Zac Evans nhìn thấy bộ dạng của Gia Nguyệt thì cười khẽ, huýt sáo, ra vẻ đùa giỡn,"Gia Nguyệt, em mặc bộ này rất hợp đấy!"
Gia Nguyệt nghe vậy, lại không cảm thấy thích thú mà nghĩ rằng, anh ta đang trêu chọc mình, nhíu mày, tức giận,
"Thôi được rồi, anh muốn tôi đi cái gì thì đi mau đi, thật tốn thời gian của tôi."
Zac nghe vậy không giận mà chỉ cười,
"Thôi được rồi."
Hai người đi khắp công viên, Gia Nguyệt thì không thích đi chơi kiểu này, bởi cô rất ít đi đến những nơi quá đông đúc, bởi lẽ cô còn áp lực đè nặng. Nhưng Zac lại là con người ưa náo nhiệt, anh ta nhanh chóng lôi cô từ nơi này đến nơi khác.
Gia Nguyệt ban đầu hơi khó chịu nhưng lại nhanh chóng làm quen với bầu không khí ở đây, cô trở nên cởi mở hơn. Đặc biệt, cái tính hiếu thắng của Gia Nguyệt lâu nay nhất thời trỗi dậy, trò nào cô cũng muốn thắng Zac.
Nhưng đối với Zac, anh ta lại chỉ nhìn cô với ánh mắt thú vị, bởi lẽ anh ta cảm thấy cô cũng giống như một đứa trẻ ham vui, ham chơi. Điều này một phần đã khiến cho Gia Nguyệt tức giận, khi cô nhận ra cái thái độ kia của Zac.
"Này, anh không cảm thấy anh thật kém cỏi sao, chỉ là một hồng tâm thôi, anh chỉ có thể trúng năm cái."
Zac đứng bên cạnh cười ngả ngớn, như thể không quan tâm,
"Ok, tôi chịu thua. Được chưa nhỉ?"
"Anh!!!"
Lâm Gia Nguyệt tức giận,
Nhưng một chốc lát sau, Gia Nguyệt nhanh chóng lấy lại bình tĩnh,
"Được rồi, chúng ta tỉ thí đi, anh thấy trò "Tôm Cua Bầu" kia không. chúng ta sẽ chơi năm ván ở đó. nếu tôi thắng, anh phải chấp nhận một điều kiện của tôi, nếu anh thắng, tôi sẽ chấp nhận một điều kiện của anh."
Zac nghe vậy, cảm thấy lời mời này thực hấp dẫn, Gia Nguyệt cô coi thường tài cán của anh lắm sao? Được rồi coi như là cho cô mở rộng tầm mắt một lần vậy,
Hai người vừa đến chỗ chơi bài, tên chủ nhanh chóng mắt sáng, dọn chỗ. Ông ta không biết rằng mình sắp bị rút một món tiền vô cùng lớn.
Thực ra, trò này không có gì gọi là may mắn cả, ắt hẳn bất cứ loại cửa hàng nào cũng không dại gì mà chơi ngẫu nhiên, có thể lời lỗ không định đoạt. Mỗi trò, đều có một cái mẹo của nó, ngay cả trò này cũng vậy. Trò một bàn chơi bài mà nói, luôn luôn sẽ xuất hiện những tên "cò mồi" bọn chúng thường có đặc điểm là chơi lâu ở đây, và thường hay sử dụng những chiêu bài để lừa tiền những thực khách mơ mộng.
Zac vốn đã sớm nhìn qua, và biết được những mánh lới cỏn con này, nhưng còn Gia Nguyệt thì sao, anh ta đoán chắc,một đứa trẻ ham vui như Gia Nguyệt sẽ không biết, Và quả thực, Gia Nguyệt không biết thật sự.
Nhanh chóng chỉ trong hai ván đầu, Gia Nguyệt đã kiếm món lời nhỏ, đó chính là dấu hiệu cho thấy cô đã bị lừa, Ván này chắc chắn sẽ thắng, Zac đã nghĩ vậy.
Luật chơi rất đơn giản, một bộ bài hai mươi con, gồm năm lá bài chính được lặp đi lặp lại, gồm: Bầu, tôm, cua, cá, rùa.
Người chủ sàn sẽ rải đều ra, mỗi người sẽ bốc hai con, trùng nhau thì sẽ ăn mười điểm, hai con bầu giống nhau sẽ ăn hai mươi điểm, còn nếu bốc phải hai con rùa, bạn sẽ bị trừ mười điểm, mười điểm tương ứng với mười ngàn. Và mẹo ở đây chính là thứ tự sắp lá, thực ra người bốc bài cũng không phải là thiên tài, thế nên vị trí lá bài được sắp theo ba lượt xác định.
Một người bình thường có xu hướng rút lá bài ở giữa và ngoài cùng thế nên căn cứ theo đó, vị trí lá bài thay đổi.
Zac vốn đã nắm được quy luật này, thế nên anh ta thắng rất tự nhiên, đôi lúc lại tỏ ra thua trận. Anh ta nghĩ rằng, Gia Nguyệt đã mắc câu.
Thế nhưng điều anh ta không ngờ, khi ở ván cuối cùng, Zac không biết tại sao nhưng Gia Nguyệt chơi nhìn có vẻ ngẫu nhiên nhưng lại chỉ thua anh ta có mười điểm, Zac nghĩ rằng, Gia Nguyệt thắng là rất khó.Thế nhưng, đột nhiên, Gia Nguyệt nhìn thẳng mắt anh, nhếch lên một nụ cười khinh khỉnh.
Không thể nào!!
Anh ta đã thua! Cái tên Zac thối tha, anh ta nghĩ cô sẽ thua sao,cái mẹo nhỏ này mặc dù ở hai ván đầu cô không nhận ra, nhưng ngay ván thứ ba, cô đã cảm thấy xuất hiện trùng lặp. Nói thực là, với người mới sẽ thực khó để đoán được. Nhưng nhờ kinh nghiệm trên thương trường, cô có thể biết cách nhìn mặt đoán ý nghĩ của người khác, và cả khả năng nhớ siêu việt.
"Trò chơi kết thúc, điều kiện của tôi rất đơn giản, anh hãy ký vào bản hợp đồng ở công ty tôi, nói lời giữ lấy lời."
Zac Evans nhìn thấy bộ dạng của Gia Nguyệt thì cười khẽ, huýt sáo, ra vẻ đùa giỡn,"Gia Nguyệt, em mặc bộ này rất hợp đấy!"
Gia Nguyệt nghe vậy, lại không cảm thấy thích thú mà nghĩ rằng, anh ta đang trêu chọc mình, nhíu mày, tức giận,
"Thôi được rồi, anh muốn tôi đi cái gì thì đi mau đi, thật tốn thời gian của tôi."
Zac nghe vậy không giận mà chỉ cười,
"Thôi được rồi."
Hai người đi khắp công viên, Gia Nguyệt thì không thích đi chơi kiểu này, bởi cô rất ít đi đến những nơi quá đông đúc, bởi lẽ cô còn áp lực đè nặng. Nhưng Zac lại là con người ưa náo nhiệt, anh ta nhanh chóng lôi cô từ nơi này đến nơi khác.
Gia Nguyệt ban đầu hơi khó chịu nhưng lại nhanh chóng làm quen với bầu không khí ở đây, cô trở nên cởi mở hơn. Đặc biệt, cái tính hiếu thắng của Gia Nguyệt lâu nay nhất thời trỗi dậy, trò nào cô cũng muốn thắng Zac.
Nhưng đối với Zac, anh ta lại chỉ nhìn cô với ánh mắt thú vị, bởi lẽ anh ta cảm thấy cô cũng giống như một đứa trẻ ham vui, ham chơi. Điều này một phần đã khiến cho Gia Nguyệt tức giận, khi cô nhận ra cái thái độ kia của Zac.
"Này, anh không cảm thấy anh thật kém cỏi sao, chỉ là một hồng tâm thôi, anh chỉ có thể trúng năm cái."
Zac đứng bên cạnh cười ngả ngớn, như thể không quan tâm,
"Ok, tôi chịu thua. Được chưa nhỉ?"
"Anh!!!"
Lâm Gia Nguyệt tức giận,
Nhưng một chốc lát sau, Gia Nguyệt nhanh chóng lấy lại bình tĩnh,
"Được rồi, chúng ta tỉ thí đi, anh thấy trò "Tôm Cua Bầu" kia không. chúng ta sẽ chơi năm ván ở đó. nếu tôi thắng, anh phải chấp nhận một điều kiện của tôi, nếu anh thắng, tôi sẽ chấp nhận một điều kiện của anh."bg-ssp-{height:px}
Zac nghe vậy, cảm thấy lời mời này thực hấp dẫn, Gia Nguyệt cô coi thường tài cán của anh lắm sao? Được rồi coi như là cho cô mở rộng tầm mắt một lần vậy,
Hai người vừa đến chỗ chơi bài, tên chủ nhanh chóng mắt sáng, dọn chỗ. Ông ta không biết rằng mình sắp bị rút một món tiền vô cùng lớn.
Thực ra, trò này không có gì gọi là may mắn cả, ắt hẳn bất cứ loại cửa hàng nào cũng không dại gì mà chơi ngẫu nhiên, có thể lời lỗ không định đoạt. Mỗi trò, đều có một cái mẹo của nó, ngay cả trò này cũng vậy. Trò một bàn chơi bài mà nói, luôn luôn sẽ xuất hiện những tên "cò mồi" bọn chúng thường có đặc điểm là chơi lâu ở đây, và thường hay sử dụng những chiêu bài để lừa tiền những thực khách mơ mộng.
Zac vốn đã sớm nhìn qua, và biết được những mánh lới cỏn con này, nhưng còn Gia Nguyệt thì sao, anh ta đoán chắc,một đứa trẻ ham vui như Gia Nguyệt sẽ không biết, Và quả thực, Gia Nguyệt không biết thật sự.
Nhanh chóng chỉ trong hai ván đầu, Gia Nguyệt đã kiếm món lời nhỏ, đó chính là dấu hiệu cho thấy cô đã bị lừa, Ván này chắc chắn sẽ thắng, Zac đã nghĩ vậy.
Luật chơi rất đơn giản, một bộ bài hai mươi con, gồm năm lá bài chính được lặp đi lặp lại, gồm: Bầu, tôm, cua, cá, rùa.
Người chủ sàn sẽ rải đều ra, mỗi người sẽ bốc hai con, trùng nhau thì sẽ ăn mười điểm, hai con bầu giống nhau sẽ ăn hai mươi điểm, còn nếu bốc phải hai con rùa, bạn sẽ bị trừ mười điểm, mười điểm tương ứng với mười ngàn. Và mẹo ở đây chính là thứ tự sắp lá, thực ra người bốc bài cũng không phải là thiên tài, thế nên vị trí lá bài được sắp theo ba lượt xác định.
Một người bình thường có xu hướng rút lá bài ở giữa và ngoài cùng thế nên căn cứ theo đó, vị trí lá bài thay đổi.
Zac vốn đã nắm được quy luật này, thế nên anh ta thắng rất tự nhiên, đôi lúc lại tỏ ra thua trận. Anh ta nghĩ rằng, Gia Nguyệt đã mắc câu.
Thế nhưng điều anh ta không ngờ, khi ở ván cuối cùng, Zac không biết tại sao nhưng Gia Nguyệt chơi nhìn có vẻ ngẫu nhiên nhưng lại chỉ thua anh ta có mười điểm, Zac nghĩ rằng, Gia Nguyệt thắng là rất khó.Thế nhưng, đột nhiên, Gia Nguyệt nhìn thẳng mắt anh, nhếch lên một nụ cười khinh khỉnh.
Không thể nào!!
Anh ta đã thua! Cái tên Zac thối tha, anh ta nghĩ cô sẽ thua sao,cái mẹo nhỏ này mặc dù ở hai ván đầu cô không nhận ra, nhưng ngay ván thứ ba, cô đã cảm thấy xuất hiện trùng lặp. Nói thực là, với người mới sẽ thực khó để đoán được. Nhưng nhờ kinh nghiệm trên thương trường, cô có thể biết cách nhìn mặt đoán ý nghĩ của người khác, và cả khả năng nhớ siêu việt.
"Trò chơi kết thúc, điều kiện của tôi rất đơn giản, anh hãy ký vào bản hợp đồng ở công ty tôi, nói lời giữ lấy lời."
Này! Tôi Sẽ Không Kết Hôn Với Anh Đâu! - Chapter 18
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Zac Evans nhìn thấy bộ dạng của Gia Nguyệt thì cười khẽ, huýt sáo, ra vẻ đùa giỡn,"Gia Nguyệt, em mặc bộ này rất hợp đấy!"
Gia Nguyệt nghe vậy, lại không cảm thấy thích thú mà nghĩ rằng, anh ta đang trêu chọc mình, nhíu mày, tức giận,
"Thôi được rồi, anh muốn tôi đi cái gì thì đi mau đi, thật tốn thời gian của tôi."
Zac nghe vậy không giận mà chỉ cười,
"Thôi được rồi."
Hai người đi khắp công viên, Gia Nguyệt thì không thích đi chơi kiểu này, bởi cô rất ít đi đến những nơi quá đông đúc, bởi lẽ cô còn áp lực đè nặng. Nhưng Zac lại là con người ưa náo nhiệt, anh ta nhanh chóng lôi cô từ nơi này đến nơi khác.
Gia Nguyệt ban đầu hơi khó chịu nhưng lại nhanh chóng làm quen với bầu không khí ở đây, cô trở nên cởi mở hơn. Đặc biệt, cái tính hiếu thắng của Gia Nguyệt lâu nay nhất thời trỗi dậy, trò nào cô cũng muốn thắng Zac.
Nhưng đối với Zac, anh ta lại chỉ nhìn cô với ánh mắt thú vị, bởi lẽ anh ta cảm thấy cô cũng giống như một đứa trẻ ham vui, ham chơi. Điều này một phần đã khiến cho Gia Nguyệt tức giận, khi cô nhận ra cái thái độ kia của Zac.
"Này, anh không cảm thấy anh thật kém cỏi sao, chỉ là một hồng tâm thôi, anh chỉ có thể trúng năm cái."
Zac đứng bên cạnh cười ngả ngớn, như thể không quan tâm,
"Ok, tôi chịu thua. Được chưa nhỉ?"
"Anh!!!"
Lâm Gia Nguyệt tức giận,
Nhưng một chốc lát sau, Gia Nguyệt nhanh chóng lấy lại bình tĩnh,
"Được rồi, chúng ta tỉ thí đi, anh thấy trò "Tôm Cua Bầu" kia không. chúng ta sẽ chơi năm ván ở đó. nếu tôi thắng, anh phải chấp nhận một điều kiện của tôi, nếu anh thắng, tôi sẽ chấp nhận một điều kiện của anh."
Zac nghe vậy, cảm thấy lời mời này thực hấp dẫn, Gia Nguyệt cô coi thường tài cán của anh lắm sao? Được rồi coi như là cho cô mở rộng tầm mắt một lần vậy,
Hai người vừa đến chỗ chơi bài, tên chủ nhanh chóng mắt sáng, dọn chỗ. Ông ta không biết rằng mình sắp bị rút một món tiền vô cùng lớn.
Thực ra, trò này không có gì gọi là may mắn cả, ắt hẳn bất cứ loại cửa hàng nào cũng không dại gì mà chơi ngẫu nhiên, có thể lời lỗ không định đoạt. Mỗi trò, đều có một cái mẹo của nó, ngay cả trò này cũng vậy. Trò một bàn chơi bài mà nói, luôn luôn sẽ xuất hiện những tên "cò mồi" bọn chúng thường có đặc điểm là chơi lâu ở đây, và thường hay sử dụng những chiêu bài để lừa tiền những thực khách mơ mộng.
Zac vốn đã sớm nhìn qua, và biết được những mánh lới cỏn con này, nhưng còn Gia Nguyệt thì sao, anh ta đoán chắc,một đứa trẻ ham vui như Gia Nguyệt sẽ không biết, Và quả thực, Gia Nguyệt không biết thật sự.
Nhanh chóng chỉ trong hai ván đầu, Gia Nguyệt đã kiếm món lời nhỏ, đó chính là dấu hiệu cho thấy cô đã bị lừa, Ván này chắc chắn sẽ thắng, Zac đã nghĩ vậy.
Luật chơi rất đơn giản, một bộ bài hai mươi con, gồm năm lá bài chính được lặp đi lặp lại, gồm: Bầu, tôm, cua, cá, rùa.
Người chủ sàn sẽ rải đều ra, mỗi người sẽ bốc hai con, trùng nhau thì sẽ ăn mười điểm, hai con bầu giống nhau sẽ ăn hai mươi điểm, còn nếu bốc phải hai con rùa, bạn sẽ bị trừ mười điểm, mười điểm tương ứng với mười ngàn. Và mẹo ở đây chính là thứ tự sắp lá, thực ra người bốc bài cũng không phải là thiên tài, thế nên vị trí lá bài được sắp theo ba lượt xác định.
Một người bình thường có xu hướng rút lá bài ở giữa và ngoài cùng thế nên căn cứ theo đó, vị trí lá bài thay đổi.
Zac vốn đã nắm được quy luật này, thế nên anh ta thắng rất tự nhiên, đôi lúc lại tỏ ra thua trận. Anh ta nghĩ rằng, Gia Nguyệt đã mắc câu.
Thế nhưng điều anh ta không ngờ, khi ở ván cuối cùng, Zac không biết tại sao nhưng Gia Nguyệt chơi nhìn có vẻ ngẫu nhiên nhưng lại chỉ thua anh ta có mười điểm, Zac nghĩ rằng, Gia Nguyệt thắng là rất khó.Thế nhưng, đột nhiên, Gia Nguyệt nhìn thẳng mắt anh, nhếch lên một nụ cười khinh khỉnh.
Không thể nào!!
Anh ta đã thua! Cái tên Zac thối tha, anh ta nghĩ cô sẽ thua sao,cái mẹo nhỏ này mặc dù ở hai ván đầu cô không nhận ra, nhưng ngay ván thứ ba, cô đã cảm thấy xuất hiện trùng lặp. Nói thực là, với người mới sẽ thực khó để đoán được. Nhưng nhờ kinh nghiệm trên thương trường, cô có thể biết cách nhìn mặt đoán ý nghĩ của người khác, và cả khả năng nhớ siêu việt.
"Trò chơi kết thúc, điều kiện của tôi rất đơn giản, anh hãy ký vào bản hợp đồng ở công ty tôi, nói lời giữ lấy lời."