Chiều gần 4h, cả đám vô khách sạn tắm rồi chuẩn bị về. Vinh nói với tôi là để bạn về trước rồi ở lại riêng với ổng thêm 1 ngày nữa có được ko? Tôi có hỏi mấy đứa, tụi nó quý Vinh nên ko vấn đề gì, tụi nó còn ghẹo là coi chừng cưới sớm.
- Cưới hỏi cái gì, 3 ngày nữa là bể đầu rồi!
3 ngày nữa tôi tới tháng nên cũng ko phải lo bầu bì gì. Vậy là có 5 người mà được đi trên xe 16 chỗ, đứa nào đứa nấy mệt cho nên cứ nằm mỗi đứa 1 băng.
- Mấy em về tới thì báo với Dung 1 tiếng, anh mượn bạn mấy đứa thêm 1 ngày nữa. cảm ơn nha!
Vinh chào tiễn đám bạn đi về, vậy là thời gian riêng tư chính thức trong 1 chuyến đi xa trọn vẹn. Tôi chỉ hy vọng 2 đứa ko cãi nhau.
- Anh đúng là nhất cự li nhì tốc độ!
- Uhm
- Sao với đám bạn của em anh còn cởi mở hơn với em … Sao vậy?
- Vì em khác
- Khác sao?
- Vì nếu anh cứ giỡn, hòa nhã và chiều em quá em sẽ hư. Hư lại khó chịu, thôi bỏ qua.
- Anh đúng là đồ đểu.
Vinh mướn 1 cái xe máy để chở tôi vi vu theo bờ biển chiều, mát và dễ chịu cũng ko có cảnh kẹt xe như Sài Gòn. Ngoài ra, đó có thể coi là khoảnh khắc lãng mạn đúng nghĩa của chúng tôi cho tới bây giờ. Vì tôi ko ăn được hải sản nên 2 đứa chủ yếu ăn lặt vặt cá viên chiên, bánh khọt thôi.
- Ăn lẩu cá đuối đi em, ngon lắm!
- Ngứa lắm!
- Em có thuốc ko? Mua 1 liều thuốc uống đi!
Thôi vì tinh thần thích ăn uống tôi cũng nghe theo, uống liều thuốc dị ứng để ăn lẩu cá đuối, tối hơn chút nữa thì ăn kem. Vinh có rũ tôi đi coi đua chó nhưng tôi ko thích mấy hoạt động như vậy nên thôi. Cả 1 buồi tối vui vẻ, hôm qua tới nơi tôi có gọi cho mẹ, chiều này tôi cũng có gọi cho mẹ nói là mai mới về …. Giọng mẹ dặn dò dữ lắm, thôi thì lần này con dại con mang chứ ko để cái mang của đâu.
Rồi về khách sạn, hôm qua bị quần dữ quá hôm nay tôi cũng hạ chỉ số ham hố xuống nhiều. Với lại cận ngày đèn đỏ nên lưng bắt đầu mỏi, bụng thì đau. Thật sự tôi chỉ muốn được ngủ thôi,tại vì hôm qua giờ mệt quá chừng.
- Ủa, em quên vậy mai mình về bằng cái gì anh?
- Đi ké xe bạn anh.
- Ủa bạn anh đi chơi ở đây sao ko gặp?
- Ko, xe nhà bạn anh có chạy chuyến Vũng Tàu – SG.
- À …
Tôi ngồi xếp bằng ngay cửa sổ, hóng lấy mấy cơn gió biển mát rượi. Vinh khui 1 chai bia ngồi đó coi tv, ko nói gì với nhau, tự nhiên tôi mới hát lí nhí mấy bài hát của The Beatles …. Bài let it be.
- Em hát nhạc gì vậy?
- À ko có gì anh.
- Hôm nay thấy em hơi đuối hả?
- Uhm, em thấy hơi mệt.
- Hay em học xong rồi mình cưới nha.
- Anh quen em mới 2 tuần, biết gì mà cưới.
- Anh xác định rồi, hồi chiều anh nói thiệt chứ ko nói giỡn.
- Vì sao?
- Vì anh ko muốn cứ phải lo lắng nữa, anh già rồi, anh ko thích đối diện với cảnh thằng nào đó cướp mất em nữa, chán rồi.
- Nhưng mà mới có 2 tuần thôi, anh nói vậy nghe có sớm quá ko?
- Sớm, nhưng anh sẽ cưới em em tin anh đi, giờ anh phải làm sao?
- Anh cứ yêu em thôi! Chuyện cưới hỏi thì để có duyên trời sẽ định. Đừng nói trước.
- Anh ko lãng mạn, gặp em thì khô khan, sao em ko nói những chuyện cho anh thấy yên tâm hơn đi Dung?
- Em tưởng là mỗi mình em lo lắng, anh cũng vậy sao? Hoang mang đúng ko?
- Uhm.(Thở dài)
- Thôi thì cứ hết lòng với nhau đi, tới đâu thì tới, đừng nói đừng hứa để phải hụt hẫng. Em cũng ko đủ mạnh mẽ nữa rồi. Em cũng muốn gắn bó với anh, em chẳng có kinh nghiệm để nghĩ về mấy chuyện lớn hơn. Chỉ muốn yêu có trách nhiệm trước thôi có được ko?
- Nhưng anh vẫn nói, anh sẽ cưới em, bằng mọi giá. Chỉ có khi em ko thương anh nữa thì anh mới ko làm được thôi.
Anh đứng, ôm tôi đang ngồi rồi đêm đó ko làm gì cả, thủ thỉ suốt cả đêm kể này kể nọ.
Cứ như vậy cũng đc gần 1 năm, thời gian trôi qua nhanh thật. Ráng học cho xong, đi làm để tự nuôi mình chứ ko có cứ xin tiền mẹ hoài nữa. Tôi hạnh phúc 1 năm qua vì Vinh đã làm đúng những gì anh ấy hứa, chúng tôi vẫn có cãi nhau vì cả 2 cùng nóng tính … nhất là mấy ngày tôi bị đèn đỏ tính khí khó chịu cộng thêm đau bụng đau lưng nên dễ cáu. Nhưng tuyệt nhiên anh ko hề 1 lần nói về quá khứ của tôi, đúng là đàn ông họ yêu và bảo vệ người yêu mỗi người mỗi kiểu, Vinh thuộc dạng giải quyết mọi việc dứt điểm ngọn nghành nên nhiều khi tôi thấy máy móc lắm.
Rồi từ từ cũng hiểu nhau hơn, tới mấy ngày đèn đỏ anh ấy nhẹ nhàng và chiều tôi hơn. Còn tôi cũng vậy, ngày thường tôi lại thấu hiểu anh, ko bao giờ ra kiểu em muốn anh làm cái này hay em muốn anh làm cái kia cho em, chuyện gì cũng bàn bạc với nhau mới quyết định. Đi đâu với ai cũng nhắn tin hay gọi báo 1 tiếng để người kia khỏi lo. Tuy ko hề lãng mạn nhưng ngày càng gắn bó.
Tôi thi xong, kết quả cũng đỡ, thôi thì học xong là mừng rồi. Ngày tốt nghiệp ảnh cũng chở tôi đến rồi cùng ăn mừng nữa. Bạn bè cũng quen biết anh Vinh hết, anh cũng hay dẫn tôi ra mắt bạn bè của anh nữa.
Mẹ tôi nói cũng gần tới sinh nhật mẹ, năm nay làm tiệc gia đình sẵn mừng tôi tốt nghiệp nên mẹ bắt tôi dẫn ảnh về ra mắt.
- Con kêu nó tới chơi, ko bày đặt quà cáp gì hết, tới để coi mặt mũi ra sao? Coi có xứng với con gái mẹ ko.
- Dạ.
Chẳng phải cũng đến lúc rồi sao? Thôi thì dẫn anh về để cho gia đình biết, gặp ai cũng hỏi bồ đâu bồ đâu hoài. Hy vọng gia đình mình ko ác cảm với Vinh là mừng rồi chứ cũng ko dám mong được yêu quý.
Tôi nói anh như vậy, anh vui lắm mừng ra mặt luôn, vì lúc nào anh cũng đòi về nhà còn gì nữa. Quen anh anh toàn cho tôi ăn là ăn, hẹn hò cũng toàn là đi ăn, mấy hoạt động coi phim hay đi du lịch cũng thưa lại vì đợt đó cửa hàng anh liên tục bận bịu. Tôi phải ú lên mấy kí lô.
- Mua quà gì cho mẹ em bây giờ?
- Mẹ em nói ko cần mua mà.
- Đó là mẹ em nói thôi, quy tắc xã giao ban đầu mà em, phải gây ấn tượng tốt trong lần gặp đầu tiên!
- Lần gặp đầu tiên em ko có ấn tượng gì với anh cả!
- Thôi em suy nghĩ đi, anh ko biết mấy vụ quà cáp đâu. Làm mất hứng quá.
Đúng là Vinh ko biết mấy vụ đó thật, 8/3 hay 14/2 cũng ko quà cáp gì, toàn là đi ăn. Nhưng thôi, người yêu tôi chọn thì tôi chịu, quà cũng chẳng ăn đc, ảnh thương tôi là được rồi. Tôi cũng ko đòi hỏi gì hết. Tôi chọn mua cho mẹ 1 đôi giày và 1 cáo áo len đan tay, lớp cao đẳng của tôi có 1 bạn nhà bạn chuyên đan len theo yêu cầu, tôi đặt 1 cái áo len mày kem và vàng theo 2 sắc mẹ thích.
Loay hoay cũng tới cuối tuần, ban đầu tụi tui định đi thứ chủ nhật về nhưng đứa trong nhóm chủ nhật phải di bưng quả nên đành tối thứ ra đó sớm, ăn nhậu, thứ tắm biển, ăn nhậu xong chiều thứ về. Tôi cũng đã báo với mẹ.
- Thằng bồ con có đi chung ko?
- Dạ có.
- Tụi bây ngủ sao?
- Trời mẹ lo quá, trai ngủ với trai gái ngủ với gái!
- Đừng có ngu, đàn ông mà có được sớm sẽ chán sớm, biết khôn nghe chưa con.
- Dạ con biết rồi mà.
- Uhm đi đi, mẹ cho tiền nè, đem theo có xài gì xài.
- Dạ con cám ơn mẹ, con ko xài hết sẽ trả lại, tại tiền tháng con cũng còn.
- Ko biết bơi, sóng siết gì cẩn thận nghe chưa? Nhậu nhẹt gì nhớ mua thuốc dị ứng uống, ko thì quên ăn ba cái đồ biển rồi mặt sưng như hà bá đó!
- Dạ, hehehe.
Thương mẹ lắm, con gái già đầu cứ ngửa tay xài tiền của mẹ, sau này làm có tiền sẽ bù cho mẹ. Cầm triệu mẹ cho mà lòng thấy ấm ơi là ấm luôn.
Chiều thứ đi học về là vội vàng tắm rửa, chuẩn bị cái quần đùi, cái áo thun với thêm bộ đàng hoàng để mặc lúc về thôi, khăn thì phải đem cái để thay đổi vì ko quen lau khăn lạ. Cơ bản người ko đc chuẩn, tụi bạn hay ghẹo màn hình phẳng nên ko dám mặc bikini. Chạy ra nhà thuốc mua cho mấy liều chống ói, mấy liều dị ứng nữa. Còn ba cái kem chống nắng thì cứ sức vô là bị mẩn đỏ, ngứa ngáy nên thôi ko xài, đc cái xấu mà da trắng trẻo, có đi biển cũng bị đen nhưng khoảng tuần là nhả nắng hết nên ko phải quá lo. Vinh gọi nói là xe sẽ qua đón tôi trước sau đó qua nhà mấy đứa bạn rồi đi luôn, trên đường đi mới ăn tối.
Gặp Vinh đám bạn cứ liếc qua liếc lại chút rồi tụi nó cũng hiện nguyên hình trời ơi đất hỡi, chọc ghẹo đến muốn độn thổ. May là cái ông Vinh cũng là dân từa lưa mắc mưa rồi nên mới ko bị gục ngã. Ghé quán hủ tiếu mì ăn tối, cả đám làm quen nhanh, nói cười rôm rã rồi lại lên xe, cứ mỗi lần lên xe là tôi lại chóng mặt lúc nào cũng phải đeo khẩu trang. Đi có người mà Vinh mướn cái xe tới mười mấy chỗ nên tha hồ nằm dài cả đám.
- Xin lỗi mấy em chứ bé Dung đi xe dở quá nên anh mới mướn cái xe bự, cho Dung nằm nghỉ, sẵn mấy em cũng nằm đi, các bạn có nhu cầu xã thân cứu nước thì cứ nói, xe nhà mình thuê cũng dễ lắm, bác tài cũng vui tính nữa.
- Con Dung nó hốt được anh Vinh là vip rồi nghe.
Cả đám nói cười hô hố, tôi thì nằm đó, bụng dạ lúc nào cũng nôn ngược ra ngoài, lâu lâu lại phải mở tí cửa xe để có ko khí. Chắc do thuốc ngấm nên tôi ngủ luôn giấc, mở mắt ra thấy đang nằm trên đùi của Vinh, anh ngồi trên chỗ đỡ đầu tôi lên đùi từ lúc nào ko biết. Tôi lồm cồm ngồi dậy, miệng đắng nghét, Vinh nhè nhẹ đè đầu tôi xuống ra hiệu như nằm tiếp đi, bạn tôi cũng nằm hết rồi. Còn hôn lên trán tôi nữa.
Gần h, cả đám mới tới nơi, khách sạn tuy ko lớn lắm nhưng cũng khá đẹp và tiện nghi. Anh Vinh là người quen nên chủ niềm nở lắm, họ cười nói bắt tay nhau. Mấy đứa bạn kéo tôi ra chỗ
- Tui là tui thấy bà nên ngủ chung với bồ bà, bà đâu còn gì để mất nữa đâu, tụi mình cũng lớn hết rồi có gì mà bắt trai ngủ với trai gái ngủ với gái.
- Ủa, tui cũng tính vậy mà hahha
Tôi giả bộ chọc quê tụi nó để tui mà tỏ vẻ mắc cỡ là chết với tụi nó. Cuối cùng người lấy phòng, mỗi người phòng riêng tôi với Vinh phòng. Thật ra thì tôi cũng rạo rực lắm, nói là giữ giá nhưng cứ gần người mình thích là cứ khó chịu thôi. Với lại bạn tôi nói đúng mà, còn gì để mất mà giữ gìn, mặc dù hơi sớm nhưng từ lúc hôn bữa trước là tôi tưởng tượng xa hơn rồi.
- Tại mình dừng lại tới mấy lần, nên ra tơi đây hơi trễ rồi, quán ăn ko còn nhiều, ở khách sạn nói nếu muốn họ có thể làm cho mình vài món nhâm nhi, còn mấy bạn trai muốn đi đâu xả càng thì anh chỉ cho chỗ đi chứ anh thì ko dám đi.
Vinh nói giỡn làm cả đám thích thú lắm.
- Hay đánh bài uống bia đi!
- Chơi!
Mặc dù là đứa đi xe dở nhất nhưng là đứa sung nhất, người uể oải nhưng vì đại cuộc nên tôi chơi, cứ thua thì Vinh uống dùm. Tôi như mở cờ trong bụng, ông này càng xĩn thì càng dịu dàng mà lại.
Hơn h, tôi gục lên gục xuống còn cả đám, kể cả bác tài cũng sung lắm, xĩn tá lả chỉ có Vinh là còn tỉnh queo.
- Thôi ngủ đi, mệt quá rồi!
Thằng bạn trong đám nó phán câu xong thì gục tại bàn luôn, cả đám phải khiêng nó vô phòng. Rồi xong, giảng tuồng có người sắp bị mần thịt, haha, chỉ nghĩ tới mà thấy vừa mắc cười vừa ham hố, ko biết thấy tôi mệt mỏi vậy ai đó có động lòng thương xót ko nữa.
Vừa mở cửa phòng thì con hổ đói đã vồ lấy tôi rồi, tôi xô ra nhưng đâu có được chứ. Tôi bỏ chạy vô toilet, mình phải sạch sẽ cho lần yêu đầu với tình thứ hai thôi, vậy là vặn nước nóng ra tôi tắm cái nữa, tắm xong sạch sẽ tôi tắt nước, ủa mà sao ở ngoài im re, tôi mở hé cửa nhìn ra thì thấy con hổ đã nằm ngủ trên giường. Cảm xúc từ % giảm còn có %. Tôi cũng rón rén nhón chân bước lại gần coi con cọp ngủ say mức nào, vừa ghé sát vô nhìn thì con cọp chồm dậy đè tôi xuống luôn.
- Tưởng anh ngủ hả? Đâu có dễ ngủ?
À, con cọp chỉ là giả bộ ngủ thôi.
- Anh có nên đi tắm ko? Anh ko thấy dơ hả?
Con cọp gầm gừ đi vô trong tắm xào xào. Nằm ngoài đây, cũng hồi hộp lắm nhưng cũng nôn lắm chứ, cái cảm giác ham muốn nó kỳ cục lắm, ko diễn tả bằng lời được, lại cộng thêm ít bia trong người thì xác định ….. xã láng! Ây cha, phút mà sao chưa xong, đàn ông gì mà ngựa quá chừng! Mẹ dặn cái gì bây giờ ko còn nhớ gì cả, bởi ông ba mới có câu khôn năm dại giờ, là lúc này đó.
- Chúc anh ngủ ngon nha! Em ngủ đây!
Con mồi khiêu khích. Nhưng con họp vẫn im lặng, chẳng biêt hắn ta làm cái gì trong đó nữa. Thêm phút, tên con trai tôi mới quen tầm ngày trước, nhận lời yêu ngày trước và có buổi hẹn hò đầu tiên ngày trước. Hắn ta quấn cái khăn ngang hông, đi tới gần nhìn hấp dẫn và gợi tình ko chịu được. Đầu tôi như cái cuốn băng đang tua lại sự kiện ngày qua, chắc con cọp này cũng đang đói lắm rồi, con cọp đáng ghét chả có gì dễ thương ngoài việc ga lăng và hôn giỏi. Con cọp đáng ghét mới yêu có ngày mà đã cãi nhau ỏm tỏi …. Nhưng thôi bỏ qua hết, giờ tôi chỉ muốn con cọp đó ăn tôi ngay thôi.
Vinh đến đè sát vào mặt tôi, tôi cong người lên, mặc dù vẫn đang mặc quần áo nhưng tôi cứ tưởng mình trần trụi lâu rồi, tôi ngửi thấy làn hơi anh ấy phà vào mặt mình, cằm tôi hất lên mời gọi. Ko để tôi chờ lâu, gã đã hôn tôi tới tấp, môi thì hôn, tay thì sờ soạn đủ thứ, đứa cứ quấn lấy nhau, âm thanh ứ ứ cứ thế mà thoát ra vì cái miệng đã phập lấy nhau cứng ngắc rồi. Tay chân tôi cứ huơ lung tung khi tay anh chạm vào khắp nơi. Như đoạn phim sex nhẹ và sến đang được quay chậm. Mặc dù thở rất gấp nhưng chẳng đứa nào nói tiếng nào, cứ ngấu nghiếng lấy nhau và cuối cùng cũng trần như nhộng thật. đứa thất tình đã chính thức hòa vào nhau, ướt át, lãng mạn khi nụ hôn kéo dài mãi mà chưa thấy chán, lâu lâu con cọp còn cắn nhẹ vô môi con mồi làm sướng ko tả được, hắn cắn vào tai tôi và thì thầm những lời làm tôi muốn phát điên ….
- Anh biết là em muốn anh, anh biết, em có thích ko?
Con mồi thất thủ, đê mê chỉ biết gật đầu tuân phục. Rồi lại quấn lấy nhau, rồi lại hôn nhau … Nhớ ko lầm thì ko chỉ lần đêm đó. Ko buồn mà đi tắm, quần nhau xong thì ôm nhau ngủ luôn, cái cảm giác nó cuồng nhiệt như vẫn còn chạy điện rần rần trong mấy sợi dây thần kinh vậy.
Cả đám cứ thi nhau ngủ, h sáng thì mới có đứa dậy, tụi nó bắt đầu phá bằng cách gọi điện, gọi liên tục mà chỉ có toilet, đứa giật mình sau cơn hoang lạc, chạy vô toilet, nhưng bản năng lại trổi dậy và lại thêm cơn phê tình ái vào buổi sáng!
Mở cửa đi ra khi đã tắm xong, mặt tôi tỉnh queo ….
- Cháy nhà hay sao gọi dữ vậy trời?
- người làm gì mà dậy ko nổi?
- Làm gì ai cũng biết rồi, à mà có mấy đứa ế thì chưa chắc biết haha.
- Sáng dậy cũng lâu nữa.
- Trong đó có toilet thôi, lại còn thi đấu thêm hiệp nên hơi lâu, hô hô.
Đám bạn chí chóe, tụi nó ko biết tôi đang nói thiệt với bộ mặc nhây đó … Phải công nhận từ hồi chơi với đám này tôi vui tính hẳn và từ đêm qua thì tôi mới phát hiện mình cũng dẻo dai lắm. Cả đám rần rần kéo nhau xuống sảnh, Vinh vừa bước xuống thì cả đám tụi nó lại chọc tiếp, cái kiểu tụi nó nói là tụi nó thức từ h sáng mà ko biết phòng tôi làm gì mà ồn ào tới gần h mới xong. Cái ông Vinh còn lầy hơn, bắt đầu nói mấy chuyện dã man cái lỗ tai hơn thì tụi nó mới chịu im.
Rồi bác tài chở nhóm đi ăn sáng, xong ra tắm biển. Cả buổi trưa tới chiều còn tụ vị ngoài biển chưa vô. Ăn uống hát hò đủ kiểu, vui phải biết. Vinh cứ lâu lâu lại ôm tôi, lại nheo nheo mắt hất hất mặt với tôi, nhìn đểu dã man.
- Sẵn có mấy em ở đây, anh tuyên bố luôn, sau khi test hàng thấy ngon quá anh quyết định sẽ hốt hàng luôn, ko biết chừng nào cưới nhưng hôm nay có mấy bạn Dung làm chứng, nữa nhớ đi đám cưới!
Cả đám ko biết đó là nói thiệt hay nói chơi, ai cũng há miệng, riêng tôi thì mắc cở cứng hết người, trố mắt nhìn. Nếu đây là cầu hôn thì chưa bao giờ tôi thấy ai cầu hôn khốn nạn như vậy!