Môi và tay hắn ở trên cô từ từ châm lên từng ngọn dục hỏa. Những chỗ bị đôi môi ấm áp và bàn tay nóng rực chạm qua đều giống như lửa đốt, làm cho người ta không chịu nổi. Thật muốn tay và môi hắn dịu dàng vuốt ve xuống.....
Thân thể đã quên mất dục vọng là thứ gì, một lần nữa lại bị kĩ thuật cao siêu của hắn làm dấy lên cảm giác kịch liệt mà ngọt ngào, nhớ lại khoái cảm thần kì, tuyệt diệu kia....
-Ô a. . . . . A a... Ừm a. . . . .
Tiếng rên của Hạ Băng càng lúc càng lớn, càng lúc càng mị, hai tay vòng quanh cổ hắn.
Hắn cẩn thận vuốt ve từng tấc da tấc thịt của Liễu Hạ Băng, vô cùng cẩn thận không đè quá nặng lên cô. Cảm giác va chạm giống như trong trí nhớ, thật tuyệt diệu làm cho người ta yêu thích đến nỗi không thể buông tay. Nếu nói có chỗ nào không giống, chính là thân thể cô so với trước kia mập hơn một chút, nhưng sờ vào cảm giác thật tốt....
Hắn vừa vuốt ve phần hông mẫn cảm vừa hôn lên nụ hồng trước ngực Hạ Băng. Bộ ngực Hạ Băng vẫn như cũ xinh đẹp tròn đầy , hơn nữa tiêm nhũ lại màu phấn hồng xinh đẹp.
-A. . . . . A a... Đừng. . .Huân xấu, đừng liếm nơi đó....thật nhột.... Ừm a. . . . A a a. . . . .
Hạ Băng mị thanh yêu kiều rên rỉ, đầu v* nhạy cảm bị hắn dùng lưỡi liếm cứng ngắt. Khoái cảm từ đầu v* không ngừng truyền lên đại não, vòng eo bị hắn mơn trớn đã sắp tê rần.
-Bảo bối, thật ngứa sao? Có cảm giác gì khác hay không?
đầu v* khả ái bị gặm cắn đến đỏ ửng, hắn ngước mặt nhìn cô cười tà, xấu xa hỏi.
-Ừ... Có. . . . . Còn cảm thấy rất thoải mái. . . . . A a...
Ánh mắt giống như bị hắn khóa chặt, Hạ Băng hơi do dự, xấu hổ gật đầu.
-Bé ngoan, so với trước kia thật thành hơn nhiều! Anh càng ngày càng thích em. Anh sẽ khiến em càng thêm thoải mái, sung sướng....
Hắn đắc ý cong cong khóe môi, đột nhiên ngậm lấy đầu v* của cô, ra sức mút liếm. Bàn tay buông tha chiếc eo thon mê người, thay vào đó là kẹp chặt đầu v* còn lại. Nhìn thấy đầu v* nhỏ đáng thương run rẩy, hắn tà ác xoa xoa, miết miết.
-A a a. . . . . Huân..a. . . . . A nha... Ừ ô... Thoải mái muốn chết...a nha....đầu v* sắp bị Huân làm cho sướng muốn chết. Huân thật biết chơi a.....Ưm a a ....
Dòng điện mãnh liệt lan tràn khắp vùng ngực, sau đó truyền khắp toàn thân. Khoái cảm từng đợt từng đợt ập tới bao vây lấy Hạ Băng, đôi môi đỏ mọng không ngừng rên rỉ, ngượng ngùng kêu lên, lớn mật nói ra cảm giác chân thật của bản thân.
Hiện tại cô có thể thành thực đối diện với dục vọng và khoái cảm của bản thân, không bao giờ ...còn cảm thấy xấu hổ và hổ thẹn nữa.
Nhìn Hạ Băng thả lỏng toàn thân tiếp nhận chính mình, không còn cự tuyệt hắn giống như trước nữa, ánh mắt hắn tràn ngập ý cười. Hắn càng thêm nhẫn nại hầu hạ cô, buông tha đầu v* khả ái, hai tay bao phủ cả bộ ngực, xoa nắn rất có kĩ xảo.
Động tác của hắn vô cùng dịu dàng, cẩn thận, lực đạo vừa đủ khiến cho Hạ Băng chỉ có khoái cảm và khoái cảm, hoàn toàn không cảm thấy một chút đau đớn nào, thoải mái như đang ở trên thiên đường....
-A a... . Ừm nha...Huân xấu, tôi không có sữa....Huân đừng bóp nữa, sẽ không ra sữa đâu. Van xin Huân xoa nhẹ....a a a...aaa...thật sảng khoái nha....ưm ô....
Thân thể trắng nõn bởi vì dục hỏa cuồn cuộn thiêu đốt mà đỏ ửng, hai gò má hồng hồng, khẽ giãy dụa, khả ái kêu lên.
Được tay hắn xoa bóp một hồi, cả vùng ngực khoái cảm liên tục, đầu v* cứng hơn lúc nãy. Ngay cả hạ thể hoàn toàn không bị chạm tới cũng bởi vì bộ ngực khoái cảm mà trở nên dục động. Cô có thể cảm nhận được hạ thể mấy tháng an phận thủ thường nay lại bắt đầu không thành thật....
-Ha ha ha, bảo bối, tôi dĩ nhiên biết em không có sữa. Cục cưng còn chưa có, em làm sao có thể có sữa.... Thật là một tiểu sắc quỷ, thế nhưng lại nói ra những lời hạ lưu như vậy.... Hay là chúng ta làm ra cục cưng để em có sữa?
Hắn nói xong cười ha ha. Ha tay liên tục xoa nắn bộ ngực, làn môi khiêu gợi hạ xuống cái bụng thon, ôn nhu yêu thương hôn xuống cái bụng trắng nõn.
-Ô... Tôi mới không phải tiểu sắc quỷ, Huân mới là... Aha. . . . . Lão sắc quỷ... A a
Hạ Băng xấu hổ lắc đầu, bụng bị hắn hôn thật là nhột. Hơn nữa chỗ bị râu ma sát càng ngứa cực kì.
-Tiểu bại hoại, lại còn dám mắng lão tử là lão sắc quỷ, xem lão tử làm sao trừng phạt em!
Hắn giả bộ tức giận, đầu lưỡi đột nhiên tiến vào lỗ nhỏ lõm xuống trên bụng, đâm vào rốn cô.
-Ha ha ha... A... Không nên... Ha ha. . . . .van xin ba ba không nên như vậy, mau ra đi.... Ha ha ha ha ha... Ngứa chết người ta...mau rút ra.... Ha ha ha. . . . . Ha ha ha. . .
Hạ Băng không nghĩ tới hắn sẽ làm như vậy, lập tức bị hắn làm cho cười nức nở, vừa cười vừa đáng thương cầu khẩn.
-Còn dám nói anh là đại sắc quỷ nữa không?
Hắn thật xấu xa, loạn liếm rốn Hạ Băng, chọc cho Hạ Băng cười sắp chết.
-Không. . . . . Ha ha ha... Không bao giờ dám nữa... Ha ha. . . . Huân mau ngừng. . . . . Mau ngừng... Ha ha ha ha ha. . . . . tôi chịu không nổi nữa...
Hạ Băng nào dám gật đầu, lập tức lắc đầu cầu xin tha thứ. Chiêu này của hắn thật sự quá xấu, quả thực muốn tánh mạng người ta mà, làm cô cười đến sắp tắt thở!
Thấy bộ dáng Hạ Băng cầu xin như thế . Hắn rốt cuộc cũng rủ lòng từ bị mà bỏ qua cho cô, thu hồi đầu lưỡi.
-Huân xấu, dám trêu chọc tôi như thế! Huân thật ghê tởm.....
Hạ Băng không còn cười nữa, hạ mắt nhìn người đàn ông đang nằm trên bụng mình, người này thiếu chút nữa hại mình chết cười, tức giận chu môi mắng. Vẻ mặt kia trông vô cùng khả ái!
-Tiểu bảo bối, tha cho em, em lại không ngoan nữa rồi. Chẳng lẽ em còn cảm thấy chưa đủ, còn muốn cười nữa!
Hắn cau mày uy hiếp nói. Thật ra thì hắn mới không nỡ, cuồng tiếu như vậy thỉnh thoảng thì có thể, chứ làm hoài sẽ khiến bảo bối đau a!
-Không! Đừng khiến tôi cười nữa, nếu cười tiếp thì sẽ chết người thật đó....
Hạ Băng lập tức lộ ra vẻ mặt sợ hãi, trông cực kì đáng thương giống như một con chó nhỏ!
Xin lỗi các nàng nha dạo này ta lo ra chap mới truyện kia mà bỏ bê truyện này...thành thật rất xin lỗi. Ta thấy tình hình nàu không ổn nên ta quyết định sẽ tạm dừng truyện kia thời gian để lo ra chap truyện này. Khi chuyện này hoàn ta sẽ tiếp tục bộ kia.
Các nàng thấy thế nào?
Có gì dị nghị thì cmt nha.
------------------------------------------------------------------
-Ô. . . .
Hạ Băng xấu hổ kêu lên một tiếng, rụt vai lại.
-Tiểu bảo bối, chớ lộn xộn!
Hắn nắm lấy bờ vai của cô, trên da thịt trắng nõn lưu lại thêm nhiều dấu hôn mập mờ. Hai bàn tay không ngừng vuốt ve vùng mẫn cảm trên cơ thể cô.
-Ưm ô... Ô ưm... Ừm. . . . .
Hạ Băng cắn môi, nhẹ giọng rên rỉ. Đã lâu không bị đụng chạm, vuốt ve, nên da thịt truyền tới một cảm giác thật kì lạ, thật xấu hổ....
Hắn vẫn nóng bỏng, chậm rãi như vậy. Bàn tay tràn đầy năng lượng làm người ta thật mê luyến. Môi và tay hắn ở trên cô từ từ châm lên từng ngọn dục hỏa. Những chỗ bị đôi môi ấm áp và bàn tay nóng rực chạm qua đều giống như lửa đốt, làm cho người ta không chịu nổi. Thật muốn tay và môi hắn dịu dàng vuốt ve xuống.....
Thân thể đã quên mất dục vọng là thứ gì, một lần nữa lại bị kĩ thuật cao siêu của hắn làm dấy lên cảm giác kịch liệt mà ngọt ngào, nhớ lại khoái cảm thần kì, tuyệt diệu kia....
-Ô a. . . . . A a... Ừm a. . . . .
Tiếng rên của Hạ Băng càng lúc càng lớn, càng lúc càng mị, hai tay vòng quanh cổ hắn.
Hắn cẩn thận vuốt ve từng tấc da tấc thịt của Liễu Hạ Băng, vô cùng cẩn thận không đè quá nặng lên cô. Cảm giác va chạm giống như trong trí nhớ, thật tuyệt diệu làm cho người ta yêu thích đến nỗi không thể buông tay. Nếu nói có chỗ nào không giống, chính là thân thể cô so với trước kia mập hơn một chút, nhưng sờ vào cảm giác thật tốt....
Hắn vừa vuốt ve phần hông mẫn cảm vừa hôn lên nụ hồng trước ngực Hạ Băng. Bộ ngực Hạ Băng vẫn như cũ xinh đẹp tròn đầy , hơn nữa tiêm nhũ lại màu phấn hồng xinh đẹp.
-A. . . . . A a... Đừng. . .Huân xấu, đừng liếm nơi đó....thật nhột.... Ừm a. . . . A a a. . . . .
Hạ Băng mị thanh yêu kiều rên rỉ, đầu v nhạy cảm bị hắn dùng lưỡi liếm cứng ngắt. Khoái cảm từ đầu v không ngừng truyền lên đại não, vòng eo bị hắn mơn trớn đã sắp tê rần.
-Bảo bối, thật ngứa sao? Có cảm giác gì khác hay không?
đầu v khả ái bị gặm cắn đến đỏ ửng, hắn ngước mặt nhìn cô cười tà, xấu xa hỏi.
-Ừ... Có. . . . . Còn cảm thấy rất thoải mái. . . . . A a...
Ánh mắt giống như bị hắn khóa chặt, Hạ Băng hơi do dự, xấu hổ gật đầu.
-Bé ngoan, so với trước kia thật thành hơn nhiều! Anh càng ngày càng thích em. Anh sẽ khiến em càng thêm thoải mái, sung sướng....
Hắn đắc ý cong cong khóe môi, đột nhiên ngậm lấy đầu v của cô, ra sức mút liếm. Bàn tay buông tha chiếc eo thon mê người, thay vào đó là kẹp chặt đầu v còn lại. Nhìn thấy đầu v nhỏ đáng thương run rẩy, hắn tà ác xoa xoa, miết miết.
-A a a. . . . . Huân..a. . . . . A nha... Ừ ô... Thoải mái muốn chết...a nha....đầu v sắp bị Huân làm cho sướng muốn chết. Huân thật biết chơi a.....Ưm a a ....
Dòng điện mãnh liệt lan tràn khắp vùng ngực, sau đó truyền khắp toàn thân. Khoái cảm từng đợt từng đợt ập tới bao vây lấy Hạ Băng, đôi môi đỏ mọng không ngừng rên rỉ, ngượng ngùng kêu lên, lớn mật nói ra cảm giác chân thật của bản thân.
Hiện tại cô có thể thành thực đối diện với dục vọng và khoái cảm của bản thân, không bao giờ ...còn cảm thấy xấu hổ và hổ thẹn nữa.
Nhìn Hạ Băng thả lỏng toàn thân tiếp nhận chính mình, không còn cự tuyệt hắn giống như trước nữa, ánh mắt hắn tràn ngập ý cười. Hắn càng thêm nhẫn nại hầu hạ cô, buông tha đầu v khả ái, hai tay bao phủ cả bộ ngực, xoa nắn rất có kĩ xảo.
Động tác của hắn vô cùng dịu dàng, cẩn thận, lực đạo vừa đủ khiến cho Hạ Băng chỉ có khoái cảm và khoái cảm, hoàn toàn không cảm thấy một chút đau đớn nào, thoải mái như đang ở trên thiên đường....
-A a... . Ừm nha...Huân xấu, tôi không có sữa....Huân đừng bóp nữa, sẽ không ra sữa đâu. Van xin Huân xoa nhẹ....a a a...aaa...thật sảng khoái nha....ưm ô....
Thân thể trắng nõn bởi vì dục hỏa cuồn cuộn thiêu đốt mà đỏ ửng, hai gò má hồng hồng, khẽ giãy dụa, khả ái kêu lên.
Được tay hắn xoa bóp một hồi, cả vùng ngực khoái cảm liên tục, đầu v cứng hơn lúc nãy. Ngay cả hạ thể hoàn toàn không bị chạm tới cũng bởi vì bộ ngực khoái cảm mà trở nên dục động. Cô có thể cảm nhận được hạ thể mấy tháng an phận thủ thường nay lại bắt đầu không thành thật....
-Ha ha ha, bảo bối, tôi dĩ nhiên biết em không có sữa. Cục cưng còn chưa có, em làm sao có thể có sữa.... Thật là một tiểu sắc quỷ, thế nhưng lại nói ra những lời hạ lưu như vậy.... Hay là chúng ta làm ra cục cưng để em có sữa?
Hắn nói xong cười ha ha. Ha tay liên tục xoa nắn bộ ngực, làn môi khiêu gợi hạ xuống cái bụng thon, ôn nhu yêu thương hôn xuống cái bụng trắng nõn.
-Ô... Tôi mới không phải tiểu sắc quỷ, Huân mới là... Aha. . . . . Lão sắc quỷ... A a
Hạ Băng xấu hổ lắc đầu, bụng bị hắn hôn thật là nhột. Hơn nữa chỗ bị râu ma sát càng ngứa cực kì.
-Tiểu bại hoại, lại còn dám mắng lão tử là lão sắc quỷ, xem lão tử làm sao trừng phạt em!
Hắn giả bộ tức giận, đầu lưỡi đột nhiên tiến vào lỗ nhỏ lõm xuống trên bụng, đâm vào rốn cô.
-Ha ha ha... A... Không nên... Ha ha. . . . .van xin ba ba không nên như vậy, mau ra đi.... Ha ha ha ha ha... Ngứa chết người ta...mau rút ra.... Ha ha ha. . . . . Ha ha ha. . .
Hạ Băng không nghĩ tới hắn sẽ làm như vậy, lập tức bị hắn làm cho cười nức nở, vừa cười vừa đáng thương cầu khẩn.
-Còn dám nói anh là đại sắc quỷ nữa không?
Hắn thật xấu xa, loạn liếm rốn Hạ Băng, chọc cho Hạ Băng cười sắp chết.
-Không. . . . . Ha ha ha... Không bao giờ dám nữa... Ha ha. . . . Huân mau ngừng. . . . . Mau ngừng... Ha ha ha ha ha. . . . . tôi chịu không nổi nữa...
Hạ Băng nào dám gật đầu, lập tức lắc đầu cầu xin tha thứ. Chiêu này của hắn thật sự quá xấu, quả thực muốn tánh mạng người ta mà, làm cô cười đến sắp tắt thở!
Thấy bộ dáng Hạ Băng cầu xin như thế . Hắn rốt cuộc cũng rủ lòng từ bị mà bỏ qua cho cô, thu hồi đầu lưỡi.
-Huân xấu, dám trêu chọc tôi như thế! Huân thật ghê tởm.....
Hạ Băng không còn cười nữa, hạ mắt nhìn người đàn ông đang nằm trên bụng mình, người này thiếu chút nữa hại mình chết cười, tức giận chu môi mắng. Vẻ mặt kia trông vô cùng khả ái!
-Tiểu bảo bối, tha cho em, em lại không ngoan nữa rồi. Chẳng lẽ em còn cảm thấy chưa đủ, còn muốn cười nữa!
Hắn cau mày uy hiếp nói. Thật ra thì hắn mới không nỡ, cuồng tiếu như vậy thỉnh thoảng thì có thể, chứ làm hoài sẽ khiến bảo bối đau a!
-Không! Đừng khiến tôi cười nữa, nếu cười tiếp thì sẽ chết người thật đó....
Hạ Băng lập tức lộ ra vẻ mặt sợ hãi, trông cực kì đáng thương giống như một con chó nhỏ!