Hôm nay là ngày nghỉ, Hồng Chính Minh và Lộ Gia Bảo đều không phải đi làm, nên cả hai cùng ngủ nướng.
Khi Lộ Gia Bảo mở mắt, trời đã sáng rõ rồi, cậu quay người nhìn đồng hồ, phát hiện đã hơn chín giờ, nằm xuống giường, cậu thầm nghĩ, thật là ngủ rất ngon.
Hồng Chính Minh cũng tỉnh, thanh âm vẫn còn ngái ngủ hỏi: “Mấy giờ rồi?”
“Chín giờ hơn.”
“Không sao, không phải đi làm, có thể ngủ thêm chút nữa.”
Trở mình trên giường, Lộ Gia Bảo tiến sát vào lòng Hồng Chính Minh, đầu dựa vào ngực anh, nghe được tiếng tim đập, trong lòng cảm thấy thật hạnh phúc. Bắt gặp ánh mắt của Hồng Chính Minh, Lộ Gia Bảo vươn tay vuốt ve hai má anh, Hồng Chính Minh nhanh chóng bắt lấy tay cậu.
“Chính Minh, anh có đói không? Nếu không để em dậy làm bữa sáng?”
Hồng Chính Minh lắc đầu, một bàn tay lần xuống, xốc áo ngủ rộng thùng thình của Lộ Gia Bảo lên, ngón tay nhẹ miết vào rốn cậu.
Cảm thấy ngứa, Lộ Gia Bảo vặn vẹo thân thể, bắt lấy tay Hồng Chính Minh, kết quả tay kia lại tiến đến, Lộ Gia Bảo nhỏ giọng nói: “Không nên……. đang là ban ngày mà………”
“Đêm qua em cũng nói thế…..” – Hồng Chính Minh lẩm bẩm, xoay người, đặt Lộ Gia Bảo dưới thân.
Lộ Gia Bảo nghĩ đến tối hôm qua mình lấy cớ mệt mỏi, cự tuyệt yêu cầu của Hồng Chính Minh, cảm thấy hơi xấu hổ, muốn trốn tránh: “Anh nặng quá….”
Hồng Chính Minh mở mắt, nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Lộ Gia Bảo: “Trước kia không chê anh, giờ đem nuôi anh béo rồi chê là sao?”
“Không có.”
Phát hiện Lộ Gia Bảo muốn chuồn xuống giường, Hồng Chính Minh vươn tay, kéo cậu về, lại nâng một chân đặt lên đùi Lộ Gia Bảo, đưa tay cởi luôn quần đùi của Lộ Gia Bảo.
Nếu không biết anh muốn làm gì tiếp thì đúng là đứa ngốc, Lộ Gia Bảo thầm kêu không tốt, nằm trong lòng Hồng Chính Minh, khẩn cầu: “Chính Minh, không nên.”
“Lúc này anh muốn làm nha.” – Hồng Chính Minh cố ý làm nũng nói.
“Lúc này….ban ngày……” – Lộ Gia Bảo nhìn về phía bức màn, ánh sáng mùa hè chiếu khắp phòng, tuy nói ở đây là tầng cao, không bị người khác thấy, nhưng mà trời đang sáng, Lộ Gia Bảo cảm thấy vô cùng ngại ngùng.
“Sợ cái gì……” – Hồng Chính Minh lộ ra nụ cười xấu xa, bàn tay to lớn tiến đến tìm tòi phía dưới, cầm bộ phận mẫn cảm yếu ớt giữa hai chân Lộ Gia Bảo, làn da non mềm bị bàn tay thô ráp ma sát, khoái cảm ngọt ngào quen thuộc nổi lên, mãnh liệt khiến cho người ta đình trệ mọi suy nghĩ.
“Hưm….. a…….” – Lộ Gia Bảo rên rỉ, theo bản năng đong đưa eo, muốn nhận khoái cảm nhiều hơn.
Động tác trên tay Hồng Chính Minh nhanh hơn, lòng bàn tay không ngừng ma sát, ngón tay cũng linh hoạt hơn, chỉ chốc lát sau, Lộ Gia Bảo đã tới đỉnh.
Nhìn người trong lòng được mình âu yếm, khuôn mặt lộ ra biểu tình say mê, Hồng Chính Minh có cảm giác thỏa mãn không nên lời, đôi mắt Lộ Gia Bảo long lanh, đôi môi hồng nhạt hơi mở ra, một bàn tay vẫn còn nắm chặt lấy cánh tay Hồng Chính Minh, giống như là chú thỏ con, dính sát vào người Hồng Chính Minh.
Bàn tay cầm phân thân đột nhiên buông ra, khoái cảm từng giọt chảy xuống, khiến Lộ Gia Bảo bất mãn rên rỉ: “A…….. uhm………..”
Hồng Chính Minh đỡ lấy thắt lưng Lộ Gia Bảo, cúi đầu hôn lên môi cậu, tận tình hút lấy đôi môi mềm mại kia, lại dùng đầu lưỡi tách hai phiến môi tiến vào, hấp thụ nước bọt ngọt ngào trong cái miệng nhỏ, một tay tiến đến tách hai chân cậu ra, ngón tay vuốt ve làn da đùi non mịn màng, cùng với mật huyệt.
Lộ Gia Bảo ngẩng đầu, hòa vào nụ hôn sâu cùng Hồng Chính Minh, lúc này ý thức của cậu đã mê loạn, bất chấp đang là ban ngày.
Nhũ tiêm mẫn cảm bị đầu lưỡi liếm, đôi môi bị mút lấy, chỗ sâu thẳm trong thân thể truyền đến khoái cảm khiến Lộ Gia bảo cong lưng, bắt lấy tóc Hồng Chính Minh, hai chân cũng theo bản năng ôm vòng chặt lấy thắt lưng Hồng Chính Minh.
Hồng Chính Minh hôn dần xuống dưới, để lại vài dấu hôn gần rốn cậu, tay anh lần xuống dưới, tìm đến mật huyệt kia, nhẹn nhàng ấn nhu, cảm giác Lộ Gia Bảo đã được chuẩn bị tốt rồi, liền nâng thắt lưng cậu lên, chậm rãi sát nhập.
Hạ thân truyền đến cảm giác bị Lộ Gia Bảo vây chặt, thấy thân thể Lộ Gia Bảo khẽ run nhẹ, nhắm mặt ngửa cổ lên, nhẹ nhàng ngâm nga “A……….”
Đợi cho người dưới thân chậm rãi thích ứng, Hồng Chính Minh mới chuyển động, cảm giác được mật huyệt ôm chặt lấy mình khiến anh say mê, anh nghe thấy tiếng rên rỉ của cậu, biết rằng cậu cũng đang khoái hoạt.
Làm tư thế đối mặt một lần, Hồng Chính Minh lại ôm lấy Lộ Gia Bảo, để cậu nằm úp sấp trên giường, nâng thắt lưng cậu lên, âu yếm trong lòng, rồi lại sáp nhập thân thể hương nhuyễn đó, khoái cảm như triều dâng, khiến cho anh muốn ngừng mà không được.
Khi Lộ Gia Bảo tỉnh lại, phát hiện mình đang gối đầu lên đùi Hồng Chính Minh, tựa hồ đã ngủ rất lâu rồi.
“Em tỉnh rồi?” – Hồng Chính Minh mặt đầy ý cười nói.
“Uhm……..”
Nhìn người nằm cuộn tròn trên đùi mình như một chú thỏ con đáng yêu, Hồng Chính Minh nhịn không được cúi người hôn cậu, trên người cậu vẫn còn hương sữa tắm thoang thoảng, khiến anh không khỏi dán mặt vào tấm lưng bóng loáng của cậu, cảm thụ cảm giác mềm mại.
“Em mệt rồi, ngủ tiếp đi.”
Nghe Hồng Chính Minh nói vậy, Lộ Gia Bảo đỏ mặt, vội nhắm mắt lại. Nhận ra Lộ Gia Bảo ngượng ngùng, Hồng Chính Minh cười cười, lấy chăn đắp lên cho cậu, rồi sau đó bàn tay lần vào trong chăn, nhẹ nhàng vuốt ve lưng cậu.
Lộ Gia Bảo như chú mèo được chủ nhân vuốt ve, phát ra âm thanh càu nhàu.
“Anh đi làm bữa sáng, ách…….” – Hồng Chính Minh nghĩ hiện tại đã thành bữa trưa rồi, cười cười – “Em ngủ tiếp đi, lát dậy ăn.”
“Anh làm?” – Lộ Gia Bảo mở mắt, nhìn Hồng Chính Minh. Anh có bao giờ xuống bếp đâu, hôm nay lại muốn nấu cơm.
Hồng Chính Minh ngượng ngùng gãi gãi đầu “Cũng không gọi là nấu, chỉ xem có gì ăn được thì hâm nóng thôi.”
“Anh biết dùng lò vi ba không?” – Lộ Gia Bảo lại hỏi.
Hồng Chính Minh vốn không có duyên với mấy thứ đồ gia dụng, học được cách sử dụng máy giặt đã tốn rất nhiều thời gian của anh.
“Nóng lên là được mà.” – Hồng Chính Minh có chút đắc ý.
Lộ Gia Bảo “Ừ” một tiếng, dịch khỏi đùi Hồng Chính Minh, nhắm mắt. Hồng Chính Minh nhìn người mình yêu, cùng nhau hưởng thụ thời gian thoải mái của hai người.
~~~Toàn văn hoàn~~~
Hôm nay là ngày nghỉ, Hồng Chính Minh và Lộ Gia Bảo đều không phải đi làm, nên cả hai cùng ngủ nướng.
Khi Lộ Gia Bảo mở mắt, trời đã sáng rõ rồi, cậu quay người nhìn đồng hồ, phát hiện đã hơn chín giờ, nằm xuống giường, cậu thầm nghĩ, thật là ngủ rất ngon.
Hồng Chính Minh cũng tỉnh, thanh âm vẫn còn ngái ngủ hỏi: “Mấy giờ rồi?”
“Chín giờ hơn.”
“Không sao, không phải đi làm, có thể ngủ thêm chút nữa.”
Trở mình trên giường, Lộ Gia Bảo tiến sát vào lòng Hồng Chính Minh, đầu dựa vào ngực anh, nghe được tiếng tim đập, trong lòng cảm thấy thật hạnh phúc. Bắt gặp ánh mắt của Hồng Chính Minh, Lộ Gia Bảo vươn tay vuốt ve hai má anh, Hồng Chính Minh nhanh chóng bắt lấy tay cậu.
“Chính Minh, anh có đói không? Nếu không để em dậy làm bữa sáng?”
Hồng Chính Minh lắc đầu, một bàn tay lần xuống, xốc áo ngủ rộng thùng thình của Lộ Gia Bảo lên, ngón tay nhẹ miết vào rốn cậu.
Cảm thấy ngứa, Lộ Gia Bảo vặn vẹo thân thể, bắt lấy tay Hồng Chính Minh, kết quả tay kia lại tiến đến, Lộ Gia Bảo nhỏ giọng nói: “Không nên……. đang là ban ngày mà………”
“Đêm qua em cũng nói thế…..” – Hồng Chính Minh lẩm bẩm, xoay người, đặt Lộ Gia Bảo dưới thân.
Lộ Gia Bảo nghĩ đến tối hôm qua mình lấy cớ mệt mỏi, cự tuyệt yêu cầu của Hồng Chính Minh, cảm thấy hơi xấu hổ, muốn trốn tránh: “Anh nặng quá….”
Hồng Chính Minh mở mắt, nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Lộ Gia Bảo: “Trước kia không chê anh, giờ đem nuôi anh béo rồi chê là sao?”
“Không có.”
Phát hiện Lộ Gia Bảo muốn chuồn xuống giường, Hồng Chính Minh vươn tay, kéo cậu về, lại nâng một chân đặt lên đùi Lộ Gia Bảo, đưa tay cởi luôn quần đùi của Lộ Gia Bảo.
Nếu không biết anh muốn làm gì tiếp thì đúng là đứa ngốc, Lộ Gia Bảo thầm kêu không tốt, nằm trong lòng Hồng Chính Minh, khẩn cầu: “Chính Minh, không nên.”
“Lúc này anh muốn làm nha.” – Hồng Chính Minh cố ý làm nũng nói.
“Lúc này….ban ngày……” – Lộ Gia Bảo nhìn về phía bức màn, ánh sáng mùa hè chiếu khắp phòng, tuy nói ở đây là tầng cao, không bị người khác thấy, nhưng mà trời đang sáng, Lộ Gia Bảo cảm thấy vô cùng ngại ngùng.
“Sợ cái gì……” – Hồng Chính Minh lộ ra nụ cười xấu xa, bàn tay to lớn tiến đến tìm tòi phía dưới, cầm bộ phận mẫn cảm yếu ớt giữa hai chân Lộ Gia Bảo, làn da non mềm bị bàn tay thô ráp ma sát, khoái cảm ngọt ngào quen thuộc nổi lên, mãnh liệt khiến cho người ta đình trệ mọi suy nghĩ.
“Hưm….. a…….” – Lộ Gia Bảo rên rỉ, theo bản năng đong đưa eo, muốn nhận khoái cảm nhiều hơn.
Động tác trên tay Hồng Chính Minh nhanh hơn, lòng bàn tay không ngừng ma sát, ngón tay cũng linh hoạt hơn, chỉ chốc lát sau, Lộ Gia Bảo đã tới đỉnh.
Nhìn người trong lòng được mình âu yếm, khuôn mặt lộ ra biểu tình say mê, Hồng Chính Minh có cảm giác thỏa mãn không nên lời, đôi mắt Lộ Gia Bảo long lanh, đôi môi hồng nhạt hơi mở ra, một bàn tay vẫn còn nắm chặt lấy cánh tay Hồng Chính Minh, giống như là chú thỏ con, dính sát vào người Hồng Chính Minh.
Bàn tay cầm phân thân đột nhiên buông ra, khoái cảm từng giọt chảy xuống, khiến Lộ Gia Bảo bất mãn rên rỉ: “A…….. uhm………..”
Hồng Chính Minh đỡ lấy thắt lưng Lộ Gia Bảo, cúi đầu hôn lên môi cậu, tận tình hút lấy đôi môi mềm mại kia, lại dùng đầu lưỡi tách hai phiến môi tiến vào, hấp thụ nước bọt ngọt ngào trong cái miệng nhỏ, một tay tiến đến tách hai chân cậu ra, ngón tay vuốt ve làn da đùi non mịn màng, cùng với mật huyệt.
Lộ Gia Bảo ngẩng đầu, hòa vào nụ hôn sâu cùng Hồng Chính Minh, lúc này ý thức của cậu đã mê loạn, bất chấp đang là ban ngày.
Nhũ tiêm mẫn cảm bị đầu lưỡi liếm, đôi môi bị mút lấy, chỗ sâu thẳm trong thân thể truyền đến khoái cảm khiến Lộ Gia bảo cong lưng, bắt lấy tóc Hồng Chính Minh, hai chân cũng theo bản năng ôm vòng chặt lấy thắt lưng Hồng Chính Minh.
Hồng Chính Minh hôn dần xuống dưới, để lại vài dấu hôn gần rốn cậu, tay anh lần xuống dưới, tìm đến mật huyệt kia, nhẹn nhàng ấn nhu, cảm giác Lộ Gia Bảo đã được chuẩn bị tốt rồi, liền nâng thắt lưng cậu lên, chậm rãi sát nhập.
Hạ thân truyền đến cảm giác bị Lộ Gia Bảo vây chặt, thấy thân thể Lộ Gia Bảo khẽ run nhẹ, nhắm mặt ngửa cổ lên, nhẹ nhàng ngâm nga “A……….”
Đợi cho người dưới thân chậm rãi thích ứng, Hồng Chính Minh mới chuyển động, cảm giác được mật huyệt ôm chặt lấy mình khiến anh say mê, anh nghe thấy tiếng rên rỉ của cậu, biết rằng cậu cũng đang khoái hoạt.
Làm tư thế đối mặt một lần, Hồng Chính Minh lại ôm lấy Lộ Gia Bảo, để cậu nằm úp sấp trên giường, nâng thắt lưng cậu lên, âu yếm trong lòng, rồi lại sáp nhập thân thể hương nhuyễn đó, khoái cảm như triều dâng, khiến cho anh muốn ngừng mà không được.
Khi Lộ Gia Bảo tỉnh lại, phát hiện mình đang gối đầu lên đùi Hồng Chính Minh, tựa hồ đã ngủ rất lâu rồi.
“Em tỉnh rồi?” – Hồng Chính Minh mặt đầy ý cười nói.
“Uhm……..”
Nhìn người nằm cuộn tròn trên đùi mình như một chú thỏ con đáng yêu, Hồng Chính Minh nhịn không được cúi người hôn cậu, trên người cậu vẫn còn hương sữa tắm thoang thoảng, khiến anh không khỏi dán mặt vào tấm lưng bóng loáng của cậu, cảm thụ cảm giác mềm mại.
“Em mệt rồi, ngủ tiếp đi.”
Nghe Hồng Chính Minh nói vậy, Lộ Gia Bảo đỏ mặt, vội nhắm mắt lại. Nhận ra Lộ Gia Bảo ngượng ngùng, Hồng Chính Minh cười cười, lấy chăn đắp lên cho cậu, rồi sau đó bàn tay lần vào trong chăn, nhẹ nhàng vuốt ve lưng cậu.
Lộ Gia Bảo như chú mèo được chủ nhân vuốt ve, phát ra âm thanh càu nhàu.
“Anh đi làm bữa sáng, ách…….” – Hồng Chính Minh nghĩ hiện tại đã thành bữa trưa rồi, cười cười – “Em ngủ tiếp đi, lát dậy ăn.”
“Anh làm?” – Lộ Gia Bảo mở mắt, nhìn Hồng Chính Minh. Anh có bao giờ xuống bếp đâu, hôm nay lại muốn nấu cơm.
Hồng Chính Minh ngượng ngùng gãi gãi đầu “Cũng không gọi là nấu, chỉ xem có gì ăn được thì hâm nóng thôi.”
“Anh biết dùng lò vi ba không?” – Lộ Gia Bảo lại hỏi.
Hồng Chính Minh vốn không có duyên với mấy thứ đồ gia dụng, học được cách sử dụng máy giặt đã tốn rất nhiều thời gian của anh.
“Nóng lên là được mà.” – Hồng Chính Minh có chút đắc ý.
Lộ Gia Bảo “Ừ” một tiếng, dịch khỏi đùi Hồng Chính Minh, nhắm mắt. Hồng Chính Minh nhìn người mình yêu, cùng nhau hưởng thụ thời gian thoải mái của hai người.
~~~Toàn văn hoàn~~~