Lần đầu trong đời, Lâm Thanh cảm nhận sự bế tắc,đã gần một tuần trôi qua nhưng bà và cả Tô Chấn vẫn không vào thăm được mẹ con Ngô Hân..
Một số nhà báo không biết vì sao moi móc ra lthong tin đặt nhiều nghi vấn, Tọ Đồng đang bị tam giam..
Tô Thị vì thế những dự án đứng chững, một số nhà đầu tư còn muốn rút vốn.Tô Chấn chỉ trong một tuần mà sức khỏe xuống dốc, hốc hác thấy rõ...
Khu ngoại ô,tại nhà chính Mạc Gia.
Mạc Lão gia khó lòng mà kiềm chế được cơn giận..
Ông ngồi đó tức giận đến mức chỉ gậy vào Lâm Thanh.
- " Cô....tại sao là ấu trĩ và cố chấp như thế, từ khi Y Phàm sinh ra hai người có tròn bổn phận làm ba mẹ hay không.Bây giờ có quyền gì chen vào cuộc sống của nó.Còn nữa ai cho phép các người chạm vào Bối Bối..?
Lâm Thanh kinh hoàng không nghỉ Mạc Lão Gia tức giận đến mức này.Bà sợ hãi chỉ biết cúi đầu đứng cảnh Mạc Tĩnh..
Phía sau còn có Tô Chấn đi theo,ông ta sắc mặt vô cùng kém..
Cả tuần nay sau khi biết tin Ngô Hân và Tô Đồng đều bị giam giữ..Ông ta bàng hoàng đến choáng váng..
Ngày đầu tiên cùng luật sư của mình đến trụ sở cảnh sát để bảo lãnh.
Nhưng bên cảnh sát không cho họ vào, và không cho phép bảo lãnh.
Vì theo lời của phòng cảnh sát hình sự nói rằng Ngô Hân và Tô Đồng đang bị nghi ngờ bắt cóc trẻ em.Mà đứa trẻ đó lại có quốc tịch Pháp.Khiến sự việc càng thêm nghiêm trọng,mang tầm quốc tế..
Sau khi hỏi mọi việc ông ta mới biết được,cô bé kia là con gái của Mạc Y Phàm và người tình của mình..
Sáng hôm sau Lâm Thanh cũng đến,bên cạnh còn có Mạc Tĩnh..
Dù Lâm Thanh dùng đủ mọi cách,thuê luật sư có tiếng tăm vẫn không giúp được gì..
Bên phía người bị hại không hề xuất hiện,nhưng có hai luật sư của họ.Trong đó có một luật sư người Pháp nghe nói là một bậc thầy trong ngành luật tại Pháp..Còn có đại sứ quán tại Pháp xuất hiện..
Chẳng biết bên đó trao đổi những gì,qua một tiếng,cảnh sát nhất quyết mời họ về..
Nói rằng sự việc ở mức nghiêm trọng, thay vì bây giờ ở đây chờ đợi thì hãy gặp người nhà đứa bé để trao đổi xem có được gì không..
Thế nhưng Mạc Tĩnh cố gọi cho Mạc Y Phàm nhưng không thể liên lạc.Ông có đến Mạc Thị,nhưng nhân viên nói rằng Mạc Y Phàm nghỉ phép một tuần..
Dù rất bất bình hành động của vợ mình nhưng Mạc Tĩnh khó lòng ngồi yên được..
Sau khi suy đi tính lại đành đến cầu cứu Mạc Lão gia..
Mạc Tĩnh chỉ biết dịu giọng..
- Ba, ba đừng nóng giận sẽ rất ảnh hưởng sức khỏe
Mạc lão gia lắc đầu trong thất vọng..
- Các người xem đi các người đã làm ra chuyện gì, Lâm Thanh, cô từng tuổi này rồi, không còn là đứa trẻ con phải chịu hậu quả với những gì mình làm.Chuyện này tôi không thể giúp được các người, các người đi về hết đi..
Lâm Thanh đỏ mắt, cúi đầu nói.
- Con xin ba, ba giúp cho Tô gia đi, Tiểu Đồng còn nhỏ tương lai còn dài, còn Ngô Hân nữa cũng có thâm tình với chúng ta.
Mạc Lão gia day day trán, cơn giận vẫn không thể nguôi ngoai, mắng lấy Mạc Tĩnh.
- Con làm chồng mà vô dụng thế sao, để gia đình tan đàn xẻ nghé, để ra hậu quả như vậy. Giờ thì tự mà giải quyết, các người có tiếng nói trong xã hội lắm mà, quyền lực bề thế ra sao.Chẳng phải đây là giây phút để thể hiện, tại sao lại đi cầu cứu tôi.
Lâm Thanh và Mạc Tĩnh bị mắng đến chẳng còn mặt mũi..