Nó mở cửa bước vào phòng , mọi thứ bên trong làm nó choáng luôn , 1 căn phòng rộng với 2 giường ngủ 2 bên 1 trái một phải , Điều hòa có , tv có , tủ lạnh có , máy tính cũng có và tủ quần áo cũng có luôn . TRỜI ƠI !!! SAO SƯỚNG VẬY ???
Nó quăng cặp sách xuống sofa rồi nằm bụp cái xuống giường , cảm giác thoải mái bắt đầu ập đến , giường nó gần với chỗ ban công nên gió lộng rất mát , đang chuẩn bị nhắm mắt nhưng nhìn thấy từ phiá đối diện của ban công là một căn phòng rất đẹp , đẹp tới gấp đôi phòng nó . Mọi thứ trong căn phòng đó chỉ đơn giản một màu đen và trắng , chiếc giường đen trắng lộ ra vẻ cá tính và cuốn hút , tường sơn màu cũng rất đơn giản . Như là căn phòng này là được làm riêng chứ không phải theo tổ chức như các phòng bình thường . Phòng đó cũng có một ban công , nhờ có ban công nên khoảng cách giữa 2 phòng rất sát nhau , tưởng chừng như chỉ cần người nó cố dướn ra thì sẽ có thể bò sang được bên đó . Nó đi ra nhìn dáo dác mà không thấy chủ căn phòng đâu , nghĩ bụng lối sang dễ như thế ngu gì không sang coi thử xem là trong đó có gì hay ho . Biết đâu lại kiếm được cái gì hay hay để chơi thì vui .
Nó mang cái người trèo qua ban công , vượt biên sang ban công nhà bên kia . Cuộc vượt biên thành công , nó nhảy xuống phủi phủi tay , sau đó chống nạnh vẻ rất tự hào với công phu cao cường của mình chứ thực ra là có phải là xa đâu , 2 ban công cách nhau có mấy cm , trẻ con còn nhảy qua được nữa là .
Không bàn cãi với tâm tư nữa nó ngó vào căn phòng sáng chói mà lòng như lửa đốt , mắt dán chặt vào cái giường to chà bá kia .
- uồi , sao mà đẹp thế này .
Nó bất chấp con virus mang tên vô duyên đang chạy khắp người mình , chạy lên cả não mình mà bất chấp sờ soạng lung tung không thấy ngại , không hiểu sao mà lúc này nghĩ lại nó thấy hành động của mình lúc đó y hệt một con trộm đồ bị ngu . haizz
Quay lại thời điểm hiện tại nó vẫn đang dò xét căn phòng một cách tỉ mỉ mà sảng khoái , mà có nghĩ nào là trong phòng có ai không , chẳng qua dáo dác không thấy chủ phòng đâu nên nó mới qua thăm hàng xóm tí , tuy có hơi vô duyên nhưng chỉ cần là không có trong phòng thì khi mở cửa nhất định sẽ có tiếng động , nghe tiếng cạch khóa nó cũng có thể chạy ra ban công rồi đợi khi nào hắn vào trong đóng cửa thì lẻn lại , mọi thứ chỉ trong vòng 3-4 nốt nhạc thôi , hé hé .
Nó đi khắp căn phòng 1 lượt , sờ vào từng thứ một , cái giường đến cái tv , đến cái cốc , giống hệt đứa nhà quê mới lên tỉnh thấy gì cũng lạ mắt . Nó đi đến 1 cái bàn nhìn lên thì thấy một tấm ảnh , ban đầu nó nhìn thì cũng chỉ thấy một người con trai cực kỳ mỹ nam chứ căn bản cũng không quan tâm tại trước giờ nó chỉ luôn để ý đúng một mỹ nam mà ngày xưa nó đã thầm yêu mà thôi , nhưng đột nhiên mắt nó dừng lại đột xuất , nam thần trong bức ảnh này thực sự rất quen , chắc chắn nó nhớ không nhầm , nó đã từng gặp người này rồi .
Quay lại nhìn bức ảnh chằm chặp , nó chợt nhớ ra đây là tên mà Tiểu An đã nói nó nôn vào người hắn , sau đó nó còn gây sự với hắn . Ôi thần linh ơi !!! Sao lại xui vậy ??? cái tên điên này cũng học ở đây , mà đây hình như là phòng năm 2 , phòng vip . Trời ơi !!! Nó còn chưa kịp hoàn hồn trở lại thì tiếng lạch cạch phát ra từ trong phòng tắm . Tim nó giật thót cả lên !!! này này , đừng nói là tên đó đang ở trong nhà tắm nhá ...chắc không có chuyện đó đâu . Nó tự trấn an mình bằng một câu nói từ tận trong trí óc ,
-cái cờ mờ nó giờ này còn quan tâm tới chuyện đó được
Nó rủa thầm 1 câu rồi đang muốn đi ra ban công trốn về phòng thì đã quá muộn , bước chân còn chưa rời giường lớn được bao lâu thì cửa phòng tắm đột nhiên vang lên tiếng cạch , nó hết cách rồi .
Liều mình một phen nó làm một cước thật nhanh chóng , ngã một cái rồi bò tót vào gậm giường , chỉ mong sao là hắn sẽ không phát hiện và chỉ mong sao gậm giường không gián hay chuột gì hết , nó vừa nằm duỗi thẳng chân tay vừa cố gắng không gây ra tiếng động để hắn phát hiện .
Khổ thật !!! nó thân thầm trong lòng , tại sao cái mặt của nó lại vô sỉ như thế cơ chứ , ngang nhiên ngu dốt đi vào phòng con trai người ta , lại còn là cái tên mà nó đã gây thù chuốc oán mới cay chứ , đã thế bây giờ còn phải trốn dưới gầm giường một cách đau khổ như thế này T.T ...đời nhiều khi thật éo le làm sao ??? Trời thương nó đừng để nó gặp chuyện gì xấu mặt để bị nêu tên trước toàn thể bàn dân K.R , nó còn phải gọi điện cho mẹ mang đồ đến nữa , nó còn phải kết bạn nữa , nó còn phải chứng kiến nhiều cảnh lên cơn của những đứa điên trường này nữa , nó còn phải ...
Đang chắp tay cầu nguyện dưới gầm giường đột nhiên chân nó đạp phải cái gì đó đen mềm mềm , lại có lông , nó hoảng quá đột nhiên ngồi phắt dậy , đầu đập bụp cái vào giường
-AAAAAAA...ui ..mẹ nó
Nhận ra mình lỡ mồm hét quá to nó đưa tay bịt ngay miệng lại , nhưng cũng không thể tránh khỏi sự chú ý của hắn .
Đang chuẩn bị mặc quần áo thì nghe thấy tiếng hét của nó , hắn mới chậm rãi đi đến gầm giường , vẻ mặt hết sức thản nhiên ngó xuống phía dưới , vì gầm giường cũng khá rộng thêm phần hắn cúi người rất thấp lại nghiêng về phía nó nên nó dễ dàng thấy phần thân trên và loáng thoáng phái dưới là chiếc khăn trắng quấn quanh hông ...
Hắn nhìn nó đang trợn tròn mắt nhìn mình một cách sợ hãi và ngạc nhiên nhưng vẫn hết sức bình thản nói lên một chữ
-cô...?
- AAAA...
Nó lại lần nữa gào lên , người dịch ra phía sau nên lại bị đập phát nữa , choáng cả người
- ay yyy...
Nó day day cái trán và cái đầu vẫn còn đang đâu ê ẩm của mình
- đi ra đây cho tôi
Hắn nhìn nó , mắt lạnh băng , ra lệnh bằng cái giọng hết sức coi thường và như là đang sai khiến một đầy tớ . Nó vì quá ngại với cái hành động của mình nên cũng chẳng nói được câu nào nữa , chỉ đành im lặng mà chui ra khỏi gầm giường . Hắn liếc nó một cái rồi mới từ từ lên tiếng
- Thật không ngờ cái mặt cô lại dày như vậy , mò tới tận đây với tôi hay sao , có nhất thiết phải làm như thế không ???
Hắn nói với cái giọng hết sức đểu cáng , cầm cốc nước vừa uống vừa nói . Mắt vẫn liên tục liếc nó . Nó bất mãn với cái hành động khinh người này quá nên bức xúc nói luôn
- NÃO ANH CÓ BỊ LÚN KHÔNG ??? tên anh tôi còn chả biết mà theo vs chả đuổi cái gì , sở hữu cái mặt tiền đẹp , cậy đc nhiều gái theo mà nghĩ tôi cũng mê luôn hả ??? XÍ , ĐỪNG MƠ , bà đây trước giờ chưa lúc nào bị đổ vì mỹ nam cả ...
Nó nói với giọng trịnh thượng một tràng dài , mãi cho tới khi dừng lại con quỷ nhỏ trong người mới hiện lên trên đầu nó nói một câu '' bà chém à bà nội , có thật là chưa từng đổ vì anh nào không ??? '' thì chính lúc đó nó mới ý thức được hồi nãy mình toàn nói mấy điều vớ vẩn gì đâu không . Nhưng vì bận đáp lại con quỷ nhỏ trong đầu nên đột nhiên nó cũng tự dưng thốt ra '' cũng tại cái tên vô sỉ này '' . Nói xong nó lại ý thức được một màn ngại thối mũi đã diễn lần 2 . Hắn nghe nó lảm nhảm như vậy cũng không còn đủ sức mà nói nhiều , trước giờ hắn ghét nhất không có sự đồng ý của chủ phòng mà được vào tùy tiện , vậy mà lần này nó lại ngang nhiên đi vào phòng hắn như một kẻ đi ăn cướp .
- bây giờ cô có 2 lựa chọn , 1 là xin lỗi tôi và đền bù thiệt hại cho tôi bằng cách làm theo tất cả những gì tôi nói trong vòng 3 ngày . 2 là cô đi khỏi đây không xin lỗi , không làm gì và ngày mai cô sẽ nổi tiếng toàn trường với cái biệt danh GÁI BIẾN THÁI SỐ 1 K.R , và trên trang riêng của K.r cô sẽ có một bài báo không hay viết về việc cô đột nhập phòng tôi với ý định lấy cắp đồ .
- ngụy biện , tôi chẳng qua chỉ là muốn xem qua phòng anh thôi và cũng không hề có ý định ăn cắp đồ
- vậy cô nghĩ mọi người sẽ tn lời cô nói ...hahaha ...đúng là con nhỏ ngu ...ahahaha
Hắn ngồi trên chiếc ghế cầm ly nước cười sảng khoái nhìn nó , thậm chí là mặt đã quay đi đằng khác để cười .
-Hừ ! được lắm , mi dám chơi ta
Nó oán nhẹ một câu và nhanh tay lôi bảo bối màu xanh từ trong túi quần ra * ý là cái điện thoại * rồi đưa tay ra chụp ảnh hắn đang ngồi cười sặc sụa , trên người chỉ có riêng một chiếc khăn che đi ấy thôi ...
TÁCH...TÁCH ...
Nó dang 2 chân ra bò đi y hệt một con cua khắp phòng , chọn đủ góc chụp để chụp ảnh hắn , tách tập 1 rồi đến tách tập 2 , cho tới khi tách cái thứ 7 thì hắn mới phát hiện và tách cái thứ 8 liền nhìn thấy vẻ mặt đen xì như hòn than kia đang nhìn mình ...
éc ...nguy to rồi ...Nó than thầm trong lòng vì mình lại làm thêm điều ngu xuẩn nữa đối với cái thằng bự con kia , chết tiệt , hắn mà chạy đến đấm cho một cái thì có mà lăn quay ra đất ...
Nó biết ý cất nhanh cái máy rồi cười trừ một cái , sau đó gào lên
- CÁI THẰNG NÀY !!! RÕ RÀNG LÀ ANH UY HIẾP TÔI ...TÔI...TÔI CŨNG KHÔNG PHẢI CỐ TÌNH CHỤP ANH ĐÂU A~ , NHƯNG TẠI ANH BỨC NGƯỜI QUÁ ĐÁNG THÔI ĐÓ !!! BAI BAI , À CÒN NỮA , NẾU NHƯ ANH DÁM ĐĂNG TIN XẤU VỀ TÔI CỨ LIỆU TÔI SẼ ĐĂNG ...ĐĂNG CÁI ẢNH NÀY LÊN ĐÓ , CŨNG KHÔNG QUÊN KÈM THEO TỰA ĐỀ ĐỂ ANH NỔI TIẾNG VỚI BIỆT DANH MỸ NAM K.R BỊ BỆNH TỰ KỶ , ĐANG NGỒI CƯỜI MỘT MÌNH VÌ THẤY MÌNH QUÁ ĐẸP TRAI , BAI BAI ''
Nói rồi nó co cẳng chạy thật nhanh về phía ban công nhưng rất tiếc là không được , chân nó thì ngắn , chân hắn thì dài , hắn sải bước nhanh thật nhanh về phía nó , nó quay lại thì thấy hắn đang tiến sát đến mình thì sợ quá không để ý đến cái khăn ướt đằng sau , trượt chân ngã cái rầm , lúc này vì hắn đi hơi nhanh nên cũng chẳng còn cách nó bao nhiêu nên khi nó ngã người bị đẩy về phía hắn , chân đạp cái vào chân của hắn nên làm cả người hắn cũng đổ cái rầm xuống , tự nhiên nó thấy trán mình bị đập vào trán của người nào đấy đau vô kể , sau đó còn nhìn thấy trên mặt mình thật nhiều sao màu vàng . Môi đột nhiên truyền lại thứ cảm giác âm ấm , sau khi hoàn hồn nó mới nhận ra cái mặt của hắn đang bự chà bá xuất hiện trước mắt nó , gần thật gần , sát thật sát . Và điều tệ hại mà thần linh đã mang đến chính là ...hắn đã cướp đi nụ hôn đầu tiên của nó . Cái méo gì đây ???
...
hết chap 13
Nó mở cửa bước vào phòng , mọi thứ bên trong làm nó choáng luôn , căn phòng rộng với giường ngủ bên trái một phải , Điều hòa có , tv có , tủ lạnh có , máy tính cũng có và tủ quần áo cũng có luôn . TRỜI ƠI !!! SAO SƯỚNG VẬY ???
Nó quăng cặp sách xuống sofa rồi nằm bụp cái xuống giường , cảm giác thoải mái bắt đầu ập đến , giường nó gần với chỗ ban công nên gió lộng rất mát , đang chuẩn bị nhắm mắt nhưng nhìn thấy từ phiá đối diện của ban công là một căn phòng rất đẹp , đẹp tới gấp đôi phòng nó . Mọi thứ trong căn phòng đó chỉ đơn giản một màu đen và trắng , chiếc giường đen trắng lộ ra vẻ cá tính và cuốn hút , tường sơn màu cũng rất đơn giản . Như là căn phòng này là được làm riêng chứ không phải theo tổ chức như các phòng bình thường . Phòng đó cũng có một ban công , nhờ có ban công nên khoảng cách giữa phòng rất sát nhau , tưởng chừng như chỉ cần người nó cố dướn ra thì sẽ có thể bò sang được bên đó . Nó đi ra nhìn dáo dác mà không thấy chủ căn phòng đâu , nghĩ bụng lối sang dễ như thế ngu gì không sang coi thử xem là trong đó có gì hay ho . Biết đâu lại kiếm được cái gì hay hay để chơi thì vui .
Nó mang cái người trèo qua ban công , vượt biên sang ban công nhà bên kia . Cuộc vượt biên thành công , nó nhảy xuống phủi phủi tay , sau đó chống nạnh vẻ rất tự hào với công phu cao cường của mình chứ thực ra là có phải là xa đâu , ban công cách nhau có mấy cm , trẻ con còn nhảy qua được nữa là .
Không bàn cãi với tâm tư nữa nó ngó vào căn phòng sáng chói mà lòng như lửa đốt , mắt dán chặt vào cái giường to chà bá kia .
- uồi , sao mà đẹp thế này .
Nó bất chấp con virus mang tên vô duyên đang chạy khắp người mình , chạy lên cả não mình mà bất chấp sờ soạng lung tung không thấy ngại , không hiểu sao mà lúc này nghĩ lại nó thấy hành động của mình lúc đó y hệt một con trộm đồ bị ngu . haizz
Quay lại thời điểm hiện tại nó vẫn đang dò xét căn phòng một cách tỉ mỉ mà sảng khoái , mà có nghĩ nào là trong phòng có ai không , chẳng qua dáo dác không thấy chủ phòng đâu nên nó mới qua thăm hàng xóm tí , tuy có hơi vô duyên nhưng chỉ cần là không có trong phòng thì khi mở cửa nhất định sẽ có tiếng động , nghe tiếng cạch khóa nó cũng có thể chạy ra ban công rồi đợi khi nào hắn vào trong đóng cửa thì lẻn lại , mọi thứ chỉ trong vòng - nốt nhạc thôi , hé hé .
Nó đi khắp căn phòng lượt , sờ vào từng thứ một , cái giường đến cái tv , đến cái cốc , giống hệt đứa nhà quê mới lên tỉnh thấy gì cũng lạ mắt . Nó đi đến cái bàn nhìn lên thì thấy một tấm ảnh , ban đầu nó nhìn thì cũng chỉ thấy một người con trai cực kỳ mỹ nam chứ căn bản cũng không quan tâm tại trước giờ nó chỉ luôn để ý đúng một mỹ nam mà ngày xưa nó đã thầm yêu mà thôi , nhưng đột nhiên mắt nó dừng lại đột xuất , nam thần trong bức ảnh này thực sự rất quen , chắc chắn nó nhớ không nhầm , nó đã từng gặp người này rồi .
Quay lại nhìn bức ảnh chằm chặp , nó chợt nhớ ra đây là tên mà Tiểu An đã nói nó nôn vào người hắn , sau đó nó còn gây sự với hắn . Ôi thần linh ơi !!! Sao lại xui vậy ??? cái tên điên này cũng học ở đây , mà đây hình như là phòng năm , phòng vip . Trời ơi !!! Nó còn chưa kịp hoàn hồn trở lại thì tiếng lạch cạch phát ra từ trong phòng tắm . Tim nó giật thót cả lên !!! này này , đừng nói là tên đó đang ở trong nhà tắm nhá ...chắc không có chuyện đó đâu . Nó tự trấn an mình bằng một câu nói từ tận trong trí óc ,
-cái cờ mờ nó giờ này còn quan tâm tới chuyện đó được
Nó rủa thầm câu rồi đang muốn đi ra ban công trốn về phòng thì đã quá muộn , bước chân còn chưa rời giường lớn được bao lâu thì cửa phòng tắm đột nhiên vang lên tiếng cạch , nó hết cách rồi .
Liều mình một phen nó làm một cước thật nhanh chóng , ngã một cái rồi bò tót vào gậm giường , chỉ mong sao là hắn sẽ không phát hiện và chỉ mong sao gậm giường không gián hay chuột gì hết , nó vừa nằm duỗi thẳng chân tay vừa cố gắng không gây ra tiếng động để hắn phát hiện .
Khổ thật !!! nó thân thầm trong lòng , tại sao cái mặt của nó lại vô sỉ như thế cơ chứ , ngang nhiên ngu dốt đi vào phòng con trai người ta , lại còn là cái tên mà nó đã gây thù chuốc oán mới cay chứ , đã thế bây giờ còn phải trốn dưới gầm giường một cách đau khổ như thế này T.T ...đời nhiều khi thật éo le làm sao ??? Trời thương nó đừng để nó gặp chuyện gì xấu mặt để bị nêu tên trước toàn thể bàn dân K.R , nó còn phải gọi điện cho mẹ mang đồ đến nữa , nó còn phải kết bạn nữa , nó còn phải chứng kiến nhiều cảnh lên cơn của những đứa điên trường này nữa , nó còn phải ...
Đang chắp tay cầu nguyện dưới gầm giường đột nhiên chân nó đạp phải cái gì đó đen mềm mềm , lại có lông , nó hoảng quá đột nhiên ngồi phắt dậy , đầu đập bụp cái vào giường
-AAAAAAA...ui ..mẹ nó
Nhận ra mình lỡ mồm hét quá to nó đưa tay bịt ngay miệng lại , nhưng cũng không thể tránh khỏi sự chú ý của hắn .
Đang chuẩn bị mặc quần áo thì nghe thấy tiếng hét của nó , hắn mới chậm rãi đi đến gầm giường , vẻ mặt hết sức thản nhiên ngó xuống phía dưới , vì gầm giường cũng khá rộng thêm phần hắn cúi người rất thấp lại nghiêng về phía nó nên nó dễ dàng thấy phần thân trên và loáng thoáng phái dưới là chiếc khăn trắng quấn quanh hông ...
Hắn nhìn nó đang trợn tròn mắt nhìn mình một cách sợ hãi và ngạc nhiên nhưng vẫn hết sức bình thản nói lên một chữ
-cô...?
- AAAA...
Nó lại lần nữa gào lên , người dịch ra phía sau nên lại bị đập phát nữa , choáng cả người
- ay yyy...bg-ssp-{height:px}
Nó day day cái trán và cái đầu vẫn còn đang đâu ê ẩm của mình
- đi ra đây cho tôi
Hắn nhìn nó , mắt lạnh băng , ra lệnh bằng cái giọng hết sức coi thường và như là đang sai khiến một đầy tớ . Nó vì quá ngại với cái hành động của mình nên cũng chẳng nói được câu nào nữa , chỉ đành im lặng mà chui ra khỏi gầm giường . Hắn liếc nó một cái rồi mới từ từ lên tiếng
- Thật không ngờ cái mặt cô lại dày như vậy , mò tới tận đây với tôi hay sao , có nhất thiết phải làm như thế không ???
Hắn nói với cái giọng hết sức đểu cáng , cầm cốc nước vừa uống vừa nói . Mắt vẫn liên tục liếc nó . Nó bất mãn với cái hành động khinh người này quá nên bức xúc nói luôn
- NÃO ANH CÓ BỊ LÚN KHÔNG ??? tên anh tôi còn chả biết mà theo vs chả đuổi cái gì , sở hữu cái mặt tiền đẹp , cậy đc nhiều gái theo mà nghĩ tôi cũng mê luôn hả ??? XÍ , ĐỪNG MƠ , bà đây trước giờ chưa lúc nào bị đổ vì mỹ nam cả ...
Nó nói với giọng trịnh thượng một tràng dài , mãi cho tới khi dừng lại con quỷ nhỏ trong người mới hiện lên trên đầu nó nói một câu '' bà chém à bà nội , có thật là chưa từng đổ vì anh nào không ??? '' thì chính lúc đó nó mới ý thức được hồi nãy mình toàn nói mấy điều vớ vẩn gì đâu không . Nhưng vì bận đáp lại con quỷ nhỏ trong đầu nên đột nhiên nó cũng tự dưng thốt ra '' cũng tại cái tên vô sỉ này '' . Nói xong nó lại ý thức được một màn ngại thối mũi đã diễn lần . Hắn nghe nó lảm nhảm như vậy cũng không còn đủ sức mà nói nhiều , trước giờ hắn ghét nhất không có sự đồng ý của chủ phòng mà được vào tùy tiện , vậy mà lần này nó lại ngang nhiên đi vào phòng hắn như một kẻ đi ăn cướp .
- bây giờ cô có lựa chọn , là xin lỗi tôi và đền bù thiệt hại cho tôi bằng cách làm theo tất cả những gì tôi nói trong vòng ngày . là cô đi khỏi đây không xin lỗi , không làm gì và ngày mai cô sẽ nổi tiếng toàn trường với cái biệt danh GÁI BIẾN THÁI SỐ K.R , và trên trang riêng của K.r cô sẽ có một bài báo không hay viết về việc cô đột nhập phòng tôi với ý định lấy cắp đồ .
- ngụy biện , tôi chẳng qua chỉ là muốn xem qua phòng anh thôi và cũng không hề có ý định ăn cắp đồ
- vậy cô nghĩ mọi người sẽ tn lời cô nói ...hahaha ...đúng là con nhỏ ngu ...ahahaha
Hắn ngồi trên chiếc ghế cầm ly nước cười sảng khoái nhìn nó , thậm chí là mặt đã quay đi đằng khác để cười .
-Hừ ! được lắm , mi dám chơi ta
Nó oán nhẹ một câu và nhanh tay lôi bảo bối màu xanh từ trong túi quần ra ý là cái điện thoại rồi đưa tay ra chụp ảnh hắn đang ngồi cười sặc sụa , trên người chỉ có riêng một chiếc khăn che đi ấy thôi ...
TÁCH...TÁCH ...
Nó dang chân ra bò đi y hệt một con cua khắp phòng , chọn đủ góc chụp để chụp ảnh hắn , tách tập rồi đến tách tập , cho tới khi tách cái thứ thì hắn mới phát hiện và tách cái thứ liền nhìn thấy vẻ mặt đen xì như hòn than kia đang nhìn mình ...
éc ...nguy to rồi ...Nó than thầm trong lòng vì mình lại làm thêm điều ngu xuẩn nữa đối với cái thằng bự con kia , chết tiệt , hắn mà chạy đến đấm cho một cái thì có mà lăn quay ra đất ...
Nó biết ý cất nhanh cái máy rồi cười trừ một cái , sau đó gào lên
- CÁI THẰNG NÀY !!! RÕ RÀNG LÀ ANH UY HIẾP TÔI ...TÔI...TÔI CŨNG KHÔNG PHẢI CỐ TÌNH CHỤP ANH ĐÂU A~ , NHƯNG TẠI ANH BỨC NGƯỜI QUÁ ĐÁNG THÔI ĐÓ !!! BAI BAI , À CÒN NỮA , NẾU NHƯ ANH DÁM ĐĂNG TIN XẤU VỀ TÔI CỨ LIỆU TÔI SẼ ĐĂNG ...ĐĂNG CÁI ẢNH NÀY LÊN ĐÓ , CŨNG KHÔNG QUÊN KÈM THEO TỰA ĐỀ ĐỂ ANH NỔI TIẾNG VỚI BIỆT DANH MỸ NAM K.R BỊ BỆNH TỰ KỶ , ĐANG NGỒI CƯỜI MỘT MÌNH VÌ THẤY MÌNH QUÁ ĐẸP TRAI , BAI BAI ''
Nói rồi nó co cẳng chạy thật nhanh về phía ban công nhưng rất tiếc là không được , chân nó thì ngắn , chân hắn thì dài , hắn sải bước nhanh thật nhanh về phía nó , nó quay lại thì thấy hắn đang tiến sát đến mình thì sợ quá không để ý đến cái khăn ướt đằng sau , trượt chân ngã cái rầm , lúc này vì hắn đi hơi nhanh nên cũng chẳng còn cách nó bao nhiêu nên khi nó ngã người bị đẩy về phía hắn , chân đạp cái vào chân của hắn nên làm cả người hắn cũng đổ cái rầm xuống , tự nhiên nó thấy trán mình bị đập vào trán của người nào đấy đau vô kể , sau đó còn nhìn thấy trên mặt mình thật nhiều sao màu vàng . Môi đột nhiên truyền lại thứ cảm giác âm ấm , sau khi hoàn hồn nó mới nhận ra cái mặt của hắn đang bự chà bá xuất hiện trước mắt nó , gần thật gần , sát thật sát . Và điều tệ hại mà thần linh đã mang đến chính là ...hắn đã cướp đi nụ hôn đầu tiên của nó . Cái méo gì đây ???
...
hết chap