Như bị tống vào một phòng kín... Trong phòng có mùi thơm lạ... Mùi thơm rất quyến rũ nhưng nó khiến đầu óc Như trống rỗng, mộng mị
Mông lung như một trò đùa
Thôi đừng đừng đùa
Thuốc kích dục????
Khốn thật....
Như cố gắng bịt chặt mũi miệng.... Hít một lượng không nhỏ khiến Như đau đầu chóng mặt khủng khiếp
Chút lý trí kéo Như lại
Mồ hôi chảy đầm đìa nhớp nháp nóng bức..rất khó chịu
Bao nhiêu sức lực như bị lụi tàn hết. Mệt... Như mệt quá....
Huyên. Cứu em!
Cạnh....
Cửa đột nhiên mở. Vài người lôi kéo Như ra khỏi căn phòng ấy
Hà cười tươi như hoa
-Khó chịu không? Khó chịu lắm à? Đừng vội. Lập tức giúp chị thỏa mãn. Anh Huyên thích cái màng trinh... Tôi cho người phá xem anh ấy còn thích chị hay không?
-Cô...
-Nhìn xem...chị mê người chưa kìa. Tuy tôi đã hứa với thằng quản lý của chị chỉ dọa thôi... Nhưng mà thật xin lỗi hắn. Một thằng ngu khi tin tôi.
-Bỉ ổi... Cô thật vô liêm sỉ
-Phải rồi. Đúng đấy. Tôi vô liêm sỉ lắm. Vì cái hội thẩm khốn nạn của cô tôi mất cả già đình, bạn bè và tình yêu... Chỉ mất cái màng trinh liền không ai cần.... Tôi cũng đáng thương mà, cô có biết tại sao tôi mất trinh không? là bị cưỡng hiếp đấy. Bị chú ruột cưỡng bức đấy. Ai thương cảm cho tôi? Khó khăn lắm mới có 1 người...ai ngờ cô cướp anh ấy đi. Tôi không hận cô được hay sao
Hà vừa cười vừa nói
Bí mật đau đớn nhất của Hà bị phanh phui hết cả
13 tuổi Hà bị chú cưỡng bức... Cái nôi tăm tối hơn 1 năm sống trong sự đọa đầy xác thịt
Cuối cùng cô cũng thoát khỏi ông ta. Nhưng vết nhơ còn mãi
Cố tươi cười...cố hạnh phúc
Tất cả chỉ để che đậy cái thân tàn ma dại. Vỏ bọc người tốt yếu đuối của Hà sẽ thật hoàn hảo lắm nếu như Hoàng Yến Như không tồn tại
-Hoàng Yến Như. Cô cũng sẽ hưởng thụ cái cảm giác ấy sớm thôi... Đưa cô ta vào phòng của ông Hưng đi chắc hắn háo hức lắm rồi
Hà cười
Rồi Huyên sẽ về với Hà sớm thôi
Như bị kéo đi trong vô lực. Làm sao để thoát đây?
Làm sao đây? Chị đại... Chị đại sao lên nông nỗi này... Miệng đắng lưỡi khô...họng bỏng rát. Không thể kêu cứu....mà có kêu liệu có ai cứu mình không????
Như khóc...
Như nghĩ... Quyết không để bị làm nhục. Trong tình huống cấp bánh... Nếu không còn cách nào Như sữ cắn lưỡi tự vẫn
Thà trong sạch mà chết đi còn hơn sống mà ô nhục
Hưng đang hừng hực khí thế rồi
Hắn sẽ "xé" nát thân thể ấy... Sẽ chà đạp nên cái con bé được mệnh danh là thiên thần ấy
Hắn sẽ làm như thế.... Sẽ cho con nhỏ đó biết hậu quả của việc dám coi thường anh đây
Như bị ném vào trong phòng như một món hàng
Hưng tặc lưỡi lượn quanh bên Như đánh giá một vòng
So với thời gian chăm thằng người yêu vô dụng thì giờ em nhuận sắc hơn rồi. Mơn mởn mơn mởn đéo chịu được
Chưa kể con đang dính thuốc. Cả người hồng rực nóng bỏng
Nhìn xem cặp chân nuột nà, vòng eo con kiến và đồi núi kia kìa
Em là cực phẩm đó
Chỗ nào cần nồi thì nồi cần lõm thì lõm
Ngon mắt lắm...
-Như,... Cuối cùng thì! Em cũng về tay anh. Như! Anh có chuẩn bị camera rồi. Mình nhập vai cho đạt đi em. Anh muốn lắm rồi
Hưng hứng thú nhìn khuôn mặt thống khổ của cô bé
20 xuân xanh, tuổi trổ mã, xuân dạng ngời ngời
-Cút ra... Đừng có động vào tôi không đừng trách
Như rít lên
Không còn bao nhiêu sức lực. Cơ thể mềm nhũn như cọng bún
Khốn kiếp.
-Hây...mạnh miệng qua cơ. Thôi nào thành thật với bản thân đi. Anh sẽ khiến em thỏa mãn
Hưng cười đến man rợ
Như sợ. Sợ thật
Hắn như con quỷ ấy....
Hưng ôm lấy Như đã vô lực trong lòng, phải công nhận thuốc mạnh như thế mà nó còn trụ được đến tận bây giờ
Vào đứa bình thường chả quằn quại dưới thân anh rồi ấy
Đặt Như lên giường chỉnh lại máy quay phim cho nét
Hưng hứng thú từ từ tiến lại nằm đè lên người Như
Trong cơn mê man bỗng lý trí kéo lại... Như dùng hết sức bình sinh lên gối 1 phát
Hưng ngã vật xuống giường ôm chỗ đó
-Con đ*... Muốn nhẹ nhàng với mày mà mày không muôn à? Tao cho mày chết
Tiếng cúc áo bị rựt bung ra rơi lộc cộc trên sàn gỗ
Hưng ném phăng cái áo vướng víu trên người xuống rồi nột áo sơ mi của Như
Cảnh xuân phất phới ẩn hiện sau lớp áo nót ren quyến rũ
-Không.... Đừn
Như khóc
Hưng càng kích thích
Hắn toan tiếp tục làm thì cửa bị xô mạnh
Fanky đấm mạnh hắn 1 cú rồi vớ chăn che chắn người cho Như
-Các người khốn nạn
-Chó má, làm lỡ chuyện tốt của ông đây.
Hưng cay cú lúc fanky mải lo cho Như liền phang bình hoa vào đầu anh
Fanky ngất lịm
-Nhanh lên. Không có nhiều thời gian cho ông anh đâu.
Hà đứng ngay cửa đang định khép vào cho kẻ trong hành sự thì có kẻ xông vào
Cái đạp cửa muốn bay luôn cả bản lề
Nhìn người trong phòng yếu ớt ủy khuất
Huyên điên máu, tăng xông mịa luôn rồi
Anh lao đến rã cho thằng ôn con kia không biết trời chăng gì
Ba Ân cùng các anh em xô vào sau bắt sống hết... Cả Hà cũng bất ngờ
Tui thằng long bị bọn anh sáu, anh tư, Vân ca khống chế
Ba Ân ôm lấy con gái mà đau lòng
-Ba xin lỗi. Huhu. Như ơi. Ba xin lỗi
-Ba con khó chịu...
Như nhăn nhó
Sức chịu đựng quá giới hạn mất rồi
-Đừng đánh nữa tôi chưa làm gì cả... Thật đấy tôi thề... Các người có thể xem video
Hưng thống khổ kêu xin
Hà vẫn còn chưa kịp tiêu hóa... Mọi chuyện quá nhanh...chỗ này vắng sao họ tìm thấy được cơ chứ
-Cái Như bị dính thuốc rồi. Huyên con đưa em đi bệnh viện đi... Chú giải quyết ơt đây cho
Ba Ân nói
Huyên vội vàng bao bọc cẩn thận người ấy trong chăn rồi ôm ra xe...
Bệnh viện... Ông Hoàng!
-Như!
-Khó chịu quá
Người Như đỏ rực nóng bỏng
Thuốc phát tán rồi...
-Như. Không sao... Anh ở đây rồi
Mông lung như một trò đùa
Thôi đừng đừng đùa
Thuốc kích dục????
Khốn thật....
Như cố gắng bịt chặt mũi miệng.... Hít một lượng không nhỏ khiến Như đau đầu chóng mặt khủng khiếp
Chút lý trí kéo Như lại
Mồ hôi chảy đầm đìa nhớp nháp nóng bức..rất khó chịu
Bao nhiêu sức lực như bị lụi tàn hết. Mệt... Như mệt quá....
Huyên. Cứu em!
Cạnh....
Cửa đột nhiên mở. Vài người lôi kéo Như ra khỏi căn phòng ấy
Hà cười tươi như hoa
-Khó chịu không? Khó chịu lắm à? Đừng vội. Lập tức giúp chị thỏa mãn. Anh Huyên thích cái màng trinh... Tôi cho người phá xem anh ấy còn thích chị hay không?
-Cô...
-Nhìn xem...chị mê người chưa kìa. Tuy tôi đã hứa với thằng quản lý của chị chỉ dọa thôi... Nhưng mà thật xin lỗi hắn. Một thằng ngu khi tin tôi.
-Bỉ ổi... Cô thật vô liêm sỉ
-Phải rồi. Đúng đấy. Tôi vô liêm sỉ lắm. Vì cái hội thẩm khốn nạn của cô tôi mất cả già đình, bạn bè và tình yêu... Chỉ mất cái màng trinh liền không ai cần.... Tôi cũng đáng thương mà, cô có biết tại sao tôi mất trinh không? là bị cưỡng hiếp đấy. Bị chú ruột cưỡng bức đấy. Ai thương cảm cho tôi? Khó khăn lắm mới có 1 người...ai ngờ cô cướp anh ấy đi. Tôi không hận cô được hay sao
Hà vừa cười vừa nói
Bí mật đau đớn nhất của Hà bị phanh phui hết cả
13 tuổi Hà bị chú cưỡng bức... Cái nôi tăm tối hơn 1 năm sống trong sự đọa đầy xác thịt
Cuối cùng cô cũng thoát khỏi ông ta. Nhưng vết nhơ còn mãi
Cố tươi cười...cố hạnh phúc
Tất cả chỉ để che đậy cái thân tàn ma dại. Vỏ bọc người tốt yếu đuối của Hà sẽ thật hoàn hảo lắm nếu như Hoàng Yến Như không tồn tại
-Hoàng Yến Như. Cô cũng sẽ hưởng thụ cái cảm giác ấy sớm thôi... Đưa cô ta vào phòng của ông Hưng đi chắc hắn háo hức lắm rồi
Hà cười
Rồi Huyên sẽ về với Hà sớm thôi
Như bị kéo đi trong vô lực. Làm sao để thoát đây?
Làm sao đây? Chị đại... Chị đại sao lên nông nỗi này... Miệng đắng lưỡi khô...họng bỏng rát. Không thể kêu cứu....mà có kêu liệu có ai cứu mình không????
Như khóc...
Như nghĩ... Quyết không để bị làm nhục. Trong tình huống cấp bánh... Nếu không còn cách nào Như sữ cắn lưỡi tự vẫn
Thà trong sạch mà chết đi còn hơn sống mà ô nhục
Hưng đang hừng hực khí thế rồi
Hắn sẽ "xé" nát thân thể ấy... Sẽ chà đạp nên cái con bé được mệnh danh là thiên thần ấy
Hắn sẽ làm như thế.... Sẽ cho con nhỏ đó biết hậu quả của việc dám coi thường anh đây
Như bị ném vào trong phòng như một món hàng
Hưng tặc lưỡi lượn quanh bên Như đánh giá một vòng
So với thời gian chăm thằng người yêu vô dụng thì giờ em nhuận sắc hơn rồi. Mơn mởn mơn mởn đéo chịu được
Chưa kể con đang dính thuốc. Cả người hồng rực nóng bỏng
Nhìn xem cặp chân nuột nà, vòng eo con kiến và đồi núi kia kìa
Em là cực phẩm đó
Chỗ nào cần nồi thì nồi cần lõm thì lõm
Ngon mắt lắm...
-Như,... Cuối cùng thì! Em cũng về tay anh. Như! Anh có chuẩn bị camera rồi. Mình nhập vai cho đạt đi em. Anh muốn lắm rồi
Hưng hứng thú nhìn khuôn mặt thống khổ của cô bé
20 xuân xanh, tuổi trổ mã, xuân dạng ngời ngời
-Cút ra... Đừng có động vào tôi không đừng trách
Như rít lên
Không còn bao nhiêu sức lực. Cơ thể mềm nhũn như cọng bún
Khốn kiếp.
-Hây...mạnh miệng qua cơ. Thôi nào thành thật với bản thân đi. Anh sẽ khiến em thỏa mãn
Hưng cười đến man rợ
Như sợ. Sợ thật
Hắn như con quỷ ấy....
Hưng ôm lấy Như đã vô lực trong lòng, phải công nhận thuốc mạnh như thế mà nó còn trụ được đến tận bây giờ
Vào đứa bình thường chả quằn quại dưới thân anh rồi ấy
Đặt Như lên giường chỉnh lại máy quay phim cho nét
Hưng hứng thú từ từ tiến lại nằm đè lên người Như
Trong cơn mê man bỗng lý trí kéo lại... Như dùng hết sức bình sinh lên gối 1 phát
Hưng ngã vật xuống giường ôm chỗ đó
-Con đ*... Muốn nhẹ nhàng với mày mà mày không muôn à? Tao cho mày chết
Tiếng cúc áo bị rựt bung ra rơi lộc cộc trên sàn gỗ
Hưng ném phăng cái áo vướng víu trên người xuống rồi nột áo sơ mi của Như
Cảnh xuân phất phới ẩn hiện sau lớp áo nót ren quyến rũ
-Không.... Đừn
Như khóc
Hưng càng kích thích
Hắn toan tiếp tục làm thì cửa bị xô mạnh
Fanky đấm mạnh hắn 1 cú rồi vớ chăn che chắn người cho Như
-Các người khốn nạn
-Chó má, làm lỡ chuyện tốt của ông đây.
Hưng cay cú lúc fanky mải lo cho Như liền phang bình hoa vào đầu anh
Fanky ngất lịm
-Nhanh lên. Không có nhiều thời gian cho ông anh đâu.
Hà đứng ngay cửa đang định khép vào cho kẻ trong hành sự thì có kẻ xông vào
Cái đạp cửa muốn bay luôn cả bản lề
Nhìn người trong phòng yếu ớt ủy khuất
Huyên điên máu, tăng xông mịa luôn rồi
Anh lao đến rã cho thằng ôn con kia không biết trời chăng gì
Ba Ân cùng các anh em xô vào sau bắt sống hết... Cả Hà cũng bất ngờ
Tui thằng long bị bọn anh sáu, anh tư, Vân ca khống chế
Ba Ân ôm lấy con gái mà đau lòng
-Ba xin lỗi. Huhu. Như ơi. Ba xin lỗi
-Ba con khó chịu...
Như nhăn nhó
Sức chịu đựng quá giới hạn mất rồi
-Đừng đánh nữa tôi chưa làm gì cả... Thật đấy tôi thề... Các người có thể xem video
Hưng thống khổ kêu xin
Hà vẫn còn chưa kịp tiêu hóa... Mọi chuyện quá nhanh...chỗ này vắng sao họ tìm thấy được cơ chứ
-Cái Như bị dính thuốc rồi. Huyên con đưa em đi bệnh viện đi... Chú giải quyết ơt đây cho
Ba Ân nói
Huyên vội vàng bao bọc cẩn thận người ấy trong chăn rồi ôm ra xe...
Bệnh viện... Ông Hoàng!
-Như!
-Khó chịu quá
Người Như đỏ rực nóng bỏng
Thuốc phát tán rồi...
-Như. Không sao... Anh ở đây rồi