Ino thở dài, lấy tay day day trán, nhìn về phía chàng trai tóc cam bên cạnh...
Anh ta rất cao và to, cô tưởng chừng như nếu bước vào nhà cô thì sẽ đụng đầu vào trần nhà mất...
- anh....tên là....Juugo phải không? - cô vẫn phát huy tính tò mò của mình...
Anh chàng tóc cam nghe thấy tên mình thì gật đầu..
- phải...còn quý cô đây...cô tên là gì?
”Ôi cha mẹ thánh thần thiêng địa ơi, anh ta lịch sự quá! Kì này Sai-kun sẽ giận mình lắm cho coi!” Ino phấn khích, dần có chút quý mến anh sau một lần nói chuyện..
- tôi là Yamanaka Ino... - chẳng mấy chốc đã tới nhà của cô - và đây là nhà của tôi, anh sẽ sống tạm nơi này...ừm...một thời gian.
- cám ơn cô....cô thật tốt...
Ino sướng muốn phát điên lên khi được người khác phái khen cô (sau Sai), tự mãn mở cửa vào nhà...
Một căn nhà không lớn lắm nhưng cũng chẳng phải gọi là nhỏ...
Xung quanh là bốn bề cây cảnh, từ bonsai cho đến hoa màu...
Mà Juugo có thể đoán được...đây là vườn hoa di động...
Nói chính xác hơn là một cửa hàng hoa do cô làm chủ...
- nhà cô...đẹp lắm, rất nhiều cây kiểng....và chim chóc...
Juugo ngó quanh căn nhà, một cái bàn được kê giữa sân - bàn trà nhỏ, vừa đủ để ngồi uống trà, đọc sách tuỳ thích - anh mỉm cười..
- tôi ngồi đằng đó một chút được chứ?
- được mà! Cứ ngồi ở đâu mà anh thích! Còn giờ... - cô ra sau bếp - tôi đi pha trà đây!
Sau khi Ino đi mất, anh lặng lẽ nhìn lên trời, cảm nhận hương vị cuộc sống tại đây...
”Nơi này...thật yên bình và xinh đẹp...khác hẳn những góc tăm tối ngục tù như trước kia...”
-----------
Chẳng mấy chốc cũng đã tới xế chiều, những chú chim nhanh chóng bay về phương nam tránh rét, để lại khung cảnh yên bình cho Konoha...
Cửa hàng hoa của Ino khá đắt, anh nhận thấy điều đó khi có rất nhiều người khách ghé vào mua hoa tươi...
Chẳng những có hoa tươi, ngay cả hoa giấy và hoa vải cũng thu hút đông khách...
Cô cười tươi như hoa tạm biệt người khách cuối cùng của ngày hôm nay, dựa lưng sang ghế thở mệt nhọc...
- có vẻ như cô....khá là yêu cây cảnh nhỉ? - anh vuốt ve chú chim nhỏ khi nó đậu vào tay anh...
- ừ! Công việc của tôi mà! Anh...cũng yêu cây cảnh phải không?
Anh ngạc nhiên nhìn người con gái trước mặt...làm thế nào mà cô biết được điều đó?
- haha! Xem bộ dáng anh kìa! Ngạc nhiên lắm đúng không? - cô cười ngả mồm - Tôi biết được anh thích cây cảnh qua cách anh tướt lá sâu, tưới cây, nâng niu chúng,...
- ừm...đúng như cô nói, tôi...yêu cây kiểng và chim chóc từ nhỏ... - anh đỏ mặt kể lại quá khứ của mình - à mà...trời cũng tối rồi...cô ăn cơm chưa?
- chưa, vào nhà ăn thôi! - Ino giả tiếng bụng đói “ọt ọt” rồi dẫn Juugo vào phòng bếp nhà mình...
Anh và cô đến bên bàn ăn, trên đó có rất nhiều món ngon mà anh chưa bao giờ được ăn qua...
Đầy đủ cả sắc màu lẫn hương vị, làm cho anh không thể rời mắt...
Nhanh tay múc một chén cơm nóng hổi, gắp Watatabi trên dĩa nếm thử..
Một vị ngon khó cưỡng lại được, khiến anh ăn hết mà vẫn muốn múc thêm...
Quả thật Ino nấu rất khéo tay, từng món ăn dù cho có 'xào thập cẩm' đi chăng nữa nhưng cô vẫn giữ được vị riêng từng món, trình bày đẹp mắt, màu sắc xen kẽ nhau hợp lý, rất ưng mắt người dùng.
Watatabi xào kèm rau củ chín vừa tới nên không cháy đen và mất hương vị, thanh cua chấm mù tạt thơm nồng nhưng lại có thêm vị chua cay của ớt bột, sushi cá tôm ngon hết sảy lấn át vị tanh từ rong biển, tất cả món ăn đều giàu dinh dưỡng lại rất thơm ngon, đảm bảo nếu có dịp sang Nhật các bạn ăn sẽ khen không ngớt lời!
-------------
Bữa tối cũng kết thúc gần bảy giờ, Ino vui vẻ vừa dọn dẹp nhà vừa cười ngất ngây khi được Juugo ca ngợi, vẻ mặt hao hao hồng...
Juugo ngồi bên cửa sổ, ngắm trăng thanh cao trên trời...
Sau cả một ngày, với biết bao nhiêu trải nghiệm lí thú cùng cô nàng Ino, anh chợt nhận ra được nhiều thứ...
Từ những trò chơi cá cược, chăm sóc hoa, xếp đèn giấy,...
Rằng mỗi con người đều tìm được bạn đời cho riêng mình, có lẽ anh đã trúng tiếng sét ái tình từ Ino...
”Thật xin lỗi anh...tôi có Sai-kun của mình rồi, tôi chỉ xem anh là bạn thôi Juugo à...”
Anh phút chốc đau đớn, nhưng đã kịp trấn an mình...
- bạn thì bạn, nếu vậy...tôi với cô sẽ là bạn thân...của nhau nhé!
-------------
Đêm đã đến, trong căn nhà tràn ngập hoa...
Có người con gái nằm ngủ bên cửa sổ, mái tóc vàng óng bao thướt tha...
Gần đó là chàng trai tóc cam cũng đang lim dim ngủ, dựa lưng trông chừng cô gái, sợ cô có xảy ra chuyện gì...
Hai người, một nam một nữ ấy....trông tình cảm biết bao!
End chap 15.
-------------
Các bạn cho mình hỏi nên ghép chị Ino cho anh Sai hay anh Juugo vậy? Thấy hai anh đẹp trai, cao to như nhau nên nhất thời chưa bik chọn anh nào bỏ anh nào, mn cho Au xin ý kiến đi ạ!
Thật có lỗi với anh Sai, sắp có tình địch mới....
Ino thở dài, lấy tay day day trán, nhìn về phía chàng trai tóc cam bên cạnh...
Anh ta rất cao và to, cô tưởng chừng như nếu bước vào nhà cô thì sẽ đụng đầu vào trần nhà mất...
- anh....tên là....Juugo phải không? - cô vẫn phát huy tính tò mò của mình...
Anh chàng tóc cam nghe thấy tên mình thì gật đầu..
- phải...còn quý cô đây...cô tên là gì?
”Ôi cha mẹ thánh thần thiêng địa ơi, anh ta lịch sự quá! Kì này Sai-kun sẽ giận mình lắm cho coi!” Ino phấn khích, dần có chút quý mến anh sau một lần nói chuyện..
- tôi là Yamanaka Ino... - chẳng mấy chốc đã tới nhà của cô - và đây là nhà của tôi, anh sẽ sống tạm nơi này...ừm...một thời gian.
- cám ơn cô....cô thật tốt...
Ino sướng muốn phát điên lên khi được người khác phái khen cô (sau Sai), tự mãn mở cửa vào nhà...
Một căn nhà không lớn lắm nhưng cũng chẳng phải gọi là nhỏ...
Xung quanh là bốn bề cây cảnh, từ bonsai cho đến hoa màu...
Mà Juugo có thể đoán được...đây là vườn hoa di động...
Nói chính xác hơn là một cửa hàng hoa do cô làm chủ...
- nhà cô...đẹp lắm, rất nhiều cây kiểng....và chim chóc...
Juugo ngó quanh căn nhà, một cái bàn được kê giữa sân - bàn trà nhỏ, vừa đủ để ngồi uống trà, đọc sách tuỳ thích - anh mỉm cười..
- tôi ngồi đằng đó một chút được chứ?
- được mà! Cứ ngồi ở đâu mà anh thích! Còn giờ... - cô ra sau bếp - tôi đi pha trà đây!
Sau khi Ino đi mất, anh lặng lẽ nhìn lên trời, cảm nhận hương vị cuộc sống tại đây...
”Nơi này...thật yên bình và xinh đẹp...khác hẳn những góc tăm tối ngục tù như trước kia...”
-----------
Chẳng mấy chốc cũng đã tới xế chiều, những chú chim nhanh chóng bay về phương nam tránh rét, để lại khung cảnh yên bình cho Konoha...
Cửa hàng hoa của Ino khá đắt, anh nhận thấy điều đó khi có rất nhiều người khách ghé vào mua hoa tươi...
Chẳng những có hoa tươi, ngay cả hoa giấy và hoa vải cũng thu hút đông khách...
Cô cười tươi như hoa tạm biệt người khách cuối cùng của ngày hôm nay, dựa lưng sang ghế thở mệt nhọc...
- có vẻ như cô....khá là yêu cây cảnh nhỉ? - anh vuốt ve chú chim nhỏ khi nó đậu vào tay anh...
- ừ! Công việc của tôi mà! Anh...cũng yêu cây cảnh phải không?
Anh ngạc nhiên nhìn người con gái trước mặt...làm thế nào mà cô biết được điều đó?
- haha! Xem bộ dáng anh kìa! Ngạc nhiên lắm đúng không? - cô cười ngả mồm - Tôi biết được anh thích cây cảnh qua cách anh tướt lá sâu, tưới cây, nâng niu chúng,...bg-ssp-{height:px}
- ừm...đúng như cô nói, tôi...yêu cây kiểng và chim chóc từ nhỏ... - anh đỏ mặt kể lại quá khứ của mình - à mà...trời cũng tối rồi...cô ăn cơm chưa?
- chưa, vào nhà ăn thôi! - Ino giả tiếng bụng đói “ọt ọt” rồi dẫn Juugo vào phòng bếp nhà mình...
Anh và cô đến bên bàn ăn, trên đó có rất nhiều món ngon mà anh chưa bao giờ được ăn qua...
Đầy đủ cả sắc màu lẫn hương vị, làm cho anh không thể rời mắt...
Nhanh tay múc một chén cơm nóng hổi, gắp Watatabi trên dĩa nếm thử..
Một vị ngon khó cưỡng lại được, khiến anh ăn hết mà vẫn muốn múc thêm...
Quả thật Ino nấu rất khéo tay, từng món ăn dù cho có 'xào thập cẩm' đi chăng nữa nhưng cô vẫn giữ được vị riêng từng món, trình bày đẹp mắt, màu sắc xen kẽ nhau hợp lý, rất ưng mắt người dùng.
Watatabi xào kèm rau củ chín vừa tới nên không cháy đen và mất hương vị, thanh cua chấm mù tạt thơm nồng nhưng lại có thêm vị chua cay của ớt bột, sushi cá tôm ngon hết sảy lấn át vị tanh từ rong biển, tất cả món ăn đều giàu dinh dưỡng lại rất thơm ngon, đảm bảo nếu có dịp sang Nhật các bạn ăn sẽ khen không ngớt lời!
-------------
Bữa tối cũng kết thúc gần bảy giờ, Ino vui vẻ vừa dọn dẹp nhà vừa cười ngất ngây khi được Juugo ca ngợi, vẻ mặt hao hao hồng...
Juugo ngồi bên cửa sổ, ngắm trăng thanh cao trên trời...
Sau cả một ngày, với biết bao nhiêu trải nghiệm lí thú cùng cô nàng Ino, anh chợt nhận ra được nhiều thứ...
Từ những trò chơi cá cược, chăm sóc hoa, xếp đèn giấy,...
Rằng mỗi con người đều tìm được bạn đời cho riêng mình, có lẽ anh đã trúng tiếng sét ái tình từ Ino...
”Thật xin lỗi anh...tôi có Sai-kun của mình rồi, tôi chỉ xem anh là bạn thôi Juugo à...”
Anh phút chốc đau đớn, nhưng đã kịp trấn an mình...
- bạn thì bạn, nếu vậy...tôi với cô sẽ là bạn thân...của nhau nhé!
-------------
Đêm đã đến, trong căn nhà tràn ngập hoa...
Có người con gái nằm ngủ bên cửa sổ, mái tóc vàng óng bao thướt tha...
Gần đó là chàng trai tóc cam cũng đang lim dim ngủ, dựa lưng trông chừng cô gái, sợ cô có xảy ra chuyện gì...
Hai người, một nam một nữ ấy....trông tình cảm biết bao!
End chap .
-------------
Các bạn cho mình hỏi nên ghép chị Ino cho anh Sai hay anh Juugo vậy? Thấy hai anh đẹp trai, cao to như nhau nên nhất thời chưa bik chọn anh nào bỏ anh nào, mn cho Au xin ý kiến đi ạ!
Thật có lỗi với anh Sai, sắp có tình địch mới....