Sakura lùng sục khắp nơi, bóng dáng bé nhỏ chạy đi chạy lại hỏi han từng người.....
Chỉ mong tìm được chàng trai ấy, sau hơn một tiếng tìm kiếm khắp khuôn viên làng....
Đôi mắt long bảo nom nớp lo sợ, bắt đầu ngấn nước. Cô lại tiếp tục tìm anh.....
- đừng khóc Sakura-san! Chúng ta sẽ tìm được cậu ấy sớm thôi! Nội trong đêm nay thôi mà!
Taiken an ủi cô bạn tóc hồng của mình, trong lòng cậu cũng rối bời không kém...
Ban nãy cậu thấy Sasuke đi với một người phụ nữ, cả hai còn uống rượu cùng nhau nũa cơ, vừa mới quay sang gắp đồ ăn, liền quay lại thì họ đã đi đâu mất rồi. Cậu không có ý định giấu Sakura....
Nhưng thấy cô như vậy, cậu tuyệt đối sẽ không hé lời! Cô chắc chắn sẽ buồn phiền rồi sinh bệnh mất. Vội chia nhau ra đi tìm, một người tìm quanh trung tâm làng, một người tìm ở khu nhà trọ....
-------------------
Trong lúc Sasuke và Hiyami đang trong phòng, thì một bóng áo đen chặn đường Sakura, không cho cô tiến về phòng trọ của hai người...
Người đàn ông cao lớn, ma mị như bóng đêm. Ăn mặc đen từ trên xuống dưới, khoé môi có hai chiếc răng nanh sắc nhọn như một Vampire thứ thiệt. Ông nhìn thẳng vào mắt cô....
- cô gái, cô tính đi đâu?
- tôi tìm bạn tôi...xin hãy cho tôi đi! Anh ấy đi lâu quá rồi! - giọng ngập ngừng như sắp khóc, cô đang van nài người đàn ông trước mặt, muốn bằng mọi giá tìm thấy Sasuke...
Ông ta phất tay ra hiệu, lập tức một toán người đến phóng thuốc mê (loại nặng) vào mặt cô, khiên cô đi ngay trong đêm tối....
Trong cùng một buổi, cả hai người yêu nhau đều bị bắt mất. Một người bị kích dục, một người bị tra tấn....
Quả thật rất dã man!
--------------------
Xoạt....Àooo.....
Một gáo nước lạnh buốt đổ vào người cô, làm cô thoát khỏi cơn mê man.....
Phía trước mặt hình như rất nhiều người, ai nấy đều nghiêm nghị nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống.....
Chính giữa là người đàn ông ban nãy, hình như là kẻ cầm đầu....
Hắn ta tiến về phía cô, tát mạnh vào bên má phải:
- con khốn! Mày chuẩn bị chết đi!!
Cảm thấy bờ má ửng đỏ và đau rát, cô mới hoảng hồn, máu đỏ tanh chảy ra khoé miệng. Sự đau đớn dữ dội nhấn chìm lấy cô, cô bật khóc nức nở....
- sao các người lại bắt tôi? Hic..tôi không hề biết các người là ai!
Bốp. Chát chát.
Vô số cú đánh giáng vào người Sakura, cơ thể yếu ớt chống chọi bất lực. Đôi môi nhỏ run bần bật, ngăn cho máu lại tuôn ra. Cô co người lại, sàn nhà lạnh thấu xương cạ vào đôi chân trầy xước do bị đánh đập kia, cắn chặt răng đầy thống khổ....
- tao chỉ được lệnh xử lý mày từ cô chủ. Mày nên câm miệng lại đi. - một thằng con trai ngậm điếu thuốc liên tiếp đá mạnh nơi hạ bộ của cô, cười quỷ dị.
Dáng người nhỏ bé hao gầy chằng chịt vết thương ngã sõng soài dưới đất, mùi đất ẩm rêu mốc xột vào mũi cô rất dơ bẩn.
Cô tự giận bản thân mình đã quá gần gũi với người lạ, đã xem nhẹ việc bảo vệ an toàn cho mình để rồi chuốc hoạ vào thân. Tay và chân thì bị trói chặt vào cột gỗ bằng dây thép có sử dụng ấn thuật, cơ thể bầm dập không cử động được do thuốc mê và bị vô hiệu hoá tấn công, cô hiện chỉ còn ngồi yên cho bọn chúng giải quyết.
Đôi mắt lục bảo linh động khẽ chớp, mặc cho hắn đang dày xé da thịt mình, cô vẫn nghĩ đến việc tìm anh....
”Sasuke...anh dang ở đâu? Em lo cho anh...thật sự lo cho....anh...”
<<inner Sakura>>
Lại một cú đấm từ xương cằm hất lên, hắn ta không thương tiếc sai đàn em đánh đập cô gái trẻ, mặc cho cô đã sớm ngất từ lúc nào..... Cơ thể nặng trịch không một sức sống, cái mũi chảy máu đang hì hục tìm ôxy để thở, cô ngã nhào ra sàn. Bọn chúng dửng dưng lôi đầu cô dậy, nắm đuôi tóc hồng mà giựt gựt...
- nên cảm ơn tụi tao đi vì đã giữ trinh tiết lại cho mày. Chứ để mày giao cho lão quèn kia thì đời xuân mày chỉ có nước đi tong thôi. Nằm ở đó đi, lát đại ca sẽ ra tiếp chuyện.
Cả chục tên côn đồ đi mất, cô mới gượng dậy dựa lưng vào vách tường. Sở dĩ không thể sử dụng sức mạnh được là vì thuốc mê cực nặng kia đã thấm vào người cô, khiến cơ thể trở nên mềm nhũn ra, giờ cô chỉ còn cách ngồi yên đây mà dưỡng thương.
Bốn cái tát má phải, hai cái má trái, ba cú đá vào bụng, bị đấm sáu lần, 5 lần bị đánh vào chân và mặt.
Cô đã bị bọn chúng tra tấn bằng hình thức trên....
Cảm nhận thấy xương sườn đã gãy vài đốt, hạ bộ không thể di chuyển, xương ngực bị tổn thương nặng nề, khắp người bị đánh và hàm răng đã lung lay rất nhiều.
Cô thật sự hận bọn chúng, rất tàn nhẫn và độc ác....
Cánh cửa mục nát mở ra, người đàn ông bước vào, trên môi vẫn là điếu thuốc quen thuộc....
- mày đang tìm người tên là Sasuke? - hắn liếc mắt về phía cô.....
- đúng thế...ông biết anh..anh ấy đang..ở đâu sao? - cô thở gấp, giọng thều thào....
Hắn chầm chậm đi tới chỗ cô, hiên ngang giẫm mạnh chân vào cổ tay nhỏ nhắn của cô. Cô hét toáng lên, khuôn mặt nhăn nhó vì đau rát dữ dội.
Đế giày hàng hiệu mà hắn đang mang, cư nhiên chà đạt lên bàn tay cô!!
Ngón tay co lại, một vài móng đã bị sứt gãy, cổ tay bị chà đạp nát bấy....
Nước mắt một lần nữa lại tuôn trào trên mi.....
Bàn tay trái vốn đã đau nhứt, nay bị người khác giẫm đạp lên, để nguyên chiếc giày to lớn đạp mạnh vào cánh tay cô, một cảm giác đau đớn không thể diễn đạt hết bằng lời!
Hắn quả là muốn cho tay cô bị tàn phế, muốn thân thể cô suốt đời không lành lặng!
- đau! Xin ông....bỏ ra....mau bỏ..... - hai hàng lông mày nhíu chặt, đôi môi mấp máy cầu xin...
Người đàn ông gạt điếu thuốc trên miệng, phủi tàn thuốc cháy nóng lên đùi cô, tro thuốc bén lửa đốt cháy chân váy, để lại vết đỏ do lửa gây ra. Hắn dùng tay chà xát tàn thuốc lên đùi, để hơi nóng bấu víu tạo thêm sự dã man cho hành động này...
Cô hét lên bi thương, đôi mắt lục bảo ngấn nước....
Khói thuốc hoà lẫn mùi máu tanh xộc thẳng vào nũi cô, thứ mùi không hề dễ chịu....
Lần đàu tiên trong đời, cô phải nếm trải cảm giác đau thương, hành hạ thể xác ghê rợn đến như vậy......
Hắn có phải là con người hay không? Vừa tàn ác vừa bệnh hoạn, cô thật sự ghê tởm!
Vừa bị đánh đập, vừa bị dẫm cho đến gãy xương tay, vừa bị nhổ tàn thuốc vào người, mà bị mất khả năng phản kháng, ắt hẳn cô là người bị ngược tâm nhất thế gian......
-------------------
Sasuke vừa biến mất, giờ đến phiên Sakura lại không thấy đâu. Taiken lại phải là ngươi đi tìm cả hai!
Chợt thấy bóng dáng cô gái mời rượu Sasuke lúc nãy từ trong phòng trọ bước ra, cậu liền đi theo để vào phòng.....
- Sasuke-baka! Ra là cậu ở đây!
End chap 30.
Sakura lùng sục khắp nơi, bóng dáng bé nhỏ chạy đi chạy lại hỏi han từng người.....
Chỉ mong tìm được chàng trai ấy, sau hơn một tiếng tìm kiếm khắp khuôn viên làng....
Đôi mắt long bảo nom nớp lo sợ, bắt đầu ngấn nước. Cô lại tiếp tục tìm anh.....
- đừng khóc Sakura-san! Chúng ta sẽ tìm được cậu ấy sớm thôi! Nội trong đêm nay thôi mà!
Taiken an ủi cô bạn tóc hồng của mình, trong lòng cậu cũng rối bời không kém...
Ban nãy cậu thấy Sasuke đi với một người phụ nữ, cả hai còn uống rượu cùng nhau nũa cơ, vừa mới quay sang gắp đồ ăn, liền quay lại thì họ đã đi đâu mất rồi. Cậu không có ý định giấu Sakura....
Nhưng thấy cô như vậy, cậu tuyệt đối sẽ không hé lời! Cô chắc chắn sẽ buồn phiền rồi sinh bệnh mất. Vội chia nhau ra đi tìm, một người tìm quanh trung tâm làng, một người tìm ở khu nhà trọ....
-------------------
Trong lúc Sasuke và Hiyami đang trong phòng, thì một bóng áo đen chặn đường Sakura, không cho cô tiến về phòng trọ của hai người...
Người đàn ông cao lớn, ma mị như bóng đêm. Ăn mặc đen từ trên xuống dưới, khoé môi có hai chiếc răng nanh sắc nhọn như một Vampire thứ thiệt. Ông nhìn thẳng vào mắt cô....
- cô gái, cô tính đi đâu?
- tôi tìm bạn tôi...xin hãy cho tôi đi! Anh ấy đi lâu quá rồi! - giọng ngập ngừng như sắp khóc, cô đang van nài người đàn ông trước mặt, muốn bằng mọi giá tìm thấy Sasuke...
Ông ta phất tay ra hiệu, lập tức một toán người đến phóng thuốc mê (loại nặng) vào mặt cô, khiên cô đi ngay trong đêm tối....
Trong cùng một buổi, cả hai người yêu nhau đều bị bắt mất. Một người bị kích dục, một người bị tra tấn....
Quả thật rất dã man!
--------------------
Xoạt....Àooo.....
Một gáo nước lạnh buốt đổ vào người cô, làm cô thoát khỏi cơn mê man.....
Phía trước mặt hình như rất nhiều người, ai nấy đều nghiêm nghị nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống.....
Chính giữa là người đàn ông ban nãy, hình như là kẻ cầm đầu....
Hắn ta tiến về phía cô, tát mạnh vào bên má phải:
- con khốn! Mày chuẩn bị chết đi!!
Cảm thấy bờ má ửng đỏ và đau rát, cô mới hoảng hồn, máu đỏ tanh chảy ra khoé miệng. Sự đau đớn dữ dội nhấn chìm lấy cô, cô bật khóc nức nở....
- sao các người lại bắt tôi? Hic..tôi không hề biết các người là ai!
Bốp. Chát chát.
Vô số cú đánh giáng vào người Sakura, cơ thể yếu ớt chống chọi bất lực. Đôi môi nhỏ run bần bật, ngăn cho máu lại tuôn ra. Cô co người lại, sàn nhà lạnh thấu xương cạ vào đôi chân trầy xước do bị đánh đập kia, cắn chặt răng đầy thống khổ....
- tao chỉ được lệnh xử lý mày từ cô chủ. Mày nên câm miệng lại đi. - một thằng con trai ngậm điếu thuốc liên tiếp đá mạnh nơi hạ bộ của cô, cười quỷ dị.
Dáng người nhỏ bé hao gầy chằng chịt vết thương ngã sõng soài dưới đất, mùi đất ẩm rêu mốc xột vào mũi cô rất dơ bẩn.
Cô tự giận bản thân mình đã quá gần gũi với người lạ, đã xem nhẹ việc bảo vệ an toàn cho mình để rồi chuốc hoạ vào thân. Tay và chân thì bị trói chặt vào cột gỗ bằng dây thép có sử dụng ấn thuật, cơ thể bầm dập không cử động được do thuốc mê và bị vô hiệu hoá tấn công, cô hiện chỉ còn ngồi yên cho bọn chúng giải quyết.
Đôi mắt lục bảo linh động khẽ chớp, mặc cho hắn đang dày xé da thịt mình, cô vẫn nghĩ đến việc tìm anh....
”Sasuke...anh dang ở đâu? Em lo cho anh...thật sự lo cho....anh...”bg-ssp-{height:px}
Lại một cú đấm từ xương cằm hất lên, hắn ta không thương tiếc sai đàn em đánh đập cô gái trẻ, mặc cho cô đã sớm ngất từ lúc nào..... Cơ thể nặng trịch không một sức sống, cái mũi chảy máu đang hì hục tìm ôxy để thở, cô ngã nhào ra sàn. Bọn chúng dửng dưng lôi đầu cô dậy, nắm đuôi tóc hồng mà giựt gựt...
- nên cảm ơn tụi tao đi vì đã giữ trinh tiết lại cho mày. Chứ để mày giao cho lão quèn kia thì đời xuân mày chỉ có nước đi tong thôi. Nằm ở đó đi, lát đại ca sẽ ra tiếp chuyện.
Cả chục tên côn đồ đi mất, cô mới gượng dậy dựa lưng vào vách tường. Sở dĩ không thể sử dụng sức mạnh được là vì thuốc mê cực nặng kia đã thấm vào người cô, khiến cơ thể trở nên mềm nhũn ra, giờ cô chỉ còn cách ngồi yên đây mà dưỡng thương.
Bốn cái tát má phải, hai cái má trái, ba cú đá vào bụng, bị đấm sáu lần, lần bị đánh vào chân và mặt.
Cô đã bị bọn chúng tra tấn bằng hình thức trên....
Cảm nhận thấy xương sườn đã gãy vài đốt, hạ bộ không thể di chuyển, xương ngực bị tổn thương nặng nề, khắp người bị đánh và hàm răng đã lung lay rất nhiều.
Cô thật sự hận bọn chúng, rất tàn nhẫn và độc ác....
Cánh cửa mục nát mở ra, người đàn ông bước vào, trên môi vẫn là điếu thuốc quen thuộc....
- mày đang tìm người tên là Sasuke? - hắn liếc mắt về phía cô.....
- đúng thế...ông biết anh..anh ấy đang..ở đâu sao? - cô thở gấp, giọng thều thào....
Hắn chầm chậm đi tới chỗ cô, hiên ngang giẫm mạnh chân vào cổ tay nhỏ nhắn của cô. Cô hét toáng lên, khuôn mặt nhăn nhó vì đau rát dữ dội.
Đế giày hàng hiệu mà hắn đang mang, cư nhiên chà đạt lên bàn tay cô!!
Ngón tay co lại, một vài móng đã bị sứt gãy, cổ tay bị chà đạp nát bấy....
Nước mắt một lần nữa lại tuôn trào trên mi.....
Bàn tay trái vốn đã đau nhứt, nay bị người khác giẫm đạp lên, để nguyên chiếc giày to lớn đạp mạnh vào cánh tay cô, một cảm giác đau đớn không thể diễn đạt hết bằng lời!
Hắn quả là muốn cho tay cô bị tàn phế, muốn thân thể cô suốt đời không lành lặng!
- đau! Xin ông....bỏ ra....mau bỏ..... - hai hàng lông mày nhíu chặt, đôi môi mấp máy cầu xin...
Người đàn ông gạt điếu thuốc trên miệng, phủi tàn thuốc cháy nóng lên đùi cô, tro thuốc bén lửa đốt cháy chân váy, để lại vết đỏ do lửa gây ra. Hắn dùng tay chà xát tàn thuốc lên đùi, để hơi nóng bấu víu tạo thêm sự dã man cho hành động này...
Cô hét lên bi thương, đôi mắt lục bảo ngấn nước....
Khói thuốc hoà lẫn mùi máu tanh xộc thẳng vào nũi cô, thứ mùi không hề dễ chịu....
Lần đàu tiên trong đời, cô phải nếm trải cảm giác đau thương, hành hạ thể xác ghê rợn đến như vậy......
Hắn có phải là con người hay không? Vừa tàn ác vừa bệnh hoạn, cô thật sự ghê tởm!
Vừa bị đánh đập, vừa bị dẫm cho đến gãy xương tay, vừa bị nhổ tàn thuốc vào người, mà bị mất khả năng phản kháng, ắt hẳn cô là người bị ngược tâm nhất thế gian......
-------------------
Sasuke vừa biến mất, giờ đến phiên Sakura lại không thấy đâu. Taiken lại phải là ngươi đi tìm cả hai!
Chợt thấy bóng dáng cô gái mời rượu Sasuke lúc nãy từ trong phòng trọ bước ra, cậu liền đi theo để vào phòng.....
- Sasuke-baka! Ra là cậu ở đây!
End chap .