“Tôi… tôi là vội tới để mang cho cậu bữa sáng!” Hạ Lăng nhạy bén, từ trong túi nhỏ tùy thân mang theo lấy ra sandwich buổi sáng trộm mang theo.
Thật sự là bi thưởng, hắn buổi sáng nay cũng chỉ giấu mang theo có một chiếc bánh sandwich! Thật vật vả mới từ trong nhà ăn cướp được một chiếc cuối cùng, hiện tại phải cống hiến tặng cho Lạc Y, vì cái gì mà đột nhiên cảm thấy thực luyến tiếc! Sandwich, ngươi mau trở lại QAQ
“Cảm ơn.” Lạc Y hướng Hạ Lăng gật gật đầu, ở trong ánh mắt kinh ngạc của Hạ Lăng, tiếp nhận sandwich trong tay của hắn, nhẹ nhàng cắn một ngụm.
[Mục tiêu công lược Lạc Y đối với Player độ hảo cảm + 5, trước mắt độ hảo cảm là 15.]
(╯‵□′)╯︵┻━┻ Chẳng phải là cậu không ăn những đồ ăn mà tôi đưa cho hay sao! Lạc Y, cậu xấu lắm! Tôi bất hòa với cậu cho coi!
Chịu không được tầm mắt nóng rực kia của Hạ Lăng, Lạc Y từ trong túi áo lấy ra quả trái cây căng mọng góc cạnh đưa cho hắn, “Coi như đáp lễ đi, đây là quả anh tử diệp biến dị.”
Thật! Là! Quả! Anh! Tử! Diệp! Biến! Dị!
“Cho tôi, sẽ không được đổi ý!” Hạ Lăng một tay cầm lấy quả anh tử diệp biến dị, ném vào bên trong túi lớn. Quả anh tử diệp tuy ăn ngon, thế nhưng ăn nhiều sẽ bị trúng độc, nhưng mà biến dị thì bất đồng. Loại trái cây này biến dị quả thực hương vị so với bình thường mỹ vị hơn nhiều, hơn nữa không có độc tố, bất quá sản lượng dị thường ít, ít tới mức trong một vạn cây anh tử diệp, chỉ có một gốc cây xảy ra tình huống biến dị.
Lạc Y mới không giống Hạ Lăng là tên cật hóa (ham ăn), nếu cho hắn rồi đương nhiên y sẽ không lấy lại. Ánh mắt lườm qua Hạ Lăng, bắt gặp dây chuyền trên cổ của hắn, nhíu nhíu mày, nhưng mà không nói thêm cái gì.
….
Hạ Lăng thời điểm trở lại phòng huấn luyện cơ giáp thì đã chật ních học sinh, hai cơ giáp cấp C buổi sáng chiến đấu qua kia đã sửa chữa xong, hơn nữa được đặt ở chỗ ban đầu. Lăng Tiêu nhìn thấy Hạ Lăng trở lại phòng huấn luyện, liền lập tức chạy tới bên người hắn, đem một cái hộp đưa cho Hạ Lăng, “Đừng nói tôi không đủ nghĩa khí, tôi chính là từ trong nhà ăn trộm lấy được một chiếc bánh sandwich.”
Sandwich! Lăng Tiêu, cậu chính là tiểu thiên sứ!
Hạ Lăng kích động liền hướng trên người Lăng Tiêu bổ nhào một cái, Lăng Tiêu căn bản bối rối không biết Hạ Lăng như thế nào đột nhiên lại cảm động tới mức độ này, cũng theo thói quen phản thủ ôm lấy Hạ Lăng. Viên Triệt đứng một bên nguyên bản lộ ra khuôn mặt tươi cười ôn nhu, lúc này cũng đều cứng ngắc lại rồi.
Nhưng mà Hạ Lăng cùng Lăng Tiêu thần kinh thô căn bản không phát hiện ra Viên Triệt không thích hợp, hai người ngồi vào một bên ghế kim loại, Hạ Lăng một bên cắn sandwich, một bên nhìn hai cái cơ giáp cấp C kia, “Nói này Lăng Tiêu, cậu khống chế cơ giáp độ thuần thục rất cao, hơn nữa động tác chuyển tiếp chính xác không sai, cậu có thể hay không dạy tôi?”
Lăng Tiêu giương đầu lên, thập phần trượng nghĩa vỗ vỗ ngực mình, “Cứ giao cho tôi, nếu Hạ Lăng cậu muốn học, tôi nhất định sẽ đem toàn bộ của tôi dạy cho cậu.”
Viên Triệt nghe được một phen lời nói đại khí này của Lăng Tiêu, ánh mắt lạnh lùng. Đi tới trước xoa loạn một đầu tóc đen của cậu ta, ánh mắt chống lại Hạ Lăng, chậm rãi nói: “Kỹ thuật thao tác cơ giáp của Lăng Tiêu là học cùng với tôi, nếu cậu khôn ngại, tôi có thể dạy cậu.”
“Vậy nhờ cậu!”
Sau đó… sau đó Hạ Lăng vô duyên vô cớ bị Viên Triệt giống như tức giận ngược cho một trận ra bã.
Hạ Lăng điều khiển chính là cơ giáp hình người màu trắng, thời điểm chống lại sức bật cùng lực công kích đều rất mạnh phát ra từ cơ giáp hình lang, căn bản không có đường sống đánh trả. Người lái cơ giáp là Viên Triệt dường như thay đổi thành người khác, cùng hình tượng ôn nhu trước đó hoàn toàn tương phản. Theo không kịp tốc độ của Viên Triệt, Hạ Lăng chỉ có thể bị bắt buộc phòng thủ.
Kỳ quái chính là phương thức phòng thủ của Hạ Lăng, Viên Triệt cùng Lăng Tiêu đều chưa từng nhìn thấy. Mỗi lần Viên Triệt muốn tiến công, Hạ Lăng chung qua đều có thể tìm ra được vị trí thích hợp để tránh thoát công kích, nhưng mà bởi vì hạn chế không cho phép thực hiện động tác tiếp nối, khiến cho sau khi phòng ngự xong không thể quá thuận lợi công kích ngược lại.
Lăng Tiêu cũng rất sốt ruột, cậu cũng không quản quy tắc trận đấu, hướng tới cơ giáp màu trắng của Hạ Lăng hô: “Hạ Lăng, đuổi kịp tốc độ của Viên Triệt, không cần cứ luôn phòng thủ. Cậu phải chú ý tới nhược điểm của Viên Triệt khi công kích!”
Hạ Lăng nghe xong lời của Lăng Tiêu, cũng biết bản thân không thể tiếp tục bị bắt rơi xuống phía phòng thủ tiếp, hắn chăm chú tìm phương thức để có thể công kích Viên Triệt. Cuối cùng phát hiện thời điểm cơ giáp hình lang tiến công, trong nháy mắt không hề có phòng bị.
Hạ Lăng tìm được biện pháp chống lại cơ giáp hình lang, một lần nữa tìm thời điểm tấn công. Có chút khó khăn, nhưng mà vẫn miễn cưỡng tránh thoát được đòn tấn công đột nhiên gia tăng tốc độ trí mạng. Nâng lên tay, muốn tại thời điểm cơ giáp hình lang không thể phản kích, dùng chuôi kiếm quang cứng rắn đâm vào thân cơ giáp của nó, lại bị cơ giáp hình lang vốn nguyên bản tràn đầy sơ hở quay người một cái, đạp xuống đài.
(╯‵□′)╯︵┻━┻ cư nhiên bị Viên Triệt đào hố rập bẫy hãm hại một phen!
Hạ Lăng không cam lòng từ trong khoang điều khiển đi ra, mới phát hiện Viên Triệt đã sớm xuống trước chờ hắn. Viên Triệt thấy Hạ Lăng đi xuống từ trong khoang điều khiển, suy tư một hồi rồi nói: “Thao tác cơ giáp của cậu không phải quá thành thạo, nhưng mà có thể khống chế tới nước này, coi như đã khiến cho tôi thực kinh ngạc. Phòng thủ của cậu thực đặc biệt, nếu cậu có thể khống chế được động tác nối tiếp, tôi nghĩ trận đấu này người thua sẽ là tôi.”
Hạ Lăng cũng từng chịu qua huấn luyện của Hạ Dật, bất quá hắn ngu xuẩn, chỉ có thể tàm tạm hàm hồ học được một ít phương thức phòng thủ, chiêu thức căn bản thì lại học không nổi. Nếu không phải hệ thống lấy tích phân áp chế, hắn mới không điều khiến Bạch Linh đi tìm Lạc Y, để cho thiếu chút nữa bị đá tinh thạch va chết trên đường!
“Hạ Lăng, nếu cậu không ngại, chúng ta có thể trước thử một chút, để cho cậu quen thuộc với mỗi bộ phận trên cơ giáp. Tôi tin tưởng có một ngày, cậu có thể điều khiến được cơ giáp, thuần thục tới mức giống như chính bản thân cậu đã thoát ly khỏi nó, tự mình chiến đấu.”
“Tốt, nhất định là như vậy.”
….
Cơ giáp hình người màu xanh huy động kiếm quang trên tay, hướng cơ giáp hình người màu cam trước mặt chém tới. Cơ giáp hình người màu cam nghiêng người tránh thoát công kích, tốc độ nhanh tới mức cơ giáp màu lam còn chưa kịp phản ứng được thì mấy trái bom trên người của nó đồng thời ngay lúc đó nổ tung.
Hạ Lăng từ trong khoang điều khiển của cơ giáp màu cam đi ra, mồ hôi đã sớm tẩm ướt trên trán của hắn. Viên Triệt vười tiến tới ôm lấy cổ của Hạ Lăng: “Chiêu kia không tồi a, cư nhiên có thể đồng thời tránh né lại khống chế phóng ra đạn truy tung.”
“Bởi vì tôi thiên phú thực tốt.” Hạ Lăng đắc biệt không biết xấu hổ trả lời, làm cho Viên Triệt cùng Lăng Tiêu hung hăng đánh hắn một chút.
Cũng từ ngày đó bắt đầu, Viên Triệt cùng Lăng Tiêu mỗi ngày sau khóa học sẽ cùng Hạ Lăng luyện cơ giáp. Hạ Lăng đã có thể thực hiện tiến hành nối liền giữa tấn công và phòng thủ, hơn nữa còn có thể cực kỳ thoải mái cùng Viên Triệt đối chiến.
Độ hảo cảm của Lạc Y cũng bởi vì Hạ Lăng mỗi ngày tặng bữa sáng, tặng cơm trưa, tặng bữa tối, tặng thuốc ức chế cùng hành vi thiếu chút nữa đem tiết (cúc) tháo (hoa) của chính mình đều bày ra, đã xoát tới 45.
Hạ Lăng tỏ vẻ, vô luận Lạc Y trải qua bao nhiêu kỳ động dục, đều cảm thấy được thực khủng khiếp Q 口 Q!
Thời gian bỏ trống cuối tuần đều là học sinh tự mình sắp xếp, Hạ Lăng cùng hai người Viên Triệt, Lăng Tiêu đều chen chúc ở bên trong phòng huấn luyện cơ giáp, luyện tập còn chưa bắt đầu, cả phòng huấn luyện liền kịch liệt lắc lư. Còn chưa có làm rõ ràng được chuyện gì đang xảy ra, Hạ Lăng liền xuyên thấu qua song sắt của phòng huấn luyện, thấy được một phi thuyền màu đen thực lớn bay ở phía trên học viện.
Liếc mắt một cái liền nhận ra phi thuyền kia là cái gì, Hạ Lăng thiếu chút nữa quỳ xuống.
Phi thuyền bị tạo thành bộ dạng thuyền hải tặc, ở trên boong thuyền hải tặc, có một nam nhân mặc đồng phục thuyền trưởng đang đứng. Nam nhân rất cao, một đầu tóc đen bị gió thổi tung có chút loạn, ánh mắt của ông bán híp, trên mặt không có nửa điểm biểu tình, lại làm cho người ta cảm thấy được một loại áp lực vô hình.
“Hạ thuyền trưởng, ông làm như vậy là có ý tứ gì?” Viện trưởng của Học viện quân sự Timya đứng ở chính giữa trung tâm học viện, lạnh lùng nói: “Là muốn tới học viện của chúng ta thị uy sao?”
“Không, ta chỉ là tới tìm người.” Hạ Kiệu Phong thời điểm nói tới tìm người, biểu tình như vậy trong nháy mắt trở nên ôn nhu xuống, nhưng mà lập tức lại hung tợn xoay người đối với người bên trong khoang thuyền của phi thuyền, quát: “Nghịch tử, còn không lăn ra đây cho ta?”
“Cha…” Sau đó nghe được thanh âm, trong khoang thuyền chậm rãi đi ra một người, gã có một đầu tóc màu đỏ, tóc mai trên trán cùng tóc dài ở đuôi bởi gì gió mà bị thổi bay cao, nhìn qua dị thường đẹp trai.
Hạ Kiệu Phong thấy Hạ Viêm đi ra, nhịn không được liền một quyền hung hăng đánh tới trên đầu của gã, Hạ Viêm đau tới kêu ngao một tiếng.
“Ngao cái gì mà ngao, đừng có giả bộ, nếu không phải mày đem Bạch Linh cho em trai mày, nó sẽ chạy?”
“Rõ ràng là đại ca! Là anh ấy bảo con đem Bạch Linh cho nhóc!”
Hạ Kiệu Phong nghe vậy, ánh mắt ngược lại dừng trên người Hạ Dật không biết từ lúc nào đã xuất hiện. Hạ Dật chọn mi, thản nhiên nói: “Bạch Linh là con tặng thì thế nào? Con chính là thích sủng em trai, lão nhân người có ý kiến?”
“…” Hạ Kiệu Phong hít sâu một hơi, ánh mắt cực kỳ hung ác, “Có sủng thì cũng là ta sủng, khi nào tới phiên mày, cái tên hỗn đản này!”
“Đó là em trai của con.”
“Đó là con của ta! Thân, có bản lĩnh thì mày cũng đi sinh một đứa đi!” Hạ Kiệu Phong dừng lại một hồi, mới tươi cười hớn hở nói: “Mày cùng với người vợ Alpha của mày sinh nổi được.”
“…”
Được, người một nhà đều tới đây! Hạ Lăng cảm thấy hắn vẫn là nên nhanh chóng chạy thoát mới tốt, lại không nghĩ rằng một đống người đang vây xem hải tặc tranh đấu nội bộ đã sớm bị dọa tới ngây người.
Hạ Kiệu Phong tùy tiện nhìn thoáng qua thủ hạ ở phía sau, tìm một tên trông thuận mắt, hô: “Mày, mới tới? Đi xuống túm một người lại đây cho ta! Hôm nay nhất định phải bắt bọn họ trao trả con ta trở về! Trước đó ta nhất định phải giáo huấn thật tốt hai tên nghịch tử này!”
“Dạ!” Hải tặc kia vừa nghe, vội vàng vội vàng lái một chiếc cơ giáp cấp B rời khỏi phi thuyền. Đầu tiên mắt liền thấy Hạ Lăng đang lén lút muốn chuồn êm: “Hắc, tiểu tử muốn chạy trốn, sẽ bắt mày!” Hạ Lăng còn chưa kịp phản ứng lại, cơ giáp thật lớn liền đem hắn chộp tới trong tay, mang về trên phi thuyền.
(╯‵□′)╯︵┻━┻ Mẹ nó! Như thế nào lại bị chộp được!
Viên Triệt cùng Lăng Tiêu thấy Hạ Lăng bị chộp đi, thời điểm muốn lái cơ giáp đuổi theo lại bị Lạc Y ngăn cản: “Hạ Lăng, cậu ta không có việc gì.”
….
“Lão đại, con tin bắt được rồi!”
Hạ Lăng vô cùng thê thảm bị tên hải tặc mới kia từ trong không trung đặt lên trên phi thuyền, cả người ghé vào trên boong tàu, đầu còn hướng về phía ba vị hải tặc người nhà vẫn đang mặt đỏ tai hồng tranh chấp trước mặt. Hắn chậm rãi nâng mặt lên, cực kỳ xấu hổ hướng ba người chào hỏi: “Này…”
Hạ Kiệu Phong: “…”
Hạ Dật: “…”
Hạ Viêm: “…”
Thời điểm Hạ Lăng tự cho là tri kỉ ôm Lạc Y đem vào trong phòng tắm, cả người đã không còn nửa điểm khí lực.
(╯‵□′)╯︵┻━┻ Mày đang đùa tao hả! Khí lực của Beta như thế nào chỉ một chút vậy? Hệ thống, mày phải cho tao một lời giải thích!
[╮(╯▽╰)╭ Sức mạnh cũng bởi vì người mà khác nhau, tôi tin tưởng, cho dù Player có biến thành Alpha thì sức mạnh của cậu cũng vẫn chỉ có một chút như vậy.]
… Mày đi ra đi ra, tao cam đoan không đánh chết mày.
Chờ Hạ Lăng cảm giác được bản thân nghỉ ngơi không sai biệt lắm, mới mở nước điều chỉnh độ ấm. Sau khi cho rằng độ ấm này không sai biệt lắm, Hạ Lăng mới hướng bên trong bồn tắm đổ nước vào. Kế tiếp chính là giúp Lạc Y cởi quần áo, sau đó đem y đặt vào bên trong bồn tắm… Mặc dù đã từng làm qua, không đúng, tuy rằng từng giúp Tô Vũ lau qua thân thể, nhưng mà còn tới trình độ cởi sạch toàn bộ a!
Nếu không hay là thôi, không tắm cho y nữa?
[Nhiệm vụ tùy cơ : Giúp mục tiêu công lược Lạc Y tắm rửa, thưởng cho tích phân.]
Hệ thống, nói đi, mày trừ bỏ hãm hại tao ra thì sẽ còn làm gì nữa.
[(づ ̄ ̄)づ Giúp cậu sống lại.]
Mày thắng! Đồ thích hãm hại người!
Vì tích phân kia, Hạ Lăng vẫn quyết định không để ý tới liêm sỉ, trực tiếp bắt đầu xé quần áo của Lạc Y, khiến cho quần áo của Lạc Y được hắn cởi xuống chẳng khác nào đồ bị chó gặm. Tuy rằng toàn bộ quá trình đều là hắn nhắm mắt làm xong, nhưng mà hắn vẫn có một loại cảm giác thập phần đau trứng.
Bởi vì sương mù trong phòng tắm rất dày, nhìn cũng chẳng rõ ràng, cho nên Hạ Lăng có thể mở to mắt giúp Lạc Y tắm rửa. Ngay tại khi hắn vui vẻ cầm sữa tắm muốn xoa lên người của Lạc Y, một bàn tay đột nhiên bắt lấy tay của hắn, khiến cho hắn sợ tới mức ngã xuống đất. Mông bị dập đất, hơn nữa cái gáy còn bị đập vào kim loại trên tưởng, đau tới mức khiến hắn kêu to.
“Cậu làm gì?” Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng của Lạc Y từ trên đỉnh đầu của Hạ Lăng vang lên. Nghe thấy thanh âm có thể biết được tâm tình của y không hề tốt, thậm chí có dấu hiệu của sự tức giận. Lạc Y cả người còn ngồi ở trong bồn tắm, nhưng mà có một nửa lộ ra bên ngoài, thực dễ dàng có thể xuyên qua sương mù nhìn thấy một tảng lớn da thịt từ rốn trở lên tới cổ.
Hạ Lăng còn do dự có nên nói hay không, bất quá nghĩ tới bản thân thực đơn thuần chỉ là muốn giúp y tắm rửa, liền tự cho là hợp tình hợp lý, đáp, “Nhìn toàn thân cậu toàn là mồ hôi, lại hôn mê bất tỉnh, cho nên tôi muốn giúp cậu tắm rửa.”
Nghe được câu trả lời của Hạ Lăng, Lạc Y trầm mặc một hồi rồi mới nói, “Cậu trước ra ngoài đi, tôi tự mình tắm rửa.”
Nếu Lạc Y đã tỉnh, Hạ Lăng cũng không mặt dày đi giúp y tắm rửa, chỉ có thể đi ra khỏi phòng tắm. Nhưng mà khi nghĩ tới tích phân kia, Hạ Lăng ngay tức khắc liền luống cuống.
Hệ thống, hệ thống, tích phân kia của tao coi như đạt được sao?
[Không thể nào, bởi vì Player cũng không có giúp được mục tiêu công lược tắm rửa xong. Nhưng mà xem ở phân lượng Player đã hoàn thành một nửa nhiệm vụ, tôi sẽ cấp cho Player tích phân trước. Hiện tại Player có tổng tích phân là .]
Hạ Lăng có thêm tích phân đương nhiên không nói thêm câu oán giận nào, nhảy một cái liền trở lại trên giường mình, đem đồ ăn vặt trộm giấu mang ra để ăn.
Lạc Y trong phòng tắm mở ra đôi mắt có màu đỏ như muốn xuất huyết, lẳng lặng nhìn đống quần áo đã bị xé rách tới khó coi kia, cuối cùng thở dài một hơi.
Xem ra y vẫn luôn sử dụng thuốc ức chế, đã muốn cùng những người đó giống nhau, bắt đầu xuất hiện vấn đề. Bởi vì kì động dục tới trước dự đoán, khiến cho y lần này không thể khống chế được bản thân, phải nhanh chóng nghĩ ra biện pháp mới được.
….
Hạ Lăng ăn xong đồ ăn vặt, phát hiện Lạc Y còn chưa đi ra. Nhìn thoáng qua cái giường mềm mại của mình, tròng mắt vừa chuyển, bắt đầu ở trên mặt giường lăn lăn.
Thực sự rất mềm a! Giường của thế giới tương lai quả nhiên khác hẳn! (≧▽≦)/~
Lạc Y xả sạch bọt biển trên người mình, đang chuẩn bị thay quần áo thì mới nhớ ra quần áo của bản thân không có lấy vào trong này. Y chỉ có thể quấn tạm một cái khăn mặt, tính toán trở về trên giường lấy quần áo. Bất quá ở sau khi y mở cửa ra, mắt nhìn thấy đầu tiên chính là Hạ Lăng đang lăn lộn bất diệc nhạc hồ (vui tới không để ý gì cả) ở trên giường. Y bắt đầu cảm thấy bản thân vẫn là nên sớm chuyển đổi lộ tuyến của phi thuyền thì tốt hơn.
Hạ Lăng sau khi lăn vài vòng rốt cuộc phát hiện ra Lạc Y đứng ở cửa phòng tắm vẫn đang nhìn mình, sau đó hắn liền cảm thấy được trời đang sụp xuống…
“Lạc Y, cậu nghe tôi giải thích…”
“Cậu muốn nói cái gì.”
“QAQ tôi chỉ cảm thấy giường này rất mềm, nhịn không được liền…”
“…” Lạc Y đi tới trước hành lý bởi vì bị Hạ Lăng lục lọi mà loạn hết cả lên, chọn một bộ quần áo liền xoay người đi trở về phía phòng tắm. Từ đầu tới cuối không liếc nhìn Hạ Lăng một cái.
QAQ Hệ thống làm sao bây giờ, tao không phải là bị Lạc Y ghét bỏ đấy chứ?
[Player an tâm, mục tiêu công lược hiện tại còn chưa cùng Player có quan hệ tốt đẹp tới mức có thể xảy ra tình trạng ghét bỏ Player.]
Tao nghĩ nên phun một ngụm máu giết chết mày.
Hạ Lăng còn đang suy nghĩ như thế nào mới có thể vãn hồi cục diện, công cụ truyền tin ở trên tay đột nhiên vang lên. Không nghĩ tới sẽ có người hiện tại cùng mình trò chuyện, Hạ Lăng ấn vào công cụ truyền tin, trước mặt liền nhảy ra một màn hình chiếu D. Ở trên hình chiếu là một nam nhân có dáng đứng thẳng tắp, mặc một bộ đồng phục hải tặc màu đen. Nam nhân hé ra khuôn mặt vô cùng tuấn tú mang theo biểu cảm tức giận, góc cạnh rõ ràng. Từ Hạ Lăng nhìn xem, có thể thấy được khuôn mặt này không hề thua kém hơn bất cứ mục tiêu công lược nào của mình.
Mẹ kiếp!
Hạ Lăng sau khi nhìn thấy nam nhân liền bật người chạy ra khỏi khoang thuyền, tìm một địa phương không có ai, rồi mới nói, “Anh, anh như thế nào lại biết được dãy số của em!”
Nam nhân sau khi nhìn thấy Hạ Lăng, nguyên bản vẻ mặt nghiêm túc liền trở nên ôn nhu vô cùng, bất quá ngược lại lại cao giọng mắng, “Em cái tên hỗn đản này, đã chạy đi đâu vậy?”
“Em chỉ là đi ra ngoài chơi một chút thôi, sẽ không có việc gì.”
“Anh hiện tại đang tìm chỗ vị trí cập bến của phi thuyền mà em đang lẩn trốn. Em tốt nhất là nên cầu nguyện một chút không cần để bị anh bắt được, bằng không anh sẽ đem em mang về, nhân tiện cho nổ cái phi thuyền kia luôn đấy.”
“Anh, em có mang theo cơ giáp, sẽ không gặp chuyện không may đâu!”
“Anh lúc trước thời điểm tặng cho em cơ giáp cấp S đã nói như thế nào? Em hiện tại lấy nó để chạy trốn? Hạ Lăng, em đúng thật là rất tốt. Các người đi tra cho ta, xem vị trí thông tin của tinh tế bên kia ở đâu, ta nhất định phải tự mình bắt lấy tiểu hỗn đản này.”
Hạ Lăng còn muốn nói gì đó, nhưng mà hình chiếu trước mắt liền biến mất, làm cho hắn muốn chuyển thông tin ngược lại cũng đều bởi vì đủ các loại nguyên nhân mà không thể liên lạc được.
Xong đời! Làm sao bây giờ!
Tựa như trong lời nói của Hạ Lăng vậy, vừa rồi người cùng hắn thông tin chính là anh trai của khối thân thể này, Hạ Dật. Có thể nhìn ra đó là một Alpha bị chứng đệ khống (yêu em trai quá mức), hơn nữa cả nhà bọn họ đều là hải tặc tinh tế. Từng có một đoạn thời gian bị điên cuồng truy nã, nhưng mà sau đó lại không biết bởi nguyên nhân gì, lệnh truy nã bị triệt tiêu. Quốc vương cùng Hoàng hậu của thủ đô tinh sau đó đã rất nhiều lần muốn mời bọn họ tới hoàng cung, hơn nữa nói là tổ chức yến hội để muốn giải thích, thế nhưng mà bọn họ một lần cũng không đi tới dự.
Nói tới bọn họ, hẳn là hải tặc sẽ có khả năng đi ngang qua trong vùng tinh hệ này.
Mấu chốt chính là ở ngay tại chỗ này, cả nhà hải tặc kia tất cả đều đem hắn trở thành tồn tại nghịch lân a! Trước kia bởi vì thích cơ giáp của thế giới này cho nên bảo Hạ Dật dạy cho bản thân cách thao tác như thế nào, sau đó Hạ Dật lại bị hắn lừa bịp, lấy được Bạch Linh – một cơ giáp cấp S tới trong tay. Nguyên nhân là vì mục tiêu công lược, cho nên mới dùng cơ giáp chạy tới nơi thật xa này để tìm Lạc Y. Nếu đúng như trong lời nói vừa rồi, lấy tính cách cao ngạo của Hạ Dật thì thật sự anh sẽ đem cả phi thuyền này cho nổ tung!
Chỉ có thể ôm tâm lý may mắn Hạ Dật không tìm được tới nơi này, Hạ Lăng đi từng bước trở về trong khoang thuyền. Lạc Y đã thay xong quần áo, đang ngồi ở trên giường, xem ra giống như đang đợi Hạ Lăng. Sau khi cửa khoang thuyền bị mở ra, Hạ Lăng liền bị ánh mắt mắt màu đỏ tươi của y nhìn chòng chọc, khiến cho sợ tới mức lông tơ ở sau lưng dựng hết cả lên.
“Chuyện tôi là Omega, tôi không mong muốn trừ bỏ hai người chúng ta ra sẽ có người thứ ba biết được.”
“Tôi sẽ không nói.”
“Hi vọng là như thế.” Lạc Y tạm dừng một hồi, mới nói tiếp, “Nhưng mà chuyện khi nãy thật sự phải cảm ơn cậu.”
[Mục tiêu công lược Lạc Y độ hảo cảm + , trước mắt tổng độ hảo cảm là .]
Thấy bản thân lại được tăng độ hảo cảm, Hạ Lăng cũng cảm thấy rất viên mãn. Nhưng mà vì để biểu đạt nghi hoặc của bản thân, hắn làm bộ dạng giống như thực lo lắng, nói, “Chỉ là, cậu là một Omega, dùng nhiều thuốc ức chế đối với thân thể của cậu sẽ không tốt. Cậu cũng nên biết, nếu tiếp tục dùng thêm thuốc ức chế, đợi tới ngày nào đó thuốc ức chế không thể kìm hãm lại được tiết tố trong cơ thể cậu, khi cậu động dục sẽ càng thêm khó khống chế hơn bình thường.”
“Chuyện của tôi, không cần cậu quản.”
[Mục tiêu công lược Lạc Y độ hảo cảm – , trước mắt tổng độ hảo cảm là .]
Cho mày lắm miệng, cho mày tò mò! Hạ Lăng thiếu chút nữa hướng trên mặt bản thân đánh cho một cái tát, nói nhiều hơn đều là đi tìm đường chết a.
Hai người liền cứ như vậy trầm mặc, không khí vô cùng xấu hổ. Nhưng mà giây tiếp theo, phi thuyền bắt đầu bị run lắc kịch liệt. Hạ Lăng còn chưa phản ứng lại, cả người liền từ trên giường của mình bị đụng tới trên tường bên kia.
Ngay sau đó, trong khoang thuyền hiện ra một cái hình chiếu thật lớn, thuyền trưởng hé ra vẻ mặt nhắn nhó, thoạt nhìn dường như đã xảy ra chuyện gì đó. Quả nhiên, giây tiếp theo khi ông ta mở miệng liền nói, “Các vị hành khách, chúng ta gặp một chút sự việc phiền toái. Vừa rồi khi phi thuyền kiểm tra đo lường thì phát hiện ra có một thuyền hải tặc theo sát chúng ta, hơn nữa còn hướng về chúng ta phóng đạn pháo…”
Thuyền trưởng còn chưa nói xong, trên hình chiếu nhảy ra một hình ảnh vòng tròn, rồi biến thành mặt của Hạ Dật. Trên mặt của anh mang theo tươi cười thập phần ôn nhu cùng sủng nịnh, nhẹ giọng nói, “Này, này này… các vị hành khách, xin chào nha, đây là hải tặc tinh tế. Chúng tôi không có ác ý, chỉ là muốn tìm một đứa nhỏ hư hỏng đang chạy trốn mà thôi.”
Hạ Dật hai tay chống cằm, lông mi cong dài hướng về phía trước nhếch lên, trong đáy mắt tuy mang theo ý cười nhưng lại hàm chứa một tia uy hiếp, “Nếu là đứa nhỏ không ngoan như vậy thì sẽ không tự mình đi ra, đúng không? Cho nên nói này, các người nếu không đem em trai thân ái của ta giao ra đây, vậy thì mời các người trở thành bụi bặm trong vùng tinh hệ này.”
Mẹ kiếp! Cái tên bệnh thần kinh này thực sự tìm tới đây! Hạ Lăng còn đang tự hỏi có nên hay không lấy ra Bạch Linh sau đó mang theo Lạc Y bỏ chạy thì nam nhân bên trong hình chiếu trước hết đã cười nói, “Em trai thân ái, không cần vọng tưởng mang theo Bạch Linh bỏ trốn. Bởi vì anh đã phong tỏa toàn diện chiếc phi thuyền này, cho nên em vẫn nên ngoan ngoãn theo anh trở về đi, bằng không anh sẽ nã pháo đấy.”
Ở giây tiếp theo sau khi Hạ Dật nói xong, cả phi thuyền đều vang lên tiếng chửi bậy, nhưng mà càng nhiều hơn đó là thanh âm khóc lóc. Hạ Lăng cắn môi, thời điểm bản thân vừa định đi ra, đột nhiên Lạc Y mở miệng nói, “Có đội tàu của quân đội tới.”