Vợ chồng vừa về nhà được 1 chút thì chị Vân dẫn 2 cháu và bé Vy qua chơi, đem qua 1 số đặc sản Đà Nẵng, mua mấy ly đá xay và 1 cái pizza phô mai lớn, tôi đi pha cho Vinh ly café. Chị Vân dụ 2 đứa nhỏ vô phòng chơi game, ngoài này người lớn nói chuyện
- Chị đi chùa thấy nhẹ lòng ko chị?
- Uhm, nhẹ nhàng và suy nghĩ được nhiều điều nữa …
Chị hai thở dài và nói tiếp
- Con nhỏ đó và mẹ nó có gọi điện năn nỉ và xin lỗi chị rồi, anh H cũng hẹn chị về nói chuyện, chị cũng chuẩn bị tâm lý rồi. Giận thì giận nhưng mỗi lần thấy 2 đứa nhỏ là chị xót xa, mấy em chưa có con nên chưa hiểu đâu.
- Dạ..
- Chậc, giờ chị cũng già rồi ko còn trẻ trung gì, con chị cũng đang tuổi ăn học, có ba có mẹ thì lúc nào cũng hơn, chị ko muốn con chị mặc cảm. Chị biết là mấy đứa lo cho chị, cảm thấy bất công cho chị hay nghĩ chị nhu nhược cũng được. Nhưng mấy đứa trong ko hoàn cảnh của chị, ko trong tâm trạng của chị nên ko thể hiểu hết. Dù gì thì anh H …
- (Vinh) Thôi, chị ko ly dị thì thôi, đó là lựa chọn của chị, chị ko cần phải bênh vực hay bảo vệ ông H làm gì. Em cũng là đàn ông, em biết tâm lý đàn ông thế nào, nhưng sai là sai! Ko phải sai cứ vênh vênh mặt, chị nói đúng là chị quá nhu nhược nên ổng mới như vậy, ổng coi thường chị.
- (Bé V) Thì em cũng nói giống anh, mà chỉ cứ hay nói về những mặt tốt, mà em thấy ông H bình thường, thậm chí em thấy còn hơi thiếu trách nhiệm mà chỉ cứ bênh vực.
- Nhưng mà chị đã có quyết định của chị thì mình cũng nên tôn trọng, anh và bé Vy đừng có bàn ra nữa, đó là chồng chỉ mà.
Trong khi Vinh và bé Vy có vẻ bực bội thì chị Vân mặt buồn như sắp khóc
- (Chị) Chị ko thiếu thốn gì, mấy đứa thương chị thì nghe chị nói cho hết. Anh H đi đám tiệc cũng đi với chị và con, đi công tác cũng hay mua cái này cái kia về cho mẹ con chị. Có lẻ chị lấy phải người chồng đào hoa nhưng mà ít ra ảnh chưa từng lớn tiếng hay chửi chị, chưa xúc phạm chị.
- (Bé V) Đã lăng nhăng mà còn ăn hiếp vợ thì đem xử bắn đi! Ở đó mà chị còn nói ổng chưa xúc phạm chị!
- (Chị) Ngày xưa chị lấy ảnh ảnh cũng có nói rồi, ảnh cũng có nói ảnh phải giao tiếp ngoài XH, chuyện trai gái cũng ko phải ko có, là do chị chấp nhận. Chuyện này chị đối mặt hoài nhưng tại lần này chị mất con mà còn bị con nhỏ kia chọc phá nên chị mới phản ứng. Nếu ko thì chắc mọi chuyện cũng ko có tới nổi gì đâu.
Ông Vinh đứng dậy bỏ đi vô phòng, thái độ ngán ngẩm lắm
- Số chị nó khổ vậy rồi, mấy đứa thương chị thì hiểu cho chị. Con chị sống vậy nào giờ tự nhiên giờ bắt nó xa ba nó, anh H hơi khô khan nhưng những lúc ba cha con chơi với nhau chị hạnh phúc lắm, đó có thể là những lúc thỏa mãn nhất trong hôn nhân của chị.
Nghe chị nói mà tôi buồn lòng quá, đó là do chị chọn, chị biết hết và chị chấp nhận hết. Phụ nữ Việt Nam mình chắc nhiều hoàn cảnh như vậy lắm, có mấy ông ra ngoài vợ bé vợ mọn còn về đánh chửi vợ … đọc tin tức vẫn thấy nhan nhãn hằng ngày. Suy cho cùng thì ông H cũng rất “ đàng hoàng “, lễ phép và cư xử đúng mực với nhà vợ, luôn đầy đủ các buổi đám tiệc, đám giỗ, lễ tết, chứ ổng cũng ko phải kiểu quá bỏ bê. Chưa kể hột xoàn nữ trang chị Vân đeo toàn là ổng dắt chỉ đi mua cho, sinh nhật vợ, sinh nhật con lần nào cũng làm hoành tráng … và họp phụ huynh cũng đủ 2 vợ chồng. Cũng như Vinh, ổng khô khan và có phần lười việc nhà, Vinh thì ko tỏ vẻ chủ cả như ổng, Vinh cho tôi đi phượt nhiều hơn, vợ chồng trẻ vui tính hơn, đi cine hay café còn ổng thì ko … Nhưng về mặt hình thức thì tạm ok!
Nhưng ko thể nào so sánh gia đình này với gia đình khác, ko thể so sánh chồng mình với chồng người khác được. Có lẻ 2 chữ trách nhiệm của người chồng trong mắt chị Vân hơi nhẹ nhưng sức chịu đựng của chị lại quá lớn nên chị có thể cho qua hết lần này tới lần khác gặp tôi chắc tôi hóa điên mất rồi. Đương nhiên, tôi khác chị Vân khác, chẳng có lý gì để can thiệp quá sâu nữa, đánh ghen vậy chắc cũng đủ lắm rồi.
- Chị đừng nghĩ nhiều, anh Vinh với Vy lo cho chị thôi chứ ai cũng mong chị và mấy đứa nhỏ hạnh phúc thôi mà. Chị cứ làm theo như chị muốn và chị nghĩ, chị lớn nhất nhà, hôn nhân cũng lâu hơn, con cái có đủ, em tin chị sẽ biết cách giải quyết sóng gió của chị mà, em tin. Như chị em mình đã nói lúc trước thôi, em luôn tôn trọng chị.
Tới đây chị Vân òa khóc nức tở, bé Vy cũng rưng rức bỏ ra ban công. Tôi rút cho chị giấy hết tờ này tới tờ khác. Tôi cũng ko ôm chị như trước kia, đã đến lúc chị mạnh mẽ với bản thân mình, mạnh mẽ với chồng chị.
Chuyện chị Vân coi như xong, anh chị chắc sẽ lại về với nhau thôi, ông H có lại mèo mỡ nữa hay ko thì cũng ko còn là chuyện đáng quan tâm nữa. Nhưng từ đáy lòng, tôi cũng mong chờ 1 sự thay đổi của tình người : nghĩa vợ chồng, của tình cha con, tôi mong chị luôn thỏa mãn và hài lòng, hạnh phúc với điều chị chọn.
………………….Hôm nay các chị cùng phòng thấy tôi cầm theo 1 cái bình 1 lít lại ghẹo, tại vì bình thường tôi chỉ uống nước và uống trà bằng 1 cái tách, nay lại cầm theo 1 bình lớn để đựng cam thảo, hồng hoa và các loại thảo dược đã vậy còn uống 1 lần mấy chục cả trăm viên nén nữa. Tôi hãm 1 bình đầy, uống hết lại châm tiếp nước vô
- Lại thuốc mới nữa hả em?
- Dạ.
- Chị thấy mày nên đi khám bác sĩ đi, thuốc đông thuốc nam uống tùm lum coi chừng nó đá nhau trong đó!
- Nói chung em cũng uống thuốc thảo dược ko mà chị, ko tới nổi đâu chị.
- Khổ con em tôi! Có khám gì ko mà cho uống thuốc nhiều vậy em?
- Dạ có khám chứ chị, thầy đông y nhưng có khám lại và xem kết quả xét nghiệm trong bệnh viện.
- Uhm, thôi em theo thì kiên trì chút đi, chờ có cu tí của con Dung mà mấy bà dì già này con cực nói gì vợ chồng em!
Các chị hỏi thăm đủ thứ nhưng tôi cũng ngại, vì đã nói nhiều về bất cứ thầy thuốc, bác sĩ nào khám qua, một nữa là các chị cũng chịu khó chỉ chỗ nào chỗ kia. Ko biết sao lần này lại thấy tin, muốn giữ cho riêng mình, ko nói nhiều như bình thường.
Vậy là mỗi lần tôi uống thuốc là tôi nhắn tin nhắc Vinh cùng uống, ngày 3 cử đều đặn. Đi làm về thì cơm nước xong bất kể nắng mưa vẫn chạy qua đặt thuốc.
Có 1 điều là tôi chỉ thấy sót chứ ko cảm thấy đau khi đặt thuốc, tôi thậm chí ko biết là chị đặt đến 3 cục thuốc mỗi lần vào cổ tử cung … Mỗi ngày đặt thì hôm sau tới lấy ra, vệ sinh và đặt cái khác.
Hôm nay ngày thứ 15, chị đặt thuốc và cột chỉ vào 3 cục thuốc
- Ngày mai em tự lôi thuốc ra, xong rồi có gần chồng thì gần. Ngày thứ tư của chu kỳ tháng sau em tới đặt thuốc lại nha.
- Dạ.
- Em nhớ uống thuốc và cử 1 số đồ ăn đó, vợ chồng kiên trì mới mong có tin vui nha em.
Tôi lấy thêm 1 đợt thuốc nữa cho 2 vợ chồng uống tiếp.
Từ hôm bữa đặt thuốc tới giờ tôi và chồng phải “ kiêng”, nên hôm nay chồng tôi mừng ra mặt luôn, ngày mai lấy thuốc ra thì được gần vợ rồi.
- Cuồi tuần này đi Mũi Né đổi gió đi em.
- Tự nhiên đi hả, anh ủ mưu gì đây?
- Đi hâm nóng tình yêu.
- Uhm, đi thì đi thôi.
Chiều tắm rửa sạch sẽ tôi mới ngồi xổm lên bồn cầu, lôi mấy sợi chỉ kéo ra … đó là 1 sự ngạc nhiên lớn : 3 cục thuốc khá lớn quấn trong bông gòn, tại có những vật như vậy nằm trong đó mà tôi ko cảm giác gì. Tôi bắt đầu nghĩ và thấy logic, chắc do chai nên mới ko biết. Nghĩ rồi buồn 1 mình.
Tắm rửa sạch sẽ ra đã thấy ông Vinh mặc quần đùi ngồi đọc báo uống nước cái cây …
- Sao bữa nay anh lại uống nước ép của em?
- Uống cho thơm miệng, thơm t*ng trùng, haha!
- Anh biến thái quá! À anh, em thấy tin chị M lắm, đặt thuốc mấy bữa em thấy sạch và thoải mái mát mẻ, quần lót ko dính 1 cái gì luôn.
- Uhm, anh thấy vậy thì mừng cho em, anh mong cho em mau hết bệnh thôi, để khỏi phải kiêng cử nữa, anh đói tình anh chán lắm rồi!
- Anh ko mong mau có con sao?
Ông Vinh ngoắt ngoắt tôi
- Em lại đây
Tôi bước lại ngồi trên đùi ổng
- Anh nói rồi, em nhẹ nhàng thôi, chữa khỏi bệnh đi, con cái tính sau, đừng áp lực nữa, ok?
Tôi gật đầu ngưỡng mộ. Rồi ổng bế tôi vô phòng, chuyện gì xảy ra trong đó thì ai cũng biết rồi. Tháng này coi như chủ yếu là chữa viêm, ko có cơ hội canh con.
Giận được ngày, chiều ngày thứ đi làm về ổng ngồi sẵn thừ lừ trong nhà, mặt mày tỏ vẻ khó chịu, mệt mỏi
Tôi cũng ko buồn lạnh lùng nữa, thấy cũng hơi lo, tội tội
- Sao hôm nay anh về sớm vậy?
- Anh mệt.
- Anh mệt sao, nhức đầu hay sao?
- Anh thấy hơi khó thở!
Tôi chột dạ, chắc mới hết bệnh có khi nào mưa gió lại bị bệnh lại ko, tôi bỏ giày ra, đi tới chỗ ổng ngồi, tay rờ trán
- Đâu có nóng, anh thấy khó chịu kiểu gì để em lấy thuốc?
Mặt gã sụ xuống, nắm tay tôi
- Nhà chỉ có người, đừng có lạnh nhạt như vậy, ngột ngạt lắm. Nếu là anh giận em, anh ko nói chuyện với em, cứ lơ lơ nhìn em thì em có mệt ko?
- Nói vậy là anh ko sao chứ gì?
Tôi lườm anh ta chán ngán
- Nói thẳng ra nếu em muốn như vậy thì thôi cho rồi, vợ chồng gì mà tối ngày liếc liếc. Anh biết ai sai rồi, anh nói vậy rồi cũng ko chịu.
- Thôi anh nói vậy em hiểu rồi.
Gã hoảng hốt
- Em hiểu gì?
- Ko vậy nữa, anh bớt ôm điện thoại đi, mai mốt em ko nói tới là anh biết rồi, anh ôm điện thoại hoài ngày ko thấy em ở nhà nữa thì hiểu. Còn nhà cửa bày biện sao thì em dẹp cũng được, đừng có đem giấu nữa.
Mặt ông Vinh sáng lên, ổng kéo tôi ngồi lên đùi ổng
- Uhm, anh hứa.
Hai đứa lại tình cảm, tắm rửa xong thì nấu cơm ăn.
Về chuyện chị Vân thì tôi tạm gác qua một bên, giờ chỉ còn chờ quyết định của chỉ, chuyện gia can và hạnh phúc của chỉ thì ko ai có quyền quyết thay chỉ. Xong chuyện má cũng mệt lắm, thôi thì tôi tự nhủ cứ lơ cho qua, đây có phải lần đầu đâu, thôi thì chừng nào má hiểu má thương thì mừng ko thì thôi, ít nhất má cũng đau có còn chia rẻ hay can thiệp được chuyện vợ chồng tôi, mọi thứ cứ bình thản và sống, lo cho vợ chồng và lo chạy chữa có con đủ mệt đầu rồi.
Nhắc tới chuyện con cái, hôm nay là ngày thứ tư của chu kỳ, tôi liên hệ với chị thầy khám thì chị cho biết đã đi chùa ở quê, ngày nữa mới về. Thế lại phải chờ thêm ngày. Trong thời gian này, mỗi ngày tôi vẫn viết chuyện, check inbox và tôi vẫn nhắn tin trao đổi với chị đã giới thiệu thầy này cho tôi, chị cho tôi những kinh nghiệm để khỏi bị bỡ ngỡ.
Tới ngày hẹn, tôi gọi trước, chị M (thầy khám) nói chị ở nhà khám, trước h tối giờ nào qua cũng được nhưng để chắc chắn thì trước khi qua gọi cho chị.
Hôm nay h tôi gọi cho chị, hẹn tầm h qua, chị dặn cầm hết kết quả khám và xét nghiệm gần nhất của vợ và chồng.
Vợ chồng chạy qua, địa chỉ nói ra thì xa với nhiều người nhưng lại gần với mình, trời có mưa chút nhưng ko sao. Nhà khám ko có bảng hiệu, nhưng nhà cũng khá khang trang, bên trong nhà trống trãi ngoài trước có bộ ghế gỗ, trên tường có treo tấm kiếng bự lắm, trên đó có nhiều hình trẻ con, hỏi ra mới biết đó là những cặp vợ chồng tìm đến chạy chữa may mắn có con, người ta gửi hình đến cho chị và bảng giới thiệu lịch sử về cái nghề chữa hiếm muộn gia truyền này, từ Bắc vào Nam. Phía bên trong có toilet và phòng khám thôi, bếp núc và phòng ngủ chắc trên lầu hết, phòng khám có tủ thuốc có nhiều ngăn và những bao thuốc lớn nữa. Chồng chị M xem kết quả và nói chuyện với Vinh, còn chị M thì kêu tôi vô phòng khám. Vì nhà chị khám gia truyền nhưng chị M nữ nên tiện khám cho chị em hơn, còn chồng chỉ sẽ xem kết quả và trao đổi với mấy anh. Nói chung cảm giác đầu tiên là ko bỡ ngỡ nhiều vì chị kia đã trao đổi và chia sẻ nhiều, với lại vợ chồng chị M cũng hòa nhã, nhẹ nhàng và vui vẻ.
- Bác sĩ người ta nói em bị nang phải ko?
- Dạ, bác nói em bị nang, nghi ngờ vị trí nang làm tắc ống dẫn.
- Uhm.
Chị bắt đầu vừa khám vừa xem
- vợ chồng cưới bao lâu rồi em?
- Dạ năm rồi chị.
- năm rồi mà ko có con à?
- Dạ, do năm đầu vợ chồng em ly thâm mất, sau đó thì kiên thời gian nhưng cũng tầm năm thôi, sau đó thì cũng cố gắng nhiều. Nhưng em ko bị vô sinh đâu chị, lúc trước em có bầu đó.
- Lúc nào?
- Dạ lúc em còn trẻ, mười mấy năm rồi.
- Em sinh con sớm à?
- Dạ ko, em bỏ thai.
- À, ừ.
- Nhưng sau đó em có bị viêm, em có đốt lạnh đó chị.
- Uhm, đốt lạnh ko sao mà. Nhưng em đốt lâu chưa?
- Dạ cũng lâu rồi chị, trước lúc có chồng lận, sau đó gần cưới em có khám tổng quát lại và chích ngừa đủ hết.
- Uhm, để chị xem, dịch nhờn trong này còn nhiều này.
- Thì em đi khám bác sĩ cũng nói bị viêm hoài, hết lần này tới lần khác mà em ko thể chụp phim để coi. Em tính chụp phim coi sao rồi còn thông ống dẫn.
- Ống dẫn con có bị tắc đâu, em viêm cổ tử cung thôi.
- Nhưng sao viêm gì mà em ko thấy ngứa hay thấy ra khí hư gì vậy chị?
- Thì đó, em ko viêm nặng nhưng dịch ko đẩy được ra ngoài, có thể do cơ địa em nhiệt quá, từ đó nó gây viêm tắc ngay cô tử cung đó em.
- Vậy nặng ko chị?
- Chữa được mà.
- Dạ, em nghe chữa được em cũng mừng. Chữa được thì có con được hả chị, vì em nghĩ đây hoàn toàn do em.
- Hy vọng thế, chị ko hứa nhưng chị sẽ cố gắng để con về với em.
- Dạ.
- Nhưng ko hẳn là nang đâu em ạ, nan em bé tí thôi ko gây ảnh hưởng đâu.
Rồi chị lấy bông gòn, đổ ít rượu hay thuốc gì đó lên và cho vào trong tôi, chị bắt đầu ngoáy và ấn ấn nữa, sau đó chị còn lấy cái cây nhỏ bằng inox hay gì rồi trét loại thuốc màu trắng đục cho vào trong và lại ngoáy ngoáy, ko đau lắm nhưng và sót ko chịu được, tôi lại gồng người lên, co chân …
- Em thả lỏng đi chị xem cho, kết quả đầy sổ kia thì khám bao nhiêu lần trong viện rồi mà em gồng nhiều thế?
- Dạ em sót quá.
- tí thôi là hết mà em, ko lâu đâu.
Đúng là chị lát thì thấy bớt sót, chị kêu tôi mặc quần vô và ra ngoài ngồi nói chuyện tiếp. Chồng chị nói trước
- Chồng ko làm sao đâu, khỏe mà, lượng tng trùng tốt, quan trọng là tng trùng ko bị dị tật. Chắc chủ yếu là do vợ thôi.
Chị M tiếp lời
- Kết quả bệnh viện thì bảo nang và viêm, nhưng mà nang ko lớn cũng ko phát triển, chỉ có là do viêm bên trong, dịch trong đó nhiều gây tắc, với lại do để lâu quá chưa có con nên cổ tử cung chai mất, gây lạnh. Cổ tử cung chai nên ko thể co thắt và hút tng trùng vào trong được, theo kinh nghiệm của chị thì đó là nguyên nhân khó thụ thai.
- (Vinh) Vậy có chữa được ko chị?
- Thì chị sẽ đặt thuốc và cho uống thuốc kèm theo, bỏ tháng đầu chữa đi nhé, tháng sau rồi hãy canh nha.
- Dạ, đặt thuốc sao vậy chị, có đau ko chị?
- Ko đâu em, đặt mỗi ngày, do tháng này em qua là tới ngày thứ của chu kỳ rồi nên chị sẽ đặt hẳn nửa tháng đến gần ngày kinh. Em uống thuốc mát, thuốc bổ đẩy tống khí hư ra. Rồi tháng sau ngày thứ chu kỳ em tới đây chị đặt thuốc khác và cho thuốc bổ trứng.
- Dạ. Rồi chồng em có cần uống thuốc ko chị?
- À, nam thì cần uống thuốc bổ nam khi có vấn đề về lượng tinh hay tinh yếu thôi, chồng em ko bị làm sao thì khỏi uống, cố gắng kiêng rượu bia và chất kích thích là được.
- (Vinh) Dạ ko sao, chị cứ cho em thuốc đi, em uống chung với vợ em cũng được. Ko bổ ngang cũng bổ dọc.
- Nhưng thuốc nhiều lắm đó nhé.
- Dạ được mà.
Nói xong chị mới lại dắt tôi vô phòng khám, làm cởi quần ra cho chị đặt thuốc, chị đặt thuốc gì tôi ko nhìn nhưng sau cùng chị có vo cục bông gòn dán lên rốn và dán băng keo lại.
Xong ra lấy thuốc, tôi có hồng hoa cam thảo và các thảo dược vỏ cây hãm uống thay nước, thuốc chống và chữa viêm, ngày uống lần, tổng hết mấy trăm viên riêng buổi tối còn phải uống thêm loại bột màu trắng và gừng cắt lát nướng nhai cho ấm bụng dưới nữa.
- Đây là thuốc bổ điều kinh, kháng viêm và thanh lọc nha em nha. Kinh em có đều ko?
- Dạ đều.
- Kinh ra có đau bụng ko?
- Dạ đau lắm chị.
- Uhm, máu kinh có tanh và vón cục ko?
- Dạ có, có chị có vón cục và màu hơi xẫm.
- Ừ, em cố gắng uống đều và ko bỏ cử, hy vọng tháng này sẽ có tác dụng với em.
- Dạ, em cảm ơn chị.
- Còn đây là thuốc bổ nam, có hướng dẫn trong này, riêng thuốc cho nam thì khó uống hơn chút, vì phải nhai sống nhiều. Thuốc cả vợ chồng cùng uống trong ngày nhé.
- Dạ.
Vợ chồng tôi nhận thuốc trả tiền, thuốc vợ k, thuốc chồng k và đặt thuốc k .