Chap 1 : Buổi đón người tệ hại . (1)Ồn ào ... Xì Xầm....
Không khí chật chội ở đây khiến mọi người như nghẹt thở ,chốc chốc lại rộ lên tiếng rì rầm khi 1 chuyến bay đã đáp cánh .
- Cho tôi qua đi .... xin lỗi - Haix, nó cố luồn lách chen lấn để mà ra bên ngoài nhưng khốn nạn thay ,thân hình nó bé tý thì dù cố đến mấy cũng chẳng làm được tích sự gì .
- Bác So Jin , trong đây ngột ngạt quá , con ra ngoài chút nha - Nó vỗ vai bác quản gia ,đáp lại là cái gật đầu nhìn bực cả mình .
............
- ÔI , Thoát rồi , tưởng mình chết ngạt trong đó rồi .
Nó vuốt ngực , lang thang hết chỗ này chỗ nọ hít thở .
* Cùng lúc đó ,trong sân bay *.....
'' Chuyến bay từ New York - Mỹ đến Seoul đã đáp cánh .... xin nhắc lại .... chuyến bay từ New York - Mỹ đến Seoul đã đáp cánh ''
- A á ,chuyến bay của cậu chủ đã về rồi kìa ... haha vui quá đi mất - Toàn bộ người làm nhà Họ Kim nhảy dựng lên như người điên, đến ngay cả người già như bác So Jin cũng la hét khủng khiếp .
Đẹp quá....
Hoàn hảo quá ....
Trong sân bay quốc tế ,mọi người đều dừng làm việc của mình để ngắm nhìn , nước da trắng , dáng chuẩn 1m8 , ngũ quan sắc nét ,tưởng chỉ có trong tiểu thuyết nhưng lại thật , 1 chàng trai như vậy thật hiếm có ...
- Không có ai sao ...đã bảo giờ này mà - Chàng trai giơ chiếc đồng hồ xem thời gian mà làm chết bao nhiêu trái tim em gái
Bịch ...bịch ....bịch !
- Cậu chủ Ủ Ủ Ủ - Bác Sojin chạy bình bịch đến bên cậu con trai đó, chỉ nhìn thôi có lẽ người ta tưởng bà già mà còn ham trai đẹp .
- Bác ..bác đế.....- Chàng trai nói
- Cậu chủ có khỏe không ? Dạo này cậu gầy quá , có ăn đầy đủ không vậy ? Căn hộ bên đó có tốt không ? Hai năm không gặp cậu đẹp trai ra nhiều rồi ha ?- Bác Sojin luôn thích chặn họng người khác bằng những câu hỏi dài - kinh -khủng - khiếp .
-.....- Cậu không trả lời ,chỉ đưa mắt một lượt nhìn đoàn người nhà mình ,mãi rồi mới nói :- Bác Sojin , người nhà mình đến đủ hết chứ - Hắn hỏi, nhưng không thèm nhìn vào đối phương , chính xác hơn là bà quản gia .
- Vâng, đến đủ hết đó, thưa cậu chủ - Bà gật gù .
- Bác nói đúng chứ - Hắn vẫn cố tình hỏi dồn .
- Vâng , mà thôi, chúng ta về đi cậu Jong Dae , mọi người đã làm sẵn tiệc mừng cậu rồi mà - Bà Sojin vừa nói vừa lôi cậu vào xe , trước bao con mắt rực lửa của lũ háo săc.
.
.
.
.
.
.
* Biệt Thự Nhà Họ Kim *
Chiếc ô tô vừa dừng phanh, tiếng nhạc xập xình váng tai đã dữ dội ''hành hạ '' hắn , nhất là hắn vừa bay máy bay 1 quãng xa . Tiếp vài người quen , hắn mệt mỏi đi vào phòng khách , từ từ đi lên phòng , không phải phòng của hẵn , mà là của người đó .
1 tIẾNG SAU .....
- AAAAAAAAAAAAA- tIẾNG thét vang dội không gian ,và chủ nhân tiếng thét đó đang dần bước lên cầu thang .
- Cạch !
- Ơ /ơ ?
Thịch ...thịch .....thịch
Tim ai đó đã đập lỡ 1 nhịp , người mong chờ mòn mỏi từng ngày đang ở ngay trước mắt...
Làm gì đây.....
Hắn phải làm gì bây giờ ..!!!!!
¬ End Chap ¬¬
Chap : Buổi đón người tệ hại . ()Ồn ào ... Xì Xầm....
Không khí chật chội ở đây khiến mọi người như nghẹt thở ,chốc chốc lại rộ lên tiếng rì rầm khi chuyến bay đã đáp cánh .
- Cho tôi qua đi .... xin lỗi - Haix, nó cố luồn lách chen lấn để mà ra bên ngoài nhưng khốn nạn thay ,thân hình nó bé tý thì dù cố đến mấy cũng chẳng làm được tích sự gì .
- Bác So Jin , trong đây ngột ngạt quá , con ra ngoài chút nha - Nó vỗ vai bác quản gia ,đáp lại là cái gật đầu nhìn bực cả mình .
............
- ÔI , Thoát rồi , tưởng mình chết ngạt trong đó rồi .
Nó vuốt ngực , lang thang hết chỗ này chỗ nọ hít thở .
Cùng lúc đó ,trong sân bay .....
'' Chuyến bay từ New York - Mỹ đến Seoul đã đáp cánh .... xin nhắc lại .... chuyến bay từ New York - Mỹ đến Seoul đã đáp cánh ''
- A á ,chuyến bay của cậu chủ đã về rồi kìa ... haha vui quá đi mất - Toàn bộ người làm nhà Họ Kim nhảy dựng lên như người điên, đến ngay cả người già như bác So Jin cũng la hét khủng khiếp .
Đẹp quá....
Hoàn hảo quá ....
Trong sân bay quốc tế ,mọi người đều dừng làm việc của mình để ngắm nhìn , nước da trắng , dáng chuẩn m , ngũ quan sắc nét ,tưởng chỉ có trong tiểu thuyết nhưng lại thật , chàng trai như vậy thật hiếm có ...
- Không có ai sao ...đã bảo giờ này mà - Chàng trai giơ chiếc đồng hồ xem thời gian mà làm chết bao nhiêu trái tim em gái
Bịch ...bịch ....bịch !
- Cậu chủ Ủ Ủ Ủ - Bác Sojin chạy bình bịch đến bên cậu con trai đó, chỉ nhìn thôi có lẽ người ta tưởng bà già mà còn ham trai đẹp .
- Bác ..bác đế.....- Chàng trai nói
- Cậu chủ có khỏe không ? Dạo này cậu gầy quá , có ăn đầy đủ không vậy ? Căn hộ bên đó có tốt không ? Hai năm không gặp cậu đẹp trai ra nhiều rồi ha ?- Bác Sojin luôn thích chặn họng người khác bằng những câu hỏi dài - kinh -khủng - khiếp .
-.....- Cậu không trả lời ,chỉ đưa mắt một lượt nhìn đoàn người nhà mình ,mãi rồi mới nói :- Bác Sojin , người nhà mình đến đủ hết chứ - Hắn hỏi, nhưng không thèm nhìn vào đối phương , chính xác hơn là bà quản gia .
- Vâng, đến đủ hết đó, thưa cậu chủ - Bà gật gù .
- Bác nói đúng chứ - Hắn vẫn cố tình hỏi dồn .
- Vâng , mà thôi, chúng ta về đi cậu Jong Dae , mọi người đã làm sẵn tiệc mừng cậu rồi mà - Bà Sojin vừa nói vừa lôi cậu vào xe , trước bao con mắt rực lửa của lũ háo săc.
.
.
.
.
.
.
Biệt Thự Nhà Họ Kim
Chiếc ô tô vừa dừng phanh, tiếng nhạc xập xình váng tai đã dữ dội ''hành hạ '' hắn , nhất là hắn vừa bay máy bay quãng xa . Tiếp vài người quen , hắn mệt mỏi đi vào phòng khách , từ từ đi lên phòng , không phải phòng của hẵn , mà là của người đó .
tIẾNG SAU .....
- AAAAAAAAAAAAA- tIẾNG thét vang dội không gian ,và chủ nhân tiếng thét đó đang dần bước lên cầu thang .
- Cạch !
- Ơ /ơ ?
Thịch ...thịch .....thịch
Tim ai đó đã đập lỡ nhịp , người mong chờ mòn mỏi từng ngày đang ở ngay trước mắt...
Làm gì đây.....
Hắn phải làm gì bây giờ ..!!!!!
¬ End Chap ¬¬