Bất quá chỉ dựa vào năm người cố gắng thì còn chưa đủ, Tô Vũ cùng Hạ Lăng cuối cùng triệu tập đại bộ phận người sống sót ở căn cứ lại. Nhìn người tới đều không sai biệt lắm, Tô Vũ cũng liền đi thẳng vào vấn đề mục đích trực tiếp cuối cùng của mình. Y cũng không cho rằng tất cả mọi người sẽ đều đồng ý giúp đỡ với suy nghĩ của y. Y cùng những người sống sót khác tuyên bố tin tức này có hai nguyên nhân. Một là bởi vì sợ sau khi lật đổ cầm quyền của Vương Hổ, sẽ có người ở sau lưng nhàn ngôn toái ngữ (những lời gây rối, có vài người không an phận sẽ sinh sự. Cho dù bọn họ cũng chán ghét Vương Hổ, cũng sẽ ở trước mặt mọi người nói vài lời tạp nham làm cho bọn hắn khó có thể quản lý. Hai là muốn thu mua lòng người, cũng may con đường lật đổ này được giảm thiểu rất nhiều trở ngại.
Bởi vì hai người bình thường thái độ đối đãi với những người sống soát khác đều là có thể giúp thì liền giúp, cho nên bọn họ đều đối với hai người có hảo cảm rất tốt. Ở sau khi biết được hai người có ý tưởng muốn lật đổ Vương Hổ, tuy rằng trầm mặc một hồi lâu nhưng mà sẽ luôn có người đầu tiên đứng ra, tận lực sẽ kéo thêm người thứ hai, người thứ ba, lôi kéo cả đám đông.
Nhưng có một số người cố tình như vậy, lẫn lộn ở trong đám người ủng hộ làm mọi các gây khó dễ, “Cậu dựa vào cái gì mà muốn chúng tôi giúp cậu? Nếu cậu sau khi cầm quyền mặc kệ sống chết của chúng tôi, thậm chí so với Vương Hổ còn vô dụng hơn thì làm sao bây giờ?”
Tô Vũ người này từ trước đến nay không nói những lời mạnh miệng, y chỉ nói bản thân đối với chuyện tình này đã nắm chắc. Đám người đang xao động lại an ổn xuống, ánh mắt của y cố ý vô tình đảo qua người ồn ào này, khóe miệng giơ lên thành một tia cười, nếu không phai ngốc đi theo Tô Vũ lâu dài, căn bản nhìn không ra ý tứ hàm xúc lạnh như băng ở bên trong: “Tôi, Tô Vũ, ở tại đây cam đoan, nếu tôi cầm quyền, nhất định sẽ không giống như Vương Hổ. Tôi tuy rằng không thể ngăn cản chuyện tình ngày đó phát sinh trên chợ, nhưng mà tôi sẽ kiên quyết đứng ở trên lập trường của bản thân để bảo hộ tất cả những người sống sót, không để cho mọi người bị xâm hại. Nếu các người nguyện ý tin tưởng tôi, như vậy tôi liền nhất định sẽ không làm cho mọi người thất vọng. Tôi không thể làm cho căn cứ biến thành cực mạnh, nhưng ít nhất có thể bảo hộ an nguy của mọi người. Sinh tử của các người nằm trong tay chính mình, chỉ cần các người nghĩ muốn, ai cũng không thể tổn thương các người, đem nhóm các người biến thành lương thực trong miệng.”
Một phen lời nói này của Tô Vũ đã khiến cho người sống sót duy trì y được uống một liều thuốc chấn an, mà những người mắt mù gây ồn ào kia không có nghe vào được bao nhiêu, ngược lại, lại bị ánh mắt của Tô Vũ dọa tới. Có một vài bạn, bạn nói tốt cho bọn họ thì bọn họ không nghe, bạn chỉ có thể sử dụng một ít phương pháp đặc biệt mới có thể trấn trụ bọn họ.
Vì đảm bảo lần lật đổ này thành công mà có thể giảm bớt tổn thất không cần thiết, Hạ Lăng từ hệ thống nơi đó trao đổi không ít súng ống. Vì mấy ngày nay toàn bộ tích phân đều là do xoát độ hảo cảm của người sống sót tới đầy cho nên lấy một tích phân đổi mười viên đạn xong, sau đó đem súng ống đưa hết cho những người sống sót có năng lực cộng thêm vài người có thể tín nhiệm. Có chút thời điểm hệ thống nhìn qua thích hãm hại, nhưng ở những thời khắc quyết định thì vẫn sẽ lưu lại cho bạn một con đường lui. Ít nhất Hạ Lăng cho rằng như vậy.
Hệ thống tỏ vẻ: Mới không cần Player lo nghĩ, chỉ là vì nhiệm vụ có thể thuận lợi hoàn thành mà thôi.
Ở buổi tối kế hoạch được thực thi, Tô Vũ cùng Hạ Lăng hai người đem theo năm dị năng giả đánh vào chỗ ở của Vương Hổ. Khi nhìn tới chỗ các loại nội y quần lót của phụ nữ rối loạn vứt lung tung, trên thảm còn ẩn ẩn dính một chất lỏng trắng đục, thân là hai cô gái duy nhất trong đội ngũ đều hét chói tai, đỏ mặt che hai mắt của mình.
Từ lầu hai còn truyền ra tiếng nam nữ hòa vào nhau phá ra thanh âm rên rỉ, Hạ Lăng người này từ nhỏ tới lớn đều chưa từng gặp qua trường hợp kích thích như vậy, lập tức liền ngây dại. Ba nam dị năng giả còn lại đều là biểu tình cực kỳ không được tự nhiên. Chỉ có Tô Vũ mặt không đổi sắc dắt tay của Hạ Lăng, “Mau tỉnh táo lại, loại thời điểm này hẳn là càng phải cẩn thận.”
Hạ Lăng cảm thấy được bản thân không còn mặt mũi gặp, đi theo phía sau của Tô Vũ, đỏ mặt. Ở lúc Tô Vũ dừng lại chút thì đụng vào phía sau lưng y cũng chưa phát hiện ra. Tô Vũ thở dài một hơi, đứng ở trước cửa phòng của Vương Hổ, một cước đá thật mạnh vào cửa phòng, đập vào mắt chính là Vương Hổ cùng hai tỷ muội xinh đẹp đang ở cùng một chỗ với nhau. Thân thể trắng bóng cùng làn da tối sắc trộn lẫn cùng một chỗ, có vẻ… có phần cảm giác thích hợp.
Tô Vũ cau mày, thừa dịp Hạ Lăng một khắc tinh thần còn chậm chạp, che lại mắt của hắn. Hạ Lăng chỉ nghe thấy thanh âm hai khối thân thể da thịt va chạm, vừa định ngẩng đầu thì ánh mắt đã bị che khuất, lập tức phát ra tiếng bất mãn, “Để làm gì a? Đã xảy ra chuyện gì?”
Tô Vũ không nói chuyện, đối với ba nam nhân dị năng giả kia ra hiệu một chút, ba người lúc này mới vội vàng tiến lên đem Vương Hổ từ trên giường tha xuống. Vương Hổ lúc này mới phát hiện trong phòng của mình thoáng chốc đã nhiều ra bảy người. Vừa định tức giận dùng dị năng khiến cho những người gặp chút giáo huấn liền cảm giác được phía sau gáy một trận đau đớn, liền hôn mê bất tỉnh.
Mặc kệ hai cô gái xinh đẹp kia kêu cỡ nào lớn tiếng, Tô Vũ lôi kéo Hạ Lăng nhanh chóng rời khỏi chỗ ở của Vương Hổ. Tô Vũ chỉ cảm thấy trong phòng kia đều là mùi ghê tởm, ra khỏi phòng mới cảm giác được không khí trong sạch trở lại. Trợ thủ đắc lực của Vương Hổ biết được Vương Hổ bị bắt, sau đó tiến tới cứu người thì cũng bị Tô Vũ cùng Hạ Lăng liên hợp bắt giữ.
Biến cố cả một đêm, căn cứ trực tiếp thay đổi người cầm quyền. Tô Vũ thượng vị, đại đa số mọi người đều đồng ý, người sống sót dùng súng ống do Hạ Lăng đưa cho bản thân, cũng bắn chết được không ít nanh vuốt có ý đồ phản kháng của Vương Hổ. Những người này đổi lại ở trước kia đều là những kẻ thường ỷ thế hiếp người, không ít người đều chịu qua bọn họ ức hiếp, hiện tại có năng lực phản kháng, tự nhiên là tràn ngập hưng phấn.
Tô Vũ ở tại trên quảng trường để cho nhóm người sống sót tự chủ xử lý Vương Hổ cùng thủ hạ của gã. Vương Hổ đã sớm khiến cho dân chúng phẫn nộ trực tiếp bị người dùng dao nhỏ đâm chết. Trên người không biết bị đâm bao nhiêu đao, da thịt bong róc, có người chưa hết giận mượn một thứ giống móc câu, đặt trên da thịt của Vương Hổ, sau đó hung hăng đem một miếng thịt của gã kéo xuống. Vương Hổ khóc hô cầu xin tha thứ, nhưng mà làm sao có thể đủ để bình ổn cỗ tức giận điên cuồng của những người sống sót có thân nhân bị gã ăn thịt? Gã sớm sau khi ăn thịt người nên nghĩ tới kết cuộc của bản thân mới đúng.
Thẳng tới sau khi Tô Vũ cầm quyền, Hạ Lăng mới biết được tên căn cứ này là căn cứ người sống sót của huyện Thanh Dục. Tên nghe thế nào cũng thấy thật cao lớn.
Thời điểm nghe tới hệ thống nêu lên hoàn thành nhiệm vụ chính thành lập căn cứ người sống sót, hơn nữa còn khiến cho Tô Vũ trở thành người cầm quyền của căn cứ, đạt được 2000 tích phân, Hạ Lăng mới thở phào nhẹ nhõm một hơi. Cuối cùng đem vận mệnh của Tô Vũ trở về quỹ đạo, như vậy không quá lâu nữa hẳn là có thể chấm dứt ở thế giới này.
Tô Vũ quản lý căn cứ đều có phương án của chính mình, cố tình những phương án này còn hợp với tâm ý của người sống sót. Vài người cố ý nói ngược lại lòng mình, nhiều người duy trì, cũng có không ít người sống sót mới tiến vào căn cứ, Tô Vũ xem đúng thời cơ liền thành lập ra đội ngũ giết tang thi, thu dị năng giả rộng rãi cùng người thường có năng lực. Người tới gia nhập không ít, một đám được Tô Vũ thẩm tra xử lý qua, cuối cùng để lại năm mươi người sống sót đứng đầu. Trong năm mươi người này, dị năng giả hệ quang liền chiếm hơn phân nữa, Tô Vũ cũng không nghĩ tới trong căn cứ lại có nhiều dị năng giả như vậy, đây đối với y mà nói không thể nghi ngờ là một tin tức tốt.
Thời gian như như vậy mà trôi qua, trong nháy mắt đã vượt qua hai năm. Tô Vũ đối với Hạ Lăng độ hảo cảm lên tới gần 90 lại không tăng lên nữa. Mặc cho Hạ Lăng lại như thế nào để xoát hảo cảm thì cũng đều không tăng lên. Hạ Lăng hỏi hệ thống là chuyện gì xảy ra, hệ thống cũng không chịu nói. Hai năm này dị năng của Hạ Lăng cùng Tô Vũ đã nhảy lên cấp năm, muốn tìm dị năng giả cùng cấp với bọn hắn chỉ sợ là thật sự không có. Căn cứ của huyện Thanh Dục ở trong tay của Tô Vũ đã trở thành một căn cứ lớn, thời điểm mỗi khi thấy Tô Vũ cùng Hạ Lăng mang theo đội viên của đội ngũ giết tang thi ra ngoài để tiêu diệt tang thi, Hạ Lăng tổng thể có thể nghe được một ít muội tử (em gái vụng trộm đoàn luận một chút về quan hệ của hắn cùng Tô Vũ.
Tỷ như một ít: “Các người xem, Tô Vũ cùng Hạ Lăng luôn như hình với bóng, tôi cảm thấy được đó, hai người bọn họ khẳng định là cái quan hệ kia.”
“Tôi cảm thấy Hạ Lăng là thụ.”
“+ 1.”
“+ 2.”
“+ 3.”
“+ số chứng minh thư.”
Mỗi lần nghe thấy mấy cái này, Hạ Lăng thực muốn hỏi mấy muội tử này rốt cuộc làm sao nhìn ra được bọn hắn là loại quan hệ kia a Tuy rằng hắn đúng là phải xoát độ hảo cảm của Tô Vũ, nhưng mà hắn không phải đồng tính luyến ái a Còn có vì cái gì nói hắn là thụ Hắn mới không cần làm người ở dưới có được hay không Tô Vũ nghe xong oán giận của Hạ Lăng, luôn mỉm cười xoa tóc của Hạ Lăng, bảo hắn không cần nghĩ loạn, nhưng mà Hạ Lăng vẫn như trước có thể cảm giác được loại tâm tình có tên là vui vẻ này của Tô Vũ (:3∠
Rốt cuộc có một ngày, hệ thống sau một thời gian thật lâu không có đề ra nhiệm vụ đột nhiên đi ra.
[Nhiệm vụ cưỡng chế: Đối với Tô Vũ nói: “Tô Vũ, tôi thích anh, tôi muốn sinh hầu tử cho anh”, hạn trong một giờ, thất bại sẽ bị Tô Vũ ba ba ba.]
Hạ Lăng nghĩ tới bản thân bị sinh ra huyễn thính: ….. Hệ thống, tao vừa rồi giống như không nghe thấy âm thanh, mày lặp lại lần nữa coi?
(huyễn thính: tai nghe thấy ảo giác
[Player không cần giả ngu, lời nói mới vừa rồi đều là sự thật, bây giờ còn 59 phút thời gian. Thỉnh Player chú ý.]
Sau đó, Tô Vũ liền thấy Hạ Lăng lấy một loại tư thế không hề tự nhiên, muốn nói lại thôi nhìn y. Tô Vũ không biết Hạ Lăng muốn làm cái gì, từ bàn công tác ngẩng đầu lên, nhìn thấy ánh mắt của Hạ Lăng, bên trong có một chút xấu hổ, do dự lại có tâm tình gì đó khác, “Làm sao vậy, Hạ Lăng?”
“Tôi…” Lời nói không có liêm sỉ như vậy thật sự không là nói ra được khỏi miệng a QAQ hệ thống thể hay không buông tha cho tao
[Player thỉnh chú ý còn có thời gian 30 phút.]
Hạ Lăng cũng không quản cái gì liêm sỉ hay không liêm sỉ gì đó, dậm một chân, nhắm một mắ, cắn răng một cái: “Tô Vũ, tôi thích anh, tôi muốn sinh đứa nhỏ cho anh.”
Tô Vũ: …
Tô Vũ bị Hạ Lăng làm kinh sợ tới nửa ngày mới phản ứng lại, giả vờ ho khan vài tiếng: “Cái kia… cậu là đang thổ lộ sao?”
QAQ đây là hệ thống bức tôi, anh có thể làm bộ như không nghe thấy, thật sự Tô Vũ đợi nữa ngày không có nghe thấy Hạ lăng trả lời mình, y ngẩng đầu, liền thấy Hạ Lăng vẻ mặt biểu tình khóc không ra nước mắt. Mặc dù có chút kỳ quái, nhưng mà vẫn từ trên ghế đứng lên, đi tới trước, nhẹ nhàng ôm lấy Hạ Lăng, “Thật có lỗi, anh đột nhiên muốn thu hồi lời nói trước kia của mình. Anh không muốn chúng ta làm bằng hữu, Hạ Lăng anh thích em, thật sự thích.”
[Mục tiêu công lược Tô Vũ, độ hảo cảm + 5, tổng độ hảo cảm 95.]
Σ(っ°Д°;っnguyên lai chỉ cần bày tỏ là có thể tăng độ hảo cảm sao Mệt hắn còn vẫn cố xoát độ hảo cảm lâu như vậy mà chẳng tăng lên Nguyên lai là có thể thổ lộ, đáng giận, hệ thống mày cái đồ thích hãm hại, vì cái gì không nói cho tao biết
[Là tự bản thân Player ngốc ←← quản tôi cái gì.]
Cứ như vậy, Tô Vũ cùng Hạ Lăng tiến vào một loại hình thực có tên là nói chuyện tình ái, nhưng mà loại cảm tình này dị thường quỷ dị, ngay cả lúc khuôn mặt nhỏ nhắn bị hôn cũng đều thấy rằng thật sự cảm giác quá mức làm cho người ta đau trứng vạn phần.
Tô Vũ thật vất vả cố lấy dũng khí đem Hạ Lăng đặt ở trên bàn trong văn phòng của mình, đem hai tay của Hạ Lăng nâng lên phía trên đầu của hắn, sau đó hung hăng hôn ở trên môi của Hạ Lăng. Tô Vũ trước kia chưa từng cùng người khác hôn môi, cho nên căn bản là không biết hôn môi như thế nào. Đều là các loại hết cắn rồi lại liếm, Hạ Lăng bị Tô Vũ cắn tới thiếu chút nữa đau tới khóc không nổi.
Nhưng mà người đã được định trước sẽ làm công chung quy cũng sẽ một chút năng lực, tại nơi nào đó lơ đãng liền sẽ phát hiện ra kinh nghiệm. Mà Tô Vũ chính là như vậy mà tìm được phương pháp, đem đầu lưỡi với vào trong khoang miệng của Hạ Lăng, cuốn lấy đầu lưỡi của Hạ Lăng, bắt đầu tiên hành một lần hôn mới. Sau đó tay của Tô Vũ bắt đầu ở trên người Hạ Lăng mà chạy loạn, hai tay của Hạ Lăng bị Tô Vũ gắt gao túm lấy, căn bản là không có biện phát phản kháng, “Ngô… ngô ngô…”
QAQ Tô Vũ nam thần, cầu buông tha, tôi còn chưa có chuẩn bị tốt a a a a
Tô Vũ nhận ra phản kháng của Hạ Lăng, giọng nói mang theo trấn an nói: “Không có việc gì, tin tưởng anh…” Ở lúc tay của y tiến nhập vào giữa đùi của Hạ Lăng, đột nhiên tiếng đập cửa vang lên khiến cho hai người đều kinh ngạc một chút. Tô Vũ vốn định làm bộ như không có ai ở bên trong, nhưng mà cố tình người ở ngoài cửa càng ra sức liều mạng, “Lão đại mở cửa a, có chuyện trọng yếu Mau mở cửa”
Tô Vũ không cam tâm buông Hạ Lăng ra, sửa sang lại quần áo xô lệch của Hạ Lăng do chính mình kéo ra, lại cài lại khuy áo của mình, đảm bảo hai người nhìn qua đều là bộ dáng bình thường sau đó mới ra mở cửa. Ngoài cửa Vương Vũ muốn truyền lời nhìn thấy Tô Vũ hé ra khuôn mặt đen xì, thiếu chút nữa bị dọa khóc. Không rõ lão đại nhà mình cái gì mà tâm tình không tốt, Vương Vũ thở cũng không dám thở mạnh, đem tư liệu đưa cho Tô Vũ.
Tô Vũ tiếp nhận tư liệu, sau khi qua loa xem xong vốn là khuôn mặt đen xì nay càng đen thêm vài phần. Hạ Lăng cũng phát hiện ra Tô Vũ không thích hợp, cầm lấy tư liệu xem xong mới ý thức được quyền sách này sắp tới hồi kết thúc.
Đúng vậy, trên tư liệu viết tại huyện Hải Phong cách căn cứ huyện Thanh Dục không xa phát hiện ra một loại sinh vật biến dị. Cái loại sinh vật biến dị này cùng tổ ong giống nhau, có những lỗ hổng to nhỏ, ở miệng những lỗ hổng máu chảy đầm đìa, thường thường sẽ có một ít loài sâu có hình thù kỳ quái đi ra. Những con sâu này sẽ đi loạn xung quanh, có vài con sẽ tiến vào trong nước, có chút sẽ ký sinh trên người của động vật hoặc là các địa phương nào đó khác. Động vật bị loại sâu này ký sinh qua không bao lâu sẽ chết, thời điểm tỉnh lại sẽ biến thành tang thi.
Hơn nữa xung quanh cái sinh vật biến dị, còn có một số lượng lớn tang thi cấp năm. Thời điểm tang thi tới cấp ba đã có trí tuệ, tang thi cấp năm đã có khống chế những tang thi khác, cấp tám liền có lối suy nghĩ gần giống như con người, cấp mười liền giống như người, không có gì khác biệt quá lớn. Nhìn thấy loại sâu như thế này, hơn nữa xung quanh còn có tang thi cấp năm lấy tư thái giống như bảo vệ, nếu không đoán sai, thứ này chính là nguyên nhân rò rỉ gây ra bệnh độc lây nhiễm.
Ở sau khi Tô Vũ cùng Hạ Lăng biết được sinh vật biến dị này. Có không ít căn cứ người sống sót cũng đồng dạng chiếm được tin tức, nếu thuyết phục được nhân loại có thể đoàn kết đứng lên tiêu diệt sinh vật biến dị kia, nguy cơ của tang thi liền có thể giải quyết Cái này chẳng khác nào một quả bom nặng ném vào trong hồ nước yên tĩnh, nổ tung, nhấc lên một tầng sóng lớn.
Bất quá chỉ dựa vào năm người cố gắng thì còn chưa đủ, Tô Vũ cùng Hạ Lăng cuối cùng triệu tập đại bộ phận người sống sót ở căn cứ lại. Nhìn người tới đều không sai biệt lắm, Tô Vũ cũng liền đi thẳng vào vấn đề mục đích trực tiếp cuối cùng của mình. Y cũng không cho rằng tất cả mọi người sẽ đều đồng ý giúp đỡ với suy nghĩ của y. Y cùng những người sống sót khác tuyên bố tin tức này có hai nguyên nhân. Một là bởi vì sợ sau khi lật đổ cầm quyền của Vương Hổ, sẽ có người ở sau lưng nhàn ngôn toái ngữ (những lời gây rối, có vài người không an phận sẽ sinh sự. Cho dù bọn họ cũng chán ghét Vương Hổ, cũng sẽ ở trước mặt mọi người nói vài lời tạp nham làm cho bọn hắn khó có thể quản lý. Hai là muốn thu mua lòng người, cũng may con đường lật đổ này được giảm thiểu rất nhiều trở ngại.
Bởi vì hai người bình thường thái độ đối đãi với những người sống soát khác đều là có thể giúp thì liền giúp, cho nên bọn họ đều đối với hai người có hảo cảm rất tốt. Ở sau khi biết được hai người có ý tưởng muốn lật đổ Vương Hổ, tuy rằng trầm mặc một hồi lâu nhưng mà sẽ luôn có người đầu tiên đứng ra, tận lực sẽ kéo thêm người thứ hai, người thứ ba, lôi kéo cả đám đông.
Nhưng có một số người cố tình như vậy, lẫn lộn ở trong đám người ủng hộ làm mọi các gây khó dễ, “Cậu dựa vào cái gì mà muốn chúng tôi giúp cậu? Nếu cậu sau khi cầm quyền mặc kệ sống chết của chúng tôi, thậm chí so với Vương Hổ còn vô dụng hơn thì làm sao bây giờ?”
Tô Vũ người này từ trước đến nay không nói những lời mạnh miệng, y chỉ nói bản thân đối với chuyện tình này đã nắm chắc. Đám người đang xao động lại an ổn xuống, ánh mắt của y cố ý vô tình đảo qua người ồn ào này, khóe miệng giơ lên thành một tia cười, nếu không phai ngốc đi theo Tô Vũ lâu dài, căn bản nhìn không ra ý tứ hàm xúc lạnh như băng ở bên trong: “Tôi, Tô Vũ, ở tại đây cam đoan, nếu tôi cầm quyền, nhất định sẽ không giống như Vương Hổ. Tôi tuy rằng không thể ngăn cản chuyện tình ngày đó phát sinh trên chợ, nhưng mà tôi sẽ kiên quyết đứng ở trên lập trường của bản thân để bảo hộ tất cả những người sống sót, không để cho mọi người bị xâm hại. Nếu các người nguyện ý tin tưởng tôi, như vậy tôi liền nhất định sẽ không làm cho mọi người thất vọng. Tôi không thể làm cho căn cứ biến thành cực mạnh, nhưng ít nhất có thể bảo hộ an nguy của mọi người. Sinh tử của các người nằm trong tay chính mình, chỉ cần các người nghĩ muốn, ai cũng không thể tổn thương các người, đem nhóm các người biến thành lương thực trong miệng.”
Một phen lời nói này của Tô Vũ đã khiến cho người sống sót duy trì y được uống một liều thuốc chấn an, mà những người mắt mù gây ồn ào kia không có nghe vào được bao nhiêu, ngược lại, lại bị ánh mắt của Tô Vũ dọa tới. Có một vài bạn, bạn nói tốt cho bọn họ thì bọn họ không nghe, bạn chỉ có thể sử dụng một ít phương pháp đặc biệt mới có thể trấn trụ bọn họ.
Vì đảm bảo lần lật đổ này thành công mà có thể giảm bớt tổn thất không cần thiết, Hạ Lăng từ hệ thống nơi đó trao đổi không ít súng ống. Vì mấy ngày nay toàn bộ tích phân đều là do xoát độ hảo cảm của người sống sót tới đầy cho nên lấy một tích phân đổi mười viên đạn xong, sau đó đem súng ống đưa hết cho những người sống sót có năng lực cộng thêm vài người có thể tín nhiệm. Có chút thời điểm hệ thống nhìn qua thích hãm hại, nhưng ở những thời khắc quyết định thì vẫn sẽ lưu lại cho bạn một con đường lui. Ít nhất Hạ Lăng cho rằng như vậy.
Hệ thống tỏ vẻ: Mới không cần Player lo nghĩ, chỉ là vì nhiệm vụ có thể thuận lợi hoàn thành mà thôi.
Ở buổi tối kế hoạch được thực thi, Tô Vũ cùng Hạ Lăng hai người đem theo năm dị năng giả đánh vào chỗ ở của Vương Hổ. Khi nhìn tới chỗ các loại nội y quần lót của phụ nữ rối loạn vứt lung tung, trên thảm còn ẩn ẩn dính một chất lỏng trắng đục, thân là hai cô gái duy nhất trong đội ngũ đều hét chói tai, đỏ mặt che hai mắt của mình.
Từ lầu hai còn truyền ra tiếng nam nữ hòa vào nhau phá ra thanh âm rên rỉ, Hạ Lăng người này từ nhỏ tới lớn đều chưa từng gặp qua trường hợp kích thích như vậy, lập tức liền ngây dại. Ba nam dị năng giả còn lại đều là biểu tình cực kỳ không được tự nhiên. Chỉ có Tô Vũ mặt không đổi sắc dắt tay của Hạ Lăng, “Mau tỉnh táo lại, loại thời điểm này hẳn là càng phải cẩn thận.”
Hạ Lăng cảm thấy được bản thân không còn mặt mũi gặp, đi theo phía sau của Tô Vũ, đỏ mặt. Ở lúc Tô Vũ dừng lại chút thì đụng vào phía sau lưng y cũng chưa phát hiện ra. Tô Vũ thở dài một hơi, đứng ở trước cửa phòng của Vương Hổ, một cước đá thật mạnh vào cửa phòng, đập vào mắt chính là Vương Hổ cùng hai tỷ muội xinh đẹp đang ở cùng một chỗ với nhau. Thân thể trắng bóng cùng làn da tối sắc trộn lẫn cùng một chỗ, có vẻ… có phần cảm giác thích hợp.
Tô Vũ cau mày, thừa dịp Hạ Lăng một khắc tinh thần còn chậm chạp, che lại mắt của hắn. Hạ Lăng chỉ nghe thấy thanh âm hai khối thân thể da thịt va chạm, vừa định ngẩng đầu thì ánh mắt đã bị che khuất, lập tức phát ra tiếng bất mãn, “Để làm gì a? Đã xảy ra chuyện gì?”
Tô Vũ không nói chuyện, đối với ba nam nhân dị năng giả kia ra hiệu một chút, ba người lúc này mới vội vàng tiến lên đem Vương Hổ từ trên giường tha xuống. Vương Hổ lúc này mới phát hiện trong phòng của mình thoáng chốc đã nhiều ra bảy người. Vừa định tức giận dùng dị năng khiến cho những người gặp chút giáo huấn liền cảm giác được phía sau gáy một trận đau đớn, liền hôn mê bất tỉnh.
Mặc kệ hai cô gái xinh đẹp kia kêu cỡ nào lớn tiếng, Tô Vũ lôi kéo Hạ Lăng nhanh chóng rời khỏi chỗ ở của Vương Hổ. Tô Vũ chỉ cảm thấy trong phòng kia đều là mùi ghê tởm, ra khỏi phòng mới cảm giác được không khí trong sạch trở lại. Trợ thủ đắc lực của Vương Hổ biết được Vương Hổ bị bắt, sau đó tiến tới cứu người thì cũng bị Tô Vũ cùng Hạ Lăng liên hợp bắt giữ.
Biến cố cả một đêm, căn cứ trực tiếp thay đổi người cầm quyền. Tô Vũ thượng vị, đại đa số mọi người đều đồng ý, người sống sót dùng súng ống do Hạ Lăng đưa cho bản thân, cũng bắn chết được không ít nanh vuốt có ý đồ phản kháng của Vương Hổ. Những người này đổi lại ở trước kia đều là những kẻ thường ỷ thế hiếp người, không ít người đều chịu qua bọn họ ức hiếp, hiện tại có năng lực phản kháng, tự nhiên là tràn ngập hưng phấn.
Tô Vũ ở tại trên quảng trường để cho nhóm người sống sót tự chủ xử lý Vương Hổ cùng thủ hạ của gã. Vương Hổ đã sớm khiến cho dân chúng phẫn nộ trực tiếp bị người dùng dao nhỏ đâm chết. Trên người không biết bị đâm bao nhiêu đao, da thịt bong róc, có người chưa hết giận mượn một thứ giống móc câu, đặt trên da thịt của Vương Hổ, sau đó hung hăng đem một miếng thịt của gã kéo xuống. Vương Hổ khóc hô cầu xin tha thứ, nhưng mà làm sao có thể đủ để bình ổn cỗ tức giận điên cuồng của những người sống sót có thân nhân bị gã ăn thịt? Gã sớm sau khi ăn thịt người nên nghĩ tới kết cuộc của bản thân mới đúng.
Thẳng tới sau khi Tô Vũ cầm quyền, Hạ Lăng mới biết được tên căn cứ này là căn cứ người sống sót của huyện Thanh Dục. Tên nghe thế nào cũng thấy thật cao lớn.
Thời điểm nghe tới hệ thống nêu lên hoàn thành nhiệm vụ chính thành lập căn cứ người sống sót, hơn nữa còn khiến cho Tô Vũ trở thành người cầm quyền của căn cứ, đạt được tích phân, Hạ Lăng mới thở phào nhẹ nhõm một hơi. Cuối cùng đem vận mệnh của Tô Vũ trở về quỹ đạo, như vậy không quá lâu nữa hẳn là có thể chấm dứt ở thế giới này.
Tô Vũ quản lý căn cứ đều có phương án của chính mình, cố tình những phương án này còn hợp với tâm ý của người sống sót. Vài người cố ý nói ngược lại lòng mình, nhiều người duy trì, cũng có không ít người sống sót mới tiến vào căn cứ, Tô Vũ xem đúng thời cơ liền thành lập ra đội ngũ giết tang thi, thu dị năng giả rộng rãi cùng người thường có năng lực. Người tới gia nhập không ít, một đám được Tô Vũ thẩm tra xử lý qua, cuối cùng để lại năm mươi người sống sót đứng đầu. Trong năm mươi người này, dị năng giả hệ quang liền chiếm hơn phân nữa, Tô Vũ cũng không nghĩ tới trong căn cứ lại có nhiều dị năng giả như vậy, đây đối với y mà nói không thể nghi ngờ là một tin tức tốt.
Thời gian như như vậy mà trôi qua, trong nháy mắt đã vượt qua hai năm. Tô Vũ đối với Hạ Lăng độ hảo cảm lên tới gần lại không tăng lên nữa. Mặc cho Hạ Lăng lại như thế nào để xoát hảo cảm thì cũng đều không tăng lên. Hạ Lăng hỏi hệ thống là chuyện gì xảy ra, hệ thống cũng không chịu nói. Hai năm này dị năng của Hạ Lăng cùng Tô Vũ đã nhảy lên cấp năm, muốn tìm dị năng giả cùng cấp với bọn hắn chỉ sợ là thật sự không có. Căn cứ của huyện Thanh Dục ở trong tay của Tô Vũ đã trở thành một căn cứ lớn, thời điểm mỗi khi thấy Tô Vũ cùng Hạ Lăng mang theo đội viên của đội ngũ giết tang thi ra ngoài để tiêu diệt tang thi, Hạ Lăng tổng thể có thể nghe được một ít muội tử (em gái vụng trộm đoàn luận một chút về quan hệ của hắn cùng Tô Vũ.
Tỷ như một ít: “Các người xem, Tô Vũ cùng Hạ Lăng luôn như hình với bóng, tôi cảm thấy được đó, hai người bọn họ khẳng định là cái quan hệ kia.”
“Tôi cảm thấy Hạ Lăng là thụ.”
“+ .”
“+ .”
“+ .”
“+ số chứng minh thư.”
Mỗi lần nghe thấy mấy cái này, Hạ Lăng thực muốn hỏi mấy muội tử này rốt cuộc làm sao nhìn ra được bọn hắn là loại quan hệ kia a Tuy rằng hắn đúng là phải xoát độ hảo cảm của Tô Vũ, nhưng mà hắn không phải đồng tính luyến ái a Còn có vì cái gì nói hắn là thụ Hắn mới không cần làm người ở dưới có được hay không Tô Vũ nghe xong oán giận của Hạ Lăng, luôn mỉm cười xoa tóc của Hạ Lăng, bảo hắn không cần nghĩ loạn, nhưng mà Hạ Lăng vẫn như trước có thể cảm giác được loại tâm tình có tên là vui vẻ này của Tô Vũ (:∠
Rốt cuộc có một ngày, hệ thống sau một thời gian thật lâu không có đề ra nhiệm vụ đột nhiên đi ra.
[Nhiệm vụ cưỡng chế: Đối với Tô Vũ nói: “Tô Vũ, tôi thích anh, tôi muốn sinh hầu tử cho anh”, hạn trong một giờ, thất bại sẽ bị Tô Vũ ba ba ba.]
Hạ Lăng nghĩ tới bản thân bị sinh ra huyễn thính: ….. Hệ thống, tao vừa rồi giống như không nghe thấy âm thanh, mày lặp lại lần nữa coi?
(huyễn thính: tai nghe thấy ảo giác
[Player không cần giả ngu, lời nói mới vừa rồi đều là sự thật, bây giờ còn phút thời gian. Thỉnh Player chú ý.]
Sau đó, Tô Vũ liền thấy Hạ Lăng lấy một loại tư thế không hề tự nhiên, muốn nói lại thôi nhìn y. Tô Vũ không biết Hạ Lăng muốn làm cái gì, từ bàn công tác ngẩng đầu lên, nhìn thấy ánh mắt của Hạ Lăng, bên trong có một chút xấu hổ, do dự lại có tâm tình gì đó khác, “Làm sao vậy, Hạ Lăng?”
“Tôi…” Lời nói không có liêm sỉ như vậy thật sự không là nói ra được khỏi miệng a QAQ hệ thống thể hay không buông tha cho tao
[Player thỉnh chú ý còn có thời gian phút.]
Hạ Lăng cũng không quản cái gì liêm sỉ hay không liêm sỉ gì đó, dậm một chân, nhắm một mắ, cắn răng một cái: “Tô Vũ, tôi thích anh, tôi muốn sinh đứa nhỏ cho anh.”
Tô Vũ: …
Tô Vũ bị Hạ Lăng làm kinh sợ tới nửa ngày mới phản ứng lại, giả vờ ho khan vài tiếng: “Cái kia… cậu là đang thổ lộ sao?”
QAQ đây là hệ thống bức tôi, anh có thể làm bộ như không nghe thấy, thật sự Tô Vũ đợi nữa ngày không có nghe thấy Hạ lăng trả lời mình, y ngẩng đầu, liền thấy Hạ Lăng vẻ mặt biểu tình khóc không ra nước mắt. Mặc dù có chút kỳ quái, nhưng mà vẫn từ trên ghế đứng lên, đi tới trước, nhẹ nhàng ôm lấy Hạ Lăng, “Thật có lỗi, anh đột nhiên muốn thu hồi lời nói trước kia của mình. Anh không muốn chúng ta làm bằng hữu, Hạ Lăng anh thích em, thật sự thích.”
[Mục tiêu công lược Tô Vũ, độ hảo cảm + , tổng độ hảo cảm .]
Σ(っ°Д°;っnguyên lai chỉ cần bày tỏ là có thể tăng độ hảo cảm sao Mệt hắn còn vẫn cố xoát độ hảo cảm lâu như vậy mà chẳng tăng lên Nguyên lai là có thể thổ lộ, đáng giận, hệ thống mày cái đồ thích hãm hại, vì cái gì không nói cho tao biết
[Là tự bản thân Player ngốc ←← quản tôi cái gì.]
Cứ như vậy, Tô Vũ cùng Hạ Lăng tiến vào một loại hình thực có tên là nói chuyện tình ái, nhưng mà loại cảm tình này dị thường quỷ dị, ngay cả lúc khuôn mặt nhỏ nhắn bị hôn cũng đều thấy rằng thật sự cảm giác quá mức làm cho người ta đau trứng vạn phần.
Tô Vũ thật vất vả cố lấy dũng khí đem Hạ Lăng đặt ở trên bàn trong văn phòng của mình, đem hai tay của Hạ Lăng nâng lên phía trên đầu của hắn, sau đó hung hăng hôn ở trên môi của Hạ Lăng. Tô Vũ trước kia chưa từng cùng người khác hôn môi, cho nên căn bản là không biết hôn môi như thế nào. Đều là các loại hết cắn rồi lại liếm, Hạ Lăng bị Tô Vũ cắn tới thiếu chút nữa đau tới khóc không nổi.
Nhưng mà người đã được định trước sẽ làm công chung quy cũng sẽ một chút năng lực, tại nơi nào đó lơ đãng liền sẽ phát hiện ra kinh nghiệm. Mà Tô Vũ chính là như vậy mà tìm được phương pháp, đem đầu lưỡi với vào trong khoang miệng của Hạ Lăng, cuốn lấy đầu lưỡi của Hạ Lăng, bắt đầu tiên hành một lần hôn mới. Sau đó tay của Tô Vũ bắt đầu ở trên người Hạ Lăng mà chạy loạn, hai tay của Hạ Lăng bị Tô Vũ gắt gao túm lấy, căn bản là không có biện phát phản kháng, “Ngô… ngô ngô…”
QAQ Tô Vũ nam thần, cầu buông tha, tôi còn chưa có chuẩn bị tốt a a a a
Tô Vũ nhận ra phản kháng của Hạ Lăng, giọng nói mang theo trấn an nói: “Không có việc gì, tin tưởng anh…” Ở lúc tay của y tiến nhập vào giữa đùi của Hạ Lăng, đột nhiên tiếng đập cửa vang lên khiến cho hai người đều kinh ngạc một chút. Tô Vũ vốn định làm bộ như không có ai ở bên trong, nhưng mà cố tình người ở ngoài cửa càng ra sức liều mạng, “Lão đại mở cửa a, có chuyện trọng yếu Mau mở cửa”
Tô Vũ không cam tâm buông Hạ Lăng ra, sửa sang lại quần áo xô lệch của Hạ Lăng do chính mình kéo ra, lại cài lại khuy áo của mình, đảm bảo hai người nhìn qua đều là bộ dáng bình thường sau đó mới ra mở cửa. Ngoài cửa Vương Vũ muốn truyền lời nhìn thấy Tô Vũ hé ra khuôn mặt đen xì, thiếu chút nữa bị dọa khóc. Không rõ lão đại nhà mình cái gì mà tâm tình không tốt, Vương Vũ thở cũng không dám thở mạnh, đem tư liệu đưa cho Tô Vũ.
Tô Vũ tiếp nhận tư liệu, sau khi qua loa xem xong vốn là khuôn mặt đen xì nay càng đen thêm vài phần. Hạ Lăng cũng phát hiện ra Tô Vũ không thích hợp, cầm lấy tư liệu xem xong mới ý thức được quyền sách này sắp tới hồi kết thúc.
Đúng vậy, trên tư liệu viết tại huyện Hải Phong cách căn cứ huyện Thanh Dục không xa phát hiện ra một loại sinh vật biến dị. Cái loại sinh vật biến dị này cùng tổ ong giống nhau, có những lỗ hổng to nhỏ, ở miệng những lỗ hổng máu chảy đầm đìa, thường thường sẽ có một ít loài sâu có hình thù kỳ quái đi ra. Những con sâu này sẽ đi loạn xung quanh, có vài con sẽ tiến vào trong nước, có chút sẽ ký sinh trên người của động vật hoặc là các địa phương nào đó khác. Động vật bị loại sâu này ký sinh qua không bao lâu sẽ chết, thời điểm tỉnh lại sẽ biến thành tang thi.
Hơn nữa xung quanh cái sinh vật biến dị, còn có một số lượng lớn tang thi cấp năm. Thời điểm tang thi tới cấp ba đã có trí tuệ, tang thi cấp năm đã có khống chế những tang thi khác, cấp tám liền có lối suy nghĩ gần giống như con người, cấp mười liền giống như người, không có gì khác biệt quá lớn. Nhìn thấy loại sâu như thế này, hơn nữa xung quanh còn có tang thi cấp năm lấy tư thái giống như bảo vệ, nếu không đoán sai, thứ này chính là nguyên nhân rò rỉ gây ra bệnh độc lây nhiễm.
Ở sau khi Tô Vũ cùng Hạ Lăng biết được sinh vật biến dị này. Có không ít căn cứ người sống sót cũng đồng dạng chiếm được tin tức, nếu thuyết phục được nhân loại có thể đoàn kết đứng lên tiêu diệt sinh vật biến dị kia, nguy cơ của tang thi liền có thể giải quyết Cái này chẳng khác nào một quả bom nặng ném vào trong hồ nước yên tĩnh, nổ tung, nhấc lên một tầng sóng lớn.