Sau khi thốt ra những lời đó. Lâm Gia Nguyệt mới biết rằng mình đã vô tình lỡ lời! Trời ạ! Sao cô có thể nóng nảy như vậy chứ! Đáng lẽ ra cô không nên dễ dàng bộc lộ điểm yếu của mình ra như vậy! Nhưng cho dù là như vậy, cô cũng biết rằng mình đã thực sự thua cuộc trong tay anh. Bản hợp đồng này đối với cô quả thực là vô cùng cần thiết! Lời anh nói từng câu từng chữ đều rất có lý! Lại khiến cho cô không thể một lời tranh cãi.
Cô quả thực đã thua rồi! Nếu đã thua thì cô nghĩ rằng mình không cần phải đóng kịch nữa:
" Tôi thua, anh thắng! Anh muốn gì thì cứ nói thẳng ra đi!"
Nghe cô nói như vậy, anh quả thực hơi bất ngờ bởi vì cô có thể chấp nhận sự thật nhanh đến vậy! Mà nếu cô đã thực sự chấp nhận thì anh cũng không cần vòng vo nữa:
" Tôi sẽ nói rõ ràng ra: hai ngày sau, 7h tối, gặp tôi ở nhà hàng Hoa Điểm! Đến lúc đó tôi sẽ nói điều kiện của em cho tôi!"
Hai ngày, đối với cô đó cũng là một khoảng thời gian đủ dài để cô có thể suy nghĩ cách để cô đối phó với anh!
Cho dù cô có giỏi giang cỡ nào nhưng sự thật hiển nhiên rằng: anh rõ ràng là có kinh nghiệm trên thương trường nhiều hơn cô.
Nếu cô chỉ hoạt động trong nước, cả ngày chỉ đấu đá với vài loại tôm tép thì anh đã sớm đi đánh trận với những tên hùm tên tướng lão làng, miệng lưỡi giảo hoạt mưu mô xảo quyệt
Và điều làm cô khâm phục anh hơn chính là hai năm trước anh hoàn toàn có thể lừa được cô. Nếu nói cô không nghi ngờ chút gì thì chắc chắn người khác sẽ nghĩ rằng cô quá ngu si! Nhưng anh lại quá thông minh, cho dù cô có nghi ngờ mà lại không có manh mối, bằng chứng thì cũng giống như đang đi giữa một con đường cụt!
Vì vậy đây quả thực là điều kiện vô cùng hấp dẫn nên cô đã nhanh chóng đồng ý!
Sau khi tan cuộc đàm phán, anh và cô lại cứ thế mỗi đường một ngã! Cô đi được một quãng thì bất chợt cảm nhận được có một ánh mắt đang dõi theo mình.
Anh mắt đó sâu, sâu thăm thẳm như mũi tên xuyên thẳng vào con tim cô làm cho tim cô rét lạnh!
Cô chính là quả thực đoán không sai, anh chính là vẫn đang đứng đó mà quan sát cô! Quả thực sau hai năm cô đã trưởng thành hơn rất nhiều, mà cũng có thể là lúc đó cô vẫn đang đóng kịch với anh!
Chỉ trách được anh mê muội, anh quả thực đã từng chân thành yêu cô, trái tim anh trước nay không hề thay đổi. Chính vì vậy, khi cô lừa dối anh, anh lại cảm thấy mình rất ngu si! Chinh chiến trên thương trường bao nhiêu lâu, cũng có lúc thắng, lúc thua, lúc thất bại, lúc vực dậy nhưng chưa bao giờ anh cảm thấy mình thua thảm hại đến vậy!
Lại thua trước tay của một người con gái đây quả thực là một điều sỉ nhục!
Cho dù là có hận cô hay không đi chăng nữa? Anh vẫn nhận ra rằng sau hai năm trôi đi, anh vẫn rất yêu cô nên khát vọng nắm giữ, khát vọng chinh phục so với người thường quả thực cao hơn rất nhiều!
Cô sau hai ngày vắt óc suy nghĩ rốt cuộc vẫn là con số 0, cô nên làm gì đây chứ! Anh quả thực là một con người vô cùng cầu toàn. Suốt hai ngày cô phái người đi điều tra, tự mình lọc lấy thông tin nhưng ngay cả một bằng chứng chống lại anh cũng không thể tìm ra! Hay là anh đã lường trước được điều này!
Nếu quả thực không phải như vậy thì chắc chắn anh là người quá tài giỏi! Ngay cả cô cho dù có ba đầu sáu tay cũng khó có thể mà quản hết từng li từng tí chuyện của công ty nhưng anh thì hoàn toàn có thể! Điều này quả thực khiến cô khâm phục!
Nếu hai ngày trước cô chỉ cho rằng anh là một người vô cùng thông minh nhưng hai ngày sau cô lại nhận ra rằng: anh không chỉ thông minh mà còn làm việc không khác một cái máy à mà có khi so với cái máy thì hiệu suất của anh còn cao hơn nhiều nữa chứ!
Nhưng cho dù như thế nào thì cô cũng đã quyết định tối nay khi gặp anh cô cũng không thể run sợ!
Bảy giờ kém năm phút, cô đã đến địa điểm và đợi anh, còn anh đúng bảy giờ đã đến gặp cô!
Anh khi đến cũng không vòng vo mà thẳng ngay vào vấn đề chính, anh nhanh chóng đặt lên bàn một bản hợp đồng rồi chậm rãi nói!
" Nếu cô chấp nhận bản hợp đồng này thì tôi sẽ chấp nhận bản hợp đồng của công ty cô! Còn không tôi không có cách nào giúp được quý công ty"
Cô nghi hoặc một hồi rồi cũng bắt đầu mở bản hợp đồng ra, từng dòng chữ đánh máy hiện ra trước mắt cô:
" Bên A: Anh Hà Lăng,
Bên B: Cô Lâm Gia Nguyệt,
Yêu cầu của bên A đối với bên B:
Bên B có trách nhiệm lắng nghe, thực hiện tất cả những yêu cầu mà bên A đề ra! Nếu trong vòng 3 tháng, bên B yêu bên A thì bên B có trách nhiệm phải kết hôn với bên A và không khiếu nại!
Yêu cầu của bên B đối với bên A:
Bên B có quyền không chấp nhận những yêu cầu vô lý, trái với lẽ thường hay xâm phạm đến luân lý xã hội, giá trị tài sản của bên B! Nếu trong vòng 3 tháng bên B không thể yêu bên A thì bên A sẽ phải để cho bên B rời đi!"
Nội dung cơ bản chỉ tóm tắt có vài dòng nhưng ngắn gọn súc tích và đủ để khiến cho mặt cô trắng bệch. Nỗi sợ của cô không chỉ đến từ việc phải nghe lời người khác mà còn chính là vì điều kiện nếu thua phải kết hôn với Hà Lăng.
Cho dù bản hợp đồng này có phần vô lý nhưng cũng không khiến cho cô có nhiều ủy khuất. Nhưng hai từ "kết hôn" đối với Lâm Gia Nguyệt mà nói quả thực là một bản án tử hình.
Sau khi thốt ra những lời đó. Lâm Gia Nguyệt mới biết rằng mình đã vô tình lỡ lời! Trời ạ! Sao cô có thể nóng nảy như vậy chứ! Đáng lẽ ra cô không nên dễ dàng bộc lộ điểm yếu của mình ra như vậy! Nhưng cho dù là như vậy, cô cũng biết rằng mình đã thực sự thua cuộc trong tay anh. Bản hợp đồng này đối với cô quả thực là vô cùng cần thiết! Lời anh nói từng câu từng chữ đều rất có lý! Lại khiến cho cô không thể một lời tranh cãi.
Cô quả thực đã thua rồi! Nếu đã thua thì cô nghĩ rằng mình không cần phải đóng kịch nữa:
" Tôi thua, anh thắng! Anh muốn gì thì cứ nói thẳng ra đi!"
Nghe cô nói như vậy, anh quả thực hơi bất ngờ bởi vì cô có thể chấp nhận sự thật nhanh đến vậy! Mà nếu cô đã thực sự chấp nhận thì anh cũng không cần vòng vo nữa:
" Tôi sẽ nói rõ ràng ra: hai ngày sau, h tối, gặp tôi ở nhà hàng Hoa Điểm! Đến lúc đó tôi sẽ nói điều kiện của em cho tôi!"
Hai ngày, đối với cô đó cũng là một khoảng thời gian đủ dài để cô có thể suy nghĩ cách để cô đối phó với anh!
Cho dù cô có giỏi giang cỡ nào nhưng sự thật hiển nhiên rằng: anh rõ ràng là có kinh nghiệm trên thương trường nhiều hơn cô.
Nếu cô chỉ hoạt động trong nước, cả ngày chỉ đấu đá với vài loại tôm tép thì anh đã sớm đi đánh trận với những tên hùm tên tướng lão làng, miệng lưỡi giảo hoạt mưu mô xảo quyệt
Và điều làm cô khâm phục anh hơn chính là hai năm trước anh hoàn toàn có thể lừa được cô. Nếu nói cô không nghi ngờ chút gì thì chắc chắn người khác sẽ nghĩ rằng cô quá ngu si! Nhưng anh lại quá thông minh, cho dù cô có nghi ngờ mà lại không có manh mối, bằng chứng thì cũng giống như đang đi giữa một con đường cụt!
Vì vậy đây quả thực là điều kiện vô cùng hấp dẫn nên cô đã nhanh chóng đồng ý!
Sau khi tan cuộc đàm phán, anh và cô lại cứ thế mỗi đường một ngã! Cô đi được một quãng thì bất chợt cảm nhận được có một ánh mắt đang dõi theo mình.
Anh mắt đó sâu, sâu thăm thẳm như mũi tên xuyên thẳng vào con tim cô làm cho tim cô rét lạnh!
Cô chính là quả thực đoán không sai, anh chính là vẫn đang đứng đó mà quan sát cô! Quả thực sau hai năm cô đã trưởng thành hơn rất nhiều, mà cũng có thể là lúc đó cô vẫn đang đóng kịch với anh!
Chỉ trách được anh mê muội, anh quả thực đã từng chân thành yêu cô, trái tim anh trước nay không hề thay đổi. Chính vì vậy, khi cô lừa dối anh, anh lại cảm thấy mình rất ngu si! Chinh chiến trên thương trường bao nhiêu lâu, cũng có lúc thắng, lúc thua, lúc thất bại, lúc vực dậy nhưng chưa bao giờ anh cảm thấy mình thua thảm hại đến vậy!
Lại thua trước tay của một người con gái đây quả thực là một điều sỉ nhục!
Cho dù là có hận cô hay không đi chăng nữa? Anh vẫn nhận ra rằng sau hai năm trôi đi, anh vẫn rất yêu cô nên khát vọng nắm giữ, khát vọng chinh phục so với người thường quả thực cao hơn rất nhiều!
Cô sau hai ngày vắt óc suy nghĩ rốt cuộc vẫn là con số , cô nên làm gì đây chứ! Anh quả thực là một con người vô cùng cầu toàn. Suốt hai ngày cô phái người đi điều tra, tự mình lọc lấy thông tin nhưng ngay cả một bằng chứng chống lại anh cũng không thể tìm ra! Hay là anh đã lường trước được điều này!bg-ssp-{height:px}
Nếu quả thực không phải như vậy thì chắc chắn anh là người quá tài giỏi! Ngay cả cô cho dù có ba đầu sáu tay cũng khó có thể mà quản hết từng li từng tí chuyện của công ty nhưng anh thì hoàn toàn có thể! Điều này quả thực khiến cô khâm phục!
Nếu hai ngày trước cô chỉ cho rằng anh là một người vô cùng thông minh nhưng hai ngày sau cô lại nhận ra rằng: anh không chỉ thông minh mà còn làm việc không khác một cái máy à mà có khi so với cái máy thì hiệu suất của anh còn cao hơn nhiều nữa chứ!
Nhưng cho dù như thế nào thì cô cũng đã quyết định tối nay khi gặp anh cô cũng không thể run sợ!
Bảy giờ kém năm phút, cô đã đến địa điểm và đợi anh, còn anh đúng bảy giờ đã đến gặp cô!
Anh khi đến cũng không vòng vo mà thẳng ngay vào vấn đề chính, anh nhanh chóng đặt lên bàn một bản hợp đồng rồi chậm rãi nói!
" Nếu cô chấp nhận bản hợp đồng này thì tôi sẽ chấp nhận bản hợp đồng của công ty cô! Còn không tôi không có cách nào giúp được quý công ty"
Cô nghi hoặc một hồi rồi cũng bắt đầu mở bản hợp đồng ra, từng dòng chữ đánh máy hiện ra trước mắt cô:
" Bên A: Anh Hà Lăng,
Bên B: Cô Lâm Gia Nguyệt,
Yêu cầu của bên A đối với bên B:
Bên B có trách nhiệm lắng nghe, thực hiện tất cả những yêu cầu mà bên A đề ra! Nếu trong vòng tháng, bên B yêu bên A thì bên B có trách nhiệm phải kết hôn với bên A và không khiếu nại!
Yêu cầu của bên B đối với bên A:
Bên B có quyền không chấp nhận những yêu cầu vô lý, trái với lẽ thường hay xâm phạm đến luân lý xã hội, giá trị tài sản của bên B! Nếu trong vòng tháng bên B không thể yêu bên A thì bên A sẽ phải để cho bên B rời đi!"
Nội dung cơ bản chỉ tóm tắt có vài dòng nhưng ngắn gọn súc tích và đủ để khiến cho mặt cô trắng bệch. Nỗi sợ của cô không chỉ đến từ việc phải nghe lời người khác mà còn chính là vì điều kiện nếu thua phải kết hôn với Hà Lăng.
Cho dù bản hợp đồng này có phần vô lý nhưng cũng không khiến cho cô có nhiều ủy khuất. Nhưng hai từ "kết hôn" đối với Lâm Gia Nguyệt mà nói quả thực là một bản án tử hình.