"VŨ DIÊN MAI!Cô có thức không hả?"-Cao Duệ Minh đứng chóng nạnh nhìn cô gái mập mạp đang ngủ ngon lành kia mà tức giận.Số là vài tháng trước,khi Diên Mai vừa đủ 25t,cô đã từ quê hương lên thành phố B,nơi hắn đang sống sau khi học hết cấp 3 mà quyết định tìm việc làm ở đây.Do không có tiền nhiều,cô không thể ở khách sạn hay thuê nhà được,vậy là hắn đành phải nhân từ cho cô mập này ở cùng.Dù sao đi nữa thì cũng đã 20 năm rồi còn gì,cả hai người vẫn thân thiết như vậy,vẫn có thể ngủ chung,sống chung một nhà như người thân,nhưng nếu ngày nào cũng bắt hắn gọi dậy như vậy,thật lòng mà nói...hắn sẽ tức chết a.
"Duệ Minh à!Người ta muốn ngủ a!"-cô mập vẫn gật gù,mắt nhắm lại,hoàn toàn không để ý đến kẻ đang chóng nạnh kia
"Có muốn đi làm không?"
"Ưm,muốn!"-cô mập vẫn nhắm mắt gật đầu
"10 giờ rồi đó!"-hắn nhếch môi ma quái nói nhỏ vào tai cô nàng
"AAAAAAAAAA!SAO ANH KHÔNG GỌI TÔI DẬY!AAAAAAAA!CHẾT CHẮC RỒI!"-3 phút sau...
"Tốt!Xuống đây ngồi ăn sáng nào!"-hắn vô cùng mãn nguyện ngồi vào bàn ăn mỉm cười nhìn cô
"Cao Duệ Minh!Cậu dám lừa tôi,hiện tại chỉ mới 6 giờ thôi mà!"
"À,vậy sao?Tôi không để ý lắm!Dù sao hôm nay đi làm việc,vẫn là nên đi sớm!"
"Hừ!Tên khốn!"
"Cô mập à!Tôi có lòng tốt thức sớm gọi cô dậy,đáng lí cô nên cám ơn tôi đấy!"-hắn có chút ủy khuất nhìn cô mà trách móc
"Được rồi mà!Cám ơn nhé!Mà anh có biết tôi đã xin vào được công ty nào không?"-cô vô cùng phấn khích chạy lại ngồi xuống ghế
"Là nơi nào?"
"Tập đoàn Trương Thị!"
"Lý do vào đó?"
"Anh vẫn còn nhớ đến Trương Kiệt Lâm chứ?Hội trưởng hội học sinh năm cấp 3 đó.Cậu ấy chính là giám đốc tập đoàn Trương Thị đó!"
"Cô mập!Đừng nói là cô vẫn có ý với cậu ta nhá?"
"Chính xác là vậy!"
"Ha....ha....nghĩ sao vậy,nhìn về mặt ngoại hình thôi là đã không đủ điều kiện nâng giày cho cậu ta rồi!"
"Cao Duệ Minh,có tin tôi dùng mỡ đè bẹp cậu không hả?"
"Coi như tôi chư nói gì đi ha!"-hắn nhanh chóng ăn xong rồi bước ra cửa chuẩn bị đi làm,còn quay lại chúc cô một tiếng thành công xong mới bỏ đi
"Vũ Diên Mai,vì tình yêu của mày,cố lên!".......
*còn tiếp*
"Duệ Minh à!Người ta muốn ngủ a!"-cô mập vẫn gật gù,mắt nhắm lại,hoàn toàn không để ý đến kẻ đang chóng nạnh kia
"Có muốn đi làm không?"
"Ưm,muốn!"-cô mập vẫn nhắm mắt gật đầu
"10 giờ rồi đó!"-hắn nhếch môi ma quái nói nhỏ vào tai cô nàng
"AAAAAAAAAA!SAO ANH KHÔNG GỌI TÔI DẬY!AAAAAAAA!CHẾT CHẮC RỒI!"-3 phút sau...
"Tốt!Xuống đây ngồi ăn sáng nào!"-hắn vô cùng mãn nguyện ngồi vào bàn ăn mỉm cười nhìn cô
"Cao Duệ Minh!Cậu dám lừa tôi,hiện tại chỉ mới 6 giờ thôi mà!"
"À,vậy sao?Tôi không để ý lắm!Dù sao hôm nay đi làm việc,vẫn là nên đi sớm!"
"Hừ!Tên khốn!"
"Cô mập à!Tôi có lòng tốt thức sớm gọi cô dậy,đáng lí cô nên cám ơn tôi đấy!"-hắn có chút ủy khuất nhìn cô mà trách móc
"Được rồi mà!Cám ơn nhé!Mà anh có biết tôi đã xin vào được công ty nào không?"-cô vô cùng phấn khích chạy lại ngồi xuống ghế
"Là nơi nào?"
"Tập đoàn Trương Thị!"
"Lý do vào đó?"
"Anh vẫn còn nhớ đến Trương Kiệt Lâm chứ?Hội trưởng hội học sinh năm cấp 3 đó.Cậu ấy chính là giám đốc tập đoàn Trương Thị đó!"
"Cô mập!Đừng nói là cô vẫn có ý với cậu ta nhá?"
"Chính xác là vậy!"
"Ha....ha....nghĩ sao vậy,nhìn về mặt ngoại hình thôi là đã không đủ điều kiện nâng giày cho cậu ta rồi!"
"Cao Duệ Minh,có tin tôi dùng mỡ đè bẹp cậu không hả?"
"Coi như tôi chư nói gì đi ha!"-hắn nhanh chóng ăn xong rồi bước ra cửa chuẩn bị đi làm,còn quay lại chúc cô một tiếng thành công xong mới bỏ đi
"Vũ Diên Mai,vì tình yêu của mày,cố lên!".......
*còn tiếp*