*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Day 4 – 3. 00PM
Dương Thư đem điểm tâm ngọt vừa mới nướng xong lại đây, cung phụng đưa cho nam thần đang ngồi trên ghế salon ôm notebook, nhưng đối phương vẫn là một mặt tối tăm.
“Tôi không có phẩu thuật thẩm mĩ, tôi dám khẳng định.” Nam thần một mặt hạ giọng nói chuyện, nhưng cũng không chút lưu tình tiêu diệt hết một cái Egg Tart, sau đó ra tay hướng về cái thứ hai.
“Anh tuyệt đối không có chỉnh hình, đây là tôi công nhận.” Fan hâm mộ lúc trước cơ trí quá mức liền nhanh nhẹn nhận sai cộng thêm an ủi thần tượng: “Xin lỗi xin lỗi, lúc đó nhiều người vây quanh như vậy, tôi quýnh lên liền nói sai.”
“Bọn họ sau này đều cho là tôi đã phẩu thuật thẩm mĩ thì phải làm sao?” Nam thần tiêu diệt hết cái Egg Tart thứ hai, bắt đầu duỗi ra bàn tay tội ác chộp lấy bánh hồ điệp.
“Vậy bọn họ sẽ tưởng anh họ tôi chỉnh dung, cùng Trình Hành Chi không có quan hệ.” Dương Thư vừa nói vừa nhanh chóng đưa ly nước chanh qua cho thần tượng vì ăn quá nhanh mà sắp mắc nghẹn.
“Nhưng mà…” Sau khi Dương biểu ca một hơi giải quyết hết nửa ly nước chanh, tiếp tục càn quét bánh hồ điệp, “Bọn họ sau này ở sau lưng chỉ chỉ chỏ chỏ thì tôi phải làm sao đây?”
Người bao dưỡng đem nước chanh đổ đầy, thở dài nói: “Không có chuyện gì, ngược lại anh cũng sẽ không ở đây mãi, sau này người đau đầu hẳn là tôi.”
“Cái gì?!” Ai biết Trình Hành Chi không thích ngược lại còn kinh sợ, đem bánh hồ điệp thả lại vô đĩa, một mặt bị thương mà nói: “Cậu là nói… Sau này muốn đuổi tôi đi? Là bởi vì tôi ăn quá nhiều?”
Tuy rằng kẻ tham ăn này quả thật là ăn nhiều, nhưng mà, đuổi nam thần đi như thế, cậu có thể làm được sao?! Bất quá…
“Nhưng mà anh sớm muộn gì cũng sẽ khôi phục ký ức, rời đi nơi này thôi.” Dương Thư ngồi bên cạnh ghế sa lon, đôi mắt nhìn thẳng đối phương nói: “Tuy rằng tôi rất muốn thu lưu anh cả đời, bất quá anh cuối cùng vẫn phải trở về bên trong thế giới của mình thôi.”
“Ừm… Nhưng mà, tôi cảm thấy được, ở cùng với cậu rất vui vẻ…” Trình Hành Chi cũng nhìn Dương Thư, vừa nói vừa sáp tới gần, sau đó, “Ba” một tiếng dừng trên môi cậu.
“Cho nên, tôi sau này nếu như khôi phục ký ức cũng sẽ thường xuyên tới tìm cậu chơi đùa!” Hôn xong, nam thần đã hết ưu sầu, thập phần vui vẻ mà tuyên bố quyết định này.
Thế là, lúc này đổi thành người thu dưỡng anh khổ sở.
Nụ hôn cậu đã giữ gìn ba mươi năm, sáng sớm nay đã bị chính nam thần của mình cướp mất, hiện tại hôn lần nữa cũng chẳng là gì, loại chi tiết nhỏ này cậu liền không nghĩ nhiều nữa.
Muốn chết sao… Bây giờ ở cùng một thời gian ngắn thì không có gì, nhưng sau này nếu còn phải cùng nam thần thường xuyên đối mặt… Dương Thư thật lo lắng mình sẽ không chịu đựng nổi.
Đối với thần tượng thuộc về một thế giới khác động chân tâm, đó là tự tìm đường chết có phải hay không?!
Thế là, trong tương lai, nam thần dùng các loại hành động thực tế để trả lời: Phải!!
Đương nhiên, đây cũng là chuyện ngày sau.
Day 4 – 6. 00PM
Sau khi bị nam thần hôn cùng với câu nói “Sau này sẽ thường xuyên đến thăm” song song đả kích nặng, Dương Thư thẩn thờ cùng đối phương xem xong một tập phim thần tượng (XX), sau đó liền hồn vía lên mây mà đi làm cơm tối.
Chờ cậu làm cánh gà chiên cùng xào rau muống xong từ nhà bếp trở ra, lại kinh ngạc phát hiện Trình Hành Chi chỉ hơn một giờ không thấy, cư nhiên thoạt nhìn so với cậu còn tiều tụy.
“Xảy ra chuyện gì?” Fan hâm mộ bản chức là y tá lập tức đem món ăn thả xuống, đi tới bên cạnh nam thần, mu bàn tay đụng trán đối phương một cái: “Anh nơi nào không thoải mái sao?”
“Nơi này…” Nam thần thống khổ chỉ chỉ đầu.
“Là cảm giác gì?” Trên đầu có vấn đề chính là chuyện lớn, huống hồ đối phương bây giờ còn mất trí nhớ, Dương Thư lập tức sốt sắng lên.
“Cậu đi nấu cơm, tôi liền ở trên bảng xếp hạng tìm video tùy tiện xem, liền thấy một ca khúc…” Nam thần bi phẫn chỉ vào trang đầu website trên màn hình máy vi tính, “Sau đó bài hát kia vẫn ở trong đầu của tôi tuần hoàn đến bây giờ, không dừng được!!”
“A? Bài nào vậy?” Thường xuyên truy cập trang web này, Dương Thư biết rất nhiều bài hát trong này liền không phòng bị hỏi.
Sau đó, nam thần liền đem bài hát kia hát ra: “Baby~ mẹ em vẫn luôn nói anh quê mùa ~ Anh liền tìm Vương sư phụ ở cửa thôn uốn tóc ~ bà liền sẽ không trở lại chia rẽ đôi ta?” *
Mợ nó!
Khi nam thần hát ra ca từ, Dương Thư cũng biết là cái bài nào rồi, cậu ra sức muốn ngăn cản thần tượng lại tiếp tục hát, nhưng đã chậm…
Trình Hành Chi tuy rằng không phải ca sĩ nhưng dù sao cũng là nghệ sĩ, lại có tiểu Thiên vương giới ca hát làm bạn thân, giọng hát không phải tệ, nhưng cậu cũng không thể nghe nổi anh hát hết cái bài hát tẩy não này. Sau đó, hình như là anh phát hiện lúc anh hát ra tiếng sẽ không còn khó chịu giống lúc nãy nữa, nam thần liền hát thêm một lần.
Kết quả là trong tương lai, nam thần anh sẽ thỉnh thoảng đem cái bài hát tẩy não này hát thành tiếng.
Thế là, bài hát này cũng ở trong đầu Dương Thư tuần hoàn một lần một lần lại một lần…
May mắn duy nhất là, Dương Thư cũng không phải là người bị hại duy nhất bị thần khúc này của nam thần tẩy não. Tại tương lai không xa, Trình Hành Chi đang ở một buổi tiệc chiêu đãi khách quý của bạn thân anh, cư nhiên, ở trước mặt vạn người liền hát bài hát này.
Đêm đó, weibo có ID nổi tiếng “Thần tượng của tôi là một tên ngốc” nhận được lượng lớn tin nhắn, đại khái có thể phân thành hai loại:
“Thần tượng ngốc của tôi tại buổi biểu diễn của bạn thân đã hát bài “một đao chết ngựa” này! Tôi thật vất vả đem bài hát này quên đi, lần này lại bị tẩy não thật rồi?!!”
Cùng với…
“Thần tượng của tôi cư nhiên để cho bạn thân mình hát bài “một đao giết ngựa” này ở buổi tiệc! Tôi thật vất vả đem bài hát này quên đi, lần này lại bị tẩy não thật rồi?!!”
Bất quá, hiện tại người bị hại bởi thần tượng ngốc chỉ có một, mà chuyện Dương Thư có thể làm, cũng chỉ là sau khi ăn cơm len lén dùng di động online weibo, đem ID của cậu đổi thành ── “Dương đại thúc – tức phụ nhi chớ từ bỏ trị liệu”.
* bài hát này là do ngũ sắc thạch nam Diệp đại đại viết lời và trình bày, ca khúc gốc là Ring Ding Dong.
:))))))))))))))))))
Egg tart
Bánh hồ điệp
Day 4 – 3. 00PM
Dương Thư đem điểm tâm ngọt vừa mới nướng xong lại đây, cung phụng đưa cho nam thần đang ngồi trên ghế salon ôm notebook, nhưng đối phương vẫn là một mặt tối tăm.
“Tôi không có phẩu thuật thẩm mĩ, tôi dám khẳng định.” Nam thần một mặt hạ giọng nói chuyện, nhưng cũng không chút lưu tình tiêu diệt hết một cái Egg Tart, sau đó ra tay hướng về cái thứ hai.
“Anh tuyệt đối không có chỉnh hình, đây là tôi công nhận.” Fan hâm mộ lúc trước cơ trí quá mức liền nhanh nhẹn nhận sai cộng thêm an ủi thần tượng: “Xin lỗi xin lỗi, lúc đó nhiều người vây quanh như vậy, tôi quýnh lên liền nói sai.”
“Bọn họ sau này đều cho là tôi đã phẩu thuật thẩm mĩ thì phải làm sao?” Nam thần tiêu diệt hết cái Egg Tart thứ hai, bắt đầu duỗi ra bàn tay tội ác chộp lấy bánh hồ điệp.
“Vậy bọn họ sẽ tưởng anh họ tôi chỉnh dung, cùng Trình Hành Chi không có quan hệ.” Dương Thư vừa nói vừa nhanh chóng đưa ly nước chanh qua cho thần tượng vì ăn quá nhanh mà sắp mắc nghẹn.
“Nhưng mà…” Sau khi Dương biểu ca một hơi giải quyết hết nửa ly nước chanh, tiếp tục càn quét bánh hồ điệp, “Bọn họ sau này ở sau lưng chỉ chỉ chỏ chỏ thì tôi phải làm sao đây?”
Người bao dưỡng đem nước chanh đổ đầy, thở dài nói: “Không có chuyện gì, ngược lại anh cũng sẽ không ở đây mãi, sau này người đau đầu hẳn là tôi.”
“Cái gì?!” Ai biết Trình Hành Chi không thích ngược lại còn kinh sợ, đem bánh hồ điệp thả lại vô đĩa, một mặt bị thương mà nói: “Cậu là nói… Sau này muốn đuổi tôi đi? Là bởi vì tôi ăn quá nhiều?”
Tuy rằng kẻ tham ăn này quả thật là ăn nhiều, nhưng mà, đuổi nam thần đi như thế, cậu có thể làm được sao?! Bất quá…
“Nhưng mà anh sớm muộn gì cũng sẽ khôi phục ký ức, rời đi nơi này thôi.” Dương Thư ngồi bên cạnh ghế sa lon, đôi mắt nhìn thẳng đối phương nói: “Tuy rằng tôi rất muốn thu lưu anh cả đời, bất quá anh cuối cùng vẫn phải trở về bên trong thế giới của mình thôi.”
“Ừm… Nhưng mà, tôi cảm thấy được, ở cùng với cậu rất vui vẻ…” Trình Hành Chi cũng nhìn Dương Thư, vừa nói vừa sáp tới gần, sau đó, “Ba” một tiếng dừng trên môi cậu.
“Cho nên, tôi sau này nếu như khôi phục ký ức cũng sẽ thường xuyên tới tìm cậu chơi đùa!” Hôn xong, nam thần đã hết ưu sầu, thập phần vui vẻ mà tuyên bố quyết định này.
Thế là, lúc này đổi thành người thu dưỡng anh khổ sở.
Nụ hôn cậu đã giữ gìn ba mươi năm, sáng sớm nay đã bị chính nam thần của mình cướp mất, hiện tại hôn lần nữa cũng chẳng là gì, loại chi tiết nhỏ này cậu liền không nghĩ nhiều nữa.
Muốn chết sao… Bây giờ ở cùng một thời gian ngắn thì không có gì, nhưng sau này nếu còn phải cùng nam thần thường xuyên đối mặt… Dương Thư thật lo lắng mình sẽ không chịu đựng nổi.
Đối với thần tượng thuộc về một thế giới khác động chân tâm, đó là tự tìm đường chết có phải hay không?!
Thế là, trong tương lai, nam thần dùng các loại hành động thực tế để trả lời: Phải!!
Đương nhiên, đây cũng là chuyện ngày sau.
Day 4 – 6. 00PM
Sau khi bị nam thần hôn cùng với câu nói “Sau này sẽ thường xuyên đến thăm” song song đả kích nặng, Dương Thư thẩn thờ cùng đối phương xem xong một tập phim thần tượng (XX), sau đó liền hồn vía lên mây mà đi làm cơm tối.
Chờ cậu làm cánh gà chiên cùng xào rau muống xong từ nhà bếp trở ra, lại kinh ngạc phát hiện Trình Hành Chi chỉ hơn một giờ không thấy, cư nhiên thoạt nhìn so với cậu còn tiều tụy.
“Xảy ra chuyện gì?” Fan hâm mộ bản chức là y tá lập tức đem món ăn thả xuống, đi tới bên cạnh nam thần, mu bàn tay đụng trán đối phương một cái: “Anh nơi nào không thoải mái sao?”
“Nơi này…” Nam thần thống khổ chỉ chỉ đầu.
“Là cảm giác gì?” Trên đầu có vấn đề chính là chuyện lớn, huống hồ đối phương bây giờ còn mất trí nhớ, Dương Thư lập tức sốt sắng lên.
“Cậu đi nấu cơm, tôi liền ở trên bảng xếp hạng tìm video tùy tiện xem, liền thấy một ca khúc…” Nam thần bi phẫn chỉ vào trang đầu website trên màn hình máy vi tính, “Sau đó bài hát kia vẫn ở trong đầu của tôi tuần hoàn đến bây giờ, không dừng được!!”
“A? Bài nào vậy?” Thường xuyên truy cập trang web này, Dương Thư biết rất nhiều bài hát trong này liền không phòng bị hỏi.
Sau đó, nam thần liền đem bài hát kia hát ra: “Baby~ mẹ em vẫn luôn nói anh quê mùa ~ Anh liền tìm Vương sư phụ ở cửa thôn uốn tóc ~ bà liền sẽ không trở lại chia rẽ đôi ta?” *
Mợ nó!
Khi nam thần hát ra ca từ, Dương Thư cũng biết là cái bài nào rồi, cậu ra sức muốn ngăn cản thần tượng lại tiếp tục hát, nhưng đã chậm…
Trình Hành Chi tuy rằng không phải ca sĩ nhưng dù sao cũng là nghệ sĩ, lại có tiểu Thiên vương giới ca hát làm bạn thân, giọng hát không phải tệ, nhưng cậu cũng không thể nghe nổi anh hát hết cái bài hát tẩy não này. Sau đó, hình như là anh phát hiện lúc anh hát ra tiếng sẽ không còn khó chịu giống lúc nãy nữa, nam thần liền hát thêm một lần.
Kết quả là trong tương lai, nam thần anh sẽ thỉnh thoảng đem cái bài hát tẩy não này hát thành tiếng.
Thế là, bài hát này cũng ở trong đầu Dương Thư tuần hoàn một lần một lần lại một lần…
May mắn duy nhất là, Dương Thư cũng không phải là người bị hại duy nhất bị thần khúc này của nam thần tẩy não. Tại tương lai không xa, Trình Hành Chi đang ở một buổi tiệc chiêu đãi khách quý của bạn thân anh, cư nhiên, ở trước mặt vạn người liền hát bài hát này.
Đêm đó, weibo có ID nổi tiếng “Thần tượng của tôi là một tên ngốc” nhận được lượng lớn tin nhắn, đại khái có thể phân thành hai loại:
“Thần tượng ngốc của tôi tại buổi biểu diễn của bạn thân đã hát bài “một đao chết ngựa” này! Tôi thật vất vả đem bài hát này quên đi, lần này lại bị tẩy não thật rồi?!!”
Cùng với…
“Thần tượng của tôi cư nhiên để cho bạn thân mình hát bài “một đao giết ngựa” này ở buổi tiệc! Tôi thật vất vả đem bài hát này quên đi, lần này lại bị tẩy não thật rồi?!!”
Bất quá, hiện tại người bị hại bởi thần tượng ngốc chỉ có một, mà chuyện Dương Thư có thể làm, cũng chỉ là sau khi ăn cơm len lén dùng di động online weibo, đem ID của cậu đổi thành ── “Dương đại thúc – tức phụ nhi chớ từ bỏ trị liệu”.
* bài hát này là do ngũ sắc thạch nam Diệp đại đại viết lời và trình bày, ca khúc gốc là Ring Ding Dong.
:))))))))))))))))))
Egg tart
Bánh hồ điệp