Bữa tối của hắn đã qua đi khá ''êm đềm'' trong khi hắn và nó bắn tia điện cho nhau cả một bữa ăn khiến hắn ăn mà nuốt không trôi.. thật ức chế nhe.- Cậu chủ ra ngoài ăn tráng miệng ạ - Bác Sojin đẩy hắn ra ngoài, rồi lại bước vào trong bếp.
Ngồi một mình , hắn chán ơi là chán , chỉ mong có trò gì để chơi, xem ra ở bên Mỹ còn đỡ nhàm chán hơn thế này ,ngả lưng ra băng ghế sau , hắn bỗng thấy bóng dáng nó lấp ló ngoài cửa bếp , hình như đang ăn vụng hay sao á ?
'Ting'' - Bóng đèn và chất xám nổ lung bung trên đầu hắn , thực sự hắn đang có trò vui đây, khuôn mặt điển trai bỗng nhếch lên một nụ cười ma mị ,thường thế này thì hắn đang nghĩ ra 1 trò vui.
- Cậu chủ ngon miệng - Nó bê ra 1 dĩa trái cây màu sắc mà ai nhìn cũng muốn ăn thử một lần .
- Seunl Gi ? Tôi nhờ cô 1 việc được không?- Hắn dở khuôn mặt điên điên nhìn nó .
- Dạ, cậu chủ cứ nói đi ạ - Nó nhẹ nhàng như 1 bé thiên thần xinh xắn, khuôn mặt này càng làm hắn nghứa mắt.
- Cô gọi giúp tôi tất cả người làm ra đây, cả bác Sojin nữa .
- Được thôi , cậu chủ chờ tôi 1 chút .- Nó nói nhẹ nhàng hơn nữa , bỏ vô bếp mặc hắn đang ngồi nghĩ kế 'hại thân' nó.
2 ...GIÂY sau ....
Bác Sojin đang làm nước ép trái cam cho hắn, nghe thấy giọng nói 'rót mật vào tai ' của hắn đã vội vàng tháo tạp dề rửa tay.(Bà già tai thính quá .6^^).
- Bác ơi, cậu chủ kêu bác ....- Nó đi dề dà vào bếp.
- Bác biết , con tránh ra đi - Nó chưa nói hết câu đã bị bác í chặn họng, bà già chạy như tên ra nơi hắn ngồi.
Nó nghiêng nghiêng đầu, xem ra bác Sojin ''nhà nó'' 'nghiện' hắn mất rồi,hầy, nó thở dài trong lòng ,rồi quay qua mấy chị đang lúi húi rửa bát,nói:
- Cậu Jong Dae cũng kêu mấy chị ra đó .
Lục cục ....lục cục ...
Gì đây, mấy chị rửa tay xà phòng thơm,không phải nó hoa mắt thì mấy chị còn chát son phấn nữa,máu mê trai vẫn dào dạt trong các chị ấy, nó ngất mất , nhà này loạn rồi ,thật sự loạn rồi.!!!!!!!!!!!
*Phòng khách*
Hắn quét mắt qua một lượt như lần ở sân bay, trịnh trọng nói :
- Bác Sojin, bác đọc luật lệ cho người hầu cho con với .
Bà Sojin cầm 1 tờ giấy dài khoảng 2m30 đứng giữa nhà mà đọc :
Điều 1 : Không được cãi lại chủ nhân.
Điều 2: Phải luôn đảm nhiệm tốt công việc của mình.
Điều 3 : Không được nảy sinh tình cảm với chủ nhân.
Điều 4: Không được có các hành vi trộm cắp .
.
.
.
.
.
Điều 140:.........- Hắn gật gù .
..
.
.
.
.
.
Điều 189 : ....- Hắn lơ mơ .
- Điều 193: Không được có hành vi bạo lực với chủ nhân- Bác Sojin vừa đọc xong thì cũng là lúc hắn như con gà đang ngủ bị sâu chui vào miệng(t/g bịa đó)
- Bác không cần đọc nữa đâu-Hắn cười tươi rói- Mọi người nghe rõ rồi chứ ?
- RỒI Ạ -*đồng thanh*
- Thế mọi người tuân thủ đúng nó chứ ?
- Đúng ạ *đồng thanh*
- Vậy tôi lại biết có người phạm lỗi đó nha.- Hắn cười ẩn ý.
Xì xầm....xì xầm.
Câu nói của hắn vừa dứt là lúc đám người làm rộ lên những tiếng bàn tán , khuôn mặt ai cũng bỗng trở nên căng thẳng .
- Là ai vậy cậu chủ ?- Một con người dũng cảm .
- Đúng đó ,là ai vậy ? Cậu chủ nói đi - Mọi người nhao nhao lên,bác Sojin cũng lộ khuôn mặt tò mò .
Hắn giơ ngón tay lên ,chỉ về phía nó,bỗng chốc nó có cảm giác lạnh sống lưng.
- Con có làm gì sai đâu mà mọi người nhìn con ?- Nó ung dung - mà lỗi chính tại bác mà *chỉ tay vào bác Sojin*.
- Sao ? sao lại là tôi?- Bác SJ lắp bắp, hắn cũng giương đoi mắt nghi nghờ về phía nó.
- Năm trước , bác SJ lúc tiễn cậu chủ đã khóc , và người giúp việc ở nhà đã thống nhất rẳng ; Nếu 1 ngày cậu chủ về mà bác SJ vui quá mà quên mất người đi cùng mình thì người đó được phép đánh cậu chủ và cậu chủ đã đồng ý rồi (m.n hiểu những chi tiết ở
Mọi người hơi im lặng,rồi lại xì xầm ,riêng có bác SJ và hắn đen mặt lại .
- Được thôi, tôi đã quên mất lên quyết định cho tất cả mọi người đi du lịch 3 tháng ,kể cả bác SJ - Hắn hơi nhấn mạnh chữ SJ.
Mọi người vui sướng reo ầm ĩ , bác SJ lủi thủi lên nhà dọn đồ ,nó cũng hí hửng chạy lên nhưng bị hắn ngăn lại . Huhu.
- Tạm biệt cậu chủ, tạm biệt Seunl Gi nha!- nGƯỜI làm trong nhà bước lên xe gần hết,nó như sắp khóc đến nơi.
.
- Đi ngủ đi, mai cô sẽ mệt đó- Hắn lôi nó lên phòng, trước khi đi không quen chao tro nó nụ cười hiểm ác.
Nó rợn gáy ,câu nói của hắn thật sự có sức đe dọa lớn nha.
(Xin lỗi mọi người vì mình là truyện mới nhưng post chậm,nhưng t/g mới chỉ có học lớp 7 và tối đa chỉ post dc 2 chap vào 1 tối ,vào thứ 7 học chủ nhật t/g sẽ viết khoảng 5-9 chap, còn về sức viết thì mình con là tân binh ,có nhược điểm thì mọi người góp ý nhé ,với mình 1000 view không bằng 1 cmt ạ)
iu độc giả nhiều.
Bữa tối của hắn đã qua đi khá ''êm đềm'' trong khi hắn và nó bắn tia điện cho nhau cả một bữa ăn khiến hắn ăn mà nuốt không trôi.. thật ức chế nhe.- Cậu chủ ra ngoài ăn tráng miệng ạ - Bác Sojin đẩy hắn ra ngoài, rồi lại bước vào trong bếp.
Ngồi một mình , hắn chán ơi là chán , chỉ mong có trò gì để chơi, xem ra ở bên Mỹ còn đỡ nhàm chán hơn thế này ,ngả lưng ra băng ghế sau , hắn bỗng thấy bóng dáng nó lấp ló ngoài cửa bếp , hình như đang ăn vụng hay sao á ?
'Ting'' - Bóng đèn và chất xám nổ lung bung trên đầu hắn , thực sự hắn đang có trò vui đây, khuôn mặt điển trai bỗng nhếch lên một nụ cười ma mị ,thường thế này thì hắn đang nghĩ ra trò vui.
- Cậu chủ ngon miệng - Nó bê ra dĩa trái cây màu sắc mà ai nhìn cũng muốn ăn thử một lần .
- Seunl Gi ? Tôi nhờ cô việc được không?- Hắn dở khuôn mặt điên điên nhìn nó .
- Dạ, cậu chủ cứ nói đi ạ - Nó nhẹ nhàng như bé thiên thần xinh xắn, khuôn mặt này càng làm hắn nghứa mắt.
- Cô gọi giúp tôi tất cả người làm ra đây, cả bác Sojin nữa .
- Được thôi , cậu chủ chờ tôi chút .- Nó nói nhẹ nhàng hơn nữa , bỏ vô bếp mặc hắn đang ngồi nghĩ kế 'hại thân' nó.
...GIÂY sau ....
Bác Sojin đang làm nước ép trái cam cho hắn, nghe thấy giọng nói 'rót mật vào tai ' của hắn đã vội vàng tháo tạp dề rửa tay.(Bà già tai thính quá .^^).
- Bác ơi, cậu chủ kêu bác ....- Nó đi dề dà vào bếp.
- Bác biết , con tránh ra đi - Nó chưa nói hết câu đã bị bác í chặn họng, bà già chạy như tên ra nơi hắn ngồi.
Nó nghiêng nghiêng đầu, xem ra bác Sojin ''nhà nó'' 'nghiện' hắn mất rồi,hầy, nó thở dài trong lòng ,rồi quay qua mấy chị đang lúi húi rửa bát,nói:
- Cậu Jong Dae cũng kêu mấy chị ra đó .
Lục cục ....lục cục ...
Gì đây, mấy chị rửa tay xà phòng thơm,không phải nó hoa mắt thì mấy chị còn chát son phấn nữa,máu mê trai vẫn dào dạt trong các chị ấy, nó ngất mất , nhà này loạn rồi ,thật sự loạn rồi.!!!!!!!!!!!
Phòng khách
Hắn quét mắt qua một lượt như lần ở sân bay, trịnh trọng nói :
- Bác Sojin, bác đọc luật lệ cho người hầu cho con với .
Bà Sojin cầm tờ giấy dài khoảng m đứng giữa nhà mà đọc :
Điều : Không được cãi lại chủ nhân.
Điều : Phải luôn đảm nhiệm tốt công việc của mình.
Điều : Không được nảy sinh tình cảm với chủ nhân.
Điều : Không được có các hành vi trộm cắp .
.
.
.
.
.
Điều :.........- Hắn gật gù .
..
.
.
.
.
.
Điều : ....- Hắn lơ mơ .
- Điều : Không được có hành vi bạo lực với chủ nhân- Bác Sojin vừa đọc xong thì cũng là lúc hắn như con gà đang ngủ bị sâu chui vào miệng(t/g bịa đó)
- Bác không cần đọc nữa đâu-Hắn cười tươi rói- Mọi người nghe rõ rồi chứ ?
- RỒI Ạ -đồng thanh
- Thế mọi người tuân thủ đúng nó chứ ?
- Đúng ạ đồng thanh
- Vậy tôi lại biết có người phạm lỗi đó nha.- Hắn cười ẩn ý.
Xì xầm....xì xầm.
Câu nói của hắn vừa dứt là lúc đám người làm rộ lên những tiếng bàn tán , khuôn mặt ai cũng bỗng trở nên căng thẳng .
- Là ai vậy cậu chủ ?- Một con người dũng cảm .
- Đúng đó ,là ai vậy ? Cậu chủ nói đi - Mọi người nhao nhao lên,bác Sojin cũng lộ khuôn mặt tò mò .
Hắn giơ ngón tay lên ,chỉ về phía nó,bỗng chốc nó có cảm giác lạnh sống lưng.
- Con có làm gì sai đâu mà mọi người nhìn con ?- Nó ung dung - mà lỗi chính tại bác mà chỉ tay vào bác Sojin.
- Sao ? sao lại là tôi?- Bác SJ lắp bắp, hắn cũng giương đoi mắt nghi nghờ về phía nó.
- Năm trước , bác SJ lúc tiễn cậu chủ đã khóc , và người giúp việc ở nhà đã thống nhất rẳng ; Nếu ngày cậu chủ về mà bác SJ vui quá mà quên mất người đi cùng mình thì người đó được phép đánh cậu chủ và cậu chủ đã đồng ý rồi (m.n hiểu những chi tiết ở
Mọi người hơi im lặng,rồi lại xì xầm ,riêng có bác SJ và hắn đen mặt lại .
- Được thôi, tôi đã quên mất lên quyết định cho tất cả mọi người đi du lịch tháng ,kể cả bác SJ - Hắn hơi nhấn mạnh chữ SJ.
Mọi người vui sướng reo ầm ĩ , bác SJ lủi thủi lên nhà dọn đồ ,nó cũng hí hửng chạy lên nhưng bị hắn ngăn lại . Huhu.
- Tạm biệt cậu chủ, tạm biệt Seunl Gi nha!- nGƯỜI làm trong nhà bước lên xe gần hết,nó như sắp khóc đến nơi.
.
- Đi ngủ đi, mai cô sẽ mệt đó- Hắn lôi nó lên phòng, trước khi đi không quen chao tro nó nụ cười hiểm ác.
Nó rợn gáy ,câu nói của hắn thật sự có sức đe dọa lớn nha.
(Xin lỗi mọi người vì mình là truyện mới nhưng post chậm,nhưng t/g mới chỉ có học lớp và tối đa chỉ post dc chap vào tối ,vào thứ học chủ nhật t/g sẽ viết khoảng - chap, còn về sức viết thì mình con là tân binh ,có nhược điểm thì mọi người góp ý nhé ,với mình view không bằng cmt ạ)
iu độc giả nhiều.