Tối đến. Gió thu nhàn nhạt thổi mang theo hơi mặn của biển cả...
Kim đồng hồ ai quay mà chạy
Dòng thời gian ai đẩy mà đưa
Có duyên thì trăm năm cũng gặp
Không duyên có gặp cũng như không
#Khách sạn
Cả tốp người đến chúc mừng sinh nhật nó, ai cũng vui vẻ....nhưng lại chẳng thấy nhân vật chính của chúng ta đâu...
10h tối
Nó vẫn không xuất hiện, mọi người bắt đầu lo lắng
-Anna, hay em lên phòng gọi Jen xem_Ken hướng mắt về phía Anna, giọng nói điềm đạm, thập phần có lo lắng
Anna nghe theo, vội vã chạy vào thang máy
1.....2.....3.....4
Từng dãy số cứ nhảy , làm tâm trạng của Anna thêm đung đưa
.........................................................................................................................................................
Biển cả về đêm tối đen, quả thật không thể thấy màu xanh biếc của buổi sáng, đến chút ánh sáng từ các cột điện cũng chỉ nhàn nhạt
Một cô gái tóc dài xõa xuống đến lưng, cô vân trên người một chiếc váy trắng...gương mặt không có sức sống, tiến ra xa về phía biển khơi mênh mông
........................................................................................................................................................
-Personality disorders_giọng nói lãnh đạm của 1 cậu trai trẻ, tầm 20-21 tuổi nhưng trong đó lại khiến cho người ta cảm tưởng đã trải qua biết bao nhân tình thế thái ở đời
-Đó là gì_ngồi đối diện cậu ta, gương mặt quen thuộc nhưng không mấy bắt gặp, đó là Rin-phó bang Red, giọng điệu tò mò về thứ mà chàng trai kia vừa nói
-là căn bệnh rối loạn nhân cách, không giống cậu, người mắc phải không thể điều khiển mình, có hai suy nghĩ,hai cách sống đối lập nhau_vẫn là giọng nói gây tò mò đó
-Ý là một con người khác xuất hiện trong bản thân họ
Một cái gật đầu nhẹ nhưng khiến Rin hoàn toàn lo lắng
-Con người kia là Vanesa
Lại gật đầu, kèm theo đó là một câu nói
-Con người kia trong Trí nhớ của Jen thì mất sạch, chỉ có nỗi hận thù là tiềm thức_Rin nhướn mày đi định hỏi tiếp nhưng hiểu được ý , chàng trai bí ẩn kia_Con người vốn là tham sống, vậy là muốn hủy diệt người cản đường sinh tồn của mình. Jen sống là để muốn trả thù nhưng với bản năng yếu đuối của cô ta thì không thể, thế nên Vanesa mới tận dụng cơ hội đó để trả thù cho Jen, nhằm lí do là để Jen biến mất mãi mãi
-Vậy nếu như Ken xuất hiện, Vanesa cũng không phân biệt được, liền một tay giết không cảm xúc_câu hỏi nhưng lại không có dấu hỏi chấm, vậy đủ thấy đây là đã khẳng định
-Hừm, đúng vậy_chàng trai kia xuống giọng, trong đó bỗng thấy có nỗi bi thương_Bình thường thì không ảnh hưởng nhưng nếu chỉ số DSM và ICD tăng cao, cơ thể không chống đỡ nổi sẽ tử vong
-Khi nào thì tăng cao
-Cảm xúc diễn biến mạnh, hai nhân cách thay nhau liên tục, DSM và ICD không nhất định
-Có cách chữ không
-Đa số là không
Rin cúi đầu xuống, ánh mắt bỗng thấy thương tiếc, đau buồn
-Nhưng còn một cách_cái giọng lãnh đạm bí ẩn đó vang lên
.................................................................................................................................
Anna mở cửa phòng, tâm trạng đang nhảy loạn trong lòng, một lí do mơ hồ không rõ
Nhưng tất cả dường như biến mất khi thấy nó đang cuộn tròn trong giường
Anna giận tím mặt, mọi người thì đang lo lắng còn con nhỏ này lại ở đây ngủ ngon lành
-Trần Bảo Anh
-um..um_đáp lại cơn tức giận của Anna chỉ có tiếng ngái ngủ của nó
-Dậy nhanh
Nó từ từ mở mắt, dùng khuôn mặt ngây thơ vô (số) tội đáy
-Có chuyện gì vậy
-Hôm nay là ngày gì
-6-9
-Là ngày gì
-Sinh nhật tao_lại là câu trả lời tỉnh bơ
-Mày có biết là mọi người đang chờ mày không
-Thiệt à_khuôn mặt nó tỏ vẻ ngạc nhiên như vừa mới biết tin
-Vâng ạ_Anna mệt mỏi rồi kéo chân nó vào trong nhà vệ sinh để tút tát lại gương mặt
Nó bất ngờ bị kéo lên la toáng lên
-A....a....a, con mày, bỏ tao ra
Nó rời khỏi giường, nhưng chúng ta thấy chiếc váy trắng ướt sũng dưới gầm giường và ở cái cửa sổ gần đó, vỡ toang....
Bên dưới, sau khi Anna thông báo nó đang ngủ trên phòng thì mới nhẹ nhõm
Như lời nói buổi sáng, tối nay Ken cùng Jun hỏi Rick cho ra nhẽ
-Tối qua mày nhìn thấy chuyện gì_Ken nghiêm túc nhưng coi người nào đó thì không
-Thấy ma ak_là anh Jun nhà ta
Rick thấy tình hình không ổn mới nói ra sự thật
-Bọn mày bình tĩnh, nghe xong cứ bình tĩnh, đây mới chỉ là suy đoán của tao thôi
-uk, nói nhanh lên_Jun tò mò, háo hức, hồi hộp
-Jen hình như là Vanesa...........................
Luykn Naa:t/g đã trở lại và lợi hại hơn xưa
Tối đến. Gió thu nhàn nhạt thổi mang theo hơi mặn của biển cả...
Kim đồng hồ ai quay mà chạy
Dòng thời gian ai đẩy mà đưa
Có duyên thì trăm năm cũng gặp
Không duyên có gặp cũng như không
Khách sạn
Cả tốp người đến chúc mừng sinh nhật nó, ai cũng vui vẻ....nhưng lại chẳng thấy nhân vật chính của chúng ta đâu...
h tối
Nó vẫn không xuất hiện, mọi người bắt đầu lo lắng
-Anna, hay em lên phòng gọi Jen xem_Ken hướng mắt về phía Anna, giọng nói điềm đạm, thập phần có lo lắng
Anna nghe theo, vội vã chạy vào thang máy
...............
Từng dãy số cứ nhảy , làm tâm trạng của Anna thêm đung đưa
.........................................................................................................................................................
Biển cả về đêm tối đen, quả thật không thể thấy màu xanh biếc của buổi sáng, đến chút ánh sáng từ các cột điện cũng chỉ nhàn nhạt
Một cô gái tóc dài xõa xuống đến lưng, cô vân trên người một chiếc váy trắng...gương mặt không có sức sống, tiến ra xa về phía biển khơi mênh mông
........................................................................................................................................................
-Personality disorders_giọng nói lãnh đạm của cậu trai trẻ, tầm - tuổi nhưng trong đó lại khiến cho người ta cảm tưởng đã trải qua biết bao nhân tình thế thái ở đời
-Đó là gì_ngồi đối diện cậu ta, gương mặt quen thuộc nhưng không mấy bắt gặp, đó là Rin-phó bang Red, giọng điệu tò mò về thứ mà chàng trai kia vừa nói
-là căn bệnh rối loạn nhân cách, không giống cậu, người mắc phải không thể điều khiển mình, có hai suy nghĩ,hai cách sống đối lập nhau_vẫn là giọng nói gây tò mò đó
-Ý là một con người khác xuất hiện trong bản thân họ
Một cái gật đầu nhẹ nhưng khiến Rin hoàn toàn lo lắng
-Con người kia là Vanesa
Lại gật đầu, kèm theo đó là một câu nói
-Con người kia trong Trí nhớ của Jen thì mất sạch, chỉ có nỗi hận thù là tiềm thức_Rin nhướn mày đi định hỏi tiếp nhưng hiểu được ý , chàng trai bí ẩn kia_Con người vốn là tham sống, vậy là muốn hủy diệt người cản đường sinh tồn của mình. Jen sống là để muốn trả thù nhưng với bản năng yếu đuối của cô ta thì không thể, thế nên Vanesa mới tận dụng cơ hội đó để trả thù cho Jen, nhằm lí do là để Jen biến mất mãi mãi
-Vậy nếu như Ken xuất hiện, Vanesa cũng không phân biệt được, liền một tay giết không cảm xúc_câu hỏi nhưng lại không có dấu hỏi chấm, vậy đủ thấy đây là đã khẳng định
-Hừm, đúng vậy_chàng trai kia xuống giọng, trong đó bỗng thấy có nỗi bi thương_Bình thường thì không ảnh hưởng nhưng nếu chỉ số DSM và ICD tăng cao, cơ thể không chống đỡ nổi sẽ tử vong
-Khi nào thì tăng cao
-Cảm xúc diễn biến mạnh, hai nhân cách thay nhau liên tục, DSM và ICD không nhất định
-Có cách chữ không
-Đa số là khôngbg-ssp-{height:px}
Rin cúi đầu xuống, ánh mắt bỗng thấy thương tiếc, đau buồn
-Nhưng còn một cách_cái giọng lãnh đạm bí ẩn đó vang lên
.................................................................................................................................
Anna mở cửa phòng, tâm trạng đang nhảy loạn trong lòng, một lí do mơ hồ không rõ
Nhưng tất cả dường như biến mất khi thấy nó đang cuộn tròn trong giường
Anna giận tím mặt, mọi người thì đang lo lắng còn con nhỏ này lại ở đây ngủ ngon lành
-Trần Bảo Anh
-um..um_đáp lại cơn tức giận của Anna chỉ có tiếng ngái ngủ của nó
-Dậy nhanh
Nó từ từ mở mắt, dùng khuôn mặt ngây thơ vô (số) tội đáy
-Có chuyện gì vậy
-Hôm nay là ngày gì
--
-Là ngày gì
-Sinh nhật tao_lại là câu trả lời tỉnh bơ
-Mày có biết là mọi người đang chờ mày không
-Thiệt à_khuôn mặt nó tỏ vẻ ngạc nhiên như vừa mới biết tin
-Vâng ạ_Anna mệt mỏi rồi kéo chân nó vào trong nhà vệ sinh để tút tát lại gương mặt
Nó bất ngờ bị kéo lên la toáng lên
-A....a....a, con mày, bỏ tao ra
Nó rời khỏi giường, nhưng chúng ta thấy chiếc váy trắng ướt sũng dưới gầm giường và ở cái cửa sổ gần đó, vỡ toang....
Bên dưới, sau khi Anna thông báo nó đang ngủ trên phòng thì mới nhẹ nhõm
Như lời nói buổi sáng, tối nay Ken cùng Jun hỏi Rick cho ra nhẽ
-Tối qua mày nhìn thấy chuyện gì_Ken nghiêm túc nhưng coi người nào đó thì không
-Thấy ma ak_là anh Jun nhà ta
Rick thấy tình hình không ổn mới nói ra sự thật
-Bọn mày bình tĩnh, nghe xong cứ bình tĩnh, đây mới chỉ là suy đoán của tao thôi
-uk, nói nhanh lên_Jun tò mò, háo hức, hồi hộp
-Jen hình như là Vanesa...........................
Luykn Naa:t/g đã trở lại và lợi hại hơn xưa