Đến trước cửa hàng quần áo sang trọng nhất Konoha, bao nhiêu bộ đồ đẹp, cô đều muốn mua hết..
Chiếc đầm trắng tua rua đằng kia, với chất liệu da cừu nhập. Mặc vô cùng dễ chịu, mà cũng rất đẹp. Hay bộ váy dệt từ len nguyên chất, đính ngọc trai sáng long lanh.... Tất cả mặt hàng trong cửa hàng này, khiến cô thích thú, nhìn mãi không rời..
Chủ cửa hàng là một cô gái lớn hơn Sakura vài tuổi, khá thân thiện và vui vẻ, lần lượt giới thiệu cho cô và anh những mẫu áo mới nhất bây giờ..
- chị nghĩ em nên chọn bộ này đi, nó đẹp nhất cửa hàng chị đấy! Và ở Konoha, chỉ có hai mẫu được tung ra thị trường mà thôi. - cô ta cầm trên tay bộ váy hồng nhạt, nở nụ cười tươi rói nhìn Sakura...
Quả đúng thật, bộ váy này rất đẹp. Nó là kiểu áo truyền thống của Konoha, một dạng như Kimono nhưng được biến tấu hơn nhiều. Với phần tay áo may xăn lên hai, ba lớp, kiểu bèo nhúng ở hai vai, hoạ tiết hoa đào nổi bật, phù hợp cho người nhỏ nhắn như cô..
Phần thân váy bó lại, ôm trọn người mặc, phủ thêm lớp vải mịn ngoài trang trí, cũng màu hồng nốt. Tà váy mỏng, màu hồng trong suốt, chân váy lại có thêm hai, ba lớp bèo nhúng như phần vai, phối hợp xen kẽ với nhau, làm bộ váy đã rực rỡ giờ còn rực rỡ thêm.
Bộ váy này là hàng hiếm, mỗi năm làm ra chỉ hai bộ thôi. Kỳ công may, thêu, đơm hoa, đính ngọc,...suốt hàng tiếng đồng hồ để có thể cho ra bộ đồ đẹp như vậy. Bộ cô đang cầm là màu hồng, bộ còn lại màu tím nhạt, vốn đã có người mua từ trước...
Chiếc váy đẹp như vậy, ắc hẳn sẽ có nhiều người tới mua, không chần chừ, cô thanh toán tiền cho cô gái chủ hiệu, mang váy vào trong khu thử đồ...
1
.
2
.
3
Sasuke đứng trầm ngâm nhìn cánh cửa phòng thay đồ, nơi có người con gái đã mặc bộ váy đó bước ra. Một màu hường chói đập vào mắt anh, quả nhiên người đẹp vì lụa! Sakura vốn đã đẹp, nay được tô điểm thêm bộ váy hồng này, trông cô càng đẹp hơn! Cứ như thể cô mà xuất hiện trong lễ hội ngày mai, chắc chắn cô sẽ là tâm điểm của sự chú ý!
Cô hớn hở chạy đến bên anh, khoe chất giọng trẻ con trong sáng của mình để nói về bộ váy mới..
- Sasuke-kun, chị Misaki (chủ tiệm)! Hai người xem em mặc có được không?!
Ngay lập tức, cả hai người mà cô nhờ xem giúp, đều tỏ ra hài lòng, mãn nguyện..
- đẹp lắm, Sakura! Chị biết là nó sẽ hợp với em hơn bất kì ai!
- hmn...tạm ổn...
Mặc dù ngoài miệng nói vậy thôi, chứ bên trong anh thật sự vui chết đi được ấy! Cảm giác khó tả khi người mình thương yêu mặc bộ váy do chính mình lựa chọn, hơn nữa khi mặc vào thì đẹp lộng lẫy, anh làm sao có thể không khen cho được? Nhưng vì bản tính ưa lạnh - ghét ấm áp, anh đành phải kiệm lời, không nói năng gì nhiều.
Hiểu được tính tình của Sasuke, cô cũng không trách, vội tháo áo ra đưa cho chị Misaki tính tiền rồi bắt đầu lựa áo cho anh, bởi vì nhất định trong ngày mai anh và cô sẽ nổi bật nhất!
Trong ngăn tủ kính ngay góc tiệm, có một bộ Kimono nam đang treo ở đó, có vẻ như nó khá đắt tiền và đẹp đẽ. Nhanh như cắt, cô chạy tới ngắm ngía, áp sát mặt vào tấm kính, để trán mình cụng vào thành tủ, khuôn mặt ánh lên sự vui sướng:
- anh! Anh ra coi bộ áo này xem, nó đẹp lắm đấy! Chắc chắn anh sẽ rất thích!
Nghe lời cô, anh cũng muốn xem bộ của anh mặc vào ngày mai trông như thế nào, đến bên cạnh cô..
- hmn...đẹp đó...
- anh thiệt là! Đồ của em thì anh nói tạm ổn, trong khi đồ của anh anh lại khen 'đẹp đó' là sao?! - cô bắt đầu phụng phịu vì câu nói khó nghe của anh..
Cô gái chủ tiệm Misaki bật cười, mở lời giải hoà bằng cách giới thiệu bộ Kimono mới mà cô yêu thích..
- em có mắt thẩm mĩ lắm đó Sakura-san! Bộ Kimono này được đặt may riêng cho lãnh chúa Thuỷ Quốc đấy! Nhưng mẫu mã này may theo kiểu thời trang truyền thống của Konoha, không thể áp dụng cho làng khác được nên ông ấy không đặt nữa, vì vậy chị vẫn bày bán ở đây! - nhấp môi cho đỡ khô giọng, cô nói tiếp - thiết kế thời thượng, vừa cổ xưa vừa hợp mốt, hiện đại, chị nghĩ Sasuke bạn em mặc sẽ rất hợp đó!
Misaki kéo ngăn tủ lấy bộ áo ra, một màu xanh đậm huyền bí của cái áo đập vào mắt Sakura, khiến cô không thể không tấm tắc khen:
- đẹp quá à! Vải dày ấm thật đó! Hoa văn độc lập màu chìm giống y chang Sasuke-kun! - quay sang người con trai tên Sasuke, cô hỏi vội - Em chọn bộ này cho anh nha!
Nhận được cái gật đầu cùng câu nói ngắn gọn “ừ, tuỳ em thôi” của anh, cô nhanh chóng đưa lại bộ áo cho Misaki để tính tiền rồi ra về sớm..
------------------
Nắm tay Sasuke ra khỏi cửa hiệu, chẳng bao lâu cũng đã sáu giờ chiều, thật không ngờ là mua có hai bộ đồ mà mất đến tận một tiếng! Lại càng nắm chặt tay anh hơn, cô thủ thỉ:
- anh nè! Giờ trễ rồi, em.....về trước đây....mai anh....đón em sớm nhé!
Mặt vẫn lạnh lùng như thường, nhưng trong khoé mắt anh ẩn chứa điều gì đó không vui sau khi cô nói phải về trước...
Phải chăng chính là cảm giác tiếc nuối, buồn bã vì vừa vụt mất thứ gì đó?
Mắt anh híp lại, cúi đầu xuống, đặt lên môi cô một nụ hôn ấm áp, để tạm kết một ngày dài...
Cô hai tay xách lỉnh kỉnh hai bọc đồ to tướng, đỏ mặt chào anh rồi đi về khu nhà mình...
Sasuke một mình đi tiếp cả quãng đường dài, ngoảnh mặt nhìn Sakura vào tận phòng ngủ thì mới an tâm ra về, trên khuôn mặt tỏ nét cười hạnh phúc...
Đêm đó Sakura nằm ngủ ngon lành trên chiếc giường yêu quý của cô, cái miệng chép chép nói mớ..
- Sasuke...-kun.....ngày mai....em..có thể cùng anh...đi chơi hội rồi....em...vui lắm!.....
Bên ngoài cửa sổ có một bóng nam nhân đồ đen nhìn theo hình dáng cô, chăm chú quan sát động tác nhép miệng của Sakura mà đoán ra được điều cô đang nói...
Hé môi nở nụ cười bán nguyệt tuyệt đẹp, thế là anh lại càng yêu cô gái tóc hồng thêm nữa rồi! Anh mong chờ đến ngày mai để có thể cùng cô đi chơi, thật sự rất mong chờ!
”Ngủ đi em....anh nhất định....sẽ làm em thật hạnh phúc! Cô gái tóc hồng đáng yêu của anh!”
End chap 25.
Đến trước cửa hàng quần áo sang trọng nhất Konoha, bao nhiêu bộ đồ đẹp, cô đều muốn mua hết..
Chiếc đầm trắng tua rua đằng kia, với chất liệu da cừu nhập. Mặc vô cùng dễ chịu, mà cũng rất đẹp. Hay bộ váy dệt từ len nguyên chất, đính ngọc trai sáng long lanh.... Tất cả mặt hàng trong cửa hàng này, khiến cô thích thú, nhìn mãi không rời..
Chủ cửa hàng là một cô gái lớn hơn Sakura vài tuổi, khá thân thiện và vui vẻ, lần lượt giới thiệu cho cô và anh những mẫu áo mới nhất bây giờ..
- chị nghĩ em nên chọn bộ này đi, nó đẹp nhất cửa hàng chị đấy! Và ở Konoha, chỉ có hai mẫu được tung ra thị trường mà thôi. - cô ta cầm trên tay bộ váy hồng nhạt, nở nụ cười tươi rói nhìn Sakura...
Quả đúng thật, bộ váy này rất đẹp. Nó là kiểu áo truyền thống của Konoha, một dạng như Kimono nhưng được biến tấu hơn nhiều. Với phần tay áo may xăn lên hai, ba lớp, kiểu bèo nhúng ở hai vai, hoạ tiết hoa đào nổi bật, phù hợp cho người nhỏ nhắn như cô..
Phần thân váy bó lại, ôm trọn người mặc, phủ thêm lớp vải mịn ngoài trang trí, cũng màu hồng nốt. Tà váy mỏng, màu hồng trong suốt, chân váy lại có thêm hai, ba lớp bèo nhúng như phần vai, phối hợp xen kẽ với nhau, làm bộ váy đã rực rỡ giờ còn rực rỡ thêm.
Bộ váy này là hàng hiếm, mỗi năm làm ra chỉ hai bộ thôi. Kỳ công may, thêu, đơm hoa, đính ngọc,...suốt hàng tiếng đồng hồ để có thể cho ra bộ đồ đẹp như vậy. Bộ cô đang cầm là màu hồng, bộ còn lại màu tím nhạt, vốn đã có người mua từ trước...
Chiếc váy đẹp như vậy, ắc hẳn sẽ có nhiều người tới mua, không chần chừ, cô thanh toán tiền cho cô gái chủ hiệu, mang váy vào trong khu thử đồ...
.
.Sasuke đứng trầm ngâm nhìn cánh cửa phòng thay đồ, nơi có người con gái đã mặc bộ váy đó bước ra. Một màu hường chói đập vào mắt anh, quả nhiên người đẹp vì lụa! Sakura vốn đã đẹp, nay được tô điểm thêm bộ váy hồng này, trông cô càng đẹp hơn! Cứ như thể cô mà xuất hiện trong lễ hội ngày mai, chắc chắn cô sẽ là tâm điểm của sự chú ý!
Cô hớn hở chạy đến bên anh, khoe chất giọng trẻ con trong sáng của mình để nói về bộ váy mới..
- Sasuke-kun, chị Misaki (chủ tiệm)! Hai người xem em mặc có được không?!
Ngay lập tức, cả hai người mà cô nhờ xem giúp, đều tỏ ra hài lòng, mãn nguyện..
- đẹp lắm, Sakura! Chị biết là nó sẽ hợp với em hơn bất kì ai!
- hmn...tạm ổn...
Mặc dù ngoài miệng nói vậy thôi, chứ bên trong anh thật sự vui chết đi được ấy! Cảm giác khó tả khi người mình thương yêu mặc bộ váy do chính mình lựa chọn, hơn nữa khi mặc vào thì đẹp lộng lẫy, anh làm sao có thể không khen cho được? Nhưng vì bản tính ưa lạnh - ghét ấm áp, anh đành phải kiệm lời, không nói năng gì nhiều.
Hiểu được tính tình của Sasuke, cô cũng không trách, vội tháo áo ra đưa cho chị Misaki tính tiền rồi bắt đầu lựa áo cho anh, bởi vì nhất định trong ngày mai anh và cô sẽ nổi bật nhất!
Trong ngăn tủ kính ngay góc tiệm, có một bộ Kimono nam đang treo ở đó, có vẻ như nó khá đắt tiền và đẹp đẽ. Nhanh như cắt, cô chạy tới ngắm ngía, áp sát mặt vào tấm kính, để trán mình cụng vào thành tủ, khuôn mặt ánh lên sự vui sướng:
- anh! Anh ra coi bộ áo này xem, nó đẹp lắm đấy! Chắc chắn anh sẽ rất thích!bg-ssp-{height:px}
Nghe lời cô, anh cũng muốn xem bộ của anh mặc vào ngày mai trông như thế nào, đến bên cạnh cô..
- hmn...đẹp đó...
- anh thiệt là! Đồ của em thì anh nói tạm ổn, trong khi đồ của anh anh lại khen 'đẹp đó' là sao?! - cô bắt đầu phụng phịu vì câu nói khó nghe của anh..
Cô gái chủ tiệm Misaki bật cười, mở lời giải hoà bằng cách giới thiệu bộ Kimono mới mà cô yêu thích..
- em có mắt thẩm mĩ lắm đó Sakura-san! Bộ Kimono này được đặt may riêng cho lãnh chúa Thuỷ Quốc đấy! Nhưng mẫu mã này may theo kiểu thời trang truyền thống của Konoha, không thể áp dụng cho làng khác được nên ông ấy không đặt nữa, vì vậy chị vẫn bày bán ở đây! - nhấp môi cho đỡ khô giọng, cô nói tiếp - thiết kế thời thượng, vừa cổ xưa vừa hợp mốt, hiện đại, chị nghĩ Sasuke bạn em mặc sẽ rất hợp đó!
Misaki kéo ngăn tủ lấy bộ áo ra, một màu xanh đậm huyền bí của cái áo đập vào mắt Sakura, khiến cô không thể không tấm tắc khen:
- đẹp quá à! Vải dày ấm thật đó! Hoa văn độc lập màu chìm giống y chang Sasuke-kun! - quay sang người con trai tên Sasuke, cô hỏi vội - Em chọn bộ này cho anh nha!
Nhận được cái gật đầu cùng câu nói ngắn gọn “ừ, tuỳ em thôi” của anh, cô nhanh chóng đưa lại bộ áo cho Misaki để tính tiền rồi ra về sớm..
------------------
Nắm tay Sasuke ra khỏi cửa hiệu, chẳng bao lâu cũng đã sáu giờ chiều, thật không ngờ là mua có hai bộ đồ mà mất đến tận một tiếng! Lại càng nắm chặt tay anh hơn, cô thủ thỉ:
- anh nè! Giờ trễ rồi, em.....về trước đây....mai anh....đón em sớm nhé!
Mặt vẫn lạnh lùng như thường, nhưng trong khoé mắt anh ẩn chứa điều gì đó không vui sau khi cô nói phải về trước...
Phải chăng chính là cảm giác tiếc nuối, buồn bã vì vừa vụt mất thứ gì đó?
Mắt anh híp lại, cúi đầu xuống, đặt lên môi cô một nụ hôn ấm áp, để tạm kết một ngày dài...
Cô hai tay xách lỉnh kỉnh hai bọc đồ to tướng, đỏ mặt chào anh rồi đi về khu nhà mình...
Sasuke một mình đi tiếp cả quãng đường dài, ngoảnh mặt nhìn Sakura vào tận phòng ngủ thì mới an tâm ra về, trên khuôn mặt tỏ nét cười hạnh phúc...
Đêm đó Sakura nằm ngủ ngon lành trên chiếc giường yêu quý của cô, cái miệng chép chép nói mớ..
- Sasuke...-kun.....ngày mai....em..có thể cùng anh...đi chơi hội rồi....em...vui lắm!.....
Bên ngoài cửa sổ có một bóng nam nhân đồ đen nhìn theo hình dáng cô, chăm chú quan sát động tác nhép miệng của Sakura mà đoán ra được điều cô đang nói...
Hé môi nở nụ cười bán nguyệt tuyệt đẹp, thế là anh lại càng yêu cô gái tóc hồng thêm nữa rồi! Anh mong chờ đến ngày mai để có thể cùng cô đi chơi, thật sự rất mong chờ!
”Ngủ đi em....anh nhất định....sẽ làm em thật hạnh phúc! Cô gái tóc hồng đáng yêu của anh!”
End chap .