Sau khi tự mình nhớ lại những hồi ức ấy từ Boss Trương thì chúng ta nhanh chóng quay lại câu chuyện đang xảy ra tại phòng riêng của anh nào
"Cuối cùng thì...bánh bao nhỏ là ai ạ?"
"Cô...không nhớ sao?"
"Vâng,sao vậy ạ?"-cô ngây thơ trả lời,bản thân cũng không rõ mình đã nói gì sai,nhưng dù sao đối với cái tên này hình như cô có chút quen biết.
"Không sao,từ từ sẽ nhớ ra thôi.Bây giờ quay về và nhanh chóng nộp cho tôi bản kế hoạch tối đó cô đã nói đi!"
"Ưm...được ạ!"-cô mỉm cười đáng yêu rồi chạy ra ngoài,lúc này chỉ còn lại mình anh ở trong phòng tự mình phiền não
"Hầy...cuối cùng cậu vẫn không nhớ..."-Trong lúc này tại bệnh viện,Cao Duệ Mihh vừa hoàn thành xong một ca mỗ khó,trong lòng áp lực vừa tiêu tan thì chợt nhớ đến cô,lúc nãy họ đang nói chuyện nửa chừng thì lại phải tắt máy.Hắn thật lòng có chút muốn cô gọi lại cho mình thay vì phải chủ động,dù sao thì khi heo ngốc cần gì cô ấy sẽ tự mình gọi cho hắn.Tuy tự tin rằng bản thân là người duy nhất mà Vũ Diên Mai kia có thể dựa dẫm vào,nhưng mà hắn cũng có lo lắng,tên Trương Kiệt Lâm đó lại phát hiện ra cô mập của hắn sớm thế chứ?Hắn vẫn ghét anh ta rất nhiều.Hắn vẫn còn nhớ,cái năm ấy,sau khi ngồi chung với Trương Kiệt Lâm,Tiểu Diên Mai thật sự được cậu ta giữ lời hứa đưa đi ăn gà rán,cô bé vui vẻ mà cười tít mắt,còn ngốc nghếch bỏ quên luôn người bạn thân thiết Cao Duệ Minh của mình ở lại mà bay theo sự cám dỗ của đồ ăn.Hắn tất nhiên lúc đó rất tức giận rồi,nhưng không được,phải bình tĩnh,nếu như Vũ Diên Mai đã không nghe lời thì hắn đây cũng không cần lo cho cô làm gì nữa và lúc đó nghĩ là làm,hắn không thèm ở lại chờ cô để chở cô về nữa mà là tự mình chạy xe về,nhất định là phải để con heo đó biết thế nào là không nghe lời sẽ bị phạt.Chỉ là cuối cùng Trương Kiệt Lâm lại đưa cô về,thời ấy tuy rằng thân hình của cô có chút tròn nhưng vẫn chưa đến nỗi nào,vì vậy mà Trương Kiệt Lâm mới đủ sức mà đạp xe đưa cô về.Lần đó hắn tức muốn ói máu.Hừ,tưởng hắn ngốc lắm à?sau khi học hết cấp 2,hắn an tâm cho rằng tên họ Trương đó sẽ mất tích luôn ấy chứ.Nào ngờ tên đó lại học cùng trường cấp 3 với hắn và cả cô,còn trở thành hoàng tử của trường(đại hoàng đế là hắn,ha....ha....*ma mị*),cô rõ ràng thuộc bên những người yêu thích cậu ta,nhưng hắn lại giả vờ không biết,thật là không hiểu cô mập ấy có gì tốt mà cậu ta lại thích cơ chứ,rõ là thích nên mới cố tình để cô nàng dễ bắt gặp mình mà còn bày đặt,quả nhiên là cáo già lão luyện.Chỉ là không ngờ cô mập này đã 26t rồi mà vẫn không có ý định sẽ từ bỏ tên đó,thật là đáng hận mà.Hôm cô kể bản thân bắt chuyện được với tên đó,hắn đã có cảm giác không hay rồi,nhất định để cô mập vì lo chơi mà không đi họp để bị đuổi,nào ngờ chẳng những không bị gì mà còn có người nhắn tin kêu ngày mai đến làm sớm,hừ,hắn xóa luôn rồi.Lần này hắn nhất định phải tìm cách cho cô nghỉ việc mới được....Rõ ràng là hai người đàn ông,cùng một điểm nhìn,cùng đang suy nghĩ,nhưng mà suy nghĩ của họ lại hoàn toàn khác nhau,chỉ biết rằng nàng mập này sắp vướng phải một chuỗi ngày phức tạp nhờ con sói và con cáo này đây...
"Cuối cùng thì...bánh bao nhỏ là ai ạ?"
"Cô...không nhớ sao?"
"Vâng,sao vậy ạ?"-cô ngây thơ trả lời,bản thân cũng không rõ mình đã nói gì sai,nhưng dù sao đối với cái tên này hình như cô có chút quen biết.
"Không sao,từ từ sẽ nhớ ra thôi.Bây giờ quay về và nhanh chóng nộp cho tôi bản kế hoạch tối đó cô đã nói đi!"
"Ưm...được ạ!"-cô mỉm cười đáng yêu rồi chạy ra ngoài,lúc này chỉ còn lại mình anh ở trong phòng tự mình phiền não
"Hầy...cuối cùng cậu vẫn không nhớ..."-Trong lúc này tại bệnh viện,Cao Duệ Mihh vừa hoàn thành xong một ca mỗ khó,trong lòng áp lực vừa tiêu tan thì chợt nhớ đến cô,lúc nãy họ đang nói chuyện nửa chừng thì lại phải tắt máy.Hắn thật lòng có chút muốn cô gọi lại cho mình thay vì phải chủ động,dù sao thì khi heo ngốc cần gì cô ấy sẽ tự mình gọi cho hắn.Tuy tự tin rằng bản thân là người duy nhất mà Vũ Diên Mai kia có thể dựa dẫm vào,nhưng mà hắn cũng có lo lắng,tên Trương Kiệt Lâm đó lại phát hiện ra cô mập của hắn sớm thế chứ?Hắn vẫn ghét anh ta rất nhiều.Hắn vẫn còn nhớ,cái năm ấy,sau khi ngồi chung với Trương Kiệt Lâm,Tiểu Diên Mai thật sự được cậu ta giữ lời hứa đưa đi ăn gà rán,cô bé vui vẻ mà cười tít mắt,còn ngốc nghếch bỏ quên luôn người bạn thân thiết Cao Duệ Minh của mình ở lại mà bay theo sự cám dỗ của đồ ăn.Hắn tất nhiên lúc đó rất tức giận rồi,nhưng không được,phải bình tĩnh,nếu như Vũ Diên Mai đã không nghe lời thì hắn đây cũng không cần lo cho cô làm gì nữa và lúc đó nghĩ là làm,hắn không thèm ở lại chờ cô để chở cô về nữa mà là tự mình chạy xe về,nhất định là phải để con heo đó biết thế nào là không nghe lời sẽ bị phạt.Chỉ là cuối cùng Trương Kiệt Lâm lại đưa cô về,thời ấy tuy rằng thân hình của cô có chút tròn nhưng vẫn chưa đến nỗi nào,vì vậy mà Trương Kiệt Lâm mới đủ sức mà đạp xe đưa cô về.Lần đó hắn tức muốn ói máu.Hừ,tưởng hắn ngốc lắm à?sau khi học hết cấp 2,hắn an tâm cho rằng tên họ Trương đó sẽ mất tích luôn ấy chứ.Nào ngờ tên đó lại học cùng trường cấp 3 với hắn và cả cô,còn trở thành hoàng tử của trường(đại hoàng đế là hắn,ha....ha....*ma mị*),cô rõ ràng thuộc bên những người yêu thích cậu ta,nhưng hắn lại giả vờ không biết,thật là không hiểu cô mập ấy có gì tốt mà cậu ta lại thích cơ chứ,rõ là thích nên mới cố tình để cô nàng dễ bắt gặp mình mà còn bày đặt,quả nhiên là cáo già lão luyện.Chỉ là không ngờ cô mập này đã 26t rồi mà vẫn không có ý định sẽ từ bỏ tên đó,thật là đáng hận mà.Hôm cô kể bản thân bắt chuyện được với tên đó,hắn đã có cảm giác không hay rồi,nhất định để cô mập vì lo chơi mà không đi họp để bị đuổi,nào ngờ chẳng những không bị gì mà còn có người nhắn tin kêu ngày mai đến làm sớm,hừ,hắn xóa luôn rồi.Lần này hắn nhất định phải tìm cách cho cô nghỉ việc mới được....Rõ ràng là hai người đàn ông,cùng một điểm nhìn,cùng đang suy nghĩ,nhưng mà suy nghĩ của họ lại hoàn toàn khác nhau,chỉ biết rằng nàng mập này sắp vướng phải một chuỗi ngày phức tạp nhờ con sói và con cáo này đây...