Sáng sớm hôm sau.hắn đi xuống dưới nhà đúng lúc tụi kia đã về.su và kai thì cầm tay nhau cười nói vui vẻ.còn zu và kin thì đang ăn kẹo tóp tép.hắn buồn bực.mắt sưng lên vì lo lắng không ngủ được.thấy bản mặt của hội kia đang vui vẻ đâm ra cáu gắt.
-chúng mày thôi tình cảm trước mặt tao-hắn
-hội tao làm sao -kai
-mày không có ny nên ghen ak.ak mày còn rin mà.rin đâu-kin nói
-giận rồi.khóa cửa trong phòng.su không lên tiếng..-hắn ỉu sìu.....
-làm sao nó giận mức độ như vậy-zu
-là thế này này....hắn kể từng tý một làm cả bọn ồ lên một tiếng dài...thế là su đưa cho hắn cái chìa khóa sơ cua phòng su.hắn mở cửa....rón rén đi vào..thấy...omg.đứa ngốc nào ngủ lăn ra.nước miếng.nước mũi văng tèm nhèm....đi tới gần...tự nhiên ho hụ hụ...làm nó tỉnh giấc.hắn giật mình.nó thì ngơ ngác một lúc sau định đứng dậy đi ra thì một cánh tay giữ lại.giọng nói nhỏ nhẹ..
-em nghe anh nói được không.ý anh không phải vậy.anh chỉ sợ em hiểu nhầm nên nói thế thôi.ai biết em chính là em đâu.
-buông ra-nó gằn giọng.nhận được sự lạnh lùng của nó hắn biết hắn sai thật rồi..
-anh sai rồi.anh xin lỗi thật đấy..
-tôi không có lỗi mà cho anh xin.nên tránh ra cho tôi-nó giằng tay.lại bỏ về phòng mình đóng sầm cửa lại
-chúng mày thôi tình cảm trước mặt tao-hắn
-hội tao làm sao -kai
-mày không có ny nên ghen ak.ak mày còn rin mà.rin đâu-kin nói
-giận rồi.khóa cửa trong phòng.su không lên tiếng..-hắn ỉu sìu.....
-làm sao nó giận mức độ như vậy-zu
-là thế này này....hắn kể từng tý một làm cả bọn ồ lên một tiếng dài...thế là su đưa cho hắn cái chìa khóa sơ cua phòng su.hắn mở cửa....rón rén đi vào..thấy...omg.đứa ngốc nào ngủ lăn ra.nước miếng.nước mũi văng tèm nhèm....đi tới gần...tự nhiên ho hụ hụ...làm nó tỉnh giấc.hắn giật mình.nó thì ngơ ngác một lúc sau định đứng dậy đi ra thì một cánh tay giữ lại.giọng nói nhỏ nhẹ..
-em nghe anh nói được không.ý anh không phải vậy.anh chỉ sợ em hiểu nhầm nên nói thế thôi.ai biết em chính là em đâu.
-buông ra-nó gằn giọng.nhận được sự lạnh lùng của nó hắn biết hắn sai thật rồi..
-anh sai rồi.anh xin lỗi thật đấy..
-tôi không có lỗi mà cho anh xin.nên tránh ra cho tôi-nó giằng tay.lại bỏ về phòng mình đóng sầm cửa lại