Máy bay xa dần thành phố ấy, tạm biệt những người thân bạn bè ở thành phố C để bay tới thành phố Z, bắt đầu một cuộc sống mới.
Tay Giản Ưu được Cận An nắm chặt, cô áy náy và cảm động nhìn anh, bình ổn tâm trạng của mình, nở nụ cười với anh, "Em không sao, chỉ là sẽ nhớ Raymon và Sulla thôi, đây là lần đầu tiên em xa ông bà như thế."
Giản Ưu cũng biết, người đàn ông bên cạnh mới là người bạn đời của cô, trong cuộc sống của chúng ta luôn có vô số những người khách qua đường, bạn bè xa lạ, thân nhân rời đi... Sự xuất hiện của từng người đều là sự sắp xếp tốt đẹp nhất của ông Trời, kể cả có là nhớ nhung, đau thương... Cuối cùng, quá khứ rồi sẽ qua đi, khi đau thương qua đi hãy nghĩ tới sau này, quan trọng nhất là những người vẫn còn đang ở bên cạnh mình.
Cận An vòng tay ôm cô, dành cho cô sức mạnh mà lúc này anh có thể cho, "Có anh đây rồi."
"Ừ." Cô nằm trong lòng anh, ngửi lấy hơi thở ấm áp của anh, tất nhiên có cả cậu nhóc đang ngủ say trong lòng cô. Bảy giờ máy bay cất cánh, cậu nhóc vẫn còn ngái ngủ, lên máy bay cái liền ngủ say, chẳng qua trước khi lên máy bay cũng khóc lóc tạm biệt Raymon và Sulla một hồi.
Ở nước Z, tối ngày mùng Chín tháng Mười Hai trên trang web Ansel và Wein tiếp nối nhau phát lên đoạn video rốt cuộc đã đưa tới bao nhiêu chấn động? Mấy ngày qua dù là trên ti vi, phát thanh, internet, báo chí đều là tin tức liên quan đến buổi biểu diễn chia tay vào ngày Hai Mươi tháng Mười Hai của Cận An.
Đêm hôm đó, trang web của Ansel bất hạnh sao lại bị lượng fan hâm mộ khổng lồ đánh sụp, video vừa xuất hiện, lượng người xem tăng vọt, không bao lâu liền vượt qua con số triệu, bây giờ số liệu đã khiến người ta khó mà tin được, rất nhiều người tin rằng, số lượng download và lượng lưu giữ sẽ đạt tới đỉnh điểm.
Fan hâm mộ sôi nổi chia sẻ đến các diễn đàn lớn, ngoại trừ thảo luận về hôn lễ của thần tượng, nhiều hơn hết là về lần chia tay này, họ vừa đau lòng vừa vui vẻ, đau lòng vì đây là lần chia tay chính thức, vui vẻ vì lại một lần nữa được thấy thần tượng bước lên sân khấu.
Bên trong công ty giải trí Phi Dương, giám đốc phòng kỹ thuật và phòng quan hệ công chúng đứng trước mặt Lâm Trường Ca thiếu chút nữa đã khóc, phòng kỹ thuật thì vì trang web mới sửa xong đã sụp, phòng quan hệ công chúng thì bị bên tin tức và fan hâm mộ làm phiền.
Lâm Trường Ca nghe bọn họ kể khổ, an ủi mấy câu rồi bảo bọn họ đi làm việc, hai vị giám đốc không nhận được đề xuất gì từ phía ông chủ, đành cam chịu số phận bận rộn.
Mắt Kiều Tấn Vũ nhìn theo hai vị giám đốc rời đi, nhìn sang Lâm Trường Ca nói: "Anh Lâm, lần này có phải Ansel đã tạo ra huyên náo quá lớn rồi không? Chẳng lẽ cậu ấy không nghĩ đến sự điên cuồng của fan hâm mộ?"
Anh ta vốn không đồng ý với việc công bố video hôn lễ, fan hâm mộ của Cận An rất có hành vi chết vì trung, dù thần tượng có đưa ra quyết định thế nào cũng ủng hộ vô điều kiện, huống hồ fan hâm mộ còn có những nhân tài quản lý rất có lực ảnh hưởng, cho nên fan hâm mộ của Cận An tuy điên cuồng nhưng trước sau vẫn duy trì sự bình tĩnh.
Có điều chuyện thần tượng kết hôn đối với fan hâm mộ còn kinh khủng hơn cả bom nguyên tử. Anh ta lo lắng fan hâm mộ vì vậy làm ra những hành động quá khích, cũng may bây giờ còn chưa nghe được những tin tức tự mình hại mình tự sát uy hiếp gì đấy, vậy nhưng trái tim Kiều Tấn Vũ vẫn không thể buông lỏng nổi.
Lâm Trường Ca cười trêu anh ta, "Tấn Vũ, cậu khẩn trương quá đấy, thoải mái đi nào. Sự việc điên cuồng hơn còn ở phía sau đấy..."
Khi Cận An nói với anh muốn về nước tổ chức buổi biểu diễn chia tay, Lâm Trường Ca mặc dù đau lòng, cảm thấy mất mát, niềm hy vọng vỡ tan, nhưng vẫn ủng hộ quyết định của anh, lại nghe Cận An nói tiếp chuyện sau đấy, anh ta liền có ý nghĩ, bởi vậy, video trên trang web chính là mở đầu cho ý nghĩ của anh ta, mà kết thúc, tuyệt đối sẽ khiến cho fan hâm mộ điên cuồng và kích động.
Kiều Tấn Vũ biết điều Lâm Trường Ca ám chỉ, khẽ rùng mình, fan hâm mộ sẽ không kich động đến mức xông lên sân khấu đấy chứ? Ansel sẽ không bị fan hâm mộ vây chặt không thở nổi chứ?
Lâm Trường Ca kinh ngạc nhìn Kiều Tấn Vũ bỗng dưng đứng bật dậy, anh ta nói: "Anh Lâm, em cảm thấy em nên đến phòng bảo vệ nói một chút, bảo bọn họ phái đi những bảo an cao cấp nhất, em lo Ansel sẽ bị fan hâm mộ ăn sạch."
Lâm Trường Ca bật cười, nhìn Kiều Tấn Vũ vội vàng rời đi, anh ta lẩm bẩm: "Cao cấp nhất? Trước đây Ansel đi biểu diễn không phải cũng có bảo vệ cao cấp nhất à? Lúc này... Chắc cần người cao cấp hơn cả cao cấp nhất mới được..."
Tối ngày Mười Hai tháng Mười Hai, máy bay từ thành phố C nước M bay đến sân bay quốc tế Bắc Kinh nước Z, Cận An, Giản Ưu và Terry bước xuống qua đường khách quý, vậy nhưng vẫn không tránh khỏi ánh mắt sắc bén của phóng viên, bị chặn lại ở cửa ra, kết quả, nháy mắt đã bị vây chật như nêm cối.
Đám phóng viên này cũng rất khổ cực, từ sau khi nhận được tin về buổi biểu diễn chia tay họ đã bị tổng biên tập đày ra sân bay, nhà ga, công ty Phi Dương, cắm điểm tại các nơi chờ Cận An xuất hiện, ăn gió nằm xương ba ngày sau, cuối cùng họ đã thấy nhân vật mục tiêu, bây giờ cũng không nhịn được mà muốn khóc lớn hét lớn để tỏ rõ sự không dễ dàng và kích động giờ phút này.
Những người xung quanh trông thấy ánh đèn loang loáng, thấy máy quay phim, thấy micro, lập tức biết là có người nổi tiếng! Đến khi nghe mấy tiếng "Ansel", trong mười người thì có đến năm sáu người là fan hâm mộ của Cận An, dòng người bao quanh càng lớn, có mấy phóng viên còn bị fan hâm mộ chen lấy đẩy ra ngoài.
Cận An che chở Giản Ưu trong lòng, Terry thì được Giản Ưu ôm, cậu nhóc bị dòng người đánh thức, nhưng không thấy sợ hãi, ngược lại còn lấy làm lạ, cặp mắt linh lợi quan sát mọi người.
Kỳ lạ hơn cả là, dù rằng nhiều người vây quanh, nhưng xung quanh ba người Cận An lại tạo thành một không gian nhỏ, không ai đặt chân vào, hành động này chính là một quy định bất thành văn của fan hâm mộ Cận An, dù phấn khích khi thấy thần tượng cỡ nào cũng phải tỉnh táo kiềm chế cam đoan cho sự an toàn của thần tượng.
Bởi vì đã từng xảy ra sự việc ngoài ý muốn, có một lần, họ vây chặt Cận An, tất cả mọi người đều muốn tiếp cận Cận An, dẫn đến việc Cận An bị đẩy ngã, sau đó bị giẫm đạp hoặc đè ép, bị thương nhẹ. Fan hâm mộ thiếu chút nữa vì chuyện này khóc cạn nước mắt, sau đó dưới sự vận động của người đứng đầu trong các câu lạc bộ fan hâm mộ lớn, mọi người đều âm thầm chấp nhận quy định bất thành văn kia, trong bất cứ trường hợp nào, cũng phải đảm bảo không gian với bán kính một mét cho thần tượng.
Tràng diện càng ngày càng điên cuồng, cũng may đám người Lâm Trường Ca đã đến, tất cả nhân viên phòng bảo vệ đều được phái đi, đem hết kỹ năng, cuối cùng giải cứu được ba người Cận An, đưa lên một chiếc limousine.
Hôm sau, trên các tờ báo lớn, ti vi, trang web đều đưa tien về sự điên cuồng "bất ngờ" của fan hâm mộ tối qua, để mọi người lại được kiến thức sức ảnh hưởng của Ansel, cho dù đã rời đi một năm, sự nổi tiếng của anh vẫn không hề giảm, ngược lại còn cao hơn.
Bên trong công ty giải trí Phi Dương, các phòng ban đều bận túi bụi chuẩn bị cho buổi biểu diễn, nhân viên chuyên dùng của Cận An cũng phải đẩy nhanh tốc độ công việc. Mấy ngày nay, Giản Ưu và Terry luôn đi theo bên cạnh Cận An, nhìn anh bận rộn, hai người lần đầu tiên có được ấn tượng trực quan nhất về ca sĩ "Ansel".
Đây đúng là một siêu sao Thiên vương, là Ansel bình thường hai người không được thấy, anh vẫn mang theo sự dịu dàng thanh khiết, nhưng họ còn cảm thấy trên người anh toát ra rất nhiều hào quang, sự khác biệt với những người khác, chính là phẩm chất riêng của một siêu sao, tin rằng khi bước lên sân khấu, những ánh hào quang đó sẽ càng rực rỡ loá mắt.
Mọi công việc đều được chuẩn bị từ hai tháng trước, họ đều là những người chuyên nghiệp, đã tổ chức vô số buổi biểu diễn cho Cận An, vào giờ phút này, họ dốc hết sự tài hoa và kỹ thuật tốt nhất của mình, chỉ vì tổ chức ra buổi tiệc chia tay hoàn mỹ nhất cho Cận An.
Ngày Hai Mươi tháng Mười Hai, vào ngày này một năm trước, trái bom Cận An chia tay một năm vô thanh vô tức rơi xuống, tạo ra sự bùng nổ với vô số người, họ đau khổ níu kéo cũng không ngăn được bước chân rời đi của anh, hôm nay cũng là chia tay, thế nhưng liệu có mang đến sự đau lòng khổ sở cho họ nữa không?
Tuyết năm nay ở Bắc Kinh đến thật sớm, vậy mà hôm nay lại không có tuyết, bầu trời quang đãng, ánh mặt trời rực rỡ. Buổi biểu diễn chia tay của Cận An ở Đại Công Quán tám giờ mới bắt đầu. Có điều, màn biểu diễn của Ansel trước giờ chưa từng đúng giờ, bởi vì sự điên cuồng của fan hâm mộ, fan hâm mộ không có vé đứng bên ngoài không chịu đi, dùng mọi cách để vào được sân khấu bên trong, người trong phòng bảo vệ cảm thấy mỗi lần phụ trách buổi biểu diễn của Cận An là lại như kháng chiến, tình trạng kiệt sức không đủ để nói rõ sự mệt mỏi từ tinh thần đến thân thể của họ.
Chẳng qua lần biểu diễn này lại khiến người trong phòng bảo vệ kinh ngạc, mặc dù người bên ngoài rất nhiều, nhưng họ đều bình tĩnh hòa nhã hơn trước kia, bên trong sân khấu cũng không nghe thấy những tiếng thét chói tai dữ dội.
Nếu hỏi lý do từ một fan hâm mộ, anh ta sẽ trả lời, họ chỉ muốn được gặp thần tượng sớm hơn, họ đã chờ rất lâu rồi.
Ở hậu trường, Cận An đứng thẳng, trước mặt anh có một người phụ nữ đang ngồi xổm sửa sang lại chi tiết trên bộ trang phục. Người phụ nữ ấy chính là thợ trang điểm riêng của Cận An - Nghiêm Nhược Triều, một cô gái trẻ tuổi nhưng đã nhận được những giải thưởng lớn quốc tế.
Tạo hình khi Cận An và Giản Ưu kết hôn cũng bởi một tay cô ấy mà ra.
Lâm Trường Ca đi qua, cười hỏi: "Đã chuẩn bị xong chưa?" Còn mười phút nữa, buổi biểu diễn chính thức bắt đầu!
Nhân viên trong các phòng ban đều nhao nhao hưởng ứng: "Tất cả đã sắp xếp ổn thoả!"
Đúng tám giờ, ánh đèn chói mắt loé lên, tiếng âm nhạc phát ra, một trăm nghìn fan hâm mộ siết chặt tay, hoặc nắm lấy tay người bên cạnh, cắn môi, mắt chăm chú lên sân khấu, sự điên cuồng và bình tĩnh đi vào trạng thái chờ đợi, buổi biểu diễn chia tay của Ansel bắt đầu.
Khi Cận An mặc âu phục màu trắng đơn giản, ưu nhã chậm rãi xuất hiện giữa sân khấu, hát lên ca khúc kinh điển "Nhớ em" của anh, một trăm nghìn người có mặt không phát ra tiếng vỗ tay, mà là sự nghẹn ngào nức nở khó mà kìm nén, họ thả lỏng tay và môi đang cắn chặt, dù có quen biết hay không đều tay trong tay với người bên cạnh, nhẹ nhàng đong đưa theo giai điệu, dùng hành động quan tâm nhất để chào đón Cận An trở lại sân khấu, cho dù sau giây phút này anh sẽ tuyên bố từ giã.
Hát xong một bài, Cận An nở nụ cười với fan hâm mộ của anh, nụ cười của anh được phát lên màn hình lớn, fan hâm mộ bên dưới đều thấy nhịp tim của mình nháy mắt đã bị nụ cười ấy chế ngự, nụ cười này, là nụ cười đẹp nhất của Ansel, tinh tế và mang theo tình cảm dịu dàng, họ lại yêu Ansel một lần nữa, tình yêu này còn sâu sắc hơn trước đó!
Máy bay xa dần thành phố ấy, tạm biệt những người thân bạn bè ở thành phố C để bay tới thành phố Z, bắt đầu một cuộc sống mới.
Tay Giản Ưu được Cận An nắm chặt, cô áy náy và cảm động nhìn anh, bình ổn tâm trạng của mình, nở nụ cười với anh, "Em không sao, chỉ là sẽ nhớ Raymon và Sulla thôi, đây là lần đầu tiên em xa ông bà như thế."
Giản Ưu cũng biết, người đàn ông bên cạnh mới là người bạn đời của cô, trong cuộc sống của chúng ta luôn có vô số những người khách qua đường, bạn bè xa lạ, thân nhân rời đi... Sự xuất hiện của từng người đều là sự sắp xếp tốt đẹp nhất của ông Trời, kể cả có là nhớ nhung, đau thương... Cuối cùng, quá khứ rồi sẽ qua đi, khi đau thương qua đi hãy nghĩ tới sau này, quan trọng nhất là những người vẫn còn đang ở bên cạnh mình.
Cận An vòng tay ôm cô, dành cho cô sức mạnh mà lúc này anh có thể cho, "Có anh đây rồi."
"Ừ." Cô nằm trong lòng anh, ngửi lấy hơi thở ấm áp của anh, tất nhiên có cả cậu nhóc đang ngủ say trong lòng cô. Bảy giờ máy bay cất cánh, cậu nhóc vẫn còn ngái ngủ, lên máy bay cái liền ngủ say, chẳng qua trước khi lên máy bay cũng khóc lóc tạm biệt Raymon và Sulla một hồi.
Ở nước Z, tối ngày mùng Chín tháng Mười Hai trên trang web Ansel và Wein tiếp nối nhau phát lên đoạn video rốt cuộc đã đưa tới bao nhiêu chấn động? Mấy ngày qua dù là trên ti vi, phát thanh, internet, báo chí đều là tin tức liên quan đến buổi biểu diễn chia tay vào ngày Hai Mươi tháng Mười Hai của Cận An.
Đêm hôm đó, trang web của Ansel bất hạnh sao lại bị lượng fan hâm mộ khổng lồ đánh sụp, video vừa xuất hiện, lượng người xem tăng vọt, không bao lâu liền vượt qua con số triệu, bây giờ số liệu đã khiến người ta khó mà tin được, rất nhiều người tin rằng, số lượng download và lượng lưu giữ sẽ đạt tới đỉnh điểm.
Fan hâm mộ sôi nổi chia sẻ đến các diễn đàn lớn, ngoại trừ thảo luận về hôn lễ của thần tượng, nhiều hơn hết là về lần chia tay này, họ vừa đau lòng vừa vui vẻ, đau lòng vì đây là lần chia tay chính thức, vui vẻ vì lại một lần nữa được thấy thần tượng bước lên sân khấu.
Bên trong công ty giải trí Phi Dương, giám đốc phòng kỹ thuật và phòng quan hệ công chúng đứng trước mặt Lâm Trường Ca thiếu chút nữa đã khóc, phòng kỹ thuật thì vì trang web mới sửa xong đã sụp, phòng quan hệ công chúng thì bị bên tin tức và fan hâm mộ làm phiền.
Lâm Trường Ca nghe bọn họ kể khổ, an ủi mấy câu rồi bảo bọn họ đi làm việc, hai vị giám đốc không nhận được đề xuất gì từ phía ông chủ, đành cam chịu số phận bận rộn.
Mắt Kiều Tấn Vũ nhìn theo hai vị giám đốc rời đi, nhìn sang Lâm Trường Ca nói: "Anh Lâm, lần này có phải Ansel đã tạo ra huyên náo quá lớn rồi không? Chẳng lẽ cậu ấy không nghĩ đến sự điên cuồng của fan hâm mộ?"
Anh ta vốn không đồng ý với việc công bố video hôn lễ, fan hâm mộ của Cận An rất có hành vi chết vì trung, dù thần tượng có đưa ra quyết định thế nào cũng ủng hộ vô điều kiện, huống hồ fan hâm mộ còn có những nhân tài quản lý rất có lực ảnh hưởng, cho nên fan hâm mộ của Cận An tuy điên cuồng nhưng trước sau vẫn duy trì sự bình tĩnh.
Có điều chuyện thần tượng kết hôn đối với fan hâm mộ còn kinh khủng hơn cả bom nguyên tử. Anh ta lo lắng fan hâm mộ vì vậy làm ra những hành động quá khích, cũng may bây giờ còn chưa nghe được những tin tức tự mình hại mình tự sát uy hiếp gì đấy, vậy nhưng trái tim Kiều Tấn Vũ vẫn không thể buông lỏng nổi.
Lâm Trường Ca cười trêu anh ta, "Tấn Vũ, cậu khẩn trương quá đấy, thoải mái đi nào. Sự việc điên cuồng hơn còn ở phía sau đấy..."
Khi Cận An nói với anh muốn về nước tổ chức buổi biểu diễn chia tay, Lâm Trường Ca mặc dù đau lòng, cảm thấy mất mát, niềm hy vọng vỡ tan, nhưng vẫn ủng hộ quyết định của anh, lại nghe Cận An nói tiếp chuyện sau đấy, anh ta liền có ý nghĩ, bởi vậy, video trên trang web chính là mở đầu cho ý nghĩ của anh ta, mà kết thúc, tuyệt đối sẽ khiến cho fan hâm mộ điên cuồng và kích động.
Kiều Tấn Vũ biết điều Lâm Trường Ca ám chỉ, khẽ rùng mình, fan hâm mộ sẽ không kich động đến mức xông lên sân khấu đấy chứ? Ansel sẽ không bị fan hâm mộ vây chặt không thở nổi chứ?
Lâm Trường Ca kinh ngạc nhìn Kiều Tấn Vũ bỗng dưng đứng bật dậy, anh ta nói: "Anh Lâm, em cảm thấy em nên đến phòng bảo vệ nói một chút, bảo bọn họ phái đi những bảo an cao cấp nhất, em lo Ansel sẽ bị fan hâm mộ ăn sạch."
Lâm Trường Ca bật cười, nhìn Kiều Tấn Vũ vội vàng rời đi, anh ta lẩm bẩm: "Cao cấp nhất? Trước đây Ansel đi biểu diễn không phải cũng có bảo vệ cao cấp nhất à? Lúc này... Chắc cần người cao cấp hơn cả cao cấp nhất mới được..."
Tối ngày Mười Hai tháng Mười Hai, máy bay từ thành phố C nước M bay đến sân bay quốc tế Bắc Kinh nước Z, Cận An, Giản Ưu và Terry bước xuống qua đường khách quý, vậy nhưng vẫn không tránh khỏi ánh mắt sắc bén của phóng viên, bị chặn lại ở cửa ra, kết quả, nháy mắt đã bị vây chật như nêm cối.
Đám phóng viên này cũng rất khổ cực, từ sau khi nhận được tin về buổi biểu diễn chia tay họ đã bị tổng biên tập đày ra sân bay, nhà ga, công ty Phi Dương, cắm điểm tại các nơi chờ Cận An xuất hiện, ăn gió nằm xương ba ngày sau, cuối cùng họ đã thấy nhân vật mục tiêu, bây giờ cũng không nhịn được mà muốn khóc lớn hét lớn để tỏ rõ sự không dễ dàng và kích động giờ phút này.
Những người xung quanh trông thấy ánh đèn loang loáng, thấy máy quay phim, thấy micro, lập tức biết là có người nổi tiếng! Đến khi nghe mấy tiếng "Ansel", trong mười người thì có đến năm sáu người là fan hâm mộ của Cận An, dòng người bao quanh càng lớn, có mấy phóng viên còn bị fan hâm mộ chen lấy đẩy ra ngoài.
Cận An che chở Giản Ưu trong lòng, Terry thì được Giản Ưu ôm, cậu nhóc bị dòng người đánh thức, nhưng không thấy sợ hãi, ngược lại còn lấy làm lạ, cặp mắt linh lợi quan sát mọi người.
Kỳ lạ hơn cả là, dù rằng nhiều người vây quanh, nhưng xung quanh ba người Cận An lại tạo thành một không gian nhỏ, không ai đặt chân vào, hành động này chính là một quy định bất thành văn của fan hâm mộ Cận An, dù phấn khích khi thấy thần tượng cỡ nào cũng phải tỉnh táo kiềm chế cam đoan cho sự an toàn của thần tượng.
Bởi vì đã từng xảy ra sự việc ngoài ý muốn, có một lần, họ vây chặt Cận An, tất cả mọi người đều muốn tiếp cận Cận An, dẫn đến việc Cận An bị đẩy ngã, sau đó bị giẫm đạp hoặc đè ép, bị thương nhẹ. Fan hâm mộ thiếu chút nữa vì chuyện này khóc cạn nước mắt, sau đó dưới sự vận động của người đứng đầu trong các câu lạc bộ fan hâm mộ lớn, mọi người đều âm thầm chấp nhận quy định bất thành văn kia, trong bất cứ trường hợp nào, cũng phải đảm bảo không gian với bán kính một mét cho thần tượng.
Tràng diện càng ngày càng điên cuồng, cũng may đám người Lâm Trường Ca đã đến, tất cả nhân viên phòng bảo vệ đều được phái đi, đem hết kỹ năng, cuối cùng giải cứu được ba người Cận An, đưa lên một chiếc limousine.
Hôm sau, trên các tờ báo lớn, ti vi, trang web đều đưa tien về sự điên cuồng "bất ngờ" của fan hâm mộ tối qua, để mọi người lại được kiến thức sức ảnh hưởng của Ansel, cho dù đã rời đi một năm, sự nổi tiếng của anh vẫn không hề giảm, ngược lại còn cao hơn.
Bên trong công ty giải trí Phi Dương, các phòng ban đều bận túi bụi chuẩn bị cho buổi biểu diễn, nhân viên chuyên dùng của Cận An cũng phải đẩy nhanh tốc độ công việc. Mấy ngày nay, Giản Ưu và Terry luôn đi theo bên cạnh Cận An, nhìn anh bận rộn, hai người lần đầu tiên có được ấn tượng trực quan nhất về ca sĩ "Ansel".
Đây đúng là một siêu sao Thiên vương, là Ansel bình thường hai người không được thấy, anh vẫn mang theo sự dịu dàng thanh khiết, nhưng họ còn cảm thấy trên người anh toát ra rất nhiều hào quang, sự khác biệt với những người khác, chính là phẩm chất riêng của một siêu sao, tin rằng khi bước lên sân khấu, những ánh hào quang đó sẽ càng rực rỡ loá mắt.
Mọi công việc đều được chuẩn bị từ hai tháng trước, họ đều là những người chuyên nghiệp, đã tổ chức vô số buổi biểu diễn cho Cận An, vào giờ phút này, họ dốc hết sự tài hoa và kỹ thuật tốt nhất của mình, chỉ vì tổ chức ra buổi tiệc chia tay hoàn mỹ nhất cho Cận An.
Ngày Hai Mươi tháng Mười Hai, vào ngày này một năm trước, trái bom Cận An chia tay một năm vô thanh vô tức rơi xuống, tạo ra sự bùng nổ với vô số người, họ đau khổ níu kéo cũng không ngăn được bước chân rời đi của anh, hôm nay cũng là chia tay, thế nhưng liệu có mang đến sự đau lòng khổ sở cho họ nữa không?
Tuyết năm nay ở Bắc Kinh đến thật sớm, vậy mà hôm nay lại không có tuyết, bầu trời quang đãng, ánh mặt trời rực rỡ. Buổi biểu diễn chia tay của Cận An ở Đại Công Quán tám giờ mới bắt đầu. Có điều, màn biểu diễn của Ansel trước giờ chưa từng đúng giờ, bởi vì sự điên cuồng của fan hâm mộ, fan hâm mộ không có vé đứng bên ngoài không chịu đi, dùng mọi cách để vào được sân khấu bên trong, người trong phòng bảo vệ cảm thấy mỗi lần phụ trách buổi biểu diễn của Cận An là lại như kháng chiến, tình trạng kiệt sức không đủ để nói rõ sự mệt mỏi từ tinh thần đến thân thể của họ.
Chẳng qua lần biểu diễn này lại khiến người trong phòng bảo vệ kinh ngạc, mặc dù người bên ngoài rất nhiều, nhưng họ đều bình tĩnh hòa nhã hơn trước kia, bên trong sân khấu cũng không nghe thấy những tiếng thét chói tai dữ dội.
Nếu hỏi lý do từ một fan hâm mộ, anh ta sẽ trả lời, họ chỉ muốn được gặp thần tượng sớm hơn, họ đã chờ rất lâu rồi.
Ở hậu trường, Cận An đứng thẳng, trước mặt anh có một người phụ nữ đang ngồi xổm sửa sang lại chi tiết trên bộ trang phục. Người phụ nữ ấy chính là thợ trang điểm riêng của Cận An - Nghiêm Nhược Triều, một cô gái trẻ tuổi nhưng đã nhận được những giải thưởng lớn quốc tế.
Tạo hình khi Cận An và Giản Ưu kết hôn cũng bởi một tay cô ấy mà ra.
Lâm Trường Ca đi qua, cười hỏi: "Đã chuẩn bị xong chưa?" Còn mười phút nữa, buổi biểu diễn chính thức bắt đầu!
Nhân viên trong các phòng ban đều nhao nhao hưởng ứng: "Tất cả đã sắp xếp ổn thoả!"
Đúng tám giờ, ánh đèn chói mắt loé lên, tiếng âm nhạc phát ra, một trăm nghìn fan hâm mộ siết chặt tay, hoặc nắm lấy tay người bên cạnh, cắn môi, mắt chăm chú lên sân khấu, sự điên cuồng và bình tĩnh đi vào trạng thái chờ đợi, buổi biểu diễn chia tay của Ansel bắt đầu.
Khi Cận An mặc âu phục màu trắng đơn giản, ưu nhã chậm rãi xuất hiện giữa sân khấu, hát lên ca khúc kinh điển "Nhớ em" của anh, một trăm nghìn người có mặt không phát ra tiếng vỗ tay, mà là sự nghẹn ngào nức nở khó mà kìm nén, họ thả lỏng tay và môi đang cắn chặt, dù có quen biết hay không đều tay trong tay với người bên cạnh, nhẹ nhàng đong đưa theo giai điệu, dùng hành động quan tâm nhất để chào đón Cận An trở lại sân khấu, cho dù sau giây phút này anh sẽ tuyên bố từ giã.
Hát xong một bài, Cận An nở nụ cười với fan hâm mộ của anh, nụ cười của anh được phát lên màn hình lớn, fan hâm mộ bên dưới đều thấy nhịp tim của mình nháy mắt đã bị nụ cười ấy chế ngự, nụ cười này, là nụ cười đẹp nhất của Ansel, tinh tế và mang theo tình cảm dịu dàng, họ lại yêu Ansel một lần nữa, tình yêu này còn sâu sắc hơn trước đó!
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Máy bay xa dần thành phố ấy, tạm biệt những người thân bạn bè ở thành phố C để bay tới thành phố Z, bắt đầu một cuộc sống mới.
Tay Giản Ưu được Cận An nắm chặt, cô áy náy và cảm động nhìn anh, bình ổn tâm trạng của mình, nở nụ cười với anh, "Em không sao, chỉ là sẽ nhớ Raymon và Sulla thôi, đây là lần đầu tiên em xa ông bà như thế."
Giản Ưu cũng biết, người đàn ông bên cạnh mới là người bạn đời của cô, trong cuộc sống của chúng ta luôn có vô số những người khách qua đường, bạn bè xa lạ, thân nhân rời đi... Sự xuất hiện của từng người đều là sự sắp xếp tốt đẹp nhất của ông Trời, kể cả có là nhớ nhung, đau thương... Cuối cùng, quá khứ rồi sẽ qua đi, khi đau thương qua đi hãy nghĩ tới sau này, quan trọng nhất là những người vẫn còn đang ở bên cạnh mình.
Cận An vòng tay ôm cô, dành cho cô sức mạnh mà lúc này anh có thể cho, "Có anh đây rồi."
"Ừ." Cô nằm trong lòng anh, ngửi lấy hơi thở ấm áp của anh, tất nhiên có cả cậu nhóc đang ngủ say trong lòng cô. Bảy giờ máy bay cất cánh, cậu nhóc vẫn còn ngái ngủ, lên máy bay cái liền ngủ say, chẳng qua trước khi lên máy bay cũng khóc lóc tạm biệt Raymon và Sulla một hồi.
Ở nước Z, tối ngày mùng Chín tháng Mười Hai trên trang web Ansel và Wein tiếp nối nhau phát lên đoạn video rốt cuộc đã đưa tới bao nhiêu chấn động? Mấy ngày qua dù là trên ti vi, phát thanh, internet, báo chí đều là tin tức liên quan đến buổi biểu diễn chia tay vào ngày Hai Mươi tháng Mười Hai của Cận An.
Đêm hôm đó, trang web của Ansel bất hạnh sao lại bị lượng fan hâm mộ khổng lồ đánh sụp, video vừa xuất hiện, lượng người xem tăng vọt, không bao lâu liền vượt qua con số triệu, bây giờ số liệu đã khiến người ta khó mà tin được, rất nhiều người tin rằng, số lượng download và lượng lưu giữ sẽ đạt tới đỉnh điểm.
Fan hâm mộ sôi nổi chia sẻ đến các diễn đàn lớn, ngoại trừ thảo luận về hôn lễ của thần tượng, nhiều hơn hết là về lần chia tay này, họ vừa đau lòng vừa vui vẻ, đau lòng vì đây là lần chia tay chính thức, vui vẻ vì lại một lần nữa được thấy thần tượng bước lên sân khấu.
Bên trong công ty giải trí Phi Dương, giám đốc phòng kỹ thuật và phòng quan hệ công chúng đứng trước mặt Lâm Trường Ca thiếu chút nữa đã khóc, phòng kỹ thuật thì vì trang web mới sửa xong đã sụp, phòng quan hệ công chúng thì bị bên tin tức và fan hâm mộ làm phiền.
Lâm Trường Ca nghe bọn họ kể khổ, an ủi mấy câu rồi bảo bọn họ đi làm việc, hai vị giám đốc không nhận được đề xuất gì từ phía ông chủ, đành cam chịu số phận bận rộn.
Mắt Kiều Tấn Vũ nhìn theo hai vị giám đốc rời đi, nhìn sang Lâm Trường Ca nói: "Anh Lâm, lần này có phải Ansel đã tạo ra huyên náo quá lớn rồi không? Chẳng lẽ cậu ấy không nghĩ đến sự điên cuồng của fan hâm mộ?"
Anh ta vốn không đồng ý với việc công bố video hôn lễ, fan hâm mộ của Cận An rất có hành vi chết vì trung, dù thần tượng có đưa ra quyết định thế nào cũng ủng hộ vô điều kiện, huống hồ fan hâm mộ còn có những nhân tài quản lý rất có lực ảnh hưởng, cho nên fan hâm mộ của Cận An tuy điên cuồng nhưng trước sau vẫn duy trì sự bình tĩnh.
Có điều chuyện thần tượng kết hôn đối với fan hâm mộ còn kinh khủng hơn cả bom nguyên tử. Anh ta lo lắng fan hâm mộ vì vậy làm ra những hành động quá khích, cũng may bây giờ còn chưa nghe được những tin tức tự mình hại mình tự sát uy hiếp gì đấy, vậy nhưng trái tim Kiều Tấn Vũ vẫn không thể buông lỏng nổi.
Lâm Trường Ca cười trêu anh ta, "Tấn Vũ, cậu khẩn trương quá đấy, thoải mái đi nào. Sự việc điên cuồng hơn còn ở phía sau đấy..."
Khi Cận An nói với anh muốn về nước tổ chức buổi biểu diễn chia tay, Lâm Trường Ca mặc dù đau lòng, cảm thấy mất mát, niềm hy vọng vỡ tan, nhưng vẫn ủng hộ quyết định của anh, lại nghe Cận An nói tiếp chuyện sau đấy, anh ta liền có ý nghĩ, bởi vậy, video trên trang web chính là mở đầu cho ý nghĩ của anh ta, mà kết thúc, tuyệt đối sẽ khiến cho fan hâm mộ điên cuồng và kích động.
Kiều Tấn Vũ biết điều Lâm Trường Ca ám chỉ, khẽ rùng mình, fan hâm mộ sẽ không kich động đến mức xông lên sân khấu đấy chứ? Ansel sẽ không bị fan hâm mộ vây chặt không thở nổi chứ?
Lâm Trường Ca kinh ngạc nhìn Kiều Tấn Vũ bỗng dưng đứng bật dậy, anh ta nói: "Anh Lâm, em cảm thấy em nên đến phòng bảo vệ nói một chút, bảo bọn họ phái đi những bảo an cao cấp nhất, em lo Ansel sẽ bị fan hâm mộ ăn sạch."
Lâm Trường Ca bật cười, nhìn Kiều Tấn Vũ vội vàng rời đi, anh ta lẩm bẩm: "Cao cấp nhất? Trước đây Ansel đi biểu diễn không phải cũng có bảo vệ cao cấp nhất à? Lúc này... Chắc cần người cao cấp hơn cả cao cấp nhất mới được..."
Tối ngày Mười Hai tháng Mười Hai, máy bay từ thành phố C nước M bay đến sân bay quốc tế Bắc Kinh nước Z, Cận An, Giản Ưu và Terry bước xuống qua đường khách quý, vậy nhưng vẫn không tránh khỏi ánh mắt sắc bén của phóng viên, bị chặn lại ở cửa ra, kết quả, nháy mắt đã bị vây chật như nêm cối.
Đám phóng viên này cũng rất khổ cực, từ sau khi nhận được tin về buổi biểu diễn chia tay họ đã bị tổng biên tập đày ra sân bay, nhà ga, công ty Phi Dương, cắm điểm tại các nơi chờ Cận An xuất hiện, ăn gió nằm xương ba ngày sau, cuối cùng họ đã thấy nhân vật mục tiêu, bây giờ cũng không nhịn được mà muốn khóc lớn hét lớn để tỏ rõ sự không dễ dàng và kích động giờ phút này.
Những người xung quanh trông thấy ánh đèn loang loáng, thấy máy quay phim, thấy micro, lập tức biết là có người nổi tiếng! Đến khi nghe mấy tiếng "Ansel", trong mười người thì có đến năm sáu người là fan hâm mộ của Cận An, dòng người bao quanh càng lớn, có mấy phóng viên còn bị fan hâm mộ chen lấy đẩy ra ngoài.
Cận An che chở Giản Ưu trong lòng, Terry thì được Giản Ưu ôm, cậu nhóc bị dòng người đánh thức, nhưng không thấy sợ hãi, ngược lại còn lấy làm lạ, cặp mắt linh lợi quan sát mọi người.
Kỳ lạ hơn cả là, dù rằng nhiều người vây quanh, nhưng xung quanh ba người Cận An lại tạo thành một không gian nhỏ, không ai đặt chân vào, hành động này chính là một quy định bất thành văn của fan hâm mộ Cận An, dù phấn khích khi thấy thần tượng cỡ nào cũng phải tỉnh táo kiềm chế cam đoan cho sự an toàn của thần tượng.
Bởi vì đã từng xảy ra sự việc ngoài ý muốn, có một lần, họ vây chặt Cận An, tất cả mọi người đều muốn tiếp cận Cận An, dẫn đến việc Cận An bị đẩy ngã, sau đó bị giẫm đạp hoặc đè ép, bị thương nhẹ. Fan hâm mộ thiếu chút nữa vì chuyện này khóc cạn nước mắt, sau đó dưới sự vận động của người đứng đầu trong các câu lạc bộ fan hâm mộ lớn, mọi người đều âm thầm chấp nhận quy định bất thành văn kia, trong bất cứ trường hợp nào, cũng phải đảm bảo không gian với bán kính một mét cho thần tượng.
Tràng diện càng ngày càng điên cuồng, cũng may đám người Lâm Trường Ca đã đến, tất cả nhân viên phòng bảo vệ đều được phái đi, đem hết kỹ năng, cuối cùng giải cứu được ba người Cận An, đưa lên một chiếc limousine.
Hôm sau, trên các tờ báo lớn, ti vi, trang web đều đưa tien về sự điên cuồng "bất ngờ" của fan hâm mộ tối qua, để mọi người lại được kiến thức sức ảnh hưởng của Ansel, cho dù đã rời đi một năm, sự nổi tiếng của anh vẫn không hề giảm, ngược lại còn cao hơn.
Bên trong công ty giải trí Phi Dương, các phòng ban đều bận túi bụi chuẩn bị cho buổi biểu diễn, nhân viên chuyên dùng của Cận An cũng phải đẩy nhanh tốc độ công việc. Mấy ngày nay, Giản Ưu và Terry luôn đi theo bên cạnh Cận An, nhìn anh bận rộn, hai người lần đầu tiên có được ấn tượng trực quan nhất về ca sĩ "Ansel".
Đây đúng là một siêu sao Thiên vương, là Ansel bình thường hai người không được thấy, anh vẫn mang theo sự dịu dàng thanh khiết, nhưng họ còn cảm thấy trên người anh toát ra rất nhiều hào quang, sự khác biệt với những người khác, chính là phẩm chất riêng của một siêu sao, tin rằng khi bước lên sân khấu, những ánh hào quang đó sẽ càng rực rỡ loá mắt.
Mọi công việc đều được chuẩn bị từ hai tháng trước, họ đều là những người chuyên nghiệp, đã tổ chức vô số buổi biểu diễn cho Cận An, vào giờ phút này, họ dốc hết sự tài hoa và kỹ thuật tốt nhất của mình, chỉ vì tổ chức ra buổi tiệc chia tay hoàn mỹ nhất cho Cận An.
Ngày Hai Mươi tháng Mười Hai, vào ngày này một năm trước, trái bom Cận An chia tay một năm vô thanh vô tức rơi xuống, tạo ra sự bùng nổ với vô số người, họ đau khổ níu kéo cũng không ngăn được bước chân rời đi của anh, hôm nay cũng là chia tay, thế nhưng liệu có mang đến sự đau lòng khổ sở cho họ nữa không?
Tuyết năm nay ở Bắc Kinh đến thật sớm, vậy mà hôm nay lại không có tuyết, bầu trời quang đãng, ánh mặt trời rực rỡ. Buổi biểu diễn chia tay của Cận An ở Đại Công Quán tám giờ mới bắt đầu. Có điều, màn biểu diễn của Ansel trước giờ chưa từng đúng giờ, bởi vì sự điên cuồng của fan hâm mộ, fan hâm mộ không có vé đứng bên ngoài không chịu đi, dùng mọi cách để vào được sân khấu bên trong, người trong phòng bảo vệ cảm thấy mỗi lần phụ trách buổi biểu diễn của Cận An là lại như kháng chiến, tình trạng kiệt sức không đủ để nói rõ sự mệt mỏi từ tinh thần đến thân thể của họ.
Chẳng qua lần biểu diễn này lại khiến người trong phòng bảo vệ kinh ngạc, mặc dù người bên ngoài rất nhiều, nhưng họ đều bình tĩnh hòa nhã hơn trước kia, bên trong sân khấu cũng không nghe thấy những tiếng thét chói tai dữ dội.
Nếu hỏi lý do từ một fan hâm mộ, anh ta sẽ trả lời, họ chỉ muốn được gặp thần tượng sớm hơn, họ đã chờ rất lâu rồi.
Ở hậu trường, Cận An đứng thẳng, trước mặt anh có một người phụ nữ đang ngồi xổm sửa sang lại chi tiết trên bộ trang phục. Người phụ nữ ấy chính là thợ trang điểm riêng của Cận An - Nghiêm Nhược Triều, một cô gái trẻ tuổi nhưng đã nhận được những giải thưởng lớn quốc tế.
Tạo hình khi Cận An và Giản Ưu kết hôn cũng bởi một tay cô ấy mà ra.
Lâm Trường Ca đi qua, cười hỏi: "Đã chuẩn bị xong chưa?" Còn mười phút nữa, buổi biểu diễn chính thức bắt đầu!
Nhân viên trong các phòng ban đều nhao nhao hưởng ứng: "Tất cả đã sắp xếp ổn thoả!"
Đúng tám giờ, ánh đèn chói mắt loé lên, tiếng âm nhạc phát ra, một trăm nghìn fan hâm mộ siết chặt tay, hoặc nắm lấy tay người bên cạnh, cắn môi, mắt chăm chú lên sân khấu, sự điên cuồng và bình tĩnh đi vào trạng thái chờ đợi, buổi biểu diễn chia tay của Ansel bắt đầu.
Khi Cận An mặc âu phục màu trắng đơn giản, ưu nhã chậm rãi xuất hiện giữa sân khấu, hát lên ca khúc kinh điển "Nhớ em" của anh, một trăm nghìn người có mặt không phát ra tiếng vỗ tay, mà là sự nghẹn ngào nức nở khó mà kìm nén, họ thả lỏng tay và môi đang cắn chặt, dù có quen biết hay không đều tay trong tay với người bên cạnh, nhẹ nhàng đong đưa theo giai điệu, dùng hành động quan tâm nhất để chào đón Cận An trở lại sân khấu, cho dù sau giây phút này anh sẽ tuyên bố từ giã.
Hát xong một bài, Cận An nở nụ cười với fan hâm mộ của anh, nụ cười của anh được phát lên màn hình lớn, fan hâm mộ bên dưới đều thấy nhịp tim của mình nháy mắt đã bị nụ cười ấy chế ngự, nụ cười này, là nụ cười đẹp nhất của Ansel, tinh tế và mang theo tình cảm dịu dàng, họ lại yêu Ansel một lần nữa, tình yêu này còn sâu sắc hơn trước đó!