“Lại xảy ra chuyện gì?”
“Ưhm, ta muốn nói lần này xem như ta cứu ngươi, có phải hay không?” Làm người phải biết bắt lấy thời cơ, không nhớ rõ người nào từng nói qua như vậy.
Nhẹ nhàng mà nở nụ cười, hỏi:” Ngươi muốn cái gì sao, trừ bỏ chuyện thả ngươi đi ta sẽ không đáp ứng ra, việc gì ta đều đáp ứng với ngươi.”
“Còn có hạn chế! Vậy chuyện ngươi không đáp ứng kia có cái gì giới hạn.” Thật bất mãn, lần này là chính mình cứu y, y chẳng những không chủ động nói muốn báo đáp chính mình, còn muốn hạn chế tự do của mình, thật đúng là người vong ơn mà.” Như vậy thật không công bằng, ta là ân nhân cứu mạng của ngươi, ngươi đối đãi ân nhân cứu mạng mình như vậy sao?”
“Thế, ta lấy thân báo đáp ngươi, như thế nào?” Lại bắt đầu đối Lưu Giai động tay động chân.
Sợ tới mức muốn nhảy dựng lên, căn bản không nghĩ tới người này sẽ đưa ra phương thức báo đáp như vậy.” Ê, ngươi không cần xằng bậy, ta hiện tại là đang bị thương đó nghe. Để ta nói ra yêu cầu của ta đã.” Thật đúng là một nam nhân kém cỏi, luôn nghĩ đến chuyện bậy bạ. Bất quá chết thì chết, cũng phải nói ra thôi. Nuốt một ngụm nước miếng, hít một hơi thật sâu, nói:” Sau này vô luận ta phạm sai lầm nghiêm trọng gì, cho dù ta lừa ngươi, ngươi cũng không thể dùng thủ đoạn tàn nhẫn đối phó ta!” Sau khi nói ra vẫn cảm thấy chính mình thật vô dụng, không dám trực tiếp đem chuyện mình là con trai nói ra, kỳ thật chuyện này cũng không có cách nào, ai bảo đối phương là người khó đối phó như thế.
“Ngươi như vậy là đang ám chỉ ngươi là nội gian?” Mị mắt tới gần Lưu Giai.
Cũng không nghĩ đến Lâm Phong lại có ý tưởng như vậy, dùng cánh tay có thể động đẩy ra Lâm Phong. Lâm Phong nhận thấy hành động của Lưu Giai, không tiếp cận hắn nữa.“Ta không phải ý này, ta có thể đối với ngươi thề ta tuyệt đối là trung, cũng không phải địch nhân của ngươi hoặc người có ý đồ gì đối với ngươi. Hơn nữa ta chưa từng có ý định muốn tiếp cận ngươi, này hết thảy chỉ là hiểu lầm. Là hiểu lầm thôi.”
“Thế tại sao phải đưa ra yêu cầu như vậy?”
“Ưhm…… Bởi vì…… Bởi vì ta luôn nghịch ý của ngươi, ta sợ ngươi một ngày nào đó sẽ giáo huấn ta. Ta còn sợ có một ngày ta sẽ phạm tiếp lỗi gì đó rất rất lớn, cho nên, cho nên……” Càng nói càng nhỏ giọng. Nói như vậy chắc là được rồi đi, kỳ thật ta cũng không hoàn toàn là nói mạnh miệng.
Tiếp theo, Lưu Giai vươn cánh tay không bị thương ra.
“Làm gì vậy?”
“Vỗ tay lập lời thề a, cổ nhân không phải thích nhất làm như vậy sao? Kỳ thật ở thế giới của ta, ta chưa từng làm cái này, dù sao hiện tại đã không cần đến hình thức ấy. Nhưng mà ta lo lắng ngươi không tuân thủ lời hứa.”
“Ta còn chưa nói sẽ đáp ứng ngươi.”
“Ta hôm nay cứu ngươi.” Tay hơi lung lay một chút.
Nhìn nàng, cảm thấy có một loại cảm giác không có cách nào, cuối cùng cũng liền thuận theo ý nàng cùng nàng vỗ tay thề.” Như vậy ngươi nên cám ơn ta.”
“Ngươi là tướng quân, nam tử hán đỉnh thiên lập địa, lời đã hứa nhất định không thể đổi ý.” Về phương diện khác cũng đang suy nghĩ có nên đem chuyện mình là con trai nói ngay cho y biết hay không, nhưng một mặt lại lo lắng nếu cho y biết sự thật, có lẽ y sẽ đổi ý, hắn cho rằng Lâm Phong 200% là người sẽ không tuân thủ lời hứa. Chắc là không đến nỗi muốn đem chính mình giết mới giải hận đi. Còn có, hiện tại ta chưa tìm được phương pháp về nhà, mà nếu để mất đi chỗ dựa vững chắc này, thì sao có khả năng sinh tồn trong thế giới này chứ, xem ra vẫn lợi dụng tướng quân này một chút đi, con người luôn ích kỷ mà. Tướng quân à, sau này vẫn phải phiền toái ngươi một chút rồi, ta sẽ chậm rãi tìm cơ hội báo đáp cho ngươi. Lưu Giai ở trong lòng tính toán như vậy.
“Đáp ứng rồi chính là đáp ứng rồi, cũng là ngươi nói dùng loại phương pháp này là không thể vi phạm lời thề. Ta đều theo ý ngươi, còn chưa tin ta.”
Cười gượng hai tiếng.“Ta không có. Ngươi hiện tại mau một chút đi ra ngoài, ta muốn thay quần áo. Còn có, nếu không phiền, làm ơn tìm một bộ quần áo sạch sẽ cho ta.”
“Muốn quần áo đúng không?” Liếc mắt nhìn người dám sai đường đường đại tướng quân đi làm chuyện của hạ nhân một cái.
“Nhớ rõ ta không cần quần áo xinh đẹp sặc sỡ, nhẹ một chút là được rồi, giống bộ ta đang mặc đây nè.”
Lại liếc trắng mắt, mệnh lệnh đường đường đại tướng quân làm việc còn dám dặn tới dặn lui. Bất quá vẫn là đi tìm quần áo cho hắn.