"Eo ôi! Anh không cảm thấy mấy lời đó thật buồn nồn sao? Hey Zac Evans, xin lỗi tôi bận rồi, lần sau sẽ tiếp chuyện với anh ,tôi cần phải đến công ty." Như Nguyệt nói nhanh rồi quay người định đi,
Nhưng ngay lập tức Zac đã nhanh chóng giữ cô lại, tay cố tình nắm lấy Gia Nguyệt, lại ra vẻ "cool" ngầu, nháy mắt,
"Yên tâm, công việc của em hôm nay, chính là tôi!"
Cái tên Zac Evans này, quả thực thích dùng mấy từ buồn nôn, nhưng bất ngờ, chuông điện thoại trợ lý của Gia Nguyệt gọi đến. Gia Nguyệt nghe xong, nhíu mày,
"Công việc của tôi.... thật sự là anh?"
Zac Evans cười ha ha,
"Bingo! Người đẹp!!"
Gia Nguyệt hơi sững người, lại hỏi,
"Anh thật sự ,,, sẽ đầu tư vào công ty tôi!"
"Đó còn tùy vào thái độ của em nha!"
Zac Evans ngả ngớn,
"Ok.Tôi có tự tin sẽ giành lấy được tiền đầu tư từ anh."
Zac nghe vậy, cười tự tin,
"Để xem, em có bản lĩnh đó!"
Nói rồi anh ta tự tin dắt Gia Nguyệt xuống, mở cổng xe, mời Gia Nguyệt vào như một bà hoàng. Như Nguyệt cũng thoải mái lên xe.
************
Tiếng xe "br- ừm.." phóng đi, nhưng không biết rằng đang thu hút một đôi mắt thâm sâu khó lường ở phía sau. Không biết liệu đó có phải thần giao cách cảm không, nhưng Gia Nguyệt, đột nhiên cảm thấy hơi rét lạnh,
Khoảng chục phút sau, chiếc xe ô tô nhanh chóng lái tới một công viên giải trí "M", Lâm Gia Nguyệt nhíu mày,
"Không phải chúng ta đi bàn công việc sao? Tại sao lại tới đây?"
"Gia Nguyệt, em không cần phải căng thẳng vậy đâu, hôm nay, chỉ cần đi chơi với tôi, tôi sẽ đầu tư vào công ty của em."
Không lẽ điều kiện anh ta đưa ra lại chỉ đơn giản vậy thôi sao, tại sao lại có con người có thể đầu tư chỉ thông qua trò chơi như thế này chứ! Gia Nguyệt không biết anh ta liệu có thực sự là nhà kinh doanh có tiếng không, nhưng cô nghĩ rằng, dù sao, buổi tối trước kia, anh ta bị Hà Lăng dọa cho sững người, cô nghĩ, cho dù có mưu mẹo gì, thì chắc anh ta sẽ chẳng dám làm gì cô. Ai! Hình như cô lại đang dựa dẫm vào Hà Lăng rồi.
Zac Evans đã đi ra từ lúc nào, mở cửa sau, nhanh chóng kéo Gia Nguyệt ra, Gia Nguyệt sững người, nhưng nhanh chóng lấy lại sự chuẩn bị tốt, chạy theo anh ta vào trong khu vui chơi dành cho con nít.
Vừa bước vào được nửa, chiếc xe của Zac đã được bảo vệ lái vào khu để xe, cô thầm nghĩ, hóa ra anh ta là chủ nơi này, cho nên mới có thể để xe, ra vào tự nhiên như vậy mà không cần hỏi.
Gia Nguyệt và Zac vừa mới vào đã nhanh chóng gây chú ý, ở nơi vui chơi, nhiều con nít thế này, lại xuất hiện hai con người lớn, lại còn mặc đồ vest đen, dáng vẻ đi thì nghiêm túc.
Gia Nguyệt vốn không để tâm nhưng vấn đế này thật là ái ngại, Zac cũng thật là, ít ra anh ta cũng nên báo trước để cô chuẩn bị chứ!
Thế nhưng, không phụ sự kỳ vọng của Lâm Gia Nguyệt, Zac đã chuẩn bị sẵn cho cô và anh ta hai bộ đồ thoải mái được đặt ở nhà vệ sinh VIP ở phía xa. Zac dường như hiểu được suy nghĩ của Gia Nguyệt, nên anh đã nhanh chóng kêu cô đến chỗ đó, và nhanh chóng đẩy cô vào nhà vê sinh, còn anh ta thì chờ ở ngoài,
Gia Nguyệt thầm cảm ơn anh ta vì đã nhanh nhẹn, cô nhanh chóng mặc chiếc quần jean và áo thun đơn giản này vào người rồi đi ra ngoài, Cô không biết, đã bao lâu, kể từ khi cô mặc những thứ này lần cuối,
Gia Nguyệt mặc quần áo hơi rộng nhưng vừa hợp, nên cũng đã nhanh chóng cảm ơn anh ta.
"Eo ôi! Anh không cảm thấy mấy lời đó thật buồn nồn sao? Hey Zac Evans, xin lỗi tôi bận rồi, lần sau sẽ tiếp chuyện với anh ,tôi cần phải đến công ty." Như Nguyệt nói nhanh rồi quay người định đi,
Nhưng ngay lập tức Zac đã nhanh chóng giữ cô lại, tay cố tình nắm lấy Gia Nguyệt, lại ra vẻ "cool" ngầu, nháy mắt,
"Yên tâm, công việc của em hôm nay, chính là tôi!"
Cái tên Zac Evans này, quả thực thích dùng mấy từ buồn nôn, nhưng bất ngờ, chuông điện thoại trợ lý của Gia Nguyệt gọi đến. Gia Nguyệt nghe xong, nhíu mày,
"Công việc của tôi.... thật sự là anh?"
Zac Evans cười ha ha,
"Bingo! Người đẹp!!"
Gia Nguyệt hơi sững người, lại hỏi,
"Anh thật sự ,,, sẽ đầu tư vào công ty tôi!"
"Đó còn tùy vào thái độ của em nha!"
Zac Evans ngả ngớn,
"Ok.Tôi có tự tin sẽ giành lấy được tiền đầu tư từ anh."
Zac nghe vậy, cười tự tin,
"Để xem, em có bản lĩnh đó!"
Nói rồi anh ta tự tin dắt Gia Nguyệt xuống, mở cổng xe, mời Gia Nguyệt vào như một bà hoàng. Như Nguyệt cũng thoải mái lên xe.bg-ssp-{height:px}
Tiếng xe "br- ừm.." phóng đi, nhưng không biết rằng đang thu hút một đôi mắt thâm sâu khó lường ở phía sau. Không biết liệu đó có phải thần giao cách cảm không, nhưng Gia Nguyệt, đột nhiên cảm thấy hơi rét lạnh,
Khoảng chục phút sau, chiếc xe ô tô nhanh chóng lái tới một công viên giải trí "M", Lâm Gia Nguyệt nhíu mày,
"Không phải chúng ta đi bàn công việc sao? Tại sao lại tới đây?"
"Gia Nguyệt, em không cần phải căng thẳng vậy đâu, hôm nay, chỉ cần đi chơi với tôi, tôi sẽ đầu tư vào công ty của em."
Không lẽ điều kiện anh ta đưa ra lại chỉ đơn giản vậy thôi sao, tại sao lại có con người có thể đầu tư chỉ thông qua trò chơi như thế này chứ! Gia Nguyệt không biết anh ta liệu có thực sự là nhà kinh doanh có tiếng không, nhưng cô nghĩ rằng, dù sao, buổi tối trước kia, anh ta bị Hà Lăng dọa cho sững người, cô nghĩ, cho dù có mưu mẹo gì, thì chắc anh ta sẽ chẳng dám làm gì cô. Ai! Hình như cô lại đang dựa dẫm vào Hà Lăng rồi.
Zac Evans đã đi ra từ lúc nào, mở cửa sau, nhanh chóng kéo Gia Nguyệt ra, Gia Nguyệt sững người, nhưng nhanh chóng lấy lại sự chuẩn bị tốt, chạy theo anh ta vào trong khu vui chơi dành cho con nít.
Vừa bước vào được nửa, chiếc xe của Zac đã được bảo vệ lái vào khu để xe, cô thầm nghĩ, hóa ra anh ta là chủ nơi này, cho nên mới có thể để xe, ra vào tự nhiên như vậy mà không cần hỏi.
Gia Nguyệt và Zac vừa mới vào đã nhanh chóng gây chú ý, ở nơi vui chơi, nhiều con nít thế này, lại xuất hiện hai con người lớn, lại còn mặc đồ vest đen, dáng vẻ đi thì nghiêm túc.
Gia Nguyệt vốn không để tâm nhưng vấn đế này thật là ái ngại, Zac cũng thật là, ít ra anh ta cũng nên báo trước để cô chuẩn bị chứ!
Thế nhưng, không phụ sự kỳ vọng của Lâm Gia Nguyệt, Zac đã chuẩn bị sẵn cho cô và anh ta hai bộ đồ thoải mái được đặt ở nhà vệ sinh VIP ở phía xa. Zac dường như hiểu được suy nghĩ của Gia Nguyệt, nên anh đã nhanh chóng kêu cô đến chỗ đó, và nhanh chóng đẩy cô vào nhà vê sinh, còn anh ta thì chờ ở ngoài,
Gia Nguyệt thầm cảm ơn anh ta vì đã nhanh nhẹn, cô nhanh chóng mặc chiếc quần jean và áo thun đơn giản này vào người rồi đi ra ngoài, Cô không biết, đã bao lâu, kể từ khi cô mặc những thứ này lần cuối,
Gia Nguyệt mặc quần áo hơi rộng nhưng vừa hợp, nên cũng đã nhanh chóng cảm ơn anh ta.