-Tara, cậu ngủ rồi hả. Gõ cửa, Hong hỏi.
-Vẫn chưa!.
Bước lại gần băng công, nơi nó đang ngồi thẫn thờ một mình, những cơn gió thổi qua lướt nhẹ lên làn da trắng mịn, những mãnh vải của chiếc đầm ngủ màu trắng cùng mái tóc dài đen mượt buôn thả khẽ uốn lượn theo làn gió mát lạnh, ánh mắt vô hồn, sâu như ko đáy khiến cho con người ta ko thể hiểu được chủ nhân của nó, nhưng đôi mắt ấy lại thu hút người khác một cách kì lạ. Nhìn nó mà cô cũng phải xót thây, một nỗi buồn đang chất chứa trong sâu thẳm con tim nó làm cho cô càng muốn hiểu nó hơn, dù quen nó ko được lâu dài, dù ko biết được quá khứ của nó ra sao, dù trước nó cô luôn luôn nhỏ bế nhưng càng thế thì cô càng muốn tìm hiểu rõ con người nó, muốn cùng nó chia sẻ những thứ đã làm nó buồn hoặc ít nhất là ở bên cạnh nó trong những lúc nó cần người đề sang sẻ nhất...
...
_Học viện Ireland_
_ Hội trường_
_8h00'_
Woo tay cầm gậy phép hình ngọc màu xanh biển đính ngay giữa của đầu cây gậy bay lùi về phía sau tránh đòn tấn công của Yun. -Kang Yun, cậu đã là bạn trai của Tara mà lại đi xen vào chuyện của tôi à.
Tay cầm gậy phép có đính ngọc đỏ ngay giữa của đầu cây gậy tiếng thẳng về phía Woo. -Hừ, đừng nói nhiều.
-Này các cậu ko ra ngăn hai người à?. Hv nữ khìu một hv nam kế bên nói.
-Cậu nghĩ tôi có thể ngăn hai người đó à?. Hv nam thở dài trả lời.
-Tất nhiên là ko!. -"Hùm. cậu ta làm sao mà ngăn nổi hai người này chứ". Hv nữ.
-Nhưng phải làm sao bây giờ, phải ngăn họ lại chứ. Hv nữ bên cạnh hét lên.
-Cậu có giỏi thì ngăn đi. tui ko muốn chết sớm. Hv nam khi nãy trả lời.
Hầu hết những ai có mặt tại trường vào giờ này đều đến hội trường chính đề xem hai người này giao đấu, trường hợp này ko phải là chưa bao giờ xầy ra nhưng đánh nhau dữ dội thế này thì chưa ai thấy cả, những hàng cây xung quanh đã bị hai người họ là cho tan tành, Bo và Tea Hin thì chỉ biết khoanh tai ngồi nhìn và thở dài, Ha Rum thì dùng hết volum để khuyên nhũ hai người nhưng vô ích. may là nhờ có kết giới của Bin tạo ra để tránh cho những tia pháp thuật ko trúng vào người khác ko thôi cả cái học viện này đều phải vô viện vam mà năm hết rồi.
-Này, hai người ko cản họ lại đi, sao đứng đó mà nhìn ko vậy. Ha Rum hết mãi mà ko được gì thì quay sang hai chàng trai đang ngồi nhìn trận long tranh hổ đấu của hai vị vương học viện vampire - Ireland này.
-Ha Rum, cô im lặng dùm cái đi, có bao giờ cô thấy ai cản được hai người đó ko?. Bo tỏ vể bực mình nói. -"Tại ai mà hai người đó mới vậy mà còn ở đây là làng... Mà khoan đã, hình như ko phải, nguyên nhân thật sự ko phải cô ta mà là...."
-Này các cậu, tôi biết ai có thể ngăn được hai người họ rồi đấy. Một hv nam đang dứng xem trận đấu của hai người nói.
-Ko lẽ là ngài Hoo?. Hv kế bê đoán.
-No!.
-Vậy là bà hiệu trưởng!.
-No!.
-Vậy chứ là ai?.
-Thần tượng của chúng ta. hehe...
-Ý cậu là.... , nhưng hiện giờ người đó ở đâu?.
-Đi tìm đi.
Vừa vứt câu là tên bên cạnh ba chân bốn cẳn chạy thật nhanh ra khổi hội trường.
....Cùng lúc đó......
-Tara. cậu cũng dọn vào kí túc xá à?. Hong và nó vừa từ gara ra đang đi vào phòng giám đốc (oppa nó) để lấy tài liệu.
-Ừ. cho tiện.
Nó cùng Hong bước trên hành lang đến phòng oppa nó thì hai người cảm thấy một điều kì lạ là tại sao ko thấy một bóng ma nao hết, hoc viên đi đâu hết rồi. Trên hành lang rộng lớn mà ko thấy một bóng dán của học viên nào hết, hoàn toàn tróng ko.
-Kì lạ thiệt. khi nãy tớ thấy bãi đậu xe của hv cấp thường và cấp trung thì đầy xe mà học thì ko thấy một bóng người náo hết vậy. Hong gãi đầu khó hiểu, đây cũng là hiện tượng lạ mà trước giờ cô chưa từng thấy.
Nó ko suy nghĩ nhiều, chỉ phán một câu -Có chuyện rồi.
-----------------------------------
-Tara, cậu ngủ rồi hả. Gõ cửa, Hong hỏi.
-Vẫn chưa!.
Bước lại gần băng công, nơi nó đang ngồi thẫn thờ một mình, những cơn gió thổi qua lướt nhẹ lên làn da trắng mịn, những mãnh vải của chiếc đầm ngủ màu trắng cùng mái tóc dài đen mượt buôn thả khẽ uốn lượn theo làn gió mát lạnh, ánh mắt vô hồn, sâu như ko đáy khiến cho con người ta ko thể hiểu được chủ nhân của nó, nhưng đôi mắt ấy lại thu hút người khác một cách kì lạ. Nhìn nó mà cô cũng phải xót thây, một nỗi buồn đang chất chứa trong sâu thẳm con tim nó làm cho cô càng muốn hiểu nó hơn, dù quen nó ko được lâu dài, dù ko biết được quá khứ của nó ra sao, dù trước nó cô luôn luôn nhỏ bế nhưng càng thế thì cô càng muốn tìm hiểu rõ con người nó, muốn cùng nó chia sẻ những thứ đã làm nó buồn hoặc ít nhất là ở bên cạnh nó trong những lúc nó cần người đề sang sẻ nhất...
...
_Học viện Ireland_
_ Hội trường_
_h'_
Woo tay cầm gậy phép hình ngọc màu xanh biển đính ngay giữa của đầu cây gậy bay lùi về phía sau tránh đòn tấn công của Yun. -Kang Yun, cậu đã là bạn trai của Tara mà lại đi xen vào chuyện của tôi à.
Tay cầm gậy phép có đính ngọc đỏ ngay giữa của đầu cây gậy tiếng thẳng về phía Woo. -Hừ, đừng nói nhiều.
-Này các cậu ko ra ngăn hai người à?. Hv nữ khìu một hv nam kế bên nói.
-Cậu nghĩ tôi có thể ngăn hai người đó à?. Hv nam thở dài trả lời.
-Tất nhiên là ko!. -"Hùm. cậu ta làm sao mà ngăn nổi hai người này chứ". Hv nữ.
-Nhưng phải làm sao bây giờ, phải ngăn họ lại chứ. Hv nữ bên cạnh hét lên.
-Cậu có giỏi thì ngăn đi. tui ko muốn chết sớm. Hv nam khi nãy trả lời.
Hầu hết những ai có mặt tại trường vào giờ này đều đến hội trường chính đề xem hai người này giao đấu, trường hợp này ko phải là chưa bao giờ xầy ra nhưng đánh nhau dữ dội thế này thì chưa ai thấy cả, những hàng cây xung quanh đã bị hai người họ là cho tan tành, Bo và Tea Hin thì chỉ biết khoanh tai ngồi nhìn và thở dài, Ha Rum thì dùng hết volum để khuyên nhũ hai người nhưng vô ích. may là nhờ có kết giới của Bin tạo ra để tránh cho những tia pháp thuật ko trúng vào người khác ko thôi cả cái học viện này đều phải vô viện vam mà năm hết rồi.
-Này, hai người ko cản họ lại đi, sao đứng đó mà nhìn ko vậy. Ha Rum hết mãi mà ko được gì thì quay sang hai chàng trai đang ngồi nhìn trận long tranh hổ đấu của hai vị vương học viện vampire - Ireland này.
-Ha Rum, cô im lặng dùm cái đi, có bao giờ cô thấy ai cản được hai người đó ko?. Bo tỏ vể bực mình nói. -"Tại ai mà hai người đó mới vậy mà còn ở đây là làng... Mà khoan đã, hình như ko phải, nguyên nhân thật sự ko phải cô ta mà là...."
-Này các cậu, tôi biết ai có thể ngăn được hai người họ rồi đấy. Một hv nam đang dứng xem trận đấu của hai người nói.
-Ko lẽ là ngài Hoo?. Hv kế bê đoán.
-No!.
-Vậy là bà hiệu trưởng!.
-No!.
-Vậy chứ là ai?.
-Thần tượng của chúng ta. hehe...
-Ý cậu là.... , nhưng hiện giờ người đó ở đâu?.
-Đi tìm đi.
Vừa vứt câu là tên bên cạnh ba chân bốn cẳn chạy thật nhanh ra khổi hội trường.
....Cùng lúc đó......
-Tara. cậu cũng dọn vào kí túc xá à?. Hong và nó vừa từ gara ra đang đi vào phòng giám đốc (oppa nó) để lấy tài liệu.
-Ừ. cho tiện.
Nó cùng Hong bước trên hành lang đến phòng oppa nó thì hai người cảm thấy một điều kì lạ là tại sao ko thấy một bóng ma nao hết, hoc viên đi đâu hết rồi. Trên hành lang rộng lớn mà ko thấy một bóng dán của học viên nào hết, hoàn toàn tróng ko.
-Kì lạ thiệt. khi nãy tớ thấy bãi đậu xe của hv cấp thường và cấp trung thì đầy xe mà học thì ko thấy một bóng người náo hết vậy. Hong gãi đầu khó hiểu, đây cũng là hiện tượng lạ mà trước giờ cô chưa từng thấy.
Nó ko suy nghĩ nhiều, chỉ phán một câu -Có chuyện rồi.
-----------------------------------