Day5 – 8. 50AM
Hai người bọn họ ở trong siêu thị đi dạo, nam thần chủ động đảm nhận công tác đẩy xe mua sắm để thuận tiện cho người bao dưỡng mua thức ăn.
Nam thần mặc dù là một kẻ tham ăn, nhưng cũng may anh lại không có so đo, mấy món ăn bình thường đã có thể thỏa mãn, chỉ cần ngon là ăn sạch hết. Hơn nữa chỉ cần có thứ gì có thể ăn là được, anh đối với đồ ăn không có đòi hỏi.
Cho nên, mặc dù khi đi qua khu đồ ăn vặt gặp không ít thứ. Mấy đứa con nít nhất định sẽ quấn quýt lấy gia chủ đòi mua cái này kia, thế nhưng Gấu nhỏ mất trí Trình Hành Chi này không hề có yêu cầu gì.
Điều này làm cho người bao dưỡng đang lo lắng Gấu nhỏ sẽ đòi ăn này kia không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Bất quá còn không đợi cậu hoàn toàn nới lỏng tâm tình, nam thần liền chỉ vào một đôi cha con cách đó không xa mở miệng: “Cái kia thoạt nhìn vui, tôi cũng phải làm!”
“… Anh ngồi không có vừa.” Nhìn một chút người cha đang đẩy đứa bé bằng xe đẩy của siêu thị, nhìn lại một chút tên thần tượng cao lớn bên cạnh, Dương Thư vô lực nói.
“Là cậu ngồi vào, tôi sẽ đẩy cậu cho.”, nam thần mong đợi nhìn cậu.
“Xin chào, không được, tạm biệt.” Nói xong, Dương Thư nhanh chóng chọn một bao giấy vệ sinh lớn để đầy xe đẩy.
Day 5 – 9. 15AM
Đem hết thảy những thứ muốn mua đều mua hết, Dương Thư đang muốn mang theo nam thần đi tính tiền, bỗng dừng lại ở chỗ bán đồ điện.
Một cái tivi nơi đó đang phát tin tức.
Mà phóng viên trong ti vi đang đứng tại trước cửa bệnh viện lớn nhất thành phố thông báo: “Chúng tôi mới vừa từ bệnh viện nhận được tin tức, Trình Hành Chi cũng không có nằm viện ở đây… Phóng viên đài còn điện thoại cho bạn tốt của anh xx cùng xx, đối phương đều nói gần đây không thể liên lạc với Trình hành Chi… Đoàn làm phim (XXXX) còn nói rằng quản lí của Trình Hành Chi cũng từng đến trường quay hỏi thăm hành tung của anh…”
Vị nữ phóng viên kia thoạt nhìn tựa hồ là fan hâm mộ Trình Hành Chi, có chút bận tâm làm ra kết luận: “… Các loại dấu hiệu tỏ rõ, Trình Hành Chi cũng không phải như công ty anh thông báo là sinh bệnh nằm viện, mà thật ra là mất tích.”
Nam thần không phải mất tích, anh là mất trí nhớ…
Nhưng cái này cũng tính là mất tích mà?!
Lo lắng liếc mắt nhìn thần tượng bên cạnh, Dương Thư nhỏ giọng nói rằng: “Tiếp tục như vậy không được a… Chúng ta có nên thử liên hệ với quản lí của anh? Tôi ngày hôm qua đã tìm ra hộp thư của quản lí anh. Vốn là để mấy ngày nữa nếu anh vẫn không nhớ thì sẽ nói với quản lí, nhưng mà bây giờ…”
“Nhưng cậu có chắc là hắn ta không liên quan đến chuyện tôi bị thương?” Chỉ chỉ vào vị trí vết thương đã liền miệng ở trên bụng, nam thần đối với tin tức vừa rồi không chút nào nóng nảy hỏi.
“Cái này… Nhưng là…” Tuy rằng cũng có lo lắng điều này, thế nhưng, “Nhưng là… Nếu như anh còn tiếp tục mất tích thế này, nhất định sẽ đối với danh tiếng của anh có ảnh hưởng. Tỷ như, cái đoàn phim (XXX) kia, liền rất có thể sẽ đổi diễn viên “, Dương Thư nói.
“Coi như tôi trở về, cậu cảm thấy được tôi bây giờ có thể diễn loại phim truyền hình kia sao?” Mấy ngày nay thần tượng mất trí mỗi lần xem phim thần tượng (XX) đều bấm next qua phần của mình, phảng phất giống như chó con sắp bị vứt, một mặt bi thương mà nói: “Cậu quả nhiên là ghét bỏ tôi, lúc này mới mấy ngày thôi, cậu đã muốn đuổi tôi đi.”
“Thật không có!!” Người làm fan hâm mộ nhiều năm Dương Thư lập tức đau lòng, HP cuồng giảm, cực lực động viên nam thần mà nói: “Tôi thực sự rất yêu thích anh mà, anh ở lại nhà tôi tôi còn mừng không kịp đây. Bây giờ không phải là tình huống đặc biệt sao, tôi là thay anh suy nghĩ.”
“Tôi không tin!” Trình Hành Chi vẫn là đầy mặt tối tăm, cũng không chờ cậu, liền trực tiếp đẩy xe mua sắm được nguỵ trang đến mức đầy tràn hướng chỗ tính tiền mà đi.
“Là thật” Dương Thư nhanh chóng đuổi theo, vai sóng vai cùng đi tiếp tục thay mình biện giải: “Tôi thật sự hy vọng có thể vẫn luôn ở bên cạnh anh, thật sự.”
“Vậy cậu vẫn đối tốt với tôi, cho dù tôi cuối cùng vẫn không thể khôi phục ký ức?” Nam thần quay đầu dùng chính đôi mắt long lanh nước nhìn người bao dưỡng, nghiêm túc hỏi.
“Nhất định sẽ!” người bao dưỡng lập tức gật đầu đáp ứng.
“Vậy cậu ngày hôm nay làm thịt kho tàu cho tôi ăn!” Từ khi được nhặt về, kẻ tham ăn sau khi ăn vụng được món này đã vô cùng nhung nhớ.
“Nhưng mà anh còn đang dưỡng thương, nước tương ăn nhiều có thể sẽ làm vết thương sẫm lại biến thành màu đen nha.” Mặc dù không có chứng cứ lâm sàng, nhưng người hâm mộ vẫn cứ hù dọa anh.
“Cậu còn nói sẽ tốt với tôi… Ngay cả thịt kho tàu cũng không thèm làm cho tôi…” Nam thần ánh mắt quả thực có thể được gọi là rưng rưng muốn khóc, thế là người bao dưỡng lập tức liền bị Knock Out.
“Được được được!” Dương Thư liều mình gật đầu thỏa hiệp nói: “Buổi trưa liền làm thịt kho tàu cho anh.”
“Còn có cá chua ngọt!” Kẻ tham ăn nhớ vô cùng tốt mấy sự tình sau khi mất trí, liền hưng phấn bừng bừng bổ sung thêm.
… Vậy mà còn nói là không diễn được phim truyền hình! Tôi xem nam thần anh bây giờ kỹ năng diễn xuất không phải vẫn là hạng nhất sao?!!
Nửa ngày sau cảm giác mình thật giống như người bao dưỡng bị lừa gạt, trên đường dẫn nam thần đi đến khu bán cá, fan hâm mộ ở trong lòng phun tào.
Hai người bọn họ ở trong siêu thị đi dạo, nam thần chủ động đảm nhận công tác đẩy xe mua sắm để thuận tiện cho người bao dưỡng mua thức ăn.
Nam thần mặc dù là một kẻ tham ăn, nhưng cũng may anh lại không có so đo, mấy món ăn bình thường đã có thể thỏa mãn, chỉ cần ngon là ăn sạch hết. Hơn nữa chỉ cần có thứ gì có thể ăn là được, anh đối với đồ ăn không có đòi hỏi.
Cho nên, mặc dù khi đi qua khu đồ ăn vặt gặp không ít thứ. Mấy đứa con nít nhất định sẽ quấn quýt lấy gia chủ đòi mua cái này kia, thế nhưng Gấu nhỏ mất trí Trình Hành Chi này không hề có yêu cầu gì.
Điều này làm cho người bao dưỡng đang lo lắng Gấu nhỏ sẽ đòi ăn này kia không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Bất quá còn không đợi cậu hoàn toàn nới lỏng tâm tình, nam thần liền chỉ vào một đôi cha con cách đó không xa mở miệng: “Cái kia thoạt nhìn vui, tôi cũng phải làm!”
“… Anh ngồi không có vừa.” Nhìn một chút người cha đang đẩy đứa bé bằng xe đẩy của siêu thị, nhìn lại một chút tên thần tượng cao lớn bên cạnh, Dương Thư vô lực nói.
“Là cậu ngồi vào, tôi sẽ đẩy cậu cho.”, nam thần mong đợi nhìn cậu.
“Xin chào, không được, tạm biệt.” Nói xong, Dương Thư nhanh chóng chọn một bao giấy vệ sinh lớn để đầy xe đẩy.
Day 5 – 9. 15AM
Đem hết thảy những thứ muốn mua đều mua hết, Dương Thư đang muốn mang theo nam thần đi tính tiền, bỗng dừng lại ở chỗ bán đồ điện.
Một cái tivi nơi đó đang phát tin tức.
Mà phóng viên trong ti vi đang đứng tại trước cửa bệnh viện lớn nhất thành phố thông báo: “Chúng tôi mới vừa từ bệnh viện nhận được tin tức, Trình Hành Chi cũng không có nằm viện ở đây… Phóng viên đài còn điện thoại cho bạn tốt của anh xx cùng xx, đối phương đều nói gần đây không thể liên lạc với Trình hành Chi… Đoàn làm phim (XXXX) còn nói rằng quản lí của Trình Hành Chi cũng từng đến trường quay hỏi thăm hành tung của anh…”
Vị nữ phóng viên kia thoạt nhìn tựa hồ là fan hâm mộ Trình Hành Chi, có chút bận tâm làm ra kết luận: “… Các loại dấu hiệu tỏ rõ, Trình Hành Chi cũng không phải như công ty anh thông báo là sinh bệnh nằm viện, mà thật ra là mất tích.”
Nam thần không phải mất tích, anh là mất trí nhớ…
Nhưng cái này cũng tính là mất tích mà?!
Lo lắng liếc mắt nhìn thần tượng bên cạnh, Dương Thư nhỏ giọng nói rằng: “Tiếp tục như vậy không được a… Chúng ta có nên thử liên hệ với quản lí của anh? Tôi ngày hôm qua đã tìm ra hộp thư của quản lí anh. Vốn là để mấy ngày nữa nếu anh vẫn không nhớ thì sẽ nói với quản lí, nhưng mà bây giờ…”
“Nhưng cậu có chắc là hắn ta không liên quan đến chuyện tôi bị thương?” Chỉ chỉ vào vị trí vết thương đã liền miệng ở trên bụng, nam thần đối với tin tức vừa rồi không chút nào nóng nảy hỏi.
“Cái này… Nhưng là…” Tuy rằng cũng có lo lắng điều này, thế nhưng, “Nhưng là… Nếu như anh còn tiếp tục mất tích thế này, nhất định sẽ đối với danh tiếng của anh có ảnh hưởng. Tỷ như, cái đoàn phim (XXX) kia, liền rất có thể sẽ đổi diễn viên “, Dương Thư nói.
“Coi như tôi trở về, cậu cảm thấy được tôi bây giờ có thể diễn loại phim truyền hình kia sao?” Mấy ngày nay thần tượng mất trí mỗi lần xem phim thần tượng (XX) đều bấm next qua phần của mình, phảng phất giống như chó con sắp bị vứt, một mặt bi thương mà nói: “Cậu quả nhiên là ghét bỏ tôi, lúc này mới mấy ngày thôi, cậu đã muốn đuổi tôi đi.”
“Thật không có!!” Người làm fan hâm mộ nhiều năm Dương Thư lập tức đau lòng, HP cuồng giảm, cực lực động viên nam thần mà nói: “Tôi thực sự rất yêu thích anh mà, anh ở lại nhà tôi tôi còn mừng không kịp đây. Bây giờ không phải là tình huống đặc biệt sao, tôi là thay anh suy nghĩ.”
“Tôi không tin!” Trình Hành Chi vẫn là đầy mặt tối tăm, cũng không chờ cậu, liền trực tiếp đẩy xe mua sắm được nguỵ trang đến mức đầy tràn hướng chỗ tính tiền mà đi.
“Là thật” Dương Thư nhanh chóng đuổi theo, vai sóng vai cùng đi tiếp tục thay mình biện giải: “Tôi thật sự hy vọng có thể vẫn luôn ở bên cạnh anh, thật sự.”
“Vậy cậu vẫn đối tốt với tôi, cho dù tôi cuối cùng vẫn không thể khôi phục ký ức?” Nam thần quay đầu dùng chính đôi mắt long lanh nước nhìn người bao dưỡng, nghiêm túc hỏi.
“Nhất định sẽ!” người bao dưỡng lập tức gật đầu đáp ứng.
“Vậy cậu ngày hôm nay làm thịt kho tàu cho tôi ăn!” Từ khi được nhặt về, kẻ tham ăn sau khi ăn vụng được món này đã vô cùng nhung nhớ.
“Nhưng mà anh còn đang dưỡng thương, nước tương ăn nhiều có thể sẽ làm vết thương sẫm lại biến thành màu đen nha.” Mặc dù không có chứng cứ lâm sàng, nhưng người hâm mộ vẫn cứ hù dọa anh.
“Cậu còn nói sẽ tốt với tôi… Ngay cả thịt kho tàu cũng không thèm làm cho tôi…” Nam thần ánh mắt quả thực có thể được gọi là rưng rưng muốn khóc, thế là người bao dưỡng lập tức liền bị Knock Out.
“Được được được!” Dương Thư liều mình gật đầu thỏa hiệp nói: “Buổi trưa liền làm thịt kho tàu cho anh.”
“Còn có cá chua ngọt!” Kẻ tham ăn nhớ vô cùng tốt mấy sự tình sau khi mất trí, liền hưng phấn bừng bừng bổ sung thêm.
… Vậy mà còn nói là không diễn được phim truyền hình! Tôi xem nam thần anh bây giờ kỹ năng diễn xuất không phải vẫn là hạng nhất sao?!!
Nửa ngày sau cảm giác mình thật giống như người bao dưỡng bị lừa gạt, trên đường dẫn nam thần đi đến khu bán cá, fan hâm mộ ở trong lòng phun tào.