Giáng Sinh năm đó ai cũng có một ngày vui chơi tuyệt vời. Dì Migawa cả đêm không về vì nhận phải lời mời của ông trùm kinh doanh Sa Quốc, có vẻ như bà đã lọt vào mắt xanh của quý ông nổi tiếng khó tính rồi nhỉ. Hinata với đồng chí Ramen, đẹp đôi ra phết đấy, cuốn lấy nhau như sam, còn thân mật “Anh anh em em” ngọt bỏ xừ, đúng là cặp đôi trời sinh của Konoha. Cô bạn Ino được 'chồng' cưng chiều lắm, muốn gì có nấy, anh bạn Sai-kun cùng nhỏ Heo Béo đã có kì nghỉ Giáng Sinh tuyệt vời. Karin sắp sinh, Suigetsu nghe lời vợ kinh hồn, chạy đông chạy tây bị vợ sai bảo như đang hầu hạ lãnh chúa!
Ngày hai mươi sáu, tháng mười hai.
Tập san mới nhất cực hot của Konoha: Kakashi — Hokage tiền nhiệm của Hoả Quốc, vừa được tỏ tình. Chị Shizune đối với ông tốt lắm, vừa mới thổ lộ xong đêm hôm Noel, cả hai tình cảm sát rạt vào nhau, ân ân ái ái như vợ chồng thật.
Shizune-san, trợ tá đắc lực của Tsunade, đồng thời là tâm phúc của ngài, mới hai mấy tuổi, xinh đẹp đúng kiểu phụ nữ quyến rũ. Trong khi, cha già Kakashi tưởng là sắp ế vợ đến nơi, chuẩn bị sống cuộc đời 'đơn côi lẻ bóng không vợ không con' thì đùng một cái có cô người yêu xinh nhất nhì làng, vận may của ông cực nhiều a~ U30 hơn mà lấy vợ, là chuẩn mực đàn ông trưởng thành rồi đấy nhá!
Giáng Sinh năm đó, người người hạnh phúc, Konoha sum vầy thịnh vượng, không khí tưng bừng lan xa muôn nơi.
Giáng Sinh năm đó, Sasuke và Sakura, hai người duy nhất, à nhầm couple duy nhất của Konoha bị lỡ đến ba lễ hội trong ngày Noel: Lễ hội người tuyết, đợt bắn pháo bông, lên hồ Ước Vọng ngắm trăng, cả hai đều bỏ lỡ hết. Nhưng, họ vẫn rất rất rất hạnh phúc đấy nhé, bạn thử tưởng tượng đi, trong căn phòng rộng ơi là rộng, có đôi nam nữ thân thân mật mật thầm thầm kín kín ôm nhau chật cứng, Tóc Hồng ngủ say đâu biết gì, bị ăn trộm 'đậu hủ' quài a~
Món quà của Sakura gần như oách nhất trong các cặp đôi, khi Giáng Sinh đã qua, Sasuke thực sự đã mặc nó. Anh khoác chiếc áo Poncho xám tinh xảo kia, càng tôn lên vẻ băng lãnh, một màu sắc mới cho gu ăn mặc quý phái đơn điệu, trông anh đã hoà nhã nay còn hoà nhã, đã anh tuấn lại càng anh tuấn hơn.
Ngày hai chín tháng mười hai năm XXX, đánh dấu cột mốc sự kiện ý nghĩa nhất trong năm của Konoha, trở thành đại lễ Giáng Sinh được yêu thích nhất trong lịch sử.
...
Ba mươi tháng chạp. Sakura nhận được một lời mời.
Đề “Sakura, anh đợi ở hoa viên gần cổng làng. Tám giờ tối.” Nét chữ dứt khoát của bậc quân tử, phong thư thuần trắng tao nhã không có một vết dơ, người kĩ tính như vậy, ngoài Sasuke ra thì không còn ai khác.
Lời mời vào ngày cận cuối năm?! Cô không nghĩ ra là Sasuke có việc gì cần phải làm vậy cả. Hôm nay ba mươi, đã sáu giờ chiều rồi, tức là thời gian phong thư còn có hai tiếng.
Cho dù là vấn đề gì, nhưng anh đích thân gửi thư đến thì việc đó ắc hẳn là vô cùng quan trọng, nếu không thì anh chẳng phải đưa giấy tới cho cô, tự mình nói trực tiếp không được sao? Sasuke không nói được mà phải dùng bút viết ra, hệ trọng hơn cả hệ trọng.
.
- Sao? Cậu nói cái gì?! Tám giờ tối có hẹn với Sasuke á?
Ngồi cùng bàn là cô bạn Ino đang hút sùn sụt ly trà sữa, nàng vừa nhai trân châu vừa nói chuyện rất ư là 'lịch sự'. Cả hai đều đang nói chuyện về cuộc hẹn lát nữa do Sasuke mời.
- Heo Béo, nhai hết đi hãy nói. Phun cả trà sữa vào mặt tớ rồi này! Đi uống nước với cậu mệt quá, mỗi lần uống còn phải tốn thêm tiền mua khăn giấy chùi nước bọt. - Sakura lau lau cái mặt dính đầy 'nước pha lê' do ai đó ban tặng, lườm nguýt Ino.
- Ok ok, mà cái chuyện Sasuke hẹn cậu, là chính xác phải không?
Gì mà chính xác với không chính xác, thư đã đưa tới, giấy trắng mực đen rõ ràng, bà Heo Béo này bị lẩm cẩm rồi phải không!? - Chứ còn gì nữa, tớ đã cho cậu coi bức thư rồi mà!
- Sasuke không phải dân bịp bợm, cũng không phải có ai đó lừa đảo mạo danh cậu ấy gửi thư cho cậu, tớ hỏi vậy thôi chớ thực đã biết rồi, cậu ấy có khả năng là muốn tặng cho cậu một cái gì đó, gọi là cảm ơn cho món quà kia. Còn tại sao lại viết giấy? Có vấn đề khó nói, hay cậu ấy muốn tạo bất ngờ dành cho cậu, cái này phải để tám giờ tối nay mới biết, chính tớ cũng không đoán ra được.
Ino sau khi cà lơ phất phơ gần chục phút mới 'bắt đầu chuyên môn' bậc thầy quân sư của mình. Câu chữ nói ra chắc nịch, vừa khuyên giải được vừa suy đoán được, làm Sakura không khỏi kinh ngạc.
- Nếu cậu run không dám tiếp chuyện với Sasuke, tớ và Hinata, Tenten, Naruto, Sai, Shikamaru, Temari-san, mọi người sẽ nấp đằng sau 'đọc thoại' cho cậu. Nhắc chữ đó mà, tớ không muốn bạn thân mình bị chê là ngốc xít khi nói chuyện với bạn trai đâu!
Sakura gật đầu. Dẫu sao càng đông sẽ càng đỡ sợ, nếu không có Ino chắc cô sẽ hoá đá lúc gặp Sasuke mất!
...
Tám giờ tối.
Hoa viên cổng làng. Băng ghế đá có đôi nam nữ ngồi. Chính nơi này là nơi Sasuke rời làng sáu năm trước, đến bây giờ vẫn rất quen thuộc.
Sao giăng kín bầu trời, đèn đường công cộng bật sáng, cứ cách mười mét lại có một cây đèn neon thì cho dù có tối đến đâu cũng rõ như ban ngày. Kế bên ghế đá là bụi cây rất to, xung quanh được hàng cây dại bao phủ, tạo thành bức tường chắn rộng lớn, một đống người nấp sau bụi cây đó không lo gì bị phát hiện.
Mà một đống người đó là có thật, mười người trong hội bạn thân gồm có đồng chí Ramen, Hinata, Sai, Heo Béo, đầu dứa Shika, Temari, Chouji, Karui, Tenten, Lông mày rậm. Họ đang thực hiện một nhiệm vụ hết sức quang minh chính đại, đó là.. Nghe lén. Cụ thể hơn, Ino đã bố trí hết thảy mọi thứ, với sự giúp đỡ của đám bạn lầy củ chuối, cùng nhau dỏng tai lên mà nghe Sasuke sẽ nói gì với Tóc Hồng.
Cả đám chen chúc đứa nọ đè lên đứa kia, núp đằng sau bụi cây là một bãi hỗn độn lôi thôi không sao kể hết. Sakura tự hỏi không biết tụi này đang giúp mình hay đang chơi trò 'Va chạm xác thịt' nữa. Cũng may, hàng cây rất dày, đám bạn lầy củ chuối còn biết giữ im lặng, nhất thời trong hoa viên không một động tĩnh.
Sasuke lững thững tám giờ mười mới lết xác tới nơi, tỉnh ruồi còn nói “Sakura?” Làm như người tới sớm là anh còn Sakura là người hẹn mới đến trễ. Mà, Sasuke hỏi thừa quá, anh hẹn cô tới đây thì dĩ nhiên người có mặt ở đây là cô chứ không lẽ Thổ Địa?!
Từ lùm cây phát ra tiếng cười ngả ngớn..
“Thằng teme vui tính ghê ha~”
- Im nào Baka, Sasuke-kun tới rồi đấy! - Sakura nhắc khéo, tiện thể lôi đầu đồng chí tóc vàng vào trong, không để cậu ta ở đây xỉa xói mắc công anh phát hiện thì chết.
Sasuke vận áo choàng đen, lịch lãm như quý ông thời xưa, trên khuôn mặt lãnh đạm khi thấy Sakura mới giãn nở đôi chút, trở nên ôn hoà.
- Thực sớm. - Lời chào theo kiểu Uchiha.
Lùm cây phía sau đáp trả “Hông lẽ muộn?!” Nhưng rất nhanh đã bị bịt miệng. Đồng chí Ramen manh động quá~
- Hửm?
Sáuke tra kiếm, ánh mắt sắc lạnh quan sát khắp nơi. Anh không tin là mình nghe nhầm, dù thanh âm có nhỏ cỡ nào, lọt vào tai anh thì rõ như vang vọng. Ban nãy “Hông lẽ muộn” kia anh nghe không sót một chữ.
- Chẳng có gì đâu Sasuke-kun! Ở đây thi thoảng có vài đứa trẻ lang thang hay nhại lại người lớn lắm, anh không cần động thủ đâu..
Sasuke gật đầu, anh không rỗi hơi đâu đi giáo huấn bọn con nít đó, việc hẹn Sakura này quan trọng hơn.
- Anh hẹn em có việc gì á? Thần thần bí bí như vậy em tò mò lắm. - Sakura cười, mừng là anh không để ý đến đám người kia, mồ hôi hột trơi xuống cổ to như hạt đậu.
- Sakura. Nghe anh nói..
Nói đi ạ, háo hức lắm rồi~
- Anh.....
End chap 58.
Tui có tâm lắm :3 Cắt đúng đoạn đang hay =))))))
Giáng Sinh năm đó ai cũng có một ngày vui chơi tuyệt vời. Dì Migawa cả đêm không về vì nhận phải lời mời của ông trùm kinh doanh Sa Quốc, có vẻ như bà đã lọt vào mắt xanh của quý ông nổi tiếng khó tính rồi nhỉ. Hinata với đồng chí Ramen, đẹp đôi ra phết đấy, cuốn lấy nhau như sam, còn thân mật “Anh anh em em” ngọt bỏ xừ, đúng là cặp đôi trời sinh của Konoha. Cô bạn Ino được 'chồng' cưng chiều lắm, muốn gì có nấy, anh bạn Sai-kun cùng nhỏ Heo Béo đã có kì nghỉ Giáng Sinh tuyệt vời. Karin sắp sinh, Suigetsu nghe lời vợ kinh hồn, chạy đông chạy tây bị vợ sai bảo như đang hầu hạ lãnh chúa!
Ngày hai mươi sáu, tháng mười hai.
Tập san mới nhất cực hot của Konoha: Kakashi — Hokage tiền nhiệm của Hoả Quốc, vừa được tỏ tình. Chị Shizune đối với ông tốt lắm, vừa mới thổ lộ xong đêm hôm Noel, cả hai tình cảm sát rạt vào nhau, ân ân ái ái như vợ chồng thật.
Shizune-san, trợ tá đắc lực của Tsunade, đồng thời là tâm phúc của ngài, mới hai mấy tuổi, xinh đẹp đúng kiểu phụ nữ quyến rũ. Trong khi, cha già Kakashi tưởng là sắp ế vợ đến nơi, chuẩn bị sống cuộc đời 'đơn côi lẻ bóng không vợ không con' thì đùng một cái có cô người yêu xinh nhất nhì làng, vận may của ông cực nhiều a~ U hơn mà lấy vợ, là chuẩn mực đàn ông trưởng thành rồi đấy nhá!
Giáng Sinh năm đó, người người hạnh phúc, Konoha sum vầy thịnh vượng, không khí tưng bừng lan xa muôn nơi.
Giáng Sinh năm đó, Sasuke và Sakura, hai người duy nhất, à nhầm couple duy nhất của Konoha bị lỡ đến ba lễ hội trong ngày Noel: Lễ hội người tuyết, đợt bắn pháo bông, lên hồ Ước Vọng ngắm trăng, cả hai đều bỏ lỡ hết. Nhưng, họ vẫn rất rất rất hạnh phúc đấy nhé, bạn thử tưởng tượng đi, trong căn phòng rộng ơi là rộng, có đôi nam nữ thân thân mật mật thầm thầm kín kín ôm nhau chật cứng, Tóc Hồng ngủ say đâu biết gì, bị ăn trộm 'đậu hủ' quài a~
Món quà của Sakura gần như oách nhất trong các cặp đôi, khi Giáng Sinh đã qua, Sasuke thực sự đã mặc nó. Anh khoác chiếc áo Poncho xám tinh xảo kia, càng tôn lên vẻ băng lãnh, một màu sắc mới cho gu ăn mặc quý phái đơn điệu, trông anh đã hoà nhã nay còn hoà nhã, đã anh tuấn lại càng anh tuấn hơn.
Ngày hai chín tháng mười hai năm XXX, đánh dấu cột mốc sự kiện ý nghĩa nhất trong năm của Konoha, trở thành đại lễ Giáng Sinh được yêu thích nhất trong lịch sử.
...
Ba mươi tháng chạp. Sakura nhận được một lời mời.
Đề “Sakura, anh đợi ở hoa viên gần cổng làng. Tám giờ tối.” Nét chữ dứt khoát của bậc quân tử, phong thư thuần trắng tao nhã không có một vết dơ, người kĩ tính như vậy, ngoài Sasuke ra thì không còn ai khác.
Lời mời vào ngày cận cuối năm?! Cô không nghĩ ra là Sasuke có việc gì cần phải làm vậy cả. Hôm nay ba mươi, đã sáu giờ chiều rồi, tức là thời gian phong thư còn có hai tiếng.
Cho dù là vấn đề gì, nhưng anh đích thân gửi thư đến thì việc đó ắc hẳn là vô cùng quan trọng, nếu không thì anh chẳng phải đưa giấy tới cho cô, tự mình nói trực tiếp không được sao? Sasuke không nói được mà phải dùng bút viết ra, hệ trọng hơn cả hệ trọng.
.
- Sao? Cậu nói cái gì?! Tám giờ tối có hẹn với Sasuke á?
Ngồi cùng bàn là cô bạn Ino đang hút sùn sụt ly trà sữa, nàng vừa nhai trân châu vừa nói chuyện rất ư là 'lịch sự'. Cả hai đều đang nói chuyện về cuộc hẹn lát nữa do Sasuke mời.
- Heo Béo, nhai hết đi hãy nói. Phun cả trà sữa vào mặt tớ rồi này! Đi uống nước với cậu mệt quá, mỗi lần uống còn phải tốn thêm tiền mua khăn giấy chùi nước bọt. - Sakura lau lau cái mặt dính đầy 'nước pha lê' do ai đó ban tặng, lườm nguýt Ino.
- Ok ok, mà cái chuyện Sasuke hẹn cậu, là chính xác phải không?
Gì mà chính xác với không chính xác, thư đã đưa tới, giấy trắng mực đen rõ ràng, bà Heo Béo này bị lẩm cẩm rồi phải không!? - Chứ còn gì nữa, tớ đã cho cậu coi bức thư rồi mà!
- Sasuke không phải dân bịp bợm, cũng không phải có ai đó lừa đảo mạo danh cậu ấy gửi thư cho cậu, tớ hỏi vậy thôi chớ thực đã biết rồi, cậu ấy có khả năng là muốn tặng cho cậu một cái gì đó, gọi là cảm ơn cho món quà kia. Còn tại sao lại viết giấy? Có vấn đề khó nói, hay cậu ấy muốn tạo bất ngờ dành cho cậu, cái này phải để tám giờ tối nay mới biết, chính tớ cũng không đoán ra được.
Ino sau khi cà lơ phất phơ gần chục phút mới 'bắt đầu chuyên môn' bậc thầy quân sư của mình. Câu chữ nói ra chắc nịch, vừa khuyên giải được vừa suy đoán được, làm Sakura không khỏi kinh ngạc.
- Nếu cậu run không dám tiếp chuyện với Sasuke, tớ và Hinata, Tenten, Naruto, Sai, Shikamaru, Temari-san, mọi người sẽ nấp đằng sau 'đọc thoại' cho cậu. Nhắc chữ đó mà, tớ không muốn bạn thân mình bị chê là ngốc xít khi nói chuyện với bạn trai đâu!
Sakura gật đầu. Dẫu sao càng đông sẽ càng đỡ sợ, nếu không có Ino chắc cô sẽ hoá đá lúc gặp Sasuke mất!
...bg-ssp-{height:px}
Tám giờ tối.
Hoa viên cổng làng. Băng ghế đá có đôi nam nữ ngồi. Chính nơi này là nơi Sasuke rời làng sáu năm trước, đến bây giờ vẫn rất quen thuộc.
Sao giăng kín bầu trời, đèn đường công cộng bật sáng, cứ cách mười mét lại có một cây đèn neon thì cho dù có tối đến đâu cũng rõ như ban ngày. Kế bên ghế đá là bụi cây rất to, xung quanh được hàng cây dại bao phủ, tạo thành bức tường chắn rộng lớn, một đống người nấp sau bụi cây đó không lo gì bị phát hiện.
Mà một đống người đó là có thật, mười người trong hội bạn thân gồm có đồng chí Ramen, Hinata, Sai, Heo Béo, đầu dứa Shika, Temari, Chouji, Karui, Tenten, Lông mày rậm. Họ đang thực hiện một nhiệm vụ hết sức quang minh chính đại, đó là.. Nghe lén. Cụ thể hơn, Ino đã bố trí hết thảy mọi thứ, với sự giúp đỡ của đám bạn lầy củ chuối, cùng nhau dỏng tai lên mà nghe Sasuke sẽ nói gì với Tóc Hồng.
Cả đám chen chúc đứa nọ đè lên đứa kia, núp đằng sau bụi cây là một bãi hỗn độn lôi thôi không sao kể hết. Sakura tự hỏi không biết tụi này đang giúp mình hay đang chơi trò 'Va chạm xác thịt' nữa. Cũng may, hàng cây rất dày, đám bạn lầy củ chuối còn biết giữ im lặng, nhất thời trong hoa viên không một động tĩnh.
Sasuke lững thững tám giờ mười mới lết xác tới nơi, tỉnh ruồi còn nói “Sakura?” Làm như người tới sớm là anh còn Sakura là người hẹn mới đến trễ. Mà, Sasuke hỏi thừa quá, anh hẹn cô tới đây thì dĩ nhiên người có mặt ở đây là cô chứ không lẽ Thổ Địa?!
Từ lùm cây phát ra tiếng cười ngả ngớn..
“Thằng teme vui tính ghê ha~”
- Im nào Baka, Sasuke-kun tới rồi đấy! - Sakura nhắc khéo, tiện thể lôi đầu đồng chí tóc vàng vào trong, không để cậu ta ở đây xỉa xói mắc công anh phát hiện thì chết.
Sasuke vận áo choàng đen, lịch lãm như quý ông thời xưa, trên khuôn mặt lãnh đạm khi thấy Sakura mới giãn nở đôi chút, trở nên ôn hoà.
- Thực sớm. - Lời chào theo kiểu Uchiha.
Lùm cây phía sau đáp trả “Hông lẽ muộn?!” Nhưng rất nhanh đã bị bịt miệng. Đồng chí Ramen manh động quá~
- Hửm?
Sáuke tra kiếm, ánh mắt sắc lạnh quan sát khắp nơi. Anh không tin là mình nghe nhầm, dù thanh âm có nhỏ cỡ nào, lọt vào tai anh thì rõ như vang vọng. Ban nãy “Hông lẽ muộn” kia anh nghe không sót một chữ.
- Chẳng có gì đâu Sasuke-kun! Ở đây thi thoảng có vài đứa trẻ lang thang hay nhại lại người lớn lắm, anh không cần động thủ đâu..
Sasuke gật đầu, anh không rỗi hơi đâu đi giáo huấn bọn con nít đó, việc hẹn Sakura này quan trọng hơn.
- Anh hẹn em có việc gì á? Thần thần bí bí như vậy em tò mò lắm. - Sakura cười, mừng là anh không để ý đến đám người kia, mồ hôi hột trơi xuống cổ to như hạt đậu.
- Sakura. Nghe anh nói..
Nói đi ạ, háo hức lắm rồi~
- Anh.....
End chap .
Tui có tâm lắm : Cắt đúng đoạn đang hay =))))))