-Jen hình như là Vanesa...._câu nói của Rick bỗng lập lững, chưa kết thúc câu như là để xem phản ứng của Ken như thế nào
Đúng như Rick nghĩ, bọn họ chỉ xem Rick là thằng ngốc
Jun tắt bặt nụ cười, gương mặt dồn nén sự tức giận mà có thể bùng nô lúc nào
-Thằng dở, không được đùa thế nữa_bàn tay Jun dơ thành nắm đấm, không đánh, chỉ dọa, mắt liếc liếc sang Ken
-Ha, mày đừng đùa nữa_Ken mặt cười cười, miệng nói không tin nhưng tận sâu trong lòng lại chứa nỗi ngạc nhiên, thương xót
-Mà mày có chắc không?_Jun dò xét lại một lần nữa, đó là điều hoàn toàn không thể xảy ra
-Hình như...._Lại là câu nói lập lững, không có kết thúc
Ken không nói gì, mặt trầm ngâm suy nghĩ. Rick và Jun cũng nhìn Ken, khuôn mặt lô rõ vẻ đồng cảm , bi thương, nhưng mà bọn họ đâu biết mối nguy hiểm sẽ xảy đến với nó
.........................................................................................................................................................
-Tao cho mày 5’ thôi nhá_trên tầng Anna lên tiếng thúc dục
Nó đi vào phòng tắm, nó cảm tưởng như lần này sẽ không nhìn thấy được Anna, một nỗi sợ hãi vô hình không thấy rõ
3’ trôi qua
5’ trôi qua.....rồi 10’, Anna gọi nhưng không thấy có tiếng nó trả lời, lo lắng, cô đập cửa, không có lời đáp lại
Lo lắng tột cùng, cô bất giác bấm số điện thoại của Jun
-Jin, Jen...biến mất rồi_giọng nói rời rạc không rõ của Anna tựa như sắp khóc. Không muốn nghe tiếp, Anna vội vã tắt máy nhưng vẫn nghe thấy tiếng hét của Jun
“Cái gì!!!!”
-Có chuyện gì vậy_thấy tiếng hét của Jun khi nhấc điện thoại, một nỗi lo lắng bỗng xuất hiện trong lòng Rick
-Jen...._lại cái kiểu trả lời không có kết thúc, lại khiến Rick lo lắng hơn khi nội dung nói về nó, nhưng không chỉ mỗi anh lo lắng
-Sao, Jen bị làm sao_Ken bất ngờ xông tới, khuôn mặt lo lắng cực điểm
Jun ánh mắt lộ rõ vẻ tang thương
-Anna vừa gọi nói không thấy Jen đâu nữa
Câu nói vừa dứt Ken và rick đã nhanh chân chạy lên thang máy, từng con số cứ nhảy loạn lên trên thang máy và còn cả trong lòng Rick, 1 cảm giác mơ hồ không hiểu rõ
Lên đến nơi thì thấy Anna nước mắt dàn dụa đang ra sức đập cửa. Thấy vậy Rick tung 1 cước đá, cánh cửa bỗng bật ra
Ken, Anna và Rick tìm kiếm, quả nhiên không có 1 bóng người
Đột nhiên....
-Ken, anh ra đây xem_Anna hô lớn, như phát hiện ra điều gì đó, vội vã đến chỗ của Anna
Rick cũng đến, bọn họ cùng nhìn thấy sau tấm rèm nâu nhẵn bóng là 1 chiếc cửa kính bị vỡ toang, trong đầu ánh lên cùng một suy nghĩ
Rick lẩm bẩm gì đó, không nghe thấy rõ, mặt anh hiện ra tia khẳng định chắc chắn
Bên dướt, chàng trai trẻ ăn mặc lịch thiệp đi tới 1 góc khuất nhỏ, rút điện thoại ra
-Tới rồi_giọng nói điềm đạm, không quá chậm nhưng cũng không vội vàng, cứ như là chuyện gì đến rồi cùng sẽ đến, không thể ngăn cản
Đó là Rin- phó bang Red, anh ta bỗng nhớ tới lời chàng trai kia nói
.........................................................................................................................................................
-Có cách chữa không
-Không
Rin chán nản lắc đầu nhưng giọng nói bí ẩn đó lại vang lên
-Nhưng còn một cách
-Đó là cách gì
-Dám thử không
-Cách gì?Nguy hiểm sao?
-Jen có thể chết đấy_lời nói vừa phát ra Rin đã hoàn toàn kinh hãi, chàng trai bí ẩn kia lại nói
-Chỉ còn 1 cách, tiêu diệt Vanesa
-Tiêu diệt bằng cách nào
-khó khăn đấy
.........................................................................................................................................................
Trên đường cao tốc, xe cộ qua lại tấp nập
Trời đêm đã buông xuống, ánh sao sáng mờ ảo
Một cô gái ngồi trong chiếc xe lamborghini trắng chạy song song với mặt đường, không quá chậm, không quá nhanh. ÁNh mắt lạnh lẽo, hiện lên tia chết chóc cùng nụ cười nửa miệng đầy thỏa mãn
.......................................................................................................................................................................................
Trên một con đường khác
-Phu nhân, chúng ta không thể đợi đến sáng mai sao_tiếng nói đầy khuyên nhủ của vị quản gia trung thành
-Không, ta nôn nóng rất muốn gặp con bé_giọng nói của 1 người phụ nữ đầy quyền lực,, bà ta ăn mặc rất sang trọng nhưng gương mặt thật không rõ là ai, có chút quen, có chút lạ
-Jen hình như là Vanesa...._câu nói của Rick bỗng lập lững, chưa kết thúc câu như là để xem phản ứng của Ken như thế nào
Đúng như Rick nghĩ, bọn họ chỉ xem Rick là thằng ngốc
Jun tắt bặt nụ cười, gương mặt dồn nén sự tức giận mà có thể bùng nô lúc nào
-Thằng dở, không được đùa thế nữa_bàn tay Jun dơ thành nắm đấm, không đánh, chỉ dọa, mắt liếc liếc sang Ken
-Ha, mày đừng đùa nữa_Ken mặt cười cười, miệng nói không tin nhưng tận sâu trong lòng lại chứa nỗi ngạc nhiên, thương xót
-Mà mày có chắc không?_Jun dò xét lại một lần nữa, đó là điều hoàn toàn không thể xảy ra
-Hình như...._Lại là câu nói lập lững, không có kết thúc
Ken không nói gì, mặt trầm ngâm suy nghĩ. Rick và Jun cũng nhìn Ken, khuôn mặt lô rõ vẻ đồng cảm , bi thương, nhưng mà bọn họ đâu biết mối nguy hiểm sẽ xảy đến với nó
.........................................................................................................................................................
-Tao cho mày ’ thôi nhá_trên tầng Anna lên tiếng thúc dục
Nó đi vào phòng tắm, nó cảm tưởng như lần này sẽ không nhìn thấy được Anna, một nỗi sợ hãi vô hình không thấy rõ
’ trôi qua
’ trôi qua.....rồi ’, Anna gọi nhưng không thấy có tiếng nó trả lời, lo lắng, cô đập cửa, không có lời đáp lại
Lo lắng tột cùng, cô bất giác bấm số điện thoại của Jun
-Jin, Jen...biến mất rồi_giọng nói rời rạc không rõ của Anna tựa như sắp khóc. Không muốn nghe tiếp, Anna vội vã tắt máy nhưng vẫn nghe thấy tiếng hét của Jun
“Cái gì!!!!”
-Có chuyện gì vậy_thấy tiếng hét của Jun khi nhấc điện thoại, một nỗi lo lắng bỗng xuất hiện trong lòng Rick
-Jen...._lại cái kiểu trả lời không có kết thúc, lại khiến Rick lo lắng hơn khi nội dung nói về nó, nhưng không chỉ mỗi anh lo lắng
-Sao, Jen bị làm sao_Ken bất ngờ xông tới, khuôn mặt lo lắng cực điểm
Jun ánh mắt lộ rõ vẻ tang thương
-Anna vừa gọi nói không thấy Jen đâu nữa
Câu nói vừa dứt Ken và rick đã nhanh chân chạy lên thang máy, từng con số cứ nhảy loạn lên trên thang máy và còn cả trong lòng Rick, cảm giác mơ hồ không hiểu rõ
Lên đến nơi thì thấy Anna nước mắt dàn dụa đang ra sức đập cửa. Thấy vậy Rick tung cước đá, cánh cửa bỗng bật ra
Ken, Anna và Rick tìm kiếm, quả nhiên không có bóng người
Đột nhiên....
-Ken, anh ra đây xem_Anna hô lớn, như phát hiện ra điều gì đó, vội vã đến chỗ của Annabg-ssp-{height:px}
Rick cũng đến, bọn họ cùng nhìn thấy sau tấm rèm nâu nhẵn bóng là chiếc cửa kính bị vỡ toang, trong đầu ánh lên cùng một suy nghĩ
Rick lẩm bẩm gì đó, không nghe thấy rõ, mặt anh hiện ra tia khẳng định chắc chắn
Bên dướt, chàng trai trẻ ăn mặc lịch thiệp đi tới góc khuất nhỏ, rút điện thoại ra
-Tới rồi_giọng nói điềm đạm, không quá chậm nhưng cũng không vội vàng, cứ như là chuyện gì đến rồi cùng sẽ đến, không thể ngăn cản
Đó là Rin- phó bang Red, anh ta bỗng nhớ tới lời chàng trai kia nói
.........................................................................................................................................................
-Có cách chữa không
-Không
Rin chán nản lắc đầu nhưng giọng nói bí ẩn đó lại vang lên
-Nhưng còn một cách
-Đó là cách gì
-Dám thử không
-Cách gì?Nguy hiểm sao?
-Jen có thể chết đấy_lời nói vừa phát ra Rin đã hoàn toàn kinh hãi, chàng trai bí ẩn kia lại nói
-Chỉ còn cách, tiêu diệt Vanesa
-Tiêu diệt bằng cách nào
-khó khăn đấy
.........................................................................................................................................................
Trên đường cao tốc, xe cộ qua lại tấp nập
Trời đêm đã buông xuống, ánh sao sáng mờ ảo
Một cô gái ngồi trong chiếc xe lamborghini trắng chạy song song với mặt đường, không quá chậm, không quá nhanh. ÁNh mắt lạnh lẽo, hiện lên tia chết chóc cùng nụ cười nửa miệng đầy thỏa mãn
.......................................................................................................................................................................................
Trên một con đường khác
-Phu nhân, chúng ta không thể đợi đến sáng mai sao_tiếng nói đầy khuyên nhủ của vị quản gia trung thành
-Không, ta nôn nóng rất muốn gặp con bé_giọng nói của người phụ nữ đầy quyền lực,, bà ta ăn mặc rất sang trọng nhưng gương mặt thật không rõ là ai, có chút quen, có chút lạ